Triền Miên Không Ngớt

Chương 42: Quyết định


Đọc truyện Triền Miên Không Ngớt – Chương 42: Quyết định

Một đoàn bốn người đi tới trạm dừng xe của bệnh viện, Miêu Dĩnh rất thức thời sắp xếp cho Đồng Vũ Lăng ngồi ở ghế trước cạnh chỗ điều khiển, mình thì cùng Đồng mẫu ngồi ở phía sau.

Đồng Vũ Lăng tựa vào trong ghế ngồi, thoáng ngửa đầu, nhắm mắt dưỡng thần. Long Triệt lái xe, mặc dù không nói tiếng nào, nhưng hai mắt lại thường xuyên mà thông qua gương chiếu hậu trộm ngắm Vũ Lăng.

Miêu Dĩnh cùng Đồng mẫu bắt đầu trò chuyện không ngớt.

“Đồng thái thái này, đầu tiên bác thay mặt a Triệt xin lỗi cháu, cháu yên tâm, chuyện của Vũ Lăng cứ giao cho bác, để bác nói với con gái bác, mau chóng để nó sắp xếp hôn sự cho hai đứa.” Miêu Dĩnh xin lỗi từ tận đáy lòng.

Đồng mẫu cũng không phải là loại người không hiểu lí lẽ, bà đã nhìn ra được sự yêu thích và trân trọng thật tình của Miêu Dĩnh đối với Vũ Lăng trong thời khắc ngắn ngủi của ngày hôm nay, bởi vậy sự tức giận và bi phẫn trong lòng đã biến mất không ít, lúc này, bà cũng cười đối mặt với Miêu Dĩnh, bình tĩnh nói: “Chúng cháu mặc dù không được đại phú đại quý như nhà người có tiền các bác vậy, nhưng tiểu Lăng cũng là tiểu công chúa trong nhà chúng cháu, là bảo bối trong lòng cháu và cha của nó, nó ở nhà ăn đủ ngủ ngon…”

Miêu Dĩnh lập tức cắt lời bà, vội cam đoan nói: “Bác biết rõ, bác biết, cháu cứ yên tâm, nhà bác tuyệt đối sẽ không bạc đãi Vũ Lăng, nhà bác cũng sẽ coi nó như bảo bối mà đối đãi!”

Đồng mẫu lại mỉm cười, “Tiểu Lăng đứa bé này từ nhỏ đã nhu thuận nghe lời, khuyết điểm duy nhất là ngẫu nhiên tính tình có chút bướng bỉnh, có chuyện gì cũng thích giấu dưới đáy lòng, tự mình chịu đựng, hy vọng tương lai nhà bác thông cảm nhiều cho nó!”

“Đây là ưu điểm, không sao, hơn nữa nhà bác sẽ không để con bé phải khổ sở, đến lúc đó trong lòng nó thoải mái, sẽ không có cơ hội lại ẩn giấu tâm sự!”

“Cám ơn bác, bác Khưu!”

“Không cần khách khí, bác mới phải cảm ơn cháu, sinh ra một đứa con gái tốt như vậy!”


Hai người bắt đầu tán dương lẫn nhau, sau đó lại nói sang những chuyện khác, cho đến khi tới nhà Vũ Lăng.

Vũ Lăng cùng Đồng mẫu xuống xe, chỉ tạm biệt Miêu Dĩnh, hoàn toàn không để ý tới Long Triệt, quả thực coi anh như người vô hình.

Đưa mắt nhìn bóng dáng Vũ Lăng cùng Đồng mẫu dần dần đi xa, Miêu Dĩnh lúc này mới bảo Long Triệt khởi động xe, trực tiếp trở lại Long gia.

Phát hiện mẹ đột nhiên tới chơi, lại thấy con mình vốn phải đang đi làm lại trở về, Khưu Tuyết Liên buồn bực không thôi, không nhịn được hỏi: “Mẹ, mẹ… sao lại tới? Trước đó chưa từng nghe mẹ nói muốn tới ạ.”

Miêu Dĩnh cũng không lập tức trả lời, sau khi được người làm hầu hạ ngồi xuống, uống mấy ngụm trà xong, bà đầy mặt vui vẻ nói: “Tuyết Liên, a Triệt sắp kết hôn rồi!”

Khưu Tuyết Liên chợt kinh ngạc: “A Triệt sắp kết hôn? Ai nói vậy? Gia Văn đã trở về rồi sao?”

“Ai nói đối tượng kết hôn của a Triệt là Trình Gia Văn? Là Vũ Lăng!” Miêu dĩnh vừa nghe thấy cái tên Gia Văn, mặt liền biến sắc.

“Vũ Lăng? Là ai vậy?”

“Chính là bạn gái lần trước lúc mẹ đại thọ a Triệt mang đến đó, thanh tao nhã nhặn, lớn lên là một cô gái thanh khiết xinh đẹp.” Nhắc tới Vũ Lăng, Miêu Dĩnh nhanh chóng khôi phục vẻ mặt tươi sáng.


Khưu Tuyết Liên thoáng giật mình, lập tức có chút ấn tượng, lập tức bác bỏ: “Mẹ, mẹ hồ đồ rồi sao? A Triệt sao lại không lý do gì cùng cô gái kia kết hôn!”

“Không phải không lý do gì, nó đã có con của a Triệt!”

“Cái gì?” Khưu Tuyết Liên khó có thể tin mà kinh hô lên, lập tức nhìn về phía con mình vẫn đang trầm mặc bên cạnh, “A Triệt, bà ngoại nói có phải sự thật hay không? Con lúc nào thì quan hệ với cô gái kia rồi?”

Long Triệt không nói, tỏ vẻ cam chịu.

Khưu Tuyết Liên vẻ mặt tro tàn, “Không, a Triệt không thể cùng nó kết hôn!”

Miêu Dĩnh vừa nghe, không khỏi cũng cao giọng: “A Triệt làm lớn bụng người ta, nên chịu trách nhiệm với người ta chứ!”

“Ai biết trong bụng nó có phải con của a Triệt hay không! Cái loại con gái nghèo hèn này, chắc chắn là nhìn thấy a Triệt có tiền, cố ý chuẩn bị một đứa con hoang đến vu cho a Triệt!”

“Tuyết Liên, con từng chịu một lần thương tổn, đừng từ đó liền thành con nhím, nhìn thấy phụ nữ xuất thân bình thường liền chọc ngoáy. Cũng không phải tất cả phụ nữ đều mặt dày, hơn nữa chuyện này cũng qua hơn 20 năm rồi, ai đúng ai sai đã thành kết cục đã định, con cứ nhớ mãi chẳng phải là hành hạ chính mình sao?” Miêu Dĩnh thở dài thật sâu, bất đắc dĩ mà lắc đầu, “Lại nói, trong bụng Vũ Lăng rốt cuộc là con của ai, mẹ nghĩ a Triệt rõ ràng nhất ! A Triệt, cháu nói câu công đạo đi!”

Long Triệt tâm phiền ý loạn, trầm giọng ứng đáp một câu: “Là của cháu!”


“Vậy bảo nó bỏ đi, dù sao nó vốn không xứng tiến vào cửa Long gia, bảo nó ra một giá đi, phá thai đi, chúng ta cho nó một khoản tiền, từ nay về sau hai bên không thiếu nợ nhau.” Khưu Tuyết Liên vẫn một mực không đồng ý.

“Con… Con nghĩ việc gì cũng có thể dùng tiền giải quyết sao? Tiền tiền tiền! Nhìn con xem đây là quan niệm kiểu gì vậy! A Triệt trước kia rất thông minh, đều tại con, đem chuyện của mình quàng lên trên người nó, từ nhỏ đến lớn dạy cho nó tư tưởng hoang đường, làm cho nó trở nên giống con trong mắt không coi ai ra gì, lãnh khốc vô tình. Con xem, con xem người ta viết như thế nào về nó đi! Hèn hạ vô sỉ, hạ lưu đê tiện, bại hoại trong xã hội, sói đội lốt cừu, sự sỉ nhục của nam giới…” Miêu Dĩnh lấy ra tờ nháp báo ném cho Khưu Tuyết Liên.

Khưu Tuyết Liên vừa nhìn, tức giận đến mức khuôn mặt lúc đỏ lúc tím, càng nhân cơ hội đổ lỗi hết lên đầu Đồng Vũ Lăng: “Hừ, uổng cho mẹ vẫn cứ luôn miệng nói nó là cô gái tốt, con thấy nó vốn là một người phụ nữ tâm địa rắn rết, tâm kế rất nặng, tưởng rằng đăng báo làm rùm beng mọi chuyện là có thể gả cho a Triệt? Nói cho nó biết, một cánh cửa cũng không có đâu!”

“Con vừa nói cái gì vậy? Vũ Lăng có thể làm như vậy sao? Con cho rằng Vũ Lăng hiếm lạ việc gả cho a Triệt sao, nếu không phải mẹ kịp thời ngăn cản, con bé bây giờ sợ rằng đã phá thai xong rồi.”

“Nếu như không phải nó làm, người khác sao có thể biết rõ rồi kể lại chi tiết như vậy!”

Miêu Dĩnh hơi trầm tư suy nghĩ, dứt khoát nói ra: “Là bạn của nó cảm thấy bất bình thay nó, âm thầm làm vậy, nó căn bản không biết gì!”

“Bạn? Không có nó cho phép bạn bè cần phải dốc sức như vậy sao? Mẹ làm sao lại khẳng định được không phải nó sai bạn nó đi làm? Nó nói với mẹ sao? Lời của nó mẹ liền tin là thật sao? Mẹ, mẹ luôn luôn tự cho là có thể nhìn thấu hết thảy, nhưng bây giờ, năng lực nhận định của mẹ đâu rồi? Sự khôn khéo của mẹ đâu rồi? Đều đi đâu hết rồi? Tự nhiên bị một đứa con gái vui đùa? Nó rốt cuộc cho mẹ uống bùa mê gì, làm cho mẹ lẫn lộn trắng đen, đúng sai cũng chẳng phân biệt được vậy?” Khưu Tuyết Liên tức giận đến mất đi lý trí, nói chuyện cũng chẳng còn biết lựa lời.

Quả nhiên, bà vừa nói xong, nhất thời khiến Miêu Dĩnh tức giận đến gần như ngất xỉu, chỉ thấy Miêu Dĩnh cả khuôn mặt đều đỏ lên, cả người phát run mà chỉ vào đứa con gái, muốn nói lại nói không nên lời.

“Mọi người đừng ầm ĩ nữa có được không! ! !” Long Triệt cũng không nhịn được, rốt cục bùng phát: “Con nói lần cuối cùng, con sẽ không kết hôn với cô ấy! Về phần đứa bé, cô ấy muốn sinh thì sinh, con sẽ nhận nó, sau này cũng sẽ cung cấp dạy dỗ nó đầy đủ!”

“A Triệt —— ”


“A Triệt —— ”

Miêu Dĩnh cùng Khưu Tuyết Liên đồng loạt hò hét.

“Con không thương cô ấy, cho nên sẽ không lấy cô ấy, đứa bé là cốt nhục của con, con sẽ không giết chết quyền sinh tồn của nó! Con về công ty trước đây!” Long Triệt lạnh lùng nói xong, trong ngực có đến cả trăm ngàn ý nghĩ, cũng không quay đầu lại mà đi ra khỏi cửa.

Để lại Miêu Dĩnh cùng Khưu Tuyết Liên hai mẹ con tiếp tục giằng co.

“Nếu a Triệt cũng nói như vậy rồi, mẹ đây gọi Vũ Lăng ngày mai bắt đầu tới đây sống!” Miêu Dĩnh lên tiếng trước.

“Không có khả năng! Con sẽ không để cho nó làm bẩn cửa nhà của con, nó muốn sinh đứa bé thì cứ sinh, nhưng đừng hy vọng có thể từ đó mà có được chỗ tốt, đứa bé vừa ra đời, con sẽ ôm nó về, về phần cô ta, từ nay về sau chỉ là một người xa lạ!”

Miêu Dĩnh vừa nghe xong, khôi phục tức giận, nhưng bà hiểu rõ tính cách con gái mình, cứ tiếp tục cứng rắn đấu đến cùng cũng không có kết quả tốt, nghĩ thầm không bằng tạm thời đem Vũ Lăng đến sống với mình, đến lúc đó vừa cứng rắn vừa mềm mỏng, kêu Long Triệt thường xuyên ở bên Vũ Lăng, dù sao từ thái độ vừa rồi của Long Triệt, không khó nhìn ra trong lòng nó vẫn có chút quan tâm tới Vũ Lăng cùng đứa bé. Không yêu Vũ Lăng? Nếu như thật sự không yêu, người luôn khinh thường phụ nữ như nó có thể cùng Vũ Lăng phát sinh quan hệ sao? Hừ, bằng sức lực của mình, cũng không tin không thể làm cho tình yêu của nó với Vũ Lăng bộc lộ ra!

“Được, con đã sợ nó làm bẩn cửa nhà con, mẹ đây đem nó đến sống với mẹ, đúng lúc có người giúp mẹ giải buồn!” Miêu Dĩnh dứt lời, đứng dậy.

“Mẹ, mẹ…”

“Làm sao? Mẹ đón người về sống cùng cũng cần con phê chuẩn sao? Mẹ nói cho con biết, con đã gả đi rồi, con là người của Long gia, con có thể làm chủ ở đây! Nhưng chuyện của mẹ ở bên kia, vẫn do mẹ làm chủ!” Miêu Dĩnh lạnh lùng trừng mắt nhìn con gái một cái, đi ra ngoài, còn không quên dặn dò: “Sắp xếp xe đưa mẹ về!”

Khưu Tuyết Liên tức giận đến dậm chân, nhưng vẫn đành bất đắc dĩ mà kêu tài xế chuẩn bị. Đưa mắt nhìn xe chậm rãi rời đi, khuôn mặt xinh đẹp của Khưu Tuyết Liên bắt đầu lộ ra từng tầng ác độc và tàn nhẫn, trong lòng thề: “Đồng Vũ Lăng phải không, tôi tuyệt sẽ không để cô thực hiện được âm mưu đâu!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.