Bạn đang đọc Triệu Hoán Sư Khuynh Thành: Chương 333: Đại Chiến, Hết Sức Căng Thẳng (1)
Editor: Fuurin
Nếu không phải lúc trước từng nghe thấy lời tiên
tri về Huyết Nguyệt, Gia Cát Minh Nguyệt nhất định sẽ nghi ngờ là do
Nostradamus ở nơi này đến chán rồi nên mới bịa ra một lời tiên đoán giả
để được quay trở lại mặt đất, nhưng lúc này đây, lại không thể không cẩn thận ứng phó.
Arthur và Raphael cũng hơi nghi ngờ nhìn sang Nhà
Tiên Tri Thú Nhân, thân là Đội Trưởng đội Thánh Kỵ Sĩ và Quang Minh Thủ
Hộ Kỵ Sĩ, bọn họ đương nhiên biết về lời tiên tri Huyết Nguyệt, nhưng
trong lòng họ đều mang theo một tia cầu may, hy vọng cái kia chỉ là một
hiện tượng tự nhiên chứ không liên quan gì tới đại nạn hết. Có điều bây
giờ, lại từ miệng một Nhà Tiên Tri Thú Nhân nghe được lời tiên đoán lưu
truyền qua hàng ngàn năm tương tự, một tia hy vọng cuối cùng liền bị sự
lo lắng lấn át.
“Đại nhân Nostradamus, chỉ cần ngài đồng ý, ta sẽ giúp các ngài trở về đại lục. Nhưng cuộc sống ở đại lục thật ra cũng
không hề tốt đẹp như những gì các ngài tưởng tượng đâu.” Gia Cát Minh
Nguyệt trịnh trọng nhắc nhở Nostradamus. So với cuộc sống bấp bênh của
các bộ tộc Thú Nhân khác, hoàn cảnh sinh tồn của Thiền Nhân đã tốt lắm
rồi.
“Đương nhiên, cái này ta có thể hiểu được, nếu không tổ tiên cũng sẽ không tiên đoán rằng Tộc Thiền Nhân chúng ta sẽ dần bị xóa sổ
trong dòng chảy lịch sử. Nhưng đây là nỗi nhớ quê nhà của đứa con tha
hương, là vạn năm chờ đợi của toàn bộ Thiền Nhân tộc nhân.” Nostradamus
nói.
“Ta hiểu.” Gia Cát Minh Nguyệt.
“Đúng rồi, về Huyết Nguyệt, tổ tiên vĩ đại của Thiền Tộc có từng nhắc tới chuyện gì khác nữa không?” Gia Cát Minh Nguyệt hỏi.
“Căn cứ vào lời truyền miệng qua nhiều thế hệ Thiền Nhân chúng ta, thì khi
Huyết Nguyệt giáng xuống, sẽ đem đến tai ương hủy diệt cho toàn bộ đại
lục Phong Ngữ, nhưng khi tai nạn qua đi, ánh mặt trời vẫn sẽ tiếp tục
chiếu sáng mọi nơi.” Nostradamus trả lời. Những lời này thể hiện rõ ràng bản sắc ba phải của mấy Nhà Tiên Tri. Cho dù tất cả chủng tộc trên đại
lục đều chết, thì tai nạn sớm hay muộn đều sẽ phải trôi qua, đương nhiên là ánh mặt trời sẽ soi sáng mặt đất, quả là một câu vô nghĩa.
“Đại nhân Nostradamus, lần này, chúng ta đến đây, chủ yếu là để tìm Ma Tinh, đến lúc về sẽ mang các ngài theo.” Gia Cát Minh Nguyệt tạm thời gác
chuyện lời tiên tri Huyết Nguyệt sang một bên, kệ nó là tai nạn hay
không tai nạn, tìm Ma Tinh mới là chuyện cấp bách. Về phần Thiền Nhân
mong muốn được quay lại mặt đất, đó chỉ là chuyện nhỏ, lúc đi về tiện
thể dẫn bọn họ theo là được rồi.
“Ma Tinh á, cái đó bọn ta có
nhiều lắm.” Xem ra Nostradamus rất gấp gáp muốn quay lại mặt đất, lão
vừa nói vừa ngoắc ngoắc tay ra hiệu cho một Thiền Nhân.
Rất nhanh chóng, Thiền Nhân này liền khiêng đến một cái bao tải lớn, đem Ma Tinh đổ ra trên bàn y như đổ khoai tây.
Ánh sáng chói mắt tỏa ra, xét về phẩm chất, thì những Ma Tinh này phần lớn
đều là trung cấp, tuy còn kém Ma Tinh cao cấp nhưng so với Ma Tinh đồng
cấp trên đại lục thì tinh khiết hơn nhiều. Ở đại lục, Ma Tinh dù chỉ cấp bậc này, cũng đều rất khó mua được.
“Còn có cái nào cao cấp hơn
chút không?” Gia Cát Minh Nguyệt cũng khôngthất vọng lắm, với sức chiến
đấu của Thiền Nhân, có thể săn được Ma Tinh trung cấp đã không dễ gì
rồi.
“Thiền Nhân bọn ta không am hiểu săn bắn cho lắm, mấy cái
này là do bọn ta săn thỏ hoang kiếm được, Ma Thú cao cấp hơn sinh hoạt ở phía sâu trong rừng rậm, chỗ đó là địa bàn của Huyết Tinh Linh, mà cho
dù chúng có xuất hiện ở đây, thì bọn ta cũng khó lòng mà đối phó được.”
Nostradamus ngượng ngùng nói.
“Thỏ hoang, ý ngài là số thịt đang
được hong khô dưới mái hiên này phải không?” Gia Cát Minh Nguyệt thấp
giọng kêu lên, ở đại lục Phong Ngữ, Ma Tinh có phẩm chất thế này chỉ có
thể xuất hiện trong cơ thể Nham Thạch Quái Thú trở lên thôi.
Vậy
mà ở đây, những Ma Tinh tinh khiết như thế lại nằm trong cơ thể thỏ
hoang. Trên đại lục Phong Ngữ, làm sao có thể nghe thấy thỏ hoang có thể sản sinh ra Ma Tinh cơ chứ? Quả nhiên Nữ Vương Lucy nói đúng, Địa Đáy
Sâm Lâm chính là nơi tốt nhất để tìm kiếm Ma Tinh cực phẩm.
“Đúng vậy, nếu ngài vẫn còn cần, chỗ chúng ta còn có rất nhiều.” Nostradamus khó hiểu nhìn Gia Cát Minh Nguyệt.
“Đại nhân Nostradamus, ngoại trừ là một Tế Ti, ta còn là một Luyện Kim Thuật Sư, ta đang hoàn thành một Luyện Kim Trận, cần phải dùng đến Ma Tinh
cực phẩm.” Gia Cát Minh Nguyệt tiếc nuối nói với nhà Tiên Tri.
“Chuyện này… Nơi sâu nhất trong Địa Đáy Sâm Lâm chắc chắn sẽ có Ma Tinh ngài
cần, nhưng Huyết Tinh Linh không cho phép bọn ta bước vào lãnh địa của
họ đâu.” Nostradamus lo lắng nói.
“Ngài cảm thấy, chúng ta cần được bọn họ cho phép sao?” Gia Cát Minh Nguyệt tự tin cười nói.
“Ta biết ngài và tùy tùng của ngài rất mạnh, nhưng cũng đừng xem thường
Huyết Tinh Linh, vừa nãy mọi người gặp phải chỉ là Huyết Tinh Linh vị
thành niên nhỏ yếu nhất, mục đích của chúng là cướp lấy lương thực của
bọn ta, Huyết Tinh sau khi trưởng thành rồi, Huyết Tinh Linh mạnh mẽ hơn nhiều lắm.” Nostradamus nhắc nhở.
(* Editor: Chương trước, cả
bọn Gia Cát Minh Nguyệt được truyền tống vào ngày giữa cuộc chiến của
Huyết Tinh Linh và Thiền Tộc, người mà bọn họ đánh đuổi trốn vào rừng là Huyết Tinh Linh nha:))) cho những bạn nào còn bối rối, vì lúc edit mình cũng hơi thắc mắc và phải suy nghĩ hơi lâu lâu mới hiểu:))) hơi lộn xộn xí)
Lúc này Gia Cát Minh Nguyệt mới hiểu được vì sao Huyết Tinh
Linh hồi nãy nàng nhìn thấy khác một trời một vực so với những gì nàng
được nghe từ truyền thuyết, thì ra đều là mấy tên nhóc chưa lớn cả.
Nghe xong những gì Nostradamus nói, suy nghĩ của Gia Cát Minh Nguyệt vẫn
không suy suyển chút nào. Mặc dù nếu khai chiến với các Tinh Linh ở
trong rừng rậm thì các Chiến Sĩ sẽ không thể chiếm ưu thế, hơn nữa Ma
Pháp của Huyết Tinh Linh trong truyền thuyết còn mạnh hơn nhiều so với
các Tinh Linh khác. Nhưng, nhưng lấy thực lực của bản thân nàng và những người khác, tuyệt đối sẽ không có vấn đề!
“Tiên Tri đại nhân, không
hay rồi, bằng hữu Huyệt Nhân của chúng ta vừa truyền tin đến, báo là
Huyết Tinh Linh đang xuất phát quy mô lớn đến Hỏa Diệm Sơn Cốc, hình như là chuẩn bị khởi xướng công kích.” Một Thiền nhân nghiêng ngả lảo đảo
vọt vào, kích động nói.
“Huyết Tinh Linh chết tiệt, ta đã sớm
biết bọn họ có ý đồ gì đó mà, mùa thu hoạch còn chưa đến đã tới cướp,
thì ra là đánh chủ ý lên Hỏa Diệm Sơn Cốc.” Nostradamus lại làm bộ,
giống như tất cả mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay lão.
“Đại
nhân Gia Cát Minh Nguyệt, mời ngài và tùy tùng của ngài nghỉ ngơi ở đây
trước, ta phải dẫn các chiến sĩ đi cứu viện bạn của bọn ta, nếu không
bọn họ mà nô dịch được những người bạn Cự Nhân (Người khổng lộ) của
chúng ta, đánh cắp được Quang Minh Thủy Tinh Narnia và Hắc Diệu Chi Tâm, thì thế giới sẽ thật sự xong đời đó.” Nostradamus nói với Gia Cát Minh
Nguyệt.
Mắt Gia Cát Minh Nguyệt sáng lên, Quang Minh Thủy Tinh
Narnia và Hắc Diệu Chi Tâm là Ma Tinh có thuộc tính Quang Minh và Hắc Ám cao cấp nhất, ở trên Đại lục Phong Ngữ gần như chỉ là truyền thuyết,
nàng cũng là nhờ cơ duyên xảo hợp mới lấy được một viên Quang Minh Thủy
Tinh Narnia từ Thánh Giáo, nhưng một viên vẫn còn chưa đủ để nàng hoàn
thành Lục Tinh và Sinh Mệnh Nguyên Tố.
“Đại nhân Nostradamus,
không do dự giúp đỡ đồng bào đang gặp khó khăn là chức trách, nghĩa vụ
và cũng là vinh hạnh của mỗi một Tế Ti, trong lúc này ngài đừng nên để
chúng ta đứng ngoài nhìn như vậy chứ.” Thứ Gia Cát Minh Nguyệt muốn là
Quang Minh Thủy Tinh và Hắc Diệu Chi Tâm, nhưng ngoài miệng nói ra đều
là những câu đầy chính nghĩa.
“Đại nhân Gia Cát Minh Nguyệt, từ
trên người ngài, ta thấy được mĩ đức và sự dũng cảm của một Tế Ti, thay
mặt các chủng tộc sinh sống nơi đây, từ tận đáy lòng ta xin bày tỏ lòng
biết ơn đối với ngài.” Nostradamus chân thành nói với Gia Cát Minh
Nguyệt. Nhìn thấy Gia Cát Minh Nguyệt có tùy tùng mạnh như vậy, lão
đương nhiên hy vọng được nàng giúp, chỉ là ngại thân phận Tiên Tri nên
không tiện nói ra.
“Thông báo cho các chiến sĩ, chuẩn bị xuất phát.” Gia Cát Minh Nguyệt hạ lệnh.
Tù Trưởng Barton và Tộc Trưởng Bronzebeard dẫn đầu bước ra ngoài, vốn là
Nostradamus cũng muốn đi ra, nhưng nhìn hai tên cao to chen qua khung
cửa lung lay sắp đổ, lão đành dừng lại, chờ sau khi tất cả mọi người đều đã đi khỏi, mới cẩn thận lấy tay che đầu rồi bước ra. Nếu mà bị thêm
một lần “Tai nạn đổ máu” nữa, chắc không tìm ra được thêm lý do bao biện nữa mất.
Các chiến sĩ của Lãnh địa Yarra rất nhanh liền chuẩn bị xuất phát, họ đi theo sau một nhóm chiến sĩ Thiền Nhân cùng hướng về
Hỏa Diệm Sơn Cốc.
Nhìn các chiến sĩ Thiền Nhân trông còn gầy gò
thấp bé hơn cả tộc Phong Nhân kia, trong mắt Gia Cát Minh Nguyệt ánh lên nghi ngờ, nếu bọn họ không xuất hiện đúng lúc, chỉ với ngần này Thiền
Nhân, có thể tạo thành uy hiếp gì cho Huyết Tinh Linh cơ chứ? Cứu người
á? Tự cứu mình còn khó huống chi…
“Lĩnh Chủ đại nhân, Tiên Tri
Thiền Nhân không giống Tiên Tri của các tộc khác, họ là người duy nhất
trong số các thú nhân có thể sử dụng lực lượng nguyên tố, Tinh Vân Liên
Tỏa Thiểm Điệm (Xích tia chớp) của Tiên Tri Thiền Nhân tuyệt đối không
thua gì ma pháp của Ma Đạo Sư Nhân Loại đâu.” Nhìn ra được nghi vấn của
Gia Cát Minh Nguyệt, Barton liền giải thích.
Vì bộ tộc Thiền Nhân đã sớm bị diệt sạch, nên những ghi chép về họ ít đến đáng thương, cho
nên Gia Cát Minh Nguyết cũng không biết Nhà Tiên Tri của Thiền Nhân có
gì khác với các tộc khác, khi nghe Barton nói xong, nàng liền hiểu ra.
“Thì ra là giống như Người Cá, cũng là Ma Pháp Sư trời sinh.” Gia Cát Minh Nguyệt nói.
“Đúng là như vậy, có điều Ma Pháp của Người Cá thì bị ảnh hưởng bởi môi
trường xung quanh, hơn nữa uy lực của Ma Pháp cũng liên quan tới thực
lực của cá nhân người đó, có rất nhiều Người Cá thực lực Ma Pháp không
được tốt lắm. Nhưng Tinh Vân Liên Tỏa Thiểm Điệm của Tiên Tri Thiền Nhân thì không chịu ảnh hưởng từ môi trường xung quanh, trình độ kém cỏi
nhất cũng có thể đạt tới tương đương Đai Ma Pháp Sư của Nhân Loại, hơn
nữa Nhà Tiên Tri tuổi càng cao thì uy lực tia chớp được phóng thích ra
cũng càng lớn, thậm chí có thể sánh ngang với Ma Đạo Sư.”
Hạ Mỹ ở bên cạnh bĩu môi, hiển nhiên nàng thuộc loại Người Cá có thực lực Ma Pháp không tốt lắm trong số đó.
“Hơn nữa tất cả Thiền Nhân đều có một dị năng, cho dù là Thiền Nhân bình thường nhất cũng có.” Barton bổ sung.
“Là cái gì?” Gia Cát Minh Nguyệt tò mò hỏi.
“Ngài để ý thấy Thiền Nhân không giống với Phong Nhân lắm đúng không? Bọn họ
không có cánh, thay vào đó lại có một loại dị năng, Huyễn Vũ Nghê
Thường, có thể tạo ra ảo giác mê hoặc đối thủ. Huyễn Vũ Nghê Thường của
Tiên Tri Thiền Nhân cao cấp không chỉ có thể mô phỏng được hình dáng, mà còn có thể bắt chước hơi thở, thật vô cùng, người trúng chiêu khó mà
phân biệt được. Trong lịch sử chiến tranh của vương quốc Oke chúng tôi,
dị năng này của Thiền Nhân từng lập được vô số kỳ công.” Bộ tộc Kim Linh Ngưu lấy dị năng của chủng tộc mình mà nổi tiếng thiên hạ, cho nên đối
với dị năng của những tộc khác cũng hiểu rất rõ.
Đám người Stefan và Arthur gật gật đầu, nếu chiến đấu một chọi một, thì tác dụng của ảo
thuật này không lớn lắm, nhưng nếu là dùng lên cả một đội quân, thì nó
đích thực có thể mang lại cho quân địch phiền toái rất lớn, chỉ cần Quan Chỉ Huy mà phán đoán sai lầm, rất có khả năng sẽ đưa cả mấy vạn người
vào chỗ chết, cũng ảnh hưởng tới kết quả cuối cùng của cuộc chiến.
“Thì ra đồng bào Thiền Nhân còn có kỹ năng thần kỳ như vậy!” Gia Cát Minh
Nguyệt cảm khái một câu, lại có chút không hiểu, bộ tộc Thiền Nhân có kỹ năng mạnh như vậy sao có thể đến mức diệt vong, đành phải trốn tới nơi
này để bảo vệ huyết mạch chứ. Nhưng thay đổi góc độ suy nghĩ một chút,
mọi thứ đều không thoát khỏi quy luật của tự nhiên, cả chủng tộc bị tiêu diệt cũng không có gì lạ, ở thế giới trước kia, khủng long mạnh mẽ vô
cùng như vậy cũng đã tuyệt chủng, huống chi Thiền Nhân.
“Chút tài mọn mà thôi.” Nostradamus xen mồm nói, lão nói rất khiêm tốn, nhưng lại không dấu được vẻ mặt.
“Đại nhân Nostradamus, hồi nãy ngài nói Thế giới dưới lòng đất còn có chủng tộc khác sinh sống nữa à?” Gia Cát Minh Nguyệt hỏi.
“Đúng vậy, ở thế giới dưới lòng đất còn có rất nhiều người bản xứ thân thiện. Lúc tổ tiên bọn ta tới nơi này, Dung Nham Cự Nhân từng vô tư giúp đỡ
Thiền Nhân và Ngưu Đầu Nhân rất nhiều, khi đó thế giới dưới lòng đất là
một vùng đất hòa bình tươi vui. Nhưng khi Huyết Tinh Linh xuất hiện, mọi thứ đều thay đổi, bọn chúng đã tàn nhẫn đoạt đi thức ăn của chúng ta,
nô dịch những người bản xứ đáng thương này.” Nostradamus trả lời.