Đọc truyện Triệu Hoán Thần Binh – Chương 119: Vị tiền bối kia
Sau đó, rất nhanh hắn ngừng lại một chút, mới nói tiếp:
– Làm phiền mọi người chờ ta một chút!
Nhìn Vu Nhai rời đi rất nhanh, tâm tình Thủy Tinh lại tốt lên.
Hừ, gia hỏa này chỉ biết miệng lưỡi trơn tru!
– Dạ Tình tỷ tỷ, tên lường gạt này lại đang gạt người!
Tiểu Mỹ nhỏ giọng nói với Dạ Tình nói. Cũng không biết nàng làm sao nghe được lời Vu Nhai nói với Thủy Tinh. Lời nói của trẻ không biết kiêng nể.
Thính lực của Thủy Tinh cũng rất cường đại. Tâm tình nàng lại bắt đầu rầu rĩ, phiền não bởi thời kỳ trưởng thành!
Mọi người đã làm xong công tác chuẩn bị từ mấy ngày trước rồi. Trong lúc đợi Vu Nhai chuẩn bị, bọn họ bắt đầu thảo luận về chuyện đi tới Lạc Uyên Hoang Nguyên. Dương nhiên còn có các vấn đề sau khi đội ngũ xuất phát. Nói ví dụ như phối hợp và tác chiến thế nào.
Vu Nhai về nhà. Rất nhanh hắn đã cởi bỏ y phục rách trên người, đổi bộ y phục mới. Hình như nên mua thêm đồ ăn và y phục!
Hắn tùy tiện vọt vào tắm, ném những gì thu hoạch được trong dãy núi sương mù qua một bên, mang theo U Hoang Kiếm, huyền kiếm tứ giai và trường kích tứ giai mỗi loại một thanh. Huyền Lăng Đan hai viên. Sau khi suy nghĩ một chút, hắn lại lấy ra ma tinh ngũ giai của tạp chủng Kiếm Long. Không chừng có thể phát huy công dụng.
Hắn lại lấy ra một tấm da được tạo thành từ vảy màu đen cực lớn. Đây chính là vẩy do hắn bóc ra từ trên người hỗn huyết Kiếm Long xuống. Hắn vốn định nhờ cha con Khắc Lạp Phu chuẩn bị cho mình một bộ nội giáp. Nhưng xem tình hình hiện nay, thực sự không có thời gian.
Hắn sử dụng U Hoang Kiếm cắt thành ba miếng da có kích thước tương tự nhau, buộc ở trên người, xem như là nội giáp đơn giản nhất.
Có quỷ mới biết được nhiệm vụ của Dạ Tình sẽ là nhiệm vụ nguy hiểm tới mức nào. Có thêm một phần bảo đảm chung quy vẫn tốt hơn so với không bảo đảm. Hắn lại bỏ hai mảnh còn lại vào trong túi.
Sau khi thu xếp xong xuôi, hắn ra khỏi vườn trái cây, đi tới gian nàh của cha con Khắc Lạp Phu.
– A, tiểu huynh đệ Vu Nhai, cuối cùng ngươi đã trở về. Chúng ta nhớ ngươi muốn chết!
Hơn nửa tháng qua, cha con Khắc Lạp Phu mệt gần chết. Kì binh thật sự không dễ làm. Một chút cải tiến nho nhỏ cũng có thể ảnh hưởng tới khả năng phát huy uy lực của Kỳ Binh Giả. Có đôi khi còn phải nấu lại cải tạo. Sau khi chuẩn bị xong, hai cha con lại gầy đi một vòng lớn.
Bọn họ ngoại trừ nhận được hai tờ chứng nhận Người tốt ra, cái gì chưa mò được. Vừa thấy Vu Nhai trở về, hai cha con nhất thời hưng phấn. Kiếm của Vu Nhai là mục tiêu phấn đấu của bọn họ, là thứ dày vò bọn họ trên con dường dẫn đạo, giống như một ngọn lửa cháy sáng khiến bọn họ nhìn rõ trong bóng tối, chỉ dẫn bọn họ trở về với ánh sáng.
– Bớt nói nhảm đi. Lần này ta chuẩn bị đi tỉnh Chùy Lĩnh. Ta muốn biết tất cả tin tức về Cốc Phản Nghịch. Là tất cả tin tức. Ta cũng không muốn chết ở bên trong đó!
Vu Nhai không chút khách khí nói. Có mạng mới có tất cả.
– Ách, ngươi thật sự muốn đi sao?
– Đương nhiên, chí ít phải đi trước thăm dò một chút. Đừng gạt ta, có nơi nào giấu Thần Binh mà không có nguy hiểm chứ? Ta đã là Tướng Binh Sư.
– Cái này… Được rồi, ta sẽ nói ra những điều chúng ta biết.
Khắc Lạp Phu do dự một chút, cuối cùng vẫn cắn răng nói:
– Nhưng trước hết ngươi phải nói cho chúng ta biết một chút nguyên lý của thanh U Hoang Kiếm này đã. Chí ít, ngươi phải tiết lộ một ít đã!
– Ách, các ngươi đều đã nhận được phương pháp chế tạo kiếm của ta, còn muốn nó làm gì?
– A!
Cha con Khắc Lạp Phu liếc mắt nhìn nhau, không biết nên nói cái gì. Thanh kiếm này thật sự đúng là do bọn họ chế tạo!
– Được rồi. Ngươi xem một chút xem, thanh kiếm này có gì khác không?
Vu Nhai suy nghĩ một chút, đột nhiên ném U Hoang Kiếm qua cho hai vị người lùn nhìn qua một chút. Chỉ có điều cha con Khắc Lạp Phu xem xét nửa ngày không nhìn ra được cái gì. Trên đó vẫn chỉ có vô số vết rạn nứt, vẫn là một thanh kiếm hỏng không có phẩm cấp. Cuối cùng vẫn là Khắc Lạp Phu kinh nghiệm lâu năm, cau mày, nghi ngờ hỏi:
– Long huyết?
Keng…
Sau khi U Hoang Kiếm được Vu Nhai đưa huyền khí và U Hoang Kiếm Linh vào, lập tức lại thanh tỉnh, từ phế phẩm biến thành lục phẩm.
Trong nháy mắt, ánh mắt hai cha con người lùn lại trợn trừng lên. Khắc Lạp Phu kêu lên:
– Lục giai, thật sự là huyền kiếm lục giai. Long huyết. Quả nhiên là long huyết. Chỉ có điều rất nhiều tạp chất, thuộc về rồng tạp chủng. Nhưng máu lại đặc biệt tương xứng với thanh kiếm. Không đúng. Long huyết dường như không thể dùng để luyện khí. Sao có thể như vậy được? Long huyết có tính ăn mòn, sao có thể thật sự biến thành huyền kiếm lục giai được?
– Ta cũng không biết vì sao. Vị tiền bối kia bảo ta làm như thế. Được rồi, các ngươi nhanh chóng nói thật về tình huống của Cốc Phản Nghịch cho ta nghe. Đến lúc đó, ta khẳng định sẽ dẫn các ngươi tới gặp vị tiền bối kia.
Vu Nhai nói.
Đến lúc đó, nếu có thể nhận được búa phản nghịch, vậy hắn khẳng định có thể xuyên qua Huyền Binh Điển nắm giữ bí mật của búa phản nghịch, để lộ một chút bí mật của mấy người kia là được. Nếu như không tìm được, vậy thì chẳng có gì để nói nữa. Ta không tìm được, tiền bối kia không muốn gặp các ngươi.
Về phần U Hoang Kiếm, sau khi trải qua sự cải tạo của cha con Khắc Lạp Phu cũng không phải là lục giai thật sự, chỉ là tiêu chuẩn lục giai mà thôi. Cha con Khắc Lạp Phu có thể rèn không ra, có thể lưu lại một chút thủ đoạn. Nói chung, sau khi được máu của tạp chủng Kiếm Long thâm vào, thanh U Hoang Kiếm đã hoàn toàn thoát thai hoán cốt.
Mặc dù có huyền kiếm lục giai chân chính, sau khi đánh bại tạp chủng Kiếm Long, hắn cũng không có cách nào tiếp tục đi xa hơn nữa trong dãy núi sương mù. Phía trước đã là ma thú ngũ giai cao đoạn. Lúc đó hắn sẽ không có biện pháp đánh được, chỉ có thể sử dụng tiềm ẩn. Sau khi tiềm ẩn đi qua, hắn lại lập tức nhìn thấy ma thú lục giai siêu cường. Thôn Thiên Kiếm vẫn không có bất kỳ phản ứng nào. Rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể lui ra ngoài.
Cha con Khắc Lạp Phu liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng vẫn lựa chọn thỏa hiệp.
Khắc Lạp Phu giao ra tư liệu tỉ mỉ về tình hình bên trong Cốc Phản Nghịch. Đương nhiên, vẫn không có nói chuyện lời người của người phản bội, càng không nói ra bí mật của người lùn mà ngay cả con của hắn, hắn cũng không nguyện ý nói cho biết.
Nghe xong Vu Nhai cười khổ.
Mẹ nó, ngoại trừ nguyền rủa này, bên trong vẫn còn có không ít nguy hiểm. Thần Binh à Thần Binh, quả nhiên không phải là nơi người bình thường có thể đến được. Thực lực, vẫn cần phải có thực lực cường đại hơn.
Sau khi âm thầm hạ quyết tâm, Vu Nhai gật đầu, xoay người đi ra cửa. Đúng lúc này cha con Khắc Lạp Phu lại liếc mắt nhìn nhau. Đột nhiên Khắc Lạp Phu nói:
– Nhi tử, ngươi hẳn có thể ngửi thấy được khí tức trên người tiểu tử này chứ?
– Có chứ. Khí tức hắc ám, hắc ám nồng đậm, nhưng không phải từ bản thân hắn!