Đọc truyện Trò Chơi Luân Hồi – Chương 13: Gia Tộc Đại Điển
Gia tộc đại điển cử hành, rất nhiều công đoạn dài dòng, buồn tẻ quả thực có chút làm cho người ta đau đầu. Ngồi ở dưới đài, Tiêu Lệ nhìn một đám thiếu niên đang đứng như tượng gỗ trên đài, không khỏi xoa xoa huyệt thái dương, quay sang Tiêu Ngọc bên cạnh cười khổ.
_ Mấy cái nghi thức này đúng là nhàm chán, quả thật là làm mệt có tổ chức mà…
Nhìn bộ dáng bất đắc dĩ của Tiêu Lệ, Tiêu Ngọc hung hăng nhìn hắn, lè lưỡi làm mặt quỷ. Nàng còn đang hứng trí bừng bừng chờ đến lượt mình khoe khoang 7 đoạn đấu khí 1 phen, Tiêu Lệ ca ca thì lại làm 1 bộ không quan tâm khiến nàng tức nổ đom đóm…
_ Tiêu Lệ ca ca nếu không thích có thể không tham gia nha…
Nghe Tiêu Ngọc trêu chọc, Tiêu Lệ cũng chỉ cười trừ. Quay sang nhìn Tiêu Viêm và Huân Nhi cũng đang hưng phấn, Tiêu Lệ thầm lắc đầu. Suy nghĩ 1 chút, dù sao tộc nhân dòng chính đến gần cuối mới kiểm tra. Tiêu Lệ quyết định chợp mắt 1 lúc cho qua thời gian chờ đợi.
Đang mơ màng trong mộng đẹp, bất chợt 1 cơn đau nhói từ bên hông khiến Tiêu Lệ tỉnh lại. Nhìn sang bên cạnh “hung thủ” đang trừng mắt nhìn mình, Tiêu Lệ bất đắc dĩ cười khổ.
_ Ngọc nhi, ngươi làm gì vậy?
_ Ca ca còn nói! Bộ ngươi là heo sao, suốt ngày đều muốn ngủ, sắp đến lượt chúng ta rồi kìa…
Thì ra các tộc nhân khác đã trắc thí xong, giờ chỉ còn tộc nhân dòng chính. Tiêu Lệ nhìn quanh 1 chút, cũng chỉ còn 7,8 người. Thông thường trước khi tộc điển diễn ra 1 tháng đều tiến hành 1 lần nghiệm trắc, chỉ có tộc nhân thông qua nghiệm trắc hoặc là trong thời gian 1 tháng này đột phá 7 đoạn mới được tham gia phục trắc trên tộc điển.
_ Tiêu Ngọc.
Nhị trưởng lão cất tiếng gọi. Nghe tên Tiêu Ngọc, xung quanh vang lên tiếng xì xào bàn tán.
_ Sao nàng lại được gọi, chẳng phải nàng mới 5 đoạn đấu khí hay sao?
_ Ai mà biết được, tháng trước nàng cũng không tham gia nghiệm trắc…
_ Cứ xem đi, nếu thực lực nàng không đủ thì không được phép tham gia phục trắc đâu…
Giữa âm thanh nghi ngờ của mọi người, Tiêu Ngọc hưng phấn bước lên đài, nhẹ nhàng đặt tay vào trắc nghiệm ma thạch.
Đấu khí: Thất đoạn.
4 chữ vàng rực rỡ hiện lên, xung quanh 1 mảnh câm nín, đại trưởng lão vuốt râu cười, không hổ là cháu gái bảo bối của lão, thiên phú này nhìn khắp Ô Thản Thành cũng không có mấy người. Lần lượt các tộc nhân tiến lên trắc thí, hầu hết đều là 7 đoạn, chỉ có 2 người đạt đến 8 đoạn.
_ Tiêu Viêm.
Nhị trưởng lão xướng cao giọng, xung quanh lại vang lên 1 mảnh xì xào sôi nổi.
_ Nghe nói Tiêu Viêm lúc 8 tuổi đã đột phá 7 đoạn không biết bây giờ là trình độ gì a…
_ Trời ạ, 8 tuổi! Lúc đó ta còn chưa tu luyện đấu khí đâu…
_ Đúng là lạc hậu, từ năm trước Tiêu Viêm đã đột phá 9 đoạn đấu khí rồi…
_ Woahh… không hổ là con của tộc trưởng a…
Ngẩng cao đầu bước lên đài trong ánh mắt ngưỡng mộ của thiếu niên thiếu nữ xung quanh, Tiêu Viêm nhẹ nhàng đặt tay lên trắc nghiệm ma thạch.
Đấu khí: Nhất tinh Đấu giả
Nhìn 6 chữ vàng có chút chói mắt trên đài, ngay cả nhị trưởng lão cũng sững sờ quên tuyên đọc kết quả… phía trên đài các vị trưởng lão cùng khách mời đều trố mắt nhìn. Nhất tinh Đấu giả a…. 11 tuổi Nhất tinh Đấu Giả… trong lịch sử trăm năm qua của Ô Thản Thành cũng chưa có ai khủng bố như thế.
_ Tiêu Viêm, Nhất tinh Đấu giả! Tiêu Lệ!
Phục hồi tinh thần, nhị trưởng lão tuyên đọc kết quả đồng thời tiếp tục gọi tên người cuối cùng.
_ Tiêu Lệ năm ngoái đã là 8 đoạn, không biết năm nay có đột phá hay không.
_ Có đột phá thì đã sao? Dù sao cũng chẳng bằng Tiêu Viêm…
_ Xí còn đỡ hơn tên đần nhà ngươi, 15 tuổi mới 5 đoạn…
Nghe âm thanh huyên náo trong tràng, Tiêu Lệ mỉm cười bước lên bục trong tiếng hò reo cổ vũ của Tiêu Ngọc. Hơi gật đầu với Tiêu Viêm vẫn nán lại gần đó, Tiêu Lệ bình thản đặt tay lên trắc nghiệm ma thạch.
Đấu khí: Nhất tinh Đấu giả
Nhìn thấy 6 chữ vừa hiện ra, mi mắt nhị trưởng lão khẽ giật, không nhịn được có chút đố kỵ với Tiêu Chiến mà các vị khách mời càng là tấp nập chúc mừng. Khẽ thở dài cảm khái, nhị trưởng lão khẽ tuyên bố:
_ Tiêu Lệ, Nhất tinh Đấu giả! Bây giờ các tộc nhân có 1 cơ hội khiêu chiến, tộc nhân 6 đoạn đấu khí cũng có quyền khiêu chiến, nếu thành công chiến thắng người có thực lực cao hơn thì sẽ được đặc cách thông qua khảo thí…
_ Nhị trưởng lão, trước khi mọi người khiêu chiến có thể để ta và tam đệ luận bàn 1 chút được không? Dù sao cũng không ai sẽ khiêu chiến bọn ta.
Nhị trưởng lão vừa nói xong, Tiêu Lệ đã ngay lập tức xen lời. Hắn cũng không muốn lãng phí thời gian xem bọn trẻ trâu đánh nhau. Nhị trưởng lão nghe vậy hơi chần chừ, khẽ liếc mắt trên đài thấy đại trưởng lão và gia chủ cũng không có ý kiến bèn khẽ gật đầu.
_ Được rồi 2 người các ngươi lên đi, nhớ có chừng mực.
Tiêu Viêm và Tiêu Lệ tiêu sái bước lên đài trong tiếng hò reo cổ vũ tứ phía.
_ Nhị ca cẩn thận, xem chiêu! Hoàng giai trung cấp đấu kỹ, Ưng Trảo Thủ!
_ Trò vặt, tam đệ xem chiêu! Hoàng giai cao cấp đấu kỹ, Bài Vân Chưởng!
Ở giữa tràng, 2 người liên tục giao thủ ngươi tới ta đi. Tiêu Lệ cũng không vận dùng Huyền giai đấu kỹ, dù sao mục đích không phải là chà đạp Tiêu Viêm mà là lập uy. Mấy hoàng giai đấu kỹ này đều là Tiêu Lệ tiện tay học trong Bạch Hổ Đường, giá cả rất rẻ nên hắn cũng không tiếc.
Trải qua hơn 50 chiêu, Tiêu Viêm bắt đầu thấm mệt dù sao hắn mới 11 tuổi, thể chất không thể so với Tiêu Lệ. Lại qua 1 hồi, Tiêu Lệ nhân lúc Tiêu Viêm sơ ý dùng 1 chiêu Phong Thần Thối đá vào bả vai hắn khiến hắn ngã bịch xuống sân rồi cười nói:
_ Tam đệ bình thường xem ra lười tập luyện nhỉ, mới đấu 1 chút mà đã thở không ra hơi rồi kìa!
Tiêu Viêm cũng mỉm cười đứng lên, hơi lau bụi trên người. Tiêu Lệ khống chế lực đạo rất tốt, chỉ vừa đủ làm hắn ngã chứ không hề bị thương chút xíu nào.
_ Nhị ca chờ đấy, lần sau ta sẽ không thua ngươi!