Bạn đang đọc Trò Chơi Sinh Tồn Sắc Tình – Chương 8: Du Thuyền Dâm Loạn 7 H
Kỷ Nịnh cả người đều ngây dại.
Như thế nào còn có thể như thế!
Nhưng bởi vì người xung quanh đều bắt đầu hành động, nhóm Giang Thi Vũ cũng đã đứng lên múa may.
Kỷ Nịnh tuy lí trí nói không nhưng thân thể lại thành thật, vứt hết xấu hổ mà quẩy theo tiếng nhạc.
Cũng may Kỷ Nịnh từng là thành viên của một câu lạc bộ khiêu vũ thời đại học, đối với các động tác múa cũng không mấy xa lạ, không quá luống cuống.
Còn bà chị Giang Thi Vũ này thì õng ẹo tạo dáng bên cạnh cô, lâu lâu lại cố ý va đụng cô một cái, khơi dậy ý chí chiến đấu của Kỷ Nịnh.
Dăm ba kỹ xảo nhảy múa cô không thiếu, kinh nghiệm đầy mình, hơn nữa cô còn sở hữu bờ mông cong quyến rũ, hấp dẫn không ít ánh mắt từ cánh đàn ông.
Khi nhảy đến động tác xoay người, Kỷ Nịnh không còn nhìn thấy cô bạn gái bạch phú mỹ bên cạnh Huy thiếu nữa, mà hắn……!Thế nhưng hắn nhân cơ hội này đi tới trước mặt cô gái nhu nhược kia!
Kỷ Nịnh kinh hãi, nhưng cô cũng không thể cứ nhìn lâu ở một hướng mãi, đành phải xoay người tiếp tục vừa nhảy vừa ngắm Hình Dạ.
Áp xuống kích động trong lòng vì phát hiện ra manh mối mới, Kỷ Nịnh cố giữ vẻ bình tĩnh.
Cô chuyên tâm nhảy, trong chốc lát lại nhìn nhìn Hình Dạ, nhưng mà tuy rằng tâm đã tĩnh, cũng không khỏi khiếp sợ trong lòng.
Người đàn ông này giống như nhìn từ xa trông càng đẹp mắt hơn so với lúc ở gần.
Khí chất ưu tú, dáng người hoàn mỹ, đám đàn ông còn lại giống như đều chỉ được sắm vai nam phụ làm nền cho anh ta.
Hơn nữa khuôn mặt lạnh lùng của hắn dưới ánh đèn màu trông càng thêm góc cạnh, một mũi tên trí mạng đốn gục tim cô.
Ánh mắt Hình Dạ thâm thúy, nhìn qua phảng phất giống như nó đang vuốt ve trên người Kỷ Nịnh, làm cô không tự chủ được mà hô hấp dồn dập, thậm chí còn bắt đầu nhớ lại đoạn làm tình nóng bỏng khi nãy.
Nhìn Hình Dạ đặt bàn tay mảnh khảnh lên đầu gối, Kỷ Nịnh liền liên tưởng đến đôi vú trắng nõn của cô được nó xoa xoa bóp bóp, còn có luồn vào quần lót cô mà vuốt ve đến dính nhớp.
Cô hơi rùng mình, thân thể như cũng nóng lên.
Càng nghĩ, mặt Kỷ Nịnh liền đỏ, phía dưới cũng lầy lội bất kham*.
*Lầy lội bất kham = ướt không chịu được
Lúc này, có vài cô gái nhảy đến trước mặt cánh đàn ông, mặt đối mặt uốn éo lắc mông đầy nóng bỏng, câu dẫn đến mức khiến họ không kiềm chế được.
Dời tầm mắt lại, Kỷ Nịnh nhìn thấy Hình Dạ hướng cô ngoắc ngoắc tay.
Hai chân cô hơi khép lại, đi đến trước mặt anh.
Âm nhạc còn chưa kết thúc, khiêu vũ cũng không thể ngừng.
Kỷ Nịnh bị bắt đứng trước mặt Hình Dạ vặn eo lắc hông, bày ra dáng người thướt tha kiều diễm.
Hình Dạ ngồi, cô đứng, Kỷ Nịnh cảm giác cô tựa như đang trần trụi không có mặc quần áo, không có chút riêng tư, không có chút tôn nghiêm nào.
Loại cảm giác này quá xấu hổ nhưng lại phảng phất như được uống xuân dược giống nhau, khiến cho cô cảm thấy trống rỗng, khiến cho cô động tình, vô cùng khát vọng bị chà đạp, bị cái ấy cuồng nhiệt thọc vào rút ra.
Kỷ Nịnh cảm giác cô giống như một người chết đuối, có chút thiếu oxy.
Cô không thể không hít sâu một hơi thật mạnh.
Theo đó, bộ ngực cô cũng phập phồng lên xuống không ngừng, mê người đến vô pháp bỏ qua.
Hình Dạ ánh mắt sâu không thấy đáy, dục vọng bùng lên như chỉ chờ được phân phó.
– ————————–
Editor: ℒ???????????????????? ???????????????????? (Chỉ đăng tại wattpad: @littlewhale1111)
– ————————–
Âm nhạc dừng lại, Kỷ Nịnh chân mềm thiếu chút nữa đứng không vững, vừa vặn Hình Dạ duỗi tay tới kéo cô, cô lảo đảo một cái, cả người bổ nhào vào trong lồng ngực hắn.
Cằm Kỷ Nịnh đụng vào trán Hình Dạ, hai vú mềm mại vừa lúc đập lên cằm anh ta.
Hình Dạ đỡ mông cô, cong môi cười, thấp giọng nói: “Gấp thế à?”
Kỷ Nịnh quả thực muốn tìm một cái hố mà chui vào.
Cô vịn bả vai Hình Dạ chuẩn bị ngồi nghiêng lên đùi hắn, lại bị hắn đỡ chân tách ra, làm tư thế khóa ngồi lên người anh ta.
Bởi vì khóa ngồi, Kỷ Nịnh cảm giác được môi âm hộ của cô hướng hai bên tách ra, cảm giác thật không khỏe, đồng thời cũng càng thêm khát vọng được lấp đầy.
Lúc này, nhân viên điều chỉnh âm thanh ánh sáng thập phần “tri kỷ” mà tắt đèn, trong phòng phút chốc liền trở nên tối tăm.
Xung quanh hết đợt này đến đợt khác vang lên tiếng rên rỉ cùng thở dốc, trong không khí tràn ngập đầy hương vị ái muội.
Kỷ Nịnh không nhịn được, áp người xuống, muốn dính sát vào cơ thể Hình Dạ.
Nhưng Hình Dạ đã sớm bị cô khiêu khích đến nổi mất sạch lực nhẫn nại, dường như chỉ sau một giây khi ánh đèn tắt, hai ngón cái của hắn hướng đến hai bên áo ngực Kỷ Nịnh, xốc lên mọi trói buộc.
Một đôi vú tuyết trắng nhẹ nhàng nảy lên.
Ngay sau đó, Hình Dạ hai tay nắm lấy hai cục thịt mềm, tận tình xoa bóp, thỏa mãn thở ra một hơi.
Dĩ nhiên chỉ thế này thôi còn chưa đủ.
Kỷ Nịnh hai má đỏ bừng, cúi đầu nhìn, trong đêm tối chỉ thấy lờ mờ thân hình của anh ta, chỉ có thể đại khái nhìn ra hình dáng…!
Sau khi sờ ngực đủ, cả người Hình Dạ ập tới, dùng miệng ngậm lấy đầu v* cô, đầu lưỡi mềm mại ướt át linh hoạt liếm láp qua lại đôi núm vú mẫn cảm, trêu chọc chúng đến cực hạn.
Cực đoan kích thích thẳng vọt đến tận xương, tuy là xung quanh có người, Kỷ Nịnh vẫn nhịn không được phóng đãng, ôm đầu Hình Dạ ngâm nga ra tiếng: “Ưmmm a ~~~”.