Bạn đang đọc Triền Miên Nhập Cốt Tổng Tài Yêu Say Đắm – Chương 409
Chương 409:
Nhìn thấy đầu gối xanh tím của Tuyết Lạc, Viên Đóa Đóa hoàn toàn hêt chỗ nói.
Vài giây mới nỗi giận nói: “Nhìn cái tính khí bạo lực của anh ta đi: Phong Hàng Lãng anh ta cũng quá bi thảm rồi? Tối qua mưa to cả đêm, dù xuất phát từ nguyên nhân gì, anh cũng không nên đuổi chị dầu ra khỏi Phong gia! Ảnh ta đúng là đủ giết trăm lần!”
“Được rồi, cậu cũng đừng có căm phẫn quái Sau này bớt báo cáo cho anh ta, báo cáo hành động của tớ là được rồi!”
Tuyết Lạc thả váy xuống, di chuyền vệ giường của mình nhẹ năm xuống.
Bị Tuyết Lạc vạch trần trúng tim đen, Viên Đóa Đó › dường như hơi thẹn thùng: “Xin lỗi Tuyệt Lạc, tớ sau này sẽ không làm vậy nữal Tớ thật sự không nghĩ tới Phong Hàng Lãng chính là loại đàn ông tàn nhẫn như: vậy!”
“Sau này đừng nói giáo cho giặc nữa là được!” Tuyết Lạc than nhẹ một tiếng.
“Tối qua mưa lớn như vậy, cậu lại bị Phong Hàng Lãng đuổi ra ngoài… sau đó thì làm sao? không phải cậu không vê-trường hả?”
Viên Đóa Đóa cũng nằm lên, cùng chen chúc bên cạnh Tuyết Lạc.
“Vừa hay cậu tớ đến Phong gia thảo luận hạng mục công trình! Nhìn thấy tó ướt như chuột lột đứng ở ngoài cửa nhà Phong gia đóng chặt… Chắc là cậu động lòng trác ân! Dù sao tớ cũng là con gái của em gái ông.
Sau đó tó theo cậu cùng về Hạ gia.
“Người cậu đó của cậu còn có lương ịm tâm!
Nhưng Tuyết Lạc lại thở dài một tiếng thật dài: “Nhưng mợ của tớ vì cậu mang tớ vệ Hạ gia, lại đàm phán công trình hạng mục không thành công thì giận, dữ, ôn ào đến suýt chút nữa ly hôn…
“Mợ của cậu thật là đáng giận!” Viên Đóa Đóa tức giận bất bình.
“Cũng không.
thể trách mọi Bà ý cũng có chô khó và lập trường của mình!
Bà ý không có nghĩa vụ nuôi không tớ hơn hai mươi năm!”
Từ nay nhóm tập trung lên truyện trên app truyện hola nhé cả nhà! “Tuyết Lạc, cậu cũng đừng luôn suy nghĩ cho người khác! cậu cũng phải.
nhớ chừa đường lui cho mìnhÌ Hạ gia này tớ thấy tốt nhát là đừng lưu lại nữa! Phong gia này… hây, có ác nam Phong Hàng Lãng ở đó, cuộc sông của cậu cũng không biết sẽ đi về đâu!
Trước kia tớ còn nghĩ anh ta đối với cậu cần thận chu đáo, lại dịu dàng như nước, bây giờ xem ra, chỉ là hình tượng!”
Viên Đóa Đóa lầu bầu một đống lớn, đột nhiên bật người dậy hỏi: “Tuyết Lạc, tối qua cậu cuôi cùng là làm chuyện tội ác tày trời gì vậy, chọc cho tên ác nam Phong Hàng Lãng đó tức đến nỗi trực tiệp vứt cậu ra khỏi Phong gia, còn làm ngã bị thương đâu gôi?”
Nghĩ lại chuyện tối hôm qua, bản thân thật sự là oan uỗng chết mắt.
Bản thân cũng không ghét bỏ gì dung mạo của Phong Lập Hân, nhưng mà đứa bé trong bụng quậy cô, cho nên cô mới có phản ứng buồn nôn với mặt của Phong Lập Hân.
Xem ra mình có nhảy sông Hoàng Hà cũng rửa không sạchI Chỉ hy vọng Phong Lập Hân sẽ thích con lật đật trăng lớn mình đưa cho anh ây.
Trẻ con thì trẻ con một chút, nhưng Tuyết Lạc cảm thấy rất tốt.
Rõ ràng là một người đàn ông cực kỳ ấm áp, giống như Phong Lập Hân, dịu dàng như ngọc; tỉnh thần của con lật đật, có thể khích lệ Phong Lập Hân kiên cường sông sót.
“Đóa Đóa, cậu đừng hỏi lại nữa!”
Tuyết Lạc ôm bả vai của Viên Đóa Đóa: “Xin cậu sau này đừng đứng về phía ác nam Phong Hàng Lãng kia nữal Tớ với cậu nhiêu năm tình cảm như vậy, không lẽ so ra lại thua sự hấp dân của Phong Hàng Lãng với cậu sao?”
“Tuyết Lạc, tớ biết sai rồi! sau này không bao giờ giúp đỡ tên đàn ông dữ dẫn kia nữa Xin lỗi nha Tuyết Ì ạc, làm cậu chịu đau rồi!”