Đọc truyện Triệu Hoán Vạn Tuế – Chương 43: Thông Thiên tháp, ta tới đây!
Truyền tống trận đến Thông Thiên tháp cùng những nơi khác đều bất đồng.
Các tiểu truyền tống trận trong thành chủ phủ, đều là do quan viên dùng năng lượng tinh thạch mở ra một cái Truyền Tống Môn, tiến vào trong ba mươi giây có thể tới nơi trong dự tính .
Còn ở tại võ doanh này thì không giống với những tiểu truyền tống trận trong thành chủ phủ kia, phải sử dụng chứng minh của Thông Thiên tháp, võ giả phải cầm tạp tiếp xúc cùng ký hiệu lóe ra trên tinh trụ, Truyền Tống Môn mở ra, sau khi võ giả tiến vào, thì chia ra truyền tống đến một trăm địa điểm khác nhau, mỗi lần đều không giống nhau. Tên mập đứng ở trước tinh trụ, liên tục dặn dò Nhạc Dương khi nào muốn tới ‘thế giới đáy biển’ thì đi tìm hắn, mập mạp vỗ vỗ lồng ngực thịt béo, nói cha của hắn là quản sự ở thương hội ‘thế giới đáy biển’, Toàn bộ Thông Thiên tháp đều có sắp xếp người.
“Huynh đệ, ngươi yên tâm, mọi sự đã có ta, lão đại ta đây nhất định bảo kê ngươi!” Tên mập thiếu chút nữa không có hổ khu chấn động, tản mát ra vương khí bát phương.
“…” Nhạc Dương cảm thấy rất may mắn địa điểm hai bên truyền tống đến bất đồng, nếu không lỗ tai còn có thể tiếp tục chịu tội.-Trucxinh-
Đến thời gian quy định truyền tống, hắn đem thủy tinh tạp mỹ nữ ngực to đưa nhẹ nhàng dán tại ký hiệu truyền tống trên tinh trụ.
Một hồi ánh sáng dâng lên. Tựa hồ giống như có tánh mạng hướng vào mặt Nhạc Dương mà đập đến.
Nháy mắt lại biến mất vô tung vô ảnh, đợi Nhạc Dương định thần nhìn lại, phát hiện trên thủy tinh tạp vốn trống không, nay lại hiện lên hình của mình, quỷ dị nhất chính là diện mục cái bóng này đường viền mờ mờ có thể nhìn ra là mặt Nhạc Dương, nhưng trừ một đôi mắt sáng như mắt sói ra thì những thứ khác đều ẩn núp trong bóng đêm.
Ngoại trừ đồ án, bốn phía còn có các loại văn tự, phía tên họ: ‘Thái Thản Thần’, chủng tộc: ‘nhân loại’, giới tính: ‘nam’, tiềm lực: ‘không biết’,…
Không có thực lực ước định.
Sau lưng trừ ký hiệu đồ án xinh đẹp huyền ảo ra còn có mấy hàng: quốc gia chiến công, thắng bại chiến tích, điểm tích lũy hoàn thành nhiệm vụ,…
Tất cả tinh trụ truyền tống phóng ra cực đại ánh sáng, để tất cả mọi người đắm chìm trong một mảnh ánh sáng trong nước. Mấy giây sau, tất cả cột sáng ở tinh thạch đồng loạt dâng lên, xông thẳng lên bầu trời.-Trucxinh-Diendantruyen.org
Chờ ánh sáng biến mất, tất cả võ giả đưa tay tiếp xúc tinh trụ, đều được truyền tống rời đi, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Nhạc Dương chỉ cảm thấy đầu óc có chút choáng váng, chờ thích ứng, thì đã đến một đại sảnh được trang trí theo phong cách cổ xưa. Bên trong, có mấy người võ giả đang ngồi, bọn họ đầu tiên là khinh thường Nhạc Dương một thân trang phục tiểu đạo tặc, bất quá nhìn thấy Hôi Thái Lang dưới chân Nhạc Dương thì những người đang run đùi đắc ý, sắc mặt đùa cợt hơi chút thu hồi. Thiết tích ma lang cấp thanh đồng bọn họ không phải là chưa từng thấy qua, nhưng một tiểu đạo tặc lại có thể tùy thân mang theo chiến thú cường lực như thế, thì không đơn giản.
“Oa, thật lớn nga!” Nhạc Dương đi xuyên qua sân nhỏ rộng rãi nơi các võ giả ngồi chờ, đi ra đại sảnh vừa nhìn liền la hoảng lên.
Mặc dù lúc trước hắn nghe Nhạc Băng có nói qua, Thông Thiên tháp là biển vòng xoay, xung quanh đảo là biển, hình thành thành trên biển có đảo, trong đảo có biển là một kỳ quan đặc biệt, nhưng không nghĩ qua cảnh tượng trước mắt là như vậy.
Phía ngoài là biển rộng mênh mông, vô biên vô hạn.
Nghe nói biển này là phong bạo chi hải, thường thường vô duyên vô cớ có gió lốc hình thành, nhất là lúc có đội thuyền đi trên biển, cơ hồ thuyền vừa ra cảng, sẽ xuất hiện bão táp, thậm chí còn có thể có vòi rồng từ tầng mây mà đến, hít vào nước biển, phá hủy toàn bộ đội thuyền. Mấy ngàn năm qua, không có một người nào có thể an toàn lái thuyền từ hải ngoại Thông Thiên tháp rời đi, tất cả nhà thám hiểm cố gắng lái thuyền rời đi, cuối cùng đều biến thành điểm tâm cho quái vật hoặc là ngư hệ hoàng kim vương giả thú trong nước.-Trucxinh-
Nếu như nghĩ muốn đến đây, hoặc là rời đi Thông Thiên tháp thì phải sử dụng truyền tống trận của các quốc gia lớn, trừ thứ này không có bất kỳ đường tắt thứ hai nào khác.
Về phần vòng xoay bên trong vây quanh nội hải, liền gọi là cấm không chi hải. Mặt biển nơi này có cấm chế viễn cổ pháp tắc, ngay cả chiến thú phi hành cũng không có cách nào bay qua. Ở trên mặt biển cấm không chi hải, cho dù phóng ra một cái lông ngỗng siêu nhẹ cũng sẽ lập tức chìm nghỉm. Nếu như muốn đi tới một tiểu đảo trong Thông Thiên tháp, nghe nói phải đi qua ‘tánh mạng cầu treo’ được Thần Minh chế tạo từ thời viễn cổ, thì mới có thể an toàn tới Thông Thiên tháp.
“Không tệ, Thông Thiên tháp này là một nơi tốt!” Mặc dù theo lời đồn đãi Thông Thiên tháp có rất nhiều tầng, các tầng càng về phái sau quái vật ở đó càng mạnh, bất quá, Nhạc Dương đồng học cũng không ngại Thông Thiên tháp có bao nhiêu tầng. Trong mắt hắn thì càng nhiều càng tốt, dù sao tu luyện là không có hạn mức, không có mạnh nhất, chỉ có càng mạnh hơn nữa! Nếu như có thể ở Thông Thiên tháp tu luyện tốt, không ngừng thăng cấp, như vậy cũng là một việc vui.
Về phần sinh vật Ma Uyên cùng cường giả Thiên giới trong truyền thuyết, trong nội tâm Nhạc Dương cũng không để ý lắm, không quan tâm bọn họ có hay không, dù sao chỉ cần không vô duyên chọc đến mình, mọi chuyện hòa thuận an, còn nếu là cố tình chọc tới mình, thì cho dù người của Thiên giới Nhạc Dương hắn cũng nhất định sẽ theo giết đến cùng!-Trucxinh-DienDanTruyen.org
Nhạc Dương phát hiện đảo chính chủ yếu chia làm bốn khu vực lớn: đông, tây, nam, bắc.
Mình thân ở khu vực phía đông, chính là thuộc về Đại Hạ quốc.
Khu đông này, Nhạc Dương đoán chừng lớn hơn Bạch Thạch thành gấp mười lần, trong này kiến trúc kỳ vĩ, ngã tư đường rộng rãi, lầu các mọc lên san sát như rừng, không chỗ nào là không tỏa ra khí thế rầm rộ của một cường quốc, vài nơi đất trống bố trí các tiểu đình, hành lang, bãi cỏ, hắc thạch, rừng trúc, cầu nhỏ,… tạo thành một cảnh tượng tình thơ ý hoạ, nếu lấy Bạch Thạch thành so sánh với nơi này quả thực chính là nông thôn lụi bại cùng sơn thôn.
“Cái nơi này đoán chừng cùng Hong-kong không sai biệt lắm!” Nhạc Dương nương theo ‘tánh mạng cầu treo’ đi nửa giờ mới đến được trước mặt Thông Thiên tháp.
Nhìn gần, Thông Thiên tháp toàn thân trắng noãn, thần phù lập lòe, nhưng không có lấy một ti khe hở, thoạt nhìn càng thêm khổng lồ.
Ngưỡng không thể thành!
Căn cứ Nhạc Dương đồng học ước chừng thì đường kính của nó phải hơn ba cây số, chỉ tính bộ phận tầng dưới cũng ít nhất cao mấy ngàn thước, có trời mới biết là cần lực lượng khủng bố bực nào mới có thể xây nên nó, dù sao nhân loại bình thường chắc chắn không thể nào làm được! Bộ phận bên trong Thông Thiên Tháp lớn vô cùng, và bí mật của nó đến nay cũng không người nào có thể giải, thần bí khó lường. Cường giả tư cách thượng đẳng hướng tầng thứ hai thứ ba nhao nhao đi vào trong. Nhạc Dương là tân thủ lần đầu tiến vào, cũng không cần tiến lên theo những người đó mà trực tiếp tại môn khẩu (cửa) truyền tống môn tiến vào tầng thứ nhất là được.
“Thủy tinh tạp? Ai là… người dẫn giới của ngươi?” Trung niên võ giả thủ tầng trước Truyền Tống Môn, chịu trách nhiệm tiếp dẫn tân thủ nhìn thấy thủy tinh tạp, thì hơi ngạc nhiên.
“Chính là nữ tử chịu trách nhiệm ghi danh trước võ doanh kia!” Nhạc Dương biết thủy tinh tạp này nhất định là vật khó có được, hắn tuy mừng rỡ nhưng vẫn giả bộ ngu, bảo bối tốt dù có nhiều hơn nữa, cũng không ai ngu mà đi cự tuyệt!
“Cái gì? Ở võ doanh kia vốn cũng không nữ tử nào chịu trách nhiệm ghi danh a! Ở nơi đó ghi danh là Lộc lão mà? Người ngươi gặp không phải là một lão nhân râu tóc trắng xóa, mà lại là một cô gái sao? Nàng trông như thế nào?” Trung niên võ giả vừa nghe Nhạc Dương nói, ngược lại mơ hồ, có chút không rõ, hỏi.-Trucxinh-
“Dung mạo rất đầy đặn…” Nhạc Dương miêu tả một chút dung mạo mỹ nữ ngực to.
Trong lòng của hắn cũng theo đó dâng lên một trận tò mò, thực lực mỹ nữ ngực to kia mình nhìn không thấu, nhất định là một siêu cấp cường giả, nàng rốt cuộc là ai nhỉ? Bình thường chịu trách nhiệm ghi danh cho võ giả cũng không phải là nàng ta sao? Chẳng lẽ nàng là cháu gái cái gì Lộc lão kia?
Trung niên võ giả vừa nghe Nhạc Dương miêu tả sắc mặt liền đại biến, hắn lập tức khoát tay nói: “Xem như ta chưa từng hỏi qua, ngươi nhanh lên vào đi thôi!”
Nhạc Dương nhìn hắn bị hù dọa thành như vậy, trong nội tâm lại càng cảm thấy lẫn lộn, chẳng lẽ cô gái kia là con cọp lớn ăn thịt người? Chỉ mới nghe đến đã bị dọa cho sợ thành cái dạng này sao? Nhất thời trong nội tâm lại càng tò mò! Trong đầu thoáng hiện thái độ yêu mị của mỹ nữ ngực to kia, vóc người của vị ngự tỷ này thật làm cho người ta rất có ý muốn chinh phục, nếu như có thể đẩy ngã nàng, nghe nàng ở bên tai thở gấp rên rỉ, đặc biệt là thanh âm giọng mũi kiều nị kia…!(= =! Ông này là một con đại sắc lang…)
Mang theo sắc dục đầy đầu, mang theo YY(tự sướng), Nhạc Dương đồng học đi vào Truyền Tống Môn tầng thứ nhất của Thông Thiên tháp.
Một giây đồng hồ sau, hắn phát hiện mình đã đi tới một cái thế giới hoàn toàn mới…
“Ha ha, Thông Thiên tháp, ta tới đây!” Nhạc Dương đồng học tâm tình hưng phấn, nơi này sẽ là địa phương mình sau này đại khai triển quyền cước!
Hắn chưa kịp cảm thán, đã nghe thanh âm rên rỉ đau đớn từ lòng bàn chân truyền đến: “Vị huynh đệ này, ngươi có thể hay không trước tiên ở trên người của ta đi xuống?”