Đọc truyện Triệu Hoán Thần Binh – Chương 32: Dũng sĩ duy nhất
– A, là ngươi. Không ngờ ngươi lại ở đây. Rất tốt rất tốt, Tiểu Thúy, nhấc hắn lên, rồi ném đi.
Vừa rồi, giọng nữ kia còn đang ung dung đột nhiên thay đổi thành nghiến
răng nghiến lợi. Rõ ràng nàng đã phát hiện ra Vũ Nhai đang nằm trong đám lá rụng.
Trong lòng Vu Nhai thật sự đã hỏng bét. Hắn đang muốn tìm một chỗ trốn
đi, nhưng đã quá muộn. Một móng vuốt cặp lấy y phục của hắn. Trong nháy
mắt cả người cưỡi mây đạp gió.
– Tật Phong Thuật, mở!
Âm thanh truyền đến. Vu Nhai kêu lên một tiếng quỷ dị. Không ngờ tốc độ
tăng nhanh khủng khiếp. Đã tăng gấp mười lần. Trong chớp mắt không ngờ
từ học viện Bắc Đấu đã đến phạm vi tường thành. Vu Nhai lại nghe giọng
nữ kia nói:
– Tiểu Thúy, ném hắn xuống cho ta, biến hắn thành đống thịt nát.
– Ta dựa vào. Độc nhất là lòng dạ đàn bà.
Tiểu Thúy cũng cực hận gia hỏa này. Tuy rằng hiện tại nó cũng bị người
khác dùng lực khống chế được, nhưng không ngại để cho nhân loại đáng
chết này biến thành thịt nát. Nó kêu lên hai tiếng, móng vuốt buông
lỏng.
Vu Nhai cũng cảm giác được mình không còn cưỡi mây đạp gió nữa. Hắn hiện tại đã biết lực vạn vật hấp dẫn là có ý gì. Nếu như cứ để mặc như thế,
hắn căn bản đừng mong sống sót. Hắn kêu lên:
– Phong Doanh, nhanh nghĩ biện pháp!
– Phong Tung Bộ. Chủ nhân, ngươi đã là Chưởng Binh Sư!
– Phong Tung Bộ, được!
Trong đầu Vu Nhai lập tức liên kết với Phong Doanh. Một loại cảm giác
quen thuộc lập tức xuất hiện ở trong đầu hắn. Hắn dùng một chân làm điểm tựa, chân còn lại đạp lên. Quanh thân dường như có gió. Một lực lượng
đẩy hắn đi lên. Tay hắn nắm chặt, nắm chính xác vào móng của Tiểu Thúy.
Trong nháy mắt, Tiểu Thúy ở trên không trung loạng choạng một hồi. Nó tức giận rít lên vài tiếng, thiếu chút nữa thì ngã xuống.
Nữ nhân kia ở trên người Tiểu Thúy nhìn thấy vậy vô cùng kinh sợ, không chút do dự ném một phong đao sắt xuống.
Hiện tại móng vuốt của Tiểu Thúy chính là cọng rơm cứu mạng của Vu Nhai. Hắn tuyệt đối không thể buông ra. Keng một tiếng. Kiếm mang theo gió
đâm ra ngoài, ngăn cản phong đao này. Mặt hắn bị cắt quá đau đớn. Lại có vài phong đao cắt tới. Vu Nhai vung kiếm ngăn cản. Một trận chiến đấu
đầy quỷ dị trên không trung theo Tiểu Thúy bay càng lúc càng xa chậm rãi biến mất.
Từ phía xa, những cao thủ Bắc Đấu Thành trúng độc đều có thể thấy, một
thanh niên mặc trang phục Sĩ Úy của Bắc Đấu Thành không sợ chết, chiến
đấu tới cùng với nữ tặc đến từ chính đế quốc Ma Pháp!
…
– Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Tại sao lại để người của đế quốc Ma Pháp trà trộn vào đây, còn giấu quyển trục ma pháp. Các ngươi làm ăn kiểu gì không biết?
Thành chủ Bắc Đấu Thành lạnh thu nhìn chằm chằm vào người đứng đầu bộ binh phòng và kỵ vệ Bắc Đấu.
Lúc này chỉ cách cơn gió lốc kia thổi qua hơn mười phút. Mọi người vẫn đang ép độc ra. Trong đó bao gồm cả binh phòng đại nhân.
Lúc này, Bắc Đấu Thành Chủ ở học viện Bắc Đấu đưa ra câu hỏi này.
Nói một cách chính xác, học viện Bắc Đấu ngoại trừ mất trật tự một chút
ra, cũng không có chuyện gì, cũng không gây ra bao nhiêu thương vong.
Nhưng dù vậy, đường đường là chủ thành tỉnh Bắc Đấu lại bị tập kích, Độc Cô gia nhận được vật đấu giá lại bị người ta lấy đi. Tất cả cao thủ
siêu cấp của Bắc Đấu Thành không ngờ đều trúng độc. Cho thấy kinh nghiệm lâm chiến chưa đủ. Nếu như có một cao thủ siêu cấp không trúng độc, cố
gắng có thể đuổi kịp tốc độ của đối phương.
Chỉ có điều, cũng không thể hoàn toàn trách những cao thủ này được. Bão
Thần Phong Bạo thật sự quá đáng sợ, đặc biệt nổi danh ở trên đại lục
Thần Huyền. Nếu bọn họ không liên thủ áp chế, sợ rằng toàn bộ Bắc Đấu
Thành cũng sẽ tan thành mây khói. Mọi người không khẩn trương mới là lạ.
Cuối cùng không ngờ lại làm cho đối phương ung dung rời đi. Từ giọng nói và bóng lưng, đối phương chỉ là một nữ hài trẻ tuổi. Có thể nói, cũng
không hoàn toàn ung dung. Còn có một dũng sĩ Bắc Đấu bắt được móng vuốt
của con chim bay này, chống lại nàng tới cùng.
Đáng tiếc, vị huynh đệ anh dũng này sợ rằng sẽ cứ như vậy mà rời khỏi nhân thế. Thật đáng buồn! Đáng tiếc!
– Thành chủ, còn nhớ rõ báo cáo mấy ngày hôm trước đã gửi cho ngài
không? Chính là báo cáo cửa thành phát hiện nhân vật khả nghi.
– Sao? Ngươi nói tới chuyện tên tiểu binh thủ thành phát hiện ra một nữ tử rất có khả năng giắt quyển trục ở thắt lưng sao?
– Đúng vậy, ta nghi ngờ nữ tử này chính là nữ tử đó.
– Không có khả năng. Tuyệt đối không thể như vậy được. Ngay cả chúng ta
và nhân viên trong học viện Bắc Đấu kiểm tra cũng không phát hiện ra ở
thắt lưng của nữ hài kia có giấu quyển trục ma pháp. Một người chỉ là
tiểu binh thủ thành dựa vào cái gì có thể phát hiện ra. Tuyệt đối không
có khả năng này!
Tổng chỉ huy kỵ vệ Bắc Đấu đại nhân lập tức kêu lên.
– Hừ, ta cũng không nói nhiều lời vô nghĩa với ngươi. Chuyện này muốn
tra được cũng không khó. Chỉ cần đi điều tra một chút, nhất định có thể
điều tra ra được. Nếu như thủ hạ của ta báo cáo không sai, con chim bay
kia chính là Khu Phong Thứu của tiểu thư Quan gia. Cứ mời tiểu thư Quan
gia tới hỏi một chút sẽ biết ngay.
Binh phòng đại nhân đã có dự định, hoàn toàn không dao động, nói mạch
lạc phân minh. Hiện tại kẻ lo lắng hơn chính là kỵ vệ Bắc Đấu.
– Ừ, không quan tâm chuyện này thế nào đều phải điều tra rõ ràng. Còn
phải tra ra nữ nhân kia làm thế nào mà lăn lộn vào đây. Tuyệt đối không
thể lại để xảy ra lần nữa!
Lãnh Thu Dương nói:
– Bộ binh phòng điều tra rõ chân tướng sự thật. Kỵ vệ Bắc Đấu phái kỵ vệ Phi Thiên truy tìm tung nữ nhân kia.
– Thành chủ đại nhân, làm vậy sợ rằng không tốt lắm đâu. Kỵ vệ Bắc Đấu đã thả người tiến vào. Bên trong sợ rằng…
– Họ Nghiêm kia, ngươi muốn nói là chúng ta cấu kết với người ngoài sao?
– Ta chỉ là nghi ngờ. Dù sao người của ta vốn đã phát hiện ra gián điệp lẻn vào, nhưng bị các ngươi thả đi.
Binh phòng đại nhân nhún vai, không biết vì sao, áp lực trong lòng vừa rồi chợt biến mất.
Dù sao Bắc Đấu Thành không có thương vong. Chiếc chìa khóa bảo tàng cũng không phải do hắn dùng tiền mua về. Người của hắn còn sớm phát hiện ra
tên gián điệp này. Có thể nói, hắn hoàn toàn không cần phải chịu một
chút trách nhiệm nào, còn có thể đả kích kỵ vệ Bắc Đấu:
– Thành chủ, tuy rằng khả năng này tính ra rất nhỏ, nhưng không thể không đề phòng.
– Vậy ngươi nói phải làm sao?
– Nữ tặc kia kia đi về phía tây của Bắc Đấu Thành. Nếu như ta không đoán sai, nàng sẽ phải tiến vào dãy núi Loạn Xuyên. Vượt qua Loạn Xuyên có
thể đến Loạn Địa của Bách tộc. Đến lúc đó bọn họ có thể ung dung từ địa
bàn Bách tộc quay trở lại đế quốc Ma Pháp. Cho dù tiến vào vương quốc
khác sau đó mới trở lại đế quốc Ma Pháp, chúng ta cũng không có bất kỳ
biện pháp nào.
Binh phòng đại nhân phân tích nói:
– Cho nên ta đề nghị, để cứ điểm Á Xuyên phái ra một đội nhân mã tiến
vào dãy núi Loạn Xuyên. Chí ít tiến vào phong tỏa mấy con đường quan
trọng của địa bàn Bách tộc, sau đó triển khai tìm kiếm.