Đọc truyện Trò Chơi Công Lược Toàn Năng – Chương 2: Ngạo kiều muộn tao tổng tài công
Edit: Mều
Khương Ly năm mười sáu tuổi đã dấn thân vào con đường showbiz, hai mươi tuổi đã được phong thành ảnh đế, sau mười năm đã đạt được vô số giải thưởng danh giá.
Ngày sinh nhật năm ba mươi tuổi, Khương Ly tuyên bố rút khỏi giới giải trí, dự định mở một nhà trọ nhỏ để sống, không ngờ sau khi kết thúc họp ký giả thì trên đường về bất ngờ bỏ mình vì tai nạn giao thông.
Đối với cái chết đột ngột của bản thân, Khương Ly không có nuối tiếc nhiều lắm. Cậu sống một đời ngắn ngủi, tuy đã trải qua rất nhiều gian khổ nhưng cũng đã hưởng thụ sự xa hoa, bản thân vẫn luôn cô độc một mình nên chết sớm hay muộn cũng chỉ là do số mệnh an bài.
Thế nhưng, chuyện khiến cậu không ứng phó kịp là sau khi chết chính mình lại chưa tiêu tan, cũng không có chuyện gọi là tái thế đầu thai mà dưới tình huống không rõ mô tê gì mà bị trói buộc với hệ thống trò chơi “Công lược toàn năng”.
Làm một diễn viên, Khương Ly đã kinh qua rất nhiều đề tài khác nhau như thế giới tương lai, khoa học viễn tưởng, cũng đã xem qua khoái xuyên, xuyên không, tiểu thuyết online nhưng cũng chỉ là xem cho biết thôi chứ cậu chưa bao giờ nghĩ chuyện hư cấu như cấu lại thật sự tồn tại mà còn phát sinh trên người mình nữa.
Sau khi bị ép chơi trò công lược, trong đầu Khương Ly xuất hiện một hệ thống, đối phương truyền tải quy tắc trò chơi vào trong đầu cậu.
Thứ gọi là “Công lược toàn năng” là một trò chơi tới từ tương lai, người chơi sẽ được tuyển ngẫu nhiên và sẽ bị ràng buộc với một hế thống, nhiệm vụ của người chơi là tới các thế giới giả tưởng công lược các nam chính.
Người chơi hoàn thành nhiệm vụ ở mỗi thế giới giả lập sẽ có phần thưởng, thất bại sẽ bị trừng phạt, mỗi một lần qua ải sẽ được tính tích phân, tích đến mức nhất định sẽ có thể đổi được đạo cụ công lược.
Mỗi một thế giới đều khác nhau, có thể là thế giới hiện thực song song, có thể là cổ đại hoặc cũng có thể là tinh tế,…
Tất cả thế giới đều là hệ thống ngẫu nhiên truyền tới, người chơi không được phép lựa chọn bỏ hoặc thay đổi.
Nói nôm na là sau khi hệ thống và người chơi bị ràng buộc thì người chơi chỉ có thể bị cưỡng ép chơi đồng thời phải tuân thủ quy tắc trò chơi, dùng cách nói của hệ thống chính là “Quyền hạn quá thấp, không thể quyết định.”
Khương Ly: “………” Loại cưỡng bức con nhà người ta tới chơi game thế này thật khiến người ta khó chịu mà.
“Xin chào kí chủ, xin hỏi cậu có muốn mở thế giới thứ nhất không?” Hệ thống dò hỏi.
“Có thể không tham gia sao?” Khương Ly hỏi.
“Không thể.” Hệ thống đáp.
“Vậy mầy hỏi tao để làm gì chứ.” Khương Ly cười gằn, “Mở đi.”
Người cũng đã chết rồi, muốn chơi thì chơi đi.
…
Lần thứ hai tỉnh lại, Khương Ly đang nằm trên chiếc giường king size màu trắng, trên giường có chút lộn xộn nhưng lại vô cùng mềm mại khiến người ta phi thường thoải mái.
Ánh đèn chói mắt chiếu trực tiếp lên mặt khiến Khương Ly cảm giác khó chịu nhưng rất nhanh đã phát hiện chỉ là ảo giác, trước mặt mình không có xe tải cũng không có trợ lý cùng người đại diện đang la hét, chỉ có trần nhà trắng xóa.
Khương Ly hiểu rõ cậu đang ở thế giới thứ nhất.
Cậu bảo trì tư thế nằm ngửa, ở trong lòng gọi đồng đội của mình: “Hệ thống, mầy ở đâu?”
Trong đầu Khương Ly phát ra âm thanh máy móc lạnh lẽo, hệ thống hỏi: “Nhận thấy kí chủ đang tỉnh táo, cậu có muốn tiếp thu ký ức nguyên chủ không?”
Khương Ly xoa xoa đôi mắt chua xót: “Có.”
Sau đó ký ức nguyên thân cùng một bóng người thông qua hệ thống truyền tới trong đầu Khương Ly.
Lúc nhìn thấy dáng dấp của nguyên thân, Khương Ly có chút bất ngờ, đối phương với hắn vẻ ngoài có hơi giống nhau nhưng cậu ta trẻ hơn, tướng mạo thiên về nhu hòa ôn nhu.
Nguyên thân tên giống cậu là Khương Ly, 21 tuổi, vừa mới tốt nghiệp đại học, tính cách hướng nội thậm chí là mềm yếu, thích một người tên là Trương Tử Dương, đây cũng là nguyên nhân mà nguyên thân xuất hiện ở đây.
Trương Tử Dương so với nguyên thân lớn hơn hai tuổi, hai người xem như là thanh mai trúc mã. Lúc học cấp ba, nguyên thân bởi vì dung mạo xinh đẹp, tính cách hướng nội, làm người nhát gan nên thường bị bạn học bắt nạt, Trương Tử Dương tiện tay giúp cậu ta mấy lần. Sau đó cậu ta thích Trương Tử Dương, mấy năm gần đây đều luôn yên lặng đi theo sau làm cái đuôi Trương Tử Dương hầu hạ.
Trương Tử Dương từ khi học đại học đã tiến vào giới diễn viên, lớn lên cũng không tới nỗi nào nhưng không có kỹ năng diễn xuất và hậu đài, bò lết mấy năm vẫn luôn ở tuyến ngoài không có danh tiếng gì.
Đối với chuyện nguyên thân thích gã, Trương Tử Dương cũng biết, chỉ là không nói ra, một là do tính cách của nguyên thân, gã sợ nếu nói rồi thì sau này sẽ bị nguyên thân ỷ lại, đối với việc phát triển của gã không có ích lợi gì; hai là bỗng dưng có người tới hầu hạ mình free, ngu gì không dùng.
Tình trạng như vậy vẫn luôn kéo dài cho tới tháng trước, Trương Tử Dương muốn thử vai cho một bộ phim truyền hình do tập đoàn Giang thị đầu tư, đạo diễn kim bài Chu Tấn chủ đạo, ngoại trừ vai chính đã quyết định từ trước thì các vai diễn còn lại đều dùng phương thức thử vai để chọn lựa.
Cơ hội tốt như vậy, Trương Tử Dương làm sao có thể bỏ qua được, chỉ là gã tự hiểu lấy mình có bao nhiêu năng lực, thử vai không được mà đi cửa sau cũng chẳng xong. Thế nhưng gã rất không cam tâm, nghe bóng nghe gió biết được ở trong đoàn kịch có một vị phó đạo diễn thích thiếu niên tuấn mỹ nên đánh chủ ý tới trên người nguyên thân.
Nguyên thân mặc dù đã 21 tuổi, không thể tính là thiếu niên nhưng nếu nói về tướng mạo thì quả thật đẹp đến không thể xoi mói, nói là xinh đẹp mong manh tựa hoa đào, khả ái động lòng người cũng không quá đáng.
Trương Tử Dương dự định để nguyên thân bồi phó đạo diễn một đêm, thay gã đổi lấy một vai diễn quan trọng. Đối với yêu cầu của gã, dĩ nhiên ban đầu nguyên thân mới đầu không chịu, đồng thời cậu ta đối với hành vi của gã rất thất vọng, cảm thấy tình yêu của mình đối với gã chỉ là thứ để gã lợi dụng và chà đạp nên đã tránh né Trương Tử Dương mấy ngày.
Trong suy nghĩ của Trương Tử Dương, gã không muốn buông tha cơ hội tốt ở ngay trước mắt như vậy nên gã không ngại phiền mà quấn lấy nguyên thân nói chuyện, dùng lời lẽ ngon ngọt bay bướm để lừa nguyên thân chỉ cần diễn xong phim này, gom đủ tiền sẽ rút khỏi giới giải trí, cùng nguyên thân về quê sinh sống, hiếu thuận cha mẹ, cùng nhau sống tới khi bạc đầu giai lão.
Trương Tử Dương miêu tả tương lai quá tốt đẹp, mỗi một điểm đều là ước vọng không dám mơ tới của nguyên thân, đứng trước ái tình, cậu ta rốt cuộc dần dần thỏa hiệp, đồng ý với đề nghị của Trương Tử Dương.
Trương Tử Dương vui vẻ nhờ người liên lạc với phó đạo diễn kia, đem bức ảnh của nguyên thân đưa cho đối phương xem, phó đạo diễn rất nhanh đồng ý với giao dịch này, cũng đã ước định thời gian và địa điểm khách sạn.
Trước khi nguyên thân tới khách sạn đã uống ít rượu để tăng dũng cảm, tâm trạng giống như đi trên pháp trường, trong đầu tưởng tượng ra một phó đạo bụng bia, đầu hói. Khiến cậu ta bất ngờ là đối phương vô cùng trẻ tuổi, ước chừng chỉ mới 30 tuổi, không hề giống với hình tượng bỉ ổi mà cậu ta đã nghĩ.
Chỉ là bất kể đối phương soái tới cỡ nào, lại thêm bản thân yêu mến Trương Tử Dương nhiều năm nữa, làm sao nói dâng bản thân cho người đàn ông khác là có thể làm được cho nên đối phương vừa chạm tới người đã bắt đầu phản kháng, còn nước mắt ngắn nước mắt dài.
Đối phương chê cậu ta khóc sướt mướt phá hỏng tâm tình, người kia cũng không muốn cưỡng ép ai nên kêu nguyên thân đi đi, bản thân thì đi tắm rửa.
Nguyên thân thở phào nhẹ nhõm, thời điểm chuẩn bị rời đi nhận được điện thoại của Trương Tử Dương. Nhìn thấy tên người gọi, nguyên thân thật sự vui mừng, cậu ta cho là Trương Tử Dương hối hận rồi nên mới gọi điện cho nguyên thân bảo cậu ta rời đi nhưng không nghĩ vừa mới áp tai nghe lên, chưa kịp mở miệng đã nghe thấy bên kia truyền tới tiếng thở dốc ám muội cùng tiếng rên rỉ.
Nguyên thân tuy là xử nam nhưng cậu ta vẫn hiểu âm thanh này có ý gì, cậu ta còn nghe ra trong đó một thanh âm quen thuộc của Trương Tử Dương.
Ngoại trừ tiếng thở dốc đứt quãng thì nguyên thân còn nghe thấy bọn họ nhắc tới tên mình, nói nguyên thân là ngu xuẩn, gã chỉ chờ khi nguyên thân lấy được vai diễn rồi thì sẽ đá nguyên thân đi.
Nghe đối thoại của hai người, sắc mặt nguyên thân trắng bệch, cảm giác mình giống đồ ngu bị đối phương đùa bỡn trong tay, tức đến nỗi ngón tay phát run, không thở nổi rồi trước mắt biến thành màu đen, gục ngã.
Sau đó, chính là ảnh đế Khương Ly đến.
Tiếp thu xong ký ức nguyên thân, Khương Ly cảm thấy nghẹn lời, cho nên nguyên thân là đang sống sờ sờ bị tức chết? Bị đùa giỡn chưa nói còn chưa kịp đi tìm Trương Tử Dương đập chết thì lại bức bản thân chết trước rồi?
“Đúng vậy.” Biết được suy nghĩ của Khương Ly, hệ thống đáp.
Khương Ly: Tao càng không có gì để nói.
Tính từ khi nguyên thân chết đến khi Khương Ly tới bất quá chỉ trong một phút, tiếng trò chuyện điện thoại vẫn đang tiếp tục, đại khái là Trương Tử Dương không cần đụng tới điện thoại nên không phát hiện ra.
Khương Ly lấy di động nghe tới, bên tai đầy tiếng dâm ngữ vang lên khiến cậu nhíu mày lại, nhấn xuống ghi âm, hai phút sau cúp điện thoại đặt di động bên cạnh.
“Hệ thống, mầy vẫn có đó chứ?” Thấy trong đầu khá yên tĩnh, Khương Ly lên tiếng dò hỏi.
“Tôi ở đây, kí chủ có dặn dò gì?” Hệ thống hỏi.
“Nhiệm vụ của tao ở thế giới này là gì?” Khương Ly vừa hỏi, vừa đi xuống giường.
“Chờ.”
Hệ thống kiểm tra qua, đem nhiệm vụ của thế giới đưa cho Khương Ly, trước mặt Khương Ly xuất hiện một màn hình giả lập, trên đó hiện lên hàng chữ.
【Nhiệm vụ chính: Công lược nam chính – Giang Trạm; Nhiệm vụ nhánh: Xoa dịu cảm xúc không cam của Khương Ly.】
Nhiệm vụ nhánh thì Khương Ly hiểu, chính là thay nguyên thân báo thù, phù hợp với mục tiêu vả mặt ngược tra của trò chơi nhưng nhiệm vụ chính…
“Công lược nam chính…” Khương Ly khiêm tốn thỉnh giáo, “Là có ý gì?”
“Tăng độ yêu thích, độ hảo cảm đến trăm phần trăm là hoàn thành nhiệm vụ, có thể tiến vào thế giới tiếp thu.” Hệ thống giải thích.
Tăng độ yêu thích à.
Khương Ly trầm ngâm một chút: “Dùng cách nào cũng được sao?”
“Kiến nghị nói chuyện yêu đương.” Hệ thống nghiêm túc trả lời.
“… Cho nên tụi mầy là trò chơi tình ái?”
Khương Ly vừa mới dứt lời, cửa phòng tắm mở ra, cùng lúc đó hệ thống đột nhiên nhắc nhở: “Kí chủ chú ý, nhân vật mục tiêu đã xuất hiện.”
Nhân vật mục tiêu?
Khương Ly phát hiện thấy trước dòng chữ 【Nhiệm vụ chính】xuất hiện một dấu chấm than sáng lên.
Đây là nam chính xuất hiện?
Khương Ly lập tức phát hiện, nhìn về phía buồng tắm, đúng lúc thấy có một người dùng khăn lau tóc đi ra.
Đó là một người đàn ông rất anh tuấn, thân cao trên một mét chín, nửa người trên để trần để lộ cơ bụng tinh tráng, đường cong mượt mà, thân thể vừa mới tắm xong còn đang tản ra khí tức hormone nam tính mãnh liệt.
Kiếp trước Khương Ly trong giới giải trí mười mấy năm đã gặp qua không ít mỹ nam nhưng người trước mắt vẫn khiến cậu sáng mắt lên, đối phương có sự gợi cảm kết hợp với sự lạnh lùng với nhau, thuộc về loại hình Khương Ly siu siu thích.
Không sai, Khương Ly thích đàn ông, điều này khiến cậu đối với nhiệm vụ “công lược nam chính” này không có quá nhiều băn khoăn, ít nhất thì không phải là đi “công lược nữ chính” khiến tâm tình cậu bất ổn, cắn rứt lương tâm.
Nhưng Khương Ly không nghĩ tới nam chính lại là đối tượng nguyên thân giao dịch, đối phương còn có tướng mạo với vóc người thỏa mãn yêu thích của Khương Ly nên càng khiến cậu có cảm giác rất thành tựu.
Nói chuyện yêu đương có đúng không?
Khương Ly khẽ nhếch môi, đột nhiên sinh ra cảm giác hứng thú với trò chơi này.
Kiếp trước vì bận tới chết mà cậu vẫn luôn cô đơn, một thân dựa vào diễn xuất luyện ra được kỹ xảo cua giai không thể dùng tới, bây giờ nếu đã đổi thế giới, mục tiêu còn là loại mình thích, vậy bước đầu tiên là chịch xã giao trước đi.
Giang Trạm không biết suy nghĩ của Khương Ly, hắn tắm xong đi ra phát hiện Khương Ly vẫn đang ngồi trên giường, bước chân dừng lại, lông mày nhíu lại: “Sao cậu còn chưa đi?”
Hắn còn tưởng người đã đi rồi, ngoài ra ánh mắt người này thay đổi từ phòng bị, chống cự thành ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm hắn.
Đối với Khương Ly đi là chuyện không thể, không chịch không rời!
Khương Ly không trả lời hắn mà chậm rãi bước xuống giường, ngón chân trắng nõn đạp trên thảm màu tối tạo thành cảm giác đối lập đánh vào thị giác, cậu nắm lấy vạt áo T shirt dần cởi ra, tiện tay vứt trên mặt đất.
Giang Trạm nhìn thấy hành động của cậu, lông mày nhíu lại, đứng tại chỗ không nhúc nhích, trên mặt mang theo sự trào phúng.
Khương Ly không quan tâm, ánh mắt vẫn luôn dính trên người hắn, ngón tay đặt trên thắt lưng, nhẹ nhàng mở khóa rồi chậm rãi rút ra, để quần hơi trễ xuống rồi cũng ném thắt lưng lên sàn.
Động tác của cậu chầm chậm còn mang theo tia hờ hững, rõ ràng là hành động tùy ý nhưng lại ẩn ẩn hiện hiện câu dẫn, tháo dây lưng ra lại lộ vòng eo tinh tế, dẻo dai cùng quần lót màu trắng bên trong, cả người nguyên bản ngại ngùng, hướng nội bỗng chốc khí chất trở nên sắc bén, tự tin.
Ánh mắt Giang Trạm tối sầm lại, tầm mắt từ vòng eo lần nữa rơi trên khuôn mặt của Khương Ly, muốn nhìn cậu chơi trò gì, chỉ thấy Khương Ly chậm rãi đi tới trước mặt hắn.
“Giao dịch còn chưa hoàn thành, sao tôi đi được chứ?” Khương Ly cười khẽ một tiếng, tay khoác lên bả vai Giang Trạm, chậm rãi tới gần bên tai hắn.
Giang Trạm cảm nhận được một luồng hơi thở ấm áp hô hấp bên tai, vừa ngứa vừa tê tê, người trước mắt mang theo tia trêu tức cùng thanh âm mê hoặc vang lên bên tai.
“Hay là nói… Tắm xong rồi, anh không được?”
– —
Tác giả có lời muốn nói:
Nhân vật công lược thứ nhất – Tổng tài công.
Before: Giang Trạm: Tôi bỏ tiền, em thành danh, tự hiểu rõ thân phận của mình đi.
After: Giang Trạm: Anh bỏ tiền, anh cũng cần trả lại chứ, cầu công khai thân phận!
—
Nam chính không phải là phó đạo diễn, tiến vào sai phòng mà thôi nên xin đừng mắng loạn.
Lần đầu tiên thử đề tài khoái xuyên nên có chút sợ hãi, lo lắng.
Văn yêu đương là chính, vả mặt là phụ (ngoại trừ vả mặt vai phụ còn vả mặt nam chính nữa), tổng thể là văn ngọt. ( ^ 0 ^)
Buổi sáng 11 giờ đổi mới, có việc sẽ văn án thượng xin nghỉ, đầu chương trước 100 danh nhắn lại đưa tiểu bao lì xì, cảm ơn đại gia.*
*Câu này mị không hiểu, mị chỉ dịch những câu mị hiểu thôi:)))). Xưng hô của các nhân vật sẽ thay đổi theo từng hoàn cảnh.