Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1979: Bị ta tiêu hóa hết


Đọc truyện Triệu Hoán Thần Binh – Chương 1979: Bị ta tiêu hóa hết

Lạc Thiên Kiếm Linh đột nhiên từ trong kiếm thể của hắn xông ra, sau đó nhìn chằm chằm vào Tiểu Hắc nói.

– Chít… Hình như bị ta tiêu hóa hết rồi…

Tiểu Hắc mở trừng hai mắt nói.

– Gào… Làm sao có thể? Nhiều lực lượng bản nguyên như vậy ngươi làm sao có thể tiêu hóa trong nháy mắt được?

Lạc Thiên Kiếm Linh không nhịn được rít gào. Lực lượng bản nguyên đối
với hắn mà nói, cũng rất quan trọng. Đặc biệt sau khi hắn cho Huyền Binh Điển nhiều lực lượng bản nguyên như vậy, bây giờ còn lại cũng không
nhiều.

Không có cách nào, trước đó khi vận dụng toàn bộ Độc Cô Thần Thành, cũng cần tiêu hao.

– Được rồi, trên thực tế là không bị tiêu hóa. Nhưng tất cả đã chuyển
hóa cùng tồn tại ở bên trong cơ thể của ta, cùng máu thịt của ta dung
hợp. Ta muốn trả lại cho ngươi cũng không có cách nào làm được. Ách,
không tin ngươi có thể kiểm tra…

Tiểu Hắc tỏ ra vô tội nói.

Lạc Thiên Kiếm Linh ngẩn người một lát, cũng không khách khí kiểm tra.
Sau đó hắn phát hiện Tiểu Hắc cũng không nói dối. Số lực lượng bản
nguyên của hắn quả thật đã bị chuyển hóa và tồn tại vào trong cơ thể
Tiểu Hắc, có thể không ngừng cung cấp cho Tiểu Hắc hấp thu. Đây là thiên phú nghịch thiên của thần thú. Mà với thực lực Tiểu Hắc bây giờ, sợ
rằng sẽ hấp thu rất nhanh. Nói cách khác, Tiểu Hắc sẽ còn tiếp tục điên
cuồng tiến bước…


– Vậy, những lực lượng bản nguyên này rất quan trọng sao?

Tiểu Hắc yếu ớt hỏi.

– Hiện tại cũng không tính quan trọng. Dựa theo ta tính toán, vừa rồi
chắc là một kiếm cuối cùng của Kinh Thiên Nguyên Giới. Ta xem như đã an
toàn. Chỉ cần ta tiếp tục tồn tại, còn có thể tiếp tục tích lũy ra lực
lượng bản nguyên.

Lạc Thiên Kiếm Linh lắc đầu. Lời của hắn cũng khiến cho những cao thủ quan tâm thậm chí là những người đang xông tới nghe được.

Tất nhiên, những người phía bên Vu Nhai đều lộ vẻ mừng rỡ. Đám người
phía bên Kinh Thiên sắc mặc lại đặc biệt khó coi. Bọn họ không nhịn được nhìn về phía bầu trời. Chỉ có điều không cần nhìn cũng đoán được. Nếu
như Kinh Thiên Chân Thần còn có Kinh Thiên Nhất Kiếm dự trữ, thời điểm
Tiểu Hắc và Lạc Thiên Kiếm Linh nói chuyện, hẳn đã đánh xuống rồi, sao
còn không có động tĩnh như vậy?

Hiện tại Độc Cô Chiến Huyền và Tiểu Hắc cũng không cần không gian chuyển dời để trốn đi nữa…

Chỉ tiếp theo nên làm gì bây giờ?

– Các Thần Hoàng nghe lệnh, lập tức theo kế hoạch ban đầu đi tới bao vây ngăn cản Vu Nhai cho ta. Đừng cho Vu Nhai bước vào khu vực trung tâm
của Độc Cô Thần Thành nửa bước.

Giọng nói của Kinh Thiên Chân Thần chợt truyền xuống, hoàn toàn không có ý định che giấu. Bất kỳ ai cũng có thể nghe được:

– Đúng vậy, các ngươi đoán không sai. Ta quả thực đã sử dụng hết tất cả
Kinh Thiên Nhất Kiếm. Nhưng Đoạn Thiên Chân Thần còn có Đoạn Thiên Nhất
Kiếm của hắn tồn tại…

Ầm…

Kinh Thiên Chân Thần vừa dứt lời, khắp bầu trời lại bị đè ép. Một đạo
kiếm quang chậm rãi hiện ra dưới tầng mây. Đó là khí tức kiếm mà tất cả
mọi người chưa từng cảm nhận qua. Đó là Đoạn Thiên Nhất Kiếm của Đoạn
Thiên Nguyên Giới…

Trong nháy mắt, sắc mặt tất cả sinh linh đều điên cuồng biến đổi. Đoạn
Thiên Nguyên Giới làm sao có thể còn có Đoạn Thiên Nhất Kiếm tồn tại?

Đặc biệt là Vu Nhai đã tiến vào Độc Cô Thần Thành nhưng còn chưa chạy
tới khu vực trung tâm. Trong lúc nhất thời sắc mặt hắn có chút cứng đờ.

Trước đây không phải Đoạn Thiên Nguyên Giới bị Tiểu Hắc dẫn theo đám
người Độc Cô gia lợi dụng Lạc Thiên Nhất Kiếm đánh thủng hai lỗ rồi sao? Tại sao hắn vẫn có Đoạn Thiên Nhất Kiếm?

Chẳng lẽ nói một năm qua Đoạn Thiên Chân Thần hấp thu Huyền Nguyên Chi
Lực không phải để chữa trị tổn hại cho Nguyên Giới, mà là tích lại đợi
cơ hội đánh xuống Đoạn Thiên Nhất Kiếm sao?


Còn nữa, Huyền Thiên Chân Thần cũng giúp Đoạn Thiên Nguyên Giới rèn Đoạn Thiên Nhất Kiếm sao?

Sự thực giống như Vu Nhai đã suy nghĩ. Ban đầu, Đoạn Thiên Chân Thần
đương nhiên muốn hấp thu về chút Huyền Nguyên Chi Lực dùng để chữa trị
cho Nguyên Giới đã bị nghiền nát của hắn.

Nhưng sau khi nghe Kinh Thiên và Huyền Thiên khuyên, hắn liền tạm thời
đè nén kích động muốn tu bổ xuống, tích trữ Huyền Nguyên Chi Lực, đề
phòng tình huống bất ngờ nào đó.

Lúc đó Kinh Thiên và Huyền Thiên đã nói:

– Dù sao ngươi chữa trị được Nguyên Giới cũng mất đi cơ hội tranh đoạt
quyền thống trị hoàn toàn đại lục Thần Huyền. Vậy không bằng tích trữ
Huyền Nguyên Chi Lực. Đến lúc đại chiến nói không chừng có thể có tác
dụng…

Phải biết rằng, lúc đó Nguyên Giới mới của Vu Nhai vẫn là tồn tại không
công phá được. Bất kể là Lục Thiên Thần Đô, Độc Cô Thần Thành hay Ma
Pháp Đế Đô đều có phòng ngự rất cường đại. Có trời mới biết được, đến
lúc đó các loại kiếm chữ thiên của bọn họ c có đủ hay không?

Thời điểm thương lượng, bọn họ còn chưa nhận được chỉ thị về con đường
thông thiên từ phiến đá thần bí. Tuy rằng bọn họ có lòng tin có thể
thắng lợi, nhưng không có lòng tin hoàn toàn đánh tan ba thế lực lớn của Bách tộc.

Bởi vậy, Đoạn Thiên Nhất Kiếm có vẻ đặc biệt quan trọng.

Lúc đó Đoạn Thiên Chân Thần đã nghĩ, hắc, dù sao Đoạn Thiên Nhất Kiếm ta nhất định làm con bài chưa lật cuối cùng, nhất định chờ Kinh Thiên và
Huyền Thiên Nhất Kiếm các ngươi tiêu hao hết mới đến phiên ta. Nói không chừng đến lúc đó sau khi các ngươi tiêu hao hết đã giành được thắng
lợi. Đến lúc đó Nguyên Giới của ta mặc dù bị thủng hai lỗ, còn có Đoạn
Thiên Nhất Kiếm, các ngươi lại không có gì cả, thắng lợi nói không chừng chính là ta.

Kết quả, hắn đã tích trữ Huyền Nguyên Chi Lực đến bây giờ.


Ngay mấy ngày hôm trước, thế cục phát sinh biến hóa. Có chỉ thị về con
đường thông thiên, Đoạn Thiên Chân Thần càng không thể nào sử dụng Huyền Nguyên Chi Lực để chữa trị tổn hại. Chỉ có điều hắn vẫn có chút khó
chịu.

Hắn đánh xuống Đoạn Thiên Nhất Kiếm, cũng có nghĩa là hai lỗ thủng kia
không biết tới lúc nào mới có thể chữa trị hoàn toàn. Nhưng với tình thế như hiện nay, hắn không khỏi phải suy nghĩ nhiều một chút. Hủy diệt Lạc Thiên mới là điểm căn bản.

Đúng vậy. Đoạn Thiên Thần Kiếm hắn bị Thôn Thiên Kiếm nuốt trọn. Nhưng
dựa theo kế ước Nguyên Giới giữa ba đại Chân Thần phía bên Kinh Thiên,
Huyền Thiên Chân Thần phải rèn ra cho Đoạn Thiên Chân Thần Đoạn Thiên
Thần Kiếm mới. Một năm sau, hiện tại, Đoạn Thiên Chân Thần thật sự đã
lấy được Đoạn Thiên Thần Kiếm. Đương nhiên. Đoạn Thiên Chân Thần chiếm
lĩnh khu vực Thần Huyền thật sự quá ít. Từ đầu đến giờ, hắn hấp thu
Huyền Nguyên Chi Lực thật sự không nhiều lắm. Chỉ tích trữ được đủ lực
lượng cho hai kiếm đánh xuống. Nhưng hiện tại hai kiếm này lại trở thành cọng rơm cứu mạng cho đám người Kinh Thiên…

Ầm…

Đoạn Thiên Nhất Kiếm lao nhanh xuống. Chỉ có điều thoạt nhìn dường như
nó cũng không khủng bố như Kinh Thiên Nhất Kiếm. Không có cách nào. Cho
dù Huyền Thiên Chân Thần rèn ra Đoạn Thiên Thần Kiếm, dù sao cũng không
có thể nào cường đại được như lúc ban đầu. Chỉ có điều, dù như thế nào
đi nữa nó vẫn là kiếm chữ thiên…

– Tiểu Hắc, ngươi mau mang theo Lạc Thiên Thần Kiếm, rời khỏi đây đi…

Độc Cô Chiến Huyền vốn vừa thở phào nhẹ nhõm, hiện tại lại phát ra khí thế liều chết. Hắn quay sang nhìn Tiểu Hắc, quát lớn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.