Trò Chơi Luân Hồi

Chương 162: Ba tin tốt


Đọc truyện Trò Chơi Luân Hồi – Chương 162: Ba tin tốt

Tiêu Đỉnh và Tiêu Lệ trao đổi về kế hoạch sau này của Tiêu gia một lúc lâu Tiêu Viêm rốt cuộc cũng tỉnh lại.

_ Đại ca, nhị ca!

Tiêu Viêm khuôn mặt buồn bã khẽ nói.

_ Đệ tỉnh lại rồi! Đừng buồn, Dược Lão chỉ là tạm thời ngủ say mà thôi, cũng không phải là không thể tỉnh lại!

Tiêu Lệ vỗ vỗ bả vai Tiêu Viêm an ủi.

_ Á đau… Nhị ca, ngươi cố tình!

Bị Tiêu Lệ vỗ vào vết thương khiến Tiêu Viêm đau đến tái mặt, hung hăng trừng mắt kháng nghị.

_ Haha, được rồi, không đùa với đệ nữa! Giờ là lúc nói tin tức tốt!

Tiêu Lệ làm như không có chuyện gì cười nói.

_ Tin tốt là gì vậy nhị ca?

Tiêu Viêm ủ rủ hỏi.

_ Tin tốt là ta biết một nơi có thể lấy được linh dược chữa trị linh hồn cho Dược Lão. Có điều đệ phải tự mình đến đó lấy a…

Tiêu Lệ trước tiên nói ra một tin tức kích thích tinh thần cho Tiêu Viêm.


_ Thật sao nhị ca? Ở đâu vậy?

Tiêu Viêm khuôn mặt trở nên tươi tỉnh, mừng rỡ nói.

_ Đệ còn nhớ Nạp Lan gia không?

Tiêu Lệ nhìn Tiêu Viêm cười cười hỏi.

_ Nạp Lan gia sao… đệ sao có thể quên được chứ!

Tiêu Viêm khuôn mặt thoáng biến sắc nhẹ giọng nói.

_ Thế thì tốt! Nạp Lan gia có một gốc ngũ giai Thất Huyễn Thanh Linh Tiên có hiệu quả rất tốt trong việc chữa trị linh hồn. Làm sao thu được thì đệ phải tự nghĩ cách đi.

Tiêu Lệ nhìn vẻ mặt của Tiêu Viêm nhàn nhạt nói.

_ Vậy… cũng được! Thế tin tốt thứ hai là gì?

Tiêu Viêm đã dần khôi phục chút thần thái, hưng phấn hỏi.

_ Tin tốt thứ hai là về Phần Quyết của đệ!

Tiêu Lệ úp úp mở mở nói.

_ Phần Quyết của đệ? Như thế nào, huynh nói rõ đi… hm…

Tiêu Viêm gấp gấp nói.

_ Lúc trước nhị ca đã nói Phần Quyết của đệ chính là bản tàn khuyết của Thiên Diễm Quyết – công pháp thành danh của thượng cổ Diễm Hậu – đệ còn nhớ hay không?

Tiêu Lệ không nhanh không chậm nói.

_ Tất nhiên là nhớ! Nhưng thế thì sao?

Tiêu Viêm vẻ mặt không hiểu hỏi.

_ Thiên Diễm Quyết cốt lõi là dung hợp Dị Hỏa. Phần Quyết của đệ Dược Lão đã cho ta xem qua, nó chỉ còn ghi lại cách dung hợp Dị Hỏa bên trong cơ thế. Bất quá, những cách vận dụng khác thì lại không hề nhắc tới.

Tiêu Lệ lại tiếp tục cách nói nửa chừng của mình, câu ra con sâu tò mò của Tiêu Viêm và các đọc giả. =)))

_ Nhị ca, ý của huynh là…

Tiêu Viêm vẻ mặt mừng rỡ nói.


_ Phật Nộ Hỏa Liên mà đệ sáng tạo thực ra đã sớm được Diễm Hậu nghĩ đến. Thậm chí, Thiên Diễm Thánh Liên của nàng so với Phật Nộ Hỏa Liên của đệ càng hoàn hảo hơn… Nhưng mà dù sao thì một tên Đại Đấu Sư như đệ làm được đến vậy là đã vô cùng xuất sắc rồi!

Tiêu Lệ không chút lưu tình hung hăng dìm hàng Tiêu Viêm, sau đó hắn tiếp tục nói.

_ Điều quan trọng nhị ca muốn nói ở đây chính là đệ có thể nghĩ ra việc để hỏa liên xoay tròn như vậy nhằm giảm sự bài xích của Dị Hỏa, tạo ra một cái cân bằng hoàn hảo. Tất cả những đấu kỹ kết hợp với Thiên Diễm Quyết đều yêu cầu khả năng khống chế và dung hợp Dị Hỏa hoàn hảo như vậy…

_ Vốn là nhị ca không định sớm giao những đấu kỹ này cho đệ bởi vì có giao thì đệ cũng chưa chắc học được. Bất quá hiện tại đệ đã có thể nắm giữ được cốt lõi của nó, mặc dù chỉ là bước đầu nhưng như vậy là đã đủ rồi.

Tiêu Lệ nói xong thì từ trong hệ thống lấy ra ba quyển đấu kỹ màu đỏ rực. Thực ra không phải Tiêu Lệ cố tình giữ lại mà chính là ba quyển đấu kỹ này chỉ vừa mới xuất hiện trong Kỳ Trân Các sau khi Tiêu Viêm thành công sáng tạo Phật Nộ Hỏa Liên.

Nhưng mà Tiêu Lệ lại không thể nói trắng ra với Tiêu Viêm về hệ thống. Thế nên hắn chỉ còn cách tìm một lý do có vẻ hợp lý và… có vẻ ngầu để giải thích.

_ Thực sự… thực sự cho đệ?

Tiêu Viêm hưng phấn đến không thốt nên lời lắp bắp nói.

_ Nếu để không thích thì nhị ca có thể giữ lại nha…

Tiêu Lệ làm ra vẻ định cất ba quyển đấu kỹ vào nạp giới khiến Tiêu Viêm luýnh quýnh vội vàng tranh thủ chộp lấy.

_ Vậy còn tin tốt cuối cùng thì sao?

Được hưởng ngon ngọt, Tiêu Viêm gần như đã trút sạch nổi buồn lúc trước, hấp tấp hỏi.

_ Tin tức tốt cuối cùng là mặc dù nhị ca không thể đi cùng đệ, nhưng huynh đã tìm được cho đệ một bảo tiêu rồi.

Tiêu Lệ cười bí hiểm nói.

_ Bảo tiêu? Là ai vậy?

Tiêu Viêm ngơ ngác hỏi.


_ Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt!

Tiêu Lệ ra vẻ cao thâm mạc trắc nói.

_ Huynh đừng nói với đệ là Tiêu Đỉnh đại ca nha?

Tiêu Viêm cười nói.

_ Ngươi điên à! Đại ca tu vi còn kém ngươi một chút, chiến lực lại càng không bằng. Đệ nghĩ huynh ấy dựa vào cái gì để làm bảo tiêu cho đệ.

Tiêu Lệ cốc đầu Tiêu Viêm một cái cười mắng.

_ Thế sao… vậy rốt cuộc là ai?

Tiêu Viêm gãi đầu cười hề hề nói.

_ Là Hải lão a… Nhị ca đã phải mất một viên ngũ phẩm Phục Tử Linh Đan, một viên lục phẩm Hoàng Cực Đan cùng với một cuốn địa giai trung cấp đấu kỹ Băng Phong Thiên Lý mới có thể thuyết phục hắn làm việc cho ta trong ba năm. Trước mắt, nhị ca sẽ để hắn sẽ đi cùng bảo hộ cho đệ.

Tiêu Lệ ra vẻ đau lòng nói.

Mặc dù trong nguyên tác Tiêu Viêm chỉ cần dùng một viên Phục Tử Linh Đan là có thể dụ dỗ được Hải Ba Đông theo hắn một năm. Thế nhưng ngoài Tiêu Viêm ra thì Tiêu Lệ còn cần Hải Ba Đông bảo hộ cho Nhã Phi bảo bối của hắn nữa.

Bởi vậy, Tiêu Lệ mới cắn răng dùng một lượng lớn đơn trị đổi lấy một viên lục phẩm Hoàng Cực Đan để thuyết phục Hải Ba Đông làm việc cho hắn.

_ Được rồi, chuyện cần nói cũng đã nói, đệ trước mắt cứ nghỉ ngơi cho tốt đi! Khi nào rời đi, nhị ca sẽ thông báo cho đệ biết!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.