Đọc truyện Trò Chơi Luân Hồi – Chương 172: Lấy thân thử bom
Tử Hỏa Đan, tên như ý nghĩa là loại đan dược có thể tạo ra tử hỏa. Thứ này là do Tiêu Lệ căn cứ theo nguyên tác mượn nhờ Kỳ Trân Các chế tạo, đẳng cấp được thẩm định là tứ phẩm (lv4), giá cả cũng không cao so với túi tiền của hắn hiện giờ.
_ Thứ này sử dụng thế nào?
Tiêu Viêm nghịch nghịch viên đan dược màu tím trong tay, hiếu kỳ hỏi.
_ Đệ cứ ăn vào cơ thể rồi lợi dụng đấu khí kích phát sẽ tạo ra một luồng tử hỏa tương đương hỏa diễm của Tử Tinh. Dựa vào thực lực của đệ hiện tại, uy lực của tử hỏa này khẳng định sẽ không kém bao nhiêu so với Thanh Liên Địa Tâm Hỏa.
Tiêu Lệ cười cười giải thích.
Thanh Liên Địa Tâm Hỏa mặc dù là Dị Hỏa, thế nhưng Tiêu Viêm chỉ mới là Đại Đấu Sư không thể phát huy hoàn toàn uy lực của nó.
Trái lại, Tử Hỏa Đan này được luyện chế từ tử hỏa của Tử Tinh Dực Sư Vương và những loại nguyên liệu cao cấp, lại được luyện chế bởi những tông sư luyện dược trong Kỳ Trân Các. Uy lực của nó, so với Tử Hỏa Đan trong nguyên tác mạnh hơn không chỉ vài lần.
_ Được rồi, để đệ thử một chút!
Chậm rãi tiến đến một góc sân huấn luyện rồi ngừng lại, Tiêu Viêm lấy ra viên Tử Hỏa Đan tinh xảo, hơi trầm ngâm một chút rồi cắn răng bỏ vào miệng.
Đấu khí trong cơ thể Tiêu Viêm cấp tốc vận chuyển, nhất thời một luồng tử hỏa chạy dọc theo kinh mạch, cộng hưởng với tử hỏa trong cơ thể hắn, cuối cùng bừng lên trong tay trái hắn.
_ Được rồi, nhị ca!
Ba huynh đệ Tiêu gia đều là cao tầng trong Mạc Thiết dong binh đoàn. Thế nên khi thấy cả ba tiến vào sân huấn luyện, những người xung quanh đều dồn dập ngừng lại, tò mò nhìn về phía Tiêu Lệ cùng Tiêu Viêm.
_ Nhị ca, cẩn thận một chút!
Cảm nhận được nhiệt độ nóng cháy trong lòng bàn tay trái, Tiêu Viêm hơi ngẩng đầu nhìn Tiêu Lệ nhắc nhở một câu.
_ Yên tâm đi, nhị ca ngươi dù sao cũng là Đấu Hoàng cường giả cơ mà!
Tiêu Lệ không chút để tâm nói. Tử hỏa dù sao cũng không phải là Dị Hỏa, căn bản không có khả năng đả thương Đấu Hoàng như hắn.
_ Được rồi, đệ bắt đầu đây!
Nhẹ nhàng thao túng tử sắc hoả diễm, Tiêu Viêm tay phải bình thản đưa ra, thanh sắc hoả diễm cũng chậm rãi bốc lên, tựa như nhảy múa trong lòng bàn tay hắn.
_ Có chuyện gì vậy!
Từ phía xa, Hải Ba Đông nhìn thấy mọi người đột nhiên tụ tập xung quanh sân huấn luyện thì cũng tò mò tiến lại gần, tùy ý hỏi một tên dong binh gần đó.
_ Ta cũng không rõ, ngài tự xem đi!
Tên dong binh nhìn thấy người tới là một trong những vị khách quý của đoàn trưởng thì hơi gật đầu, cung kích đáp.
_ Ừm…
Hải Ba Đông khẽ ừm một tiếng, khóe mắt đảo qua sân huấn luyện.
_ Bà nội nó, tiểu tử này chẳng lẽ lại muốn sử dụng chiêu thức kia?
Nhất thời nhìn thấy Tiêu Viêm hai tay đang thao túng hai ngọn lửa bất đồng màu sắc, Hải Ba Đông hơi ngẩn người, sắc mặt đột nhiên thay đổi, lẩm bẩm nói.
Trong mắt Hải Ba Đông dần nổi lên tia sợ hãi. Mà đồng thời trong sân, Tiêu Viêm cũng đã bắt đầu đem hai tay từ từ hợp lại…
_ Tiêu Viêm, ngươi là thằng điên! Lần trước đã suýt chết mà lần này ngươi vẫn muốn đùa với tử thần nữa sao?
Nhìn thấy cử động của Tiêu Viêm, Hải Ba Đông sắc mặt rốt cục thì hoàn toàn đại biến. Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, bàn chân Hải Ba Đông mạnh mẽ đạp xuống, hai cánh đấu khí mở ra. Nhất thời, thân hình Hải Ba Đông như một tia chớp bay thẳng lên trời, thất thanh hét lên.
Ngẩng đầu nhìn Hải Ba Đông đang nộ hoả đùng đùng trên không trung, Tiêu Viêm bất đắc dĩ nhún vai. Hắn cũng không nghĩ tới Hải Ba Đông lại e sợ Phật Nộ Hỏa Liên của chính mình như vậy.
_ Hải lão, lấy trạng thái của ta hiện tại cũng không thể tạo ra bạo tràng như lần trước đâu!
Giơ giơ bàn tay chứa tử sắc hỏa diễm lên, Tiêu Viêm dở khóc dở cười lắc đầu nói.
_ Đúng đó Hải lão, đây là ta bảo tiểu Viêm tử làm đấy. Ngươi yên tâm đi, ta có thể khống chế được!
Tiêu Lệ cũng cười cười đối với Hải Ba Đông trên bầu trời nói. Hắn thực sự không ngờ lão già này là nhát gan đến như vậy.
_ Hai ngươi vốn dĩ là kẻ điên! Ta lười quản ngươi có khống chế được hay không! Muốn chơi thì tự hai ngươi chơi đi, ta còn chưa quên lần trước bị ngươi đùa suýt chết như thế nào đâu!
Hải Ba Đông quan sát tử hoả trong tay Tiêu Viêm, phát hiện ra đó không phải là Dị Hoả. Tuy rằng tử sắc hỏa diễm nhiệt độ cực cao, nhưng so với sâm bạch hoả diễm mà Tiêu Viêm thao tác lần trước thì vẫn còn kém không ít. Bất quá, hắn vẫn lắc đầu cắn răng nói.
Nói xong, hàn băng song dực sau lưng Hải Ba Đông khẽ rung lên. Thân hình hắn trong mắt mọi người thoáng chốc chỉ còn là một điểm đen nhỏ, lơ lửng ở phía xa nhìn xuống
Trải qua lần trước Tiêu Viêm sử dụng Phật Nộ Hoả Liên gây ra bạo tạc khủng bố, Hải Ba Đông trong lòng đã vô thức nảy sinh tâm lý sợ hãi. Nếu không, hắn cũng chẳng ở trước mặt nhiều người như vậy lựa chọn né tránh.
_ Haha… Hải lão có hơi nhát gan một chút!
Nhìn thấy cử động của Hải Ba Đông, Tiêu Lệ vẻ mặt không quan trọng, cười cười phất tay nói.
_ Khụ… khụ… Ta xem… hay là ta cũng nên lùi lại một chút, để hai đệ có hoàn cảnh rộng rãi!
Tiêu Đỉnh nhìn quanh sân huấn luyện, thấy đám dong binh ai nấy vẻ mặt đều nổi lên sợ hãi, không tự chủ chậm rãi lùi lại phía sau. Lại ngẩng đầu nhìn Hải Ba Đông trên bầu rời, Tiêu Đỉnh rốt cuộc giả lả cười nói.
_ Tùy đại ca vậy… để ta bố trí một chút cho mọi người yên tâm!
Tiêu Lệ nhìn thấy mọi người như lâm đại địch thì cảm thấy cạn lời. Nghĩ nghĩ một chút, hắn lấy ra một viên Kết Giới Châu bố trí ra một cái Huyền Xà Kết Giới lv5. Thứ này có thể ngăn cản mọi công kích dưới Đấu Vương, chỉ có điều phạm vi hơi nhỏ, thời gian duy trì cũng không lâu.
Làm xong xuôi chuẩn bị, nhìn thấy vẻ mặt mọi người đã yên tâm không ít, Tiêu Lệ mới quay sang Tiêu Viêm cười nói.
_ Được rồi, tới đi tiểu Viêm tử!