Tro Bụi Trong Đêm Hè

Chương 10: Đêm tro bụi


Đọc truyện Tro Bụi Trong Đêm Hè – Chương 10: Đêm tro bụi

[05]

Kể từ khi tôi yêu Lâu Nguy, ai đó đã nói với tôi rằng chúng tôi sẽ được không lâu dài.

Khởi đầu quá qua loa, sau khi cảm xúc mãnh liệt tàn lụi, tình yêu sẽ chẳng còn gì ngoài mệt mỏi, sau đó chia tay nhau, mỗi người đi một ngả.

Nhưng theo tôi, đây không phải là con đường mà tất cả các cặp đôi đều phải đi qua.

Ai nói với họ rằng cảm xúc mãnh liệt nhất định sẽ mất đi?

Tôi và Lâu Nguy không những không vì sống cùng nhau quá lâu mà bắt đầu hết yêu, ngược lại, chúng tôi ngày càng yêu nhau hơn.

Tôi yêu cảm giác mà hắn mang lại cho tôi vô cùng, có thể nói hắn là nửa kia hoàn toàn phù hợp với những gì tôi tưởng tượng kể từ khi tôi bắt đầu biết yêu là gì.

Chưa từng có ai cho tôi cảm giác an toàn như vậy, kể cả khi không phải lúc nào cũng được gặp nhưng tôi không có bất kỳ lo lắng nào.

Tôi ỷ lại vào hắn, giống như tôi mắc phải một loại thuốc độc nào đó, mọi lo lắng và hưng cảm của tôi đều được chữa khỏi sau khi gặp hắn.


Chứng mất ngủ và hoảng sợ của tôi đã biến mất không còn tăm hơi sau khi có hắn ở bên.

Lâu Nguy đối với tôi mà nói, hắn không chỉ là người yêu mà hắn còn đóng vai rất nhiều vai khác trong cuộc đời của tôi, đóng vai người cha với bờ vai dày rộng và người mẹ với vòng tay âu yếm, là một vị thần suốt thời thơ ấu tôi luôn mơ ước có thể ở bên tôi.

Thần của tôi đã vuốt ve tôi và cùng tôi trưởng thành.

Bây giờ, Lâu Nguy đã thay thế tất cả mọi thứ trong trái tim tôi, thay thế họ ở bên cạnh tôi.

Lâu Nguy đã yêu tôi và dạy tôi biết cách giải quyết mọi tình huống khó khăn một cách chuẩn xác.

Tôi nói, “Em không thể chịu đựng được cuộc sống cô đơn.”

Vì vậy, hắn đã đến và sống cùng tôi.

Tôi nói, “Em luôn cảm thấy có ai đó đang theo dõi mình.”

Vì vậy hắn đã lắp đặt một số camera giám sát trong nhà để giúp tôi tìm ra ai đang theo dõi tôi.

Tôi nói, “Em luôn cảm thấy bất an và sợ hãi mỗi khi anh đi vắng.”

Vì vậy chỉ cần tôi phải ở nhà một mình, hắn sẽ khóa tôi lại, khóa trong phòng ngủ, khóa ở trên giường.

Bằng cách này, mọi vấn đề của tôi đều được giải quyết.

Điều này cho thấy anh ấy là người mà số mệnh an bài tôi.

Một người phù hợp và một tình yêu hoàn hảo có thể cứu rỗi một tâm hồn. Tâm hồn nóng nảy, bất an và hoảng loạn của tôi được cứu bởi cái nắng gay gắt của mùa hè.


Lâu Nguy đã cứu lấy cuộc đời tôi và kéo dài tính mạng của tôi lâu hơn.

Vào ngày thứ 100 chúng tôi yêu nhau, Lâu Nguy nói: “Em hình như chưa bao giờ hỏi những câu hỏi liên quan  đến vấn đề cá nhân của anh.”

Đúng vậy, tôi không hỏi gì cả, thậm chí tôi còn không hỏi hắn sống ở đâu và ngủ với ai trước khi chuyển đến nhà tôi.

Tôi luôn cảm thấy rằng không cần phải hỏi thêm về mọi thứ, tình yêu và cuộc sống của chúng tôi không liên quan gì đến quá khứ và người khác.

Lúc đó, chúng tôi đang ở trong xe của hắn, nắng trưa ngoài trời chói chang khiến người ta không mở mắt ra được, trong xe bật điều hòa và phát những bản ghi âm về chương trình của hắn.

Ánh nắng chói chang và những câu chuyện cổ tích âm u tà ác tạo thành một sự tương phản rõ rệt, và hai chúng tôi đứng ở ngã ba của hai thế giới này, đồng thời cảm nhận được sức mạnh từ chúng.

Tôi nói, “Em không muốn biết quá nhiều thứ.”

“Vậy em không muốn biết, anh trước khi gặp em là người như thế nào sao?

Mặc dù hắn hỏi vậy nhưng tôi cũng chỉ lắc đầu.

Tôi không muốn biết.

Loại tâm lý này thật sự rất kỳ quái, tôi thậm chí không rõ là do bản thân quá tự tin hay thực sự điều đó không cần thiết, hay là bản thân quá thiếu tự tin và muốn thoát trốn tránh cái quá khứ có thể khiến tôi tổn thương của hắn.


Tôi lắc đầu, không ngừng lắc đầu.

Dường như có thứ gì đó rơi xuống, nhưng tôi không quan tâm.

Tay Lâu Nguy đặt trên đùi tôi, và khi câu chuyện cổ tích kết thúc, hắn ghé vào tai tôi.

Khi Lâu Nguy nói chuyện, môi hắn lướt qua tai tôi và nó giống như một ngọn lửa thiêu cháy toàn thân tôi.

Hắn nói: “Trước khi gặp em anh vẫn luôn đợi, mỗi ngày anh đều dừng xe ở đó và đợi em.”

Tôi ngừng lắc đầu, tâm trạng nóng nảy và bồn chồn của tôi lập tức lắng lại.

Tôi nói, chúng ta là một đôi trời sinh, anh là định mệnh của em, và em không còn phải sợ hãi.

[M: Ỏoo, làm sao tôi có thể kháng cự lại sự ngọt ngào này đây? ; – ; ]


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.