Đọc truyện Trò Chơi Luân Hồi – Chương 154: Hương Diễm Trị Liệu (S)
Kể từ sau khi Tiêu Lệ trở về Thạch Mạc Thành, hắn mượn sự việc Sa Chi dong binh đoàn cường hoành sáp nhập các thế lực khác, trực tiếp đoạt lấy thấy thành quả của bọn họ, để Mạc Thiết dong binh đoàn trở thành bá chủ nơi đây.
Thạch Mạc Thành tiếp giáp Tháp Qua Nhĩ sa mạc, nơi đây thứ khan hiếm nhất đương nhiên chính là nguồn nước. Bởi vậy ngay khi khống chế được Thạch Mạc Thành, điều đầu tiên mà Tiêu Lệ làm chính là sử dụng đạo cụ trong hệ thống dò tìm một mạch nước ngầm.
Kế đó Tiêu Lệ lợi dụng hình thể khổng lồ của Tử Tinh Dực Sư Vương như một chiếc xe ủi đất hạng nặng giúp hắn kiến tạo nên một cái hồ tắm lộ thiên siêu lớn với đầy đủ tiện nghi như một khu resort thu nhỏ.
Xung quanh nơi đó, Tiêu Lệ lại bố trí ra tầng tầng kết giới mà Đấu Hoàng cường giả cũng khó có thể phá vỡ để đảm bảo sẽ không có người nào làm phiền khi hắn đang nghỉ ngơi thư giãn.
Bên trong hồ tắm lộ thiên đó hiện tại đang trình diễm một màn trị liệu tràn ngập hương diễm. Ba thân thể hoàn mỹ tràn ngập mị hoặc cứ thế trần trụi giữa từng làn khói mịt mờ mông lung huyền ảo.
Nạp Lan Yên Nhiên ngồi xếp bằng trên một tảng đá nhỏ trôi nổi giữa lòng hồ. Phía sau lưng Nạp Lan Yên Nhiên, Vân Vận mở ra hai cánh đấu khí tùy ý trôi nổi giữa không trung. Tiêu Lệ thì lợi dụng từ trường lôi lực độc đáo của chính mình, lơ lửng trên mặt nước tựa như đang đạp trên đất bằng.
Sở dĩ phải bố trí phiền phức thế này chính là vì Tiêu Lệ muốn lợi dụng hoàn cảnh suối nước nóng ưa thích của Tịch Tà Yêu Lôi để khiến nó có thể phát huy ra hiệu quả lớn nhất, nhanh chóng trục xuất thứ hắc khí quỷ dị kia ra khỏi cơ thể Nạp Lan Yên Nhiên trước khi nó kịp sinh sôi.
_ Vận nhi, chuẩn bị nhé! Ta sắp sửa hóa giải phong ấn đối với đám hắc khí đây…
Hai ngọc thể hoàn mỹ như vậy lồ lộ trong không khí ngay trước mặt Tiêu Lệ, thế nhưng hiện tại hắn không dư thừa một chút tâm trí nào để thưởng thức. Toàn bộ sự chú ý của hắn bây giờ đều tập trung vào một đám hắc khí quỷ dị bị vây trong lôi lực ở giữa đan điền của Nạp Lan Yên Nhiên.
_ Ừm… thiếp đã sẵn sàng rồi!
Vân Vận vẻ mặt ngưng trọng đáp. Phong thuộc tính đấu khí trong cơ thể Vân Vận cấp tốc khởi động tạo nên một cái vòi rồng cỡ nhỏ bao bọc lấy Nạp Lan Yên Nhiên, từng luồng đấu khí tinh thuần bắt đầu thẩm thấu vào cơ thể nàng.
_ Bắt đầu! Tịch Tà Yêu Lôi!
Tiêu Lệ khẽ gật đầu một cái nói. Một luồng lôi lực kỳ lạ bỗng dưng xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
Tịch Tà Yêu Lôi trong chiến đấu không thể hiện ra tác dụng quá lớn, thế nhưng đối với những chuyện như thế này thì nó chính là chuyên gia số một.
Nhìn Tịch Tà Yêu Lôi như đang nhảy múa trong lòng bàn tay mình, liên tục biến hóa ra rất nhiều hình dáng thú vị, Tiêu Lệ lập tức để nó tự nén lại, tạo thành một lớp màn bao bọc xung quanh ngón tay trỏ của hắn.
Ngập ngừng một chút, Tiêu Lệ lặng lẽ bước tới sau lưng Nạp Lan Yên Nhiên rồi ngồi xuống. Tay phải hắn vươn ra phía trước đặt lên lưng Nạp Lan Yên Nhiên, ngón tay trỏ được bao bọc bởi Tịch Tà Yêu Lôi nhanh chóng vẽ lên một cái đồ họa kỳ quái vô hình trên lưng nàng.
Kế đó, Tiêu Lệ đặt tay trái lên trung tâm đồ họa, bắt đầu truyền lôi thuộc tính đấu khí của mình vào trong cơ thể Nạp Lan Yên Nhiên. Tay phải của hắn rời khỏi tấm lưng trơn mịn, vòng ra phía trước đặt lên ngọc nhũ vểnh cao săn chắc của nàng.
Bàn tay Tiêu Lệ vô cùng không thành thật nhẹ nhàng xoa nắn quả mật đào, tận hưởng cảm giác mượt mà căng mịn nơi đó một lúc.
Rồi kế đó, Tiêu Lệ mới khẽ đặt ngón tay trỏ đang được bao phủ bởi Tịch Tà Yêu Lôi lên hạt đào hồng xinh xắn, một luồng điện từ kỳ dị từ chỗ tiếp xúc men theo âm mạch nơi đầu nhũ truyền vào cơ thể nàng từ từ lan tỏa ra khắp cơ thể Nạp Lan Yên Nhiên.
Không phải là Tiêu Lệ cố tình làm phức tạp hóa vấn đề. Thực sự lôi lực của Tịch Tà Yêu Lôi quá mức bá đạo, với tu vi ngũ tinh Đấu Sư của Nạp Lan Yên Nhiên căn bản không thể chịu nổi.
Ngoại trừ lợi dụng những đường âm mạch bí ẩn trong thân thể nữ nhân rồi thông qua một phương thức đặc biệt để từ từ truyền dẫn, không còn cách nào có thể an toàn đưa Tịch Tà Yêu Lôi vào thân thể Nạp Lan Yên Nhiên mà không gây ra tác dụng phụ.
Chậm rãi rời tay khỏi nơi mỹ diệu đó, Tiêu Lệ hơi vươn tay đặt lên ngọc nhũ còn lại, đồng dạng xoa nắn một lúc rồi mới từ đầu nhũ truyền vào một luồng điện từ kỳ dị khác
_ Tới lúc rồi, Vận nhi!
Cảm thấy thân thể của Nạp Lan Yên Nhiên đang dần nóng lên, Tiêu Lệ không quay đầu lại mà sử dụng truyền âm nói với Vân Vận phía trên không trung.
_ Ưm…
Vân Vận khẽ đáp lời một tiếng. Phong thuộc tính đấu khí của nàng đã sớm thẩm thấu vào cơ thể Nạp Lan Yên Nhiên cấp tốc vận chuyển, nhanh chóng làm dịu mát lại những đường kinh mạch bị lôi lực của Tịch Tà Yêu Lôi hun nóng.
Tận dụng thời gian Vân Vận đang hạ nhiệt cho cơ thể “nóng bỏng” của Nạp Lan Yên Nhiên, Tiêu Lệ tranh thủ ở trên bộ ngực săn chắc của nàng tận tình nắn bóp một lúc, tận tình hưởng thụ xúc cảm tuyệt diệu từ bàn tay truyền lại.
Đợi đến khi nhiệt độ thân thể của Nạp Lan Yên Nhiên đã hoàn toàn ổn định, Tiêu Lệ mới luyến tiếc rời khỏi hai ngọn thánh nữ phong của nàng, từ từ men theo triền núi tìm tới một vùng đồng bằng trơn bóng.
Khẽ vuốt ve vùng bụng bằng phẳng mịn màng của Nạp Lan Yên Nhiên một hồi, bàn tay Tiêu Lệ tiếp tục thám hiểm đến một vùng thảo nguyên tươi tốt.
Ngón tay được bao bọc bởi Tịch Tà Yêu Lôi giống như một con rắn nhỏ linh hoạt, nhanh chóng sục sạo khắp nơi. Chẳng mấy chốc đã tìm thấy một u động thần bí ẩn sâu dưới lớp cỏ mềm đen nhánh.
Không chút lưỡng lự, ngón tay Tiêu Lệ lập tức chui vào cửa động. Nhất thời, một tiếng “ư” tiêu hồn khẽ phát ra từ đôi môi anh đào của Nạp Lan Yên Nhiên…