Bạn đang đọc Trò Chơi Sinh Tồn: Chương Quyển 1 – Chương 30: Rời Khỏi Trấn Tân Thủ.
Edit: Tang Du
Trải qua một hồi chém giết, cô cảm thấy có chút mệt mỏi. Sau khi Trường Phong đem tiền giao cho cô, cô liền trốn ở đống cỏ ở trấn nằm nghỉ ngơi. Cô xem thuộc tính trên người mà cả ngày hôm nay thu được khi chiến đấu. Thu hoạch khá dồi dào, tiền cũng cầm không ít nhưng điều làm Hạ Mạt sung sướng chính là nâng cao thuộc tính.
Sự chịu đựng 27, thể lực 20, trí lực 14, nhanh nhẹn 21, sức mạnh 23, ngộ tính 16, tổng năng lực: 122.
Tuy rằng thuộc tính sở hữu cũng bình bình. Nhưng rốt cục thực lực cũng vượt qua 100 rồi! Điều này biểu hiện cho thực lực bây giờ của cô cũng có chút thành tựu rồi. Ở trong Bụi Trần, mặc dù không có level để phân biệt đằng cấp. Thế nhưng thực lực đánh giá cao thấp vẫn sẽ có phân biệt. Mỗi khi thực lực đạt đếm thời điểm trăm. Thực lực của nhân vật sẽ có một biên độ nhỏ tăng lên, mà thực lực đạt đến ngàn điểm… thực lực nhân vật sẽ có sự đề cao lớn. Về phần tổng hợp thực lực mà đạt đến vạn điểm… Thực sự xin lỗi, Hạ Mạt một đời trước cũng không đạt đến trình độ đó. Tuy rằng một đời trước tổng hợp năng lực vượt quá vạn cũng có mấy trăm triệu người. Nhưng không bao gồm cô. Cho dù cô biết thực lực hơn vạn điểm lúc này và trước đó là khác nhau một trời một vực. Thế nhưng không có thực tiễn thì không có quyền bình luận. Vì vậy, Hạ Mạt chưa bao giờ tổng hợp hơn vạn điểm nên cũng chẳng có khái niệm gì. Chỉ biết là đại khái rất lợi hại. Vậy thôi.
Ngoại trừ tổng hợp thực lực vượt qua trăm, ngàn và vạn điểm thì thực lực của nhân vật sẽ tăng cao. Các hạng thuộc tính đã qua trăm, ngàn, vạn điểm cũng có ích rất lớn. Đây chính là nguyên nhân của mục tiêu tích lũy [Điểm thuộc tính] mà từ lúc đầu Hạ Mạt đã không ngừng theo đuổi. Ngoại trừ việc muốn mình càng ngày càng mạnh, quan trọng nhất là cô phải nhanh chóng thăm dò toàn diện trò chơi này. Những người chơi được khen thưởng gấp đôi lại càng ngày càng ít. Khả năng lấy được điểm thuộc tính của cô cũng càng ngày càng ít đi.
Có thể làm ọi người thời điểm này mơ mơ hồ hồ về việc đạt được gấp đôi điểm khen thưởng càng tốt. Đây mới chính là nguyên nhân trọng yếu Hạ Mạt không muốn đi cùng Trường Phong.
Là một người trọng sinh, từ một khía cạnh khác mà nói chính là mở ra một chuỗi lừa gạt. Tuy rằng dựa vào kinh nghiệm thảm hại một đời trước không thể đạt đến trình độ cao siêu gì, không thể đạt đến trình độ nghịch thiên gì cả. Thế nhưng lúc đầu đúng là có rất ích lợi, chí ít cô biết rõ làm sao để đạt được nhiều điểm thuộc tính. Nếu như tổ đội hay vào công hội đem những bí mật này sử dụng cẩn thận thì cũng có thể đạt được thành tự. Vì vậy, một người vẫn là tốt nhất.
Lúc giết boss đầu tiên tổng giá trị thực lực của cô không vượt quá một trăm. Nhưng sau này giết nhiều người như vậy, thời điểm đó cô còn dùng độc trên mũi kiếm nên không những cô thu được điểm thuộc tính mà còn lĩnh ngộ được một kĩ năng [Ngâm Độc]
Tuy rằng [Ngâm Độc] bản chất cũng chỉ là dùng độc dược thoa lên vũ khí. Thế nhưng sau khi động tác này trở thành kĩ năng thì hiệu quả tự nhiên cũng không thể so sánh như trước được. Không những là chất độc tồn tại lâu hơn trên lưỡi kiếm, hơn nữa còn có thể phát huy được độc tính càng hiệu quả. Đồng thời nếu tăng cấp kĩ năng lên thành kĩ năng cao cấp [Ngâm Độc] thì sau này có rất nhiều hỗ trợ.
Hạ Mạt sau này sẽ còn một thời gian rất dài đơn phương độc mã chiến đấu, kĩ năng sẽ là một kĩ năng vô cùng hữu dụng.
Đã vậy kĩ năng còn thêm một loạt thuộc tính khen thưởng, bảo sao Hạ Mạt không vừa lòng được chứ.
Cô nghỉ ngơi được một thời gian, Hạ Mạt liền hướng tiệm bán hàng đi đến, Ở trong Bụi Trần cũng có các kĩ năng sinh hoạt, ví dụ như thuật [Thu Nhặt] để hái thuốc và hái thức ăn. Kĩ năng [Đào Khoáng], kĩ năng [Thuộc da] dùng để róc da động vật và các loại thịt. [Chế dược] dùng để chế tác thuốc nước, còn có câu cá, nấu nướng, may, rèn, khảm nạm, điêu khắc, kiến trúc…v.v Các kĩ năng còn có các nhánh nhỏ hơn để người chơi tự khám phá sở trường của mình.
Những kĩ năng này có thể tìm các NPC tương ứng để trực tiếp học tập. Tất nhiên cũng có thể tự mình học được, chỉ có điều nếu như là tự mình tìm tòi ra để học kiểu như Lư Sơn Bạc thì những người chơi trên thực tế chiến đấu nhất định tốc độ sẽ nhanh hơn người mới tìm tòi ra rồi. Mặc dù sau này mỗi người chơi đều học một hoặc hai kĩ năng sinh hoạt nhưng mới đầu trò chơi từ NPC học kĩ năng giá cả đắt đỏ khiến không ít người chùn bước. Những ai đã học được kĩ năng sống rất được những người chơi tôn sùng.
Đây cũng là lí do mà Hạ Mạt tại sao bỏ lại Lư Sơn Bạc. Dù sao với kĩ năng hái thuốc và chế dược của cậu nhất định sẽ có người biết được. Không những thế sẽ không lo không có ai bảo vệ nữa. Cùng người như thế ở cùng nhau, cô tất nhiên sẽ chọn yên tĩnh mà nâng cao năng lực.
Một đời trước kĩ năng chiến đấu của cô cũng bình thường thôi. Nhưng kĩ năng sinh hoạt có thời gian luyện khá nhiều. Cô có kĩ năng, muốn luyện lại cũng tương đối dễ dàng.
Bên trong cửa hàng có bán các đồ dùng cho kĩ năng sống. Nhưng giá cả…
Đao nhỏ dùng để lột da 8000 vàng, xẻng nhỏ dùng để hái lượm 8000 vàng. Cuốc đào mỏ 8000 vàng. Ba thứ này đều là công cụ màu trắng.Các công cụ khác đều làm thành một bộ bán ra, giá bán Hạ Mạt mua không nổi. Cô kiểm tra túi tiền, rất tốt… ngoại trừ đủ mua ba thứ này, một bộ cô cũng chỉ có thể cười mà nghĩ về thôi.
Thế là cô hào phóng lấy hết tiền trong túi ra mua những công cụ này. Sau đó cô chỉ còn 3 vàng 56 bạc. Điều này làm cô không khỏi thở dài, bất kể là trong game hay ngoài đời… số tiền này khó khăn lắm mới kiếm được, vậy mà tiêu đi thật dễ dàng.
Xếp cho các công cụ gọn lại, Hạ Mạt lấy một cái mũ rồi trùm lên đầu, hướng về phía ngoài trấn tân thủ mà đi. Cái mũ này là thứ kèm theo quần áo của đao tặc, trang phục không thể dùng nhưng thứ này vẫn còn xài được. Cô dùng mũ kéo xuống che đi gương mặt của chính mình.
Sau khi tổng thực lực của cô vượt qua một trăm, quái nhỏ muốn đến gần đều được chết rất đơn giản. Điều này cũng thể hiện ở việc từ lúc Hạ Mạt rời thôn đến giờ. Trạm tiếp theo cô định đến cách khá xa trấn tân thủ. Nơi đó tuy khoảng cách rất xa, nhưng lân cận lại có một người bán đấu giá duy nhất.
Cô không muốn tiết lộ nội tình lại có thể tích lũy được thì con đường cơ bản nhất chính là thông qua người bán đấu giá.
Tuy vậy đường đến Bình Hưng Trấn quả thật rất xa xôi. Không chỉ phải xuyên qua một cánh rừng rất lớn, lại còn phải vượt qua một dãy níu. Tuy rằng hệ thống đã mặc định nếu đi đường bình thường thì đi nhanh hơn một ít. Nhưng lân cận đều có người chơi tổ đội luyện cấp. Nếu có người chơi đơn độc xuất hiện lại còn có vũ khí bằng kim loại… kết quả chỉ có thể là giao tranh. Kĩ thuật cô không phải bàn đến, nhưng lấy một địch mười là chuyện không thể nào. Như vậy tránh mấy chỗ này mới là biện pháp tốt.
Huống chi, xuyên qua rừng rậm với cô không phải là lựa chọn tồi…