Trò Chơi Sinh Tồn Sắc Tình

Chương 12: Du Thuyền Dâm Loạn 11


Bạn đang đọc Trò Chơi Sinh Tồn Sắc Tình – Chương 12: Du Thuyền Dâm Loạn 11


Nghe thấy đáp án này, Kỷ Nịnh hoảng sợ mà trừng to hai mắt.

Quy tắc đáng sợ như thế nhưng lại không được nhắc nhở từ trước!
Kỷ Nịnh lại nghĩ đến, Hình Dạ không trải qua chuyện này nhưng lại có thể biết được, xem ra giữa người chơi mới cùng người chơi lâu năm thật sự tồn tại khác biệt rất lớn.
Cô bắt đầu tò mò, sau khi thông quan rốt cuộc sẽ như thế nào?
Hình Dạ sờ sờ tay cô, thấp giọng trấn an: “Cô nghỉ ngơi một chút trước đã, tự chiếu cố tốt bản thân.

Tôi đang suy nghĩ biện pháp để kiểm tra tình trạng của thi thể.

Còn có thuyền trưởng cũng thuộc một trong những diện tình nghi.”
“Tôi cũng đi.” Kỷ Nịnh không muốn không làm mà được hưởng.


Suy xét đến thân phận của mình, cô bèn bàn bạc với Hình Dạ, “Tôi sẽ đi xem cô gái lúc trước khóc ở phòng thay đồ.”
“OK, cô cẩn thận nhé.” Hình Dạ cực kỳ thích thái độ này của Kỷ Nịnh, huống chi kế hoạch của cô cũng không nguy hiểm lắm.
Hai người phân công nhau hành động, ước định đến giờ cơm trưa sẽ tập hợp.
Kỷ Nịnh khoanh tay trước ngực, làm vẻ giống như chỉ vô tình đi một vòng quanh boong thuyền, rốt cuộc ở đuôi thuyền cũng thấy được cô gái ấy.
Từ danh sách hệ thống cung cấp, NPC này tên là Dương Nghi, nhưng Kỷ Nịnh định giả vờ không quen biết cô ấy.
Kỷ Nịnh đi đến bên cạnh Dương Nghi, bắt chước cô ấy chống tay lên rào chắn, thở dài một hơi nói: “Tưởng tượng đến cảnh hung thủ vẫn còn ở trên thuyền, thật là đáng sợ quá đi.

Đừng nói là một tên cuồng giết người nhé chờiii……”
Cô nhìn mặt biển, lén trộm nhìn Dương Nghi, phát hiện cô ta nghe mình nói chuyện xong biểu tình bỗng khẩn trương lên, ậm ừ đáp lời: “Ờ ờm……!Đúng vậy, thật đáng sợ.”
Dương Nghi giống như đối với chuyện Kỷ Nịnh nhắc tới cảm thấy không được tự nhiên, hơn nữa sự sợ hãi của cô ta không giống người khi gặp tận mắt một vụ giết người tàn nhẫn như thế.
Kỷ Nịnh cảm thấy cô ta chắc chắn có bí mật.
Lại liên tưởng đến đêm qua Kỷ Nịnh còn bắt gặp Huy thiếu đi tìm Dương Nghi, thế nên càng không thể xem nhẹ tầm quan trọng của cô ấy.
Dương Nghi có lẽ là người chứng kiến, cũng có lẽ là đồng phạm.

Tóm lại không thể bởi vì cô ta thoạt nhìn nhu nhu nhược nhược liền giảm bớt sự chú ý của Kỷ Nịnh đối với cô ấy.
Rốt cuộc ở trong tiểu thuyết hay điện ảnh, thoạt nhìn người không có khả năng là hung thủ nhất thường thường mới là chân tướng cuối cùng.
Kỷ Nịnh vẫn luôn nhớ kỹ điểm này.
Nghĩ nghĩ, Kỷ Nịnh lại thử cô ta thêm lần nữa, cảm thán nói một câu: “Tối hôm qua tôi bị một vị thiếu gia mang đi, cả một đêm đều ở bên nhau, cũng không biết như thế nào sẽ phát sinh loại sự tình này.”
Dương Nghi cũng không tiếp nối đề tài Kỷ Nịnh gợi ra, chỉ đơn giản mà thở dài một tiếng: “Haizzz……”
Kỷ Nịnh dự đoán, nếu Dương Nghi có chứng cứ ngoại phạm, nhất định sẽ nói tối qua cô ấy ở nơi nào.

Đây là tâm lý chung.
Ví dụ hai người đều là người ngoài cuộc, để chứng tỏ bản thân có chứng cứ không ở hiện trường, hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ nói vài câu.

Nhưng Dương Nghi lại tránh đi không nhắc tới.

Hơn nữa cô ta thở dài xong liền xoay người bỏ đi mất…
Giờ mà Kỷ Nịnh chạy đuổi theo Dương Nghi không thích hợp lắm, cô đành phải về phòng thử đồ tìm di động của mình, thử xem có thể giống Hình Dạ từ trên mạng tìm thấy được tin tức của Dương Nghi hay không.
Kỷ Nịnh tìm tòi bằng công cụ tìm kiếm và mấy app mạng xã hội một lúc lâu, nhưng Dương Nghi tên này quá thường gặp, kết quả tìm kiếm có số lượng khổng lồ, tóm lại tìm không thấy bất kì tin tức nào của Dương Nghi trên du thuyền này.
Kỷ Nịnh đành phải quay lại boong tàu, chờ Hình Dạ trở về.
– ——————————–
Editor: ℒ???????????????????? ???????????????????? (Chỉ đăng tại wattpad: @littlewhale1111)
– ——————————–
Sau khi Huy thiếu bị ngộ sát, du thuyền chạy về lại địa điểm xuất phát, bạn gái Huy thiếu còn đang trong trạng thái hỏng bét, trên thuyền cũng không có ai đứng ra chủ trì công đạo tìm ra hung thủ, nơi nơi đều trở nên lộn xộn.
Kỷ Nịnh ngồi ở đầu thuyền, vẫn đang cố tìm tòi tin tức có liên quan Dương Nghi.
Đáng tiếc là thẳng đến khi Hình Dạ trở về, cô vẫn như cũ không thể tìm được gì.
“Thế nào?” Kỷ Nịnh ngửa đầu nhìn biểu tình của Hình Dạ, hòng muốn từ trên mặt anh ta nhìn xem kết quả điều tra là tốt hay xấu.

Đáng tiếc mặt Hình Dạ vẫn luôn là bộ dáng lạnh lùng như cũ, cô thật sự nhìn không ra.
Hình Dạ ngồi xuống bên người Kỷ Nịnh, nói với cô: “Vết thương trên thi thể không thích hợp, miệng vết thương giống như hơi chếch về bên phải, hơn nữa sau đầu còn có một vết thương trí mạng.”

“Hướng chếch về bên phải?” Kỷ Nịnh lập tức phản ứng lại, khoa tay múa chân một chút, hỏi: “Là bởi vì tay trái dùng dao, cho nên vết thương mới có thể lệch sang phải đúng không?”
Hình Dạ gật đầu.
Hai mắt Kỷ Nịnh trừng to, nhớ tới gã vệ sĩ thuận tay trái, chẳng lẽ vết thương là do hắn làm sao?
Hình Dạ thấp giọng nói: “Hơn nữa tôi còn trùng hợp phát hiện người chơi số 5 mang thân phận vệ sĩ, hắn nghe được tên vệ sĩ thuận tay trái tối hôm qua rời khỏi phòng một thời gian khá lâu.”
Hai tin tức hỗ trợ nhau, tựa hồ chứng cứ chứng minh hung thủ đều hướng về phía tên vệ sĩ thuận tay trái kia.
Đúng lúc vào lúc này, giao diện hệ thống sáng lên.
Kỷ Nịnh mở ra giao diện, phía dưới hiện ra một hàng nhắc nhở mới:
【 Người chơi số 5 đưa ra đáp án sai lầm, bị tiêu diệt.


– ———————.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.