Triền Miên Không Ngớt

Chương 12: Thương tổn (thượng)


Đọc truyện Triền Miên Không Ngớt – Chương 12: Thương tổn (thượng)

Bốn phía xung quanh đều là không khí vui mừng, khiến cho dù đã là đầu đông nhưng đêm nay cũng không quá lạnh

Đồng Vũ Lăng bước đi trên đám cỏ mềm mại, lẳng lặng nhìn chung quanh đánh giá toàn thể hoa viên.

Cỏ xanh mơn mởn như đệm, hoa tươi nở rộ, một chiếc ghế do hoa cỏ dệt thành ngạo nghễ đứng lặng, từng dãy đèn nhỏ bé đủ mọi màu sắc được treo vòng quanh cây tùng, thật giống như trong lá cây được gắn thêm những trái cây xinh đẹp. Trong hoa viên suối phun với màu sắc rực rỡ đang truyền ra âm nhạc tuyệt đẹp nhẹ nhàng.

Sau khi quan sát xong hoa viên tựa như mộng ảo này, tầm mắt Đồng Vũ Lăng bất tri bất giác chuyển tới trên người những vị khách ở nơi này.

Có đôi có cặp, nam nét mặt toả sáng, nữ ung dung đẹp đẽ quý giá, cứ việc không biết những người này, nhưng Đồng Vũ Lăng thập phần rõ ràng, bọn hắn không phải phú thì cũng là quý, không phải thành viên trong hội đồng quản trị tập đoàn chủ tịch đổng sự, đó là điều mà không phải ai cũng có thể có được.

Xem ra, trừ bỏ những công nhân kia, đêm nay mình chính là người “Bình thường” nhất!. Đồng Vũ Lăng tự giễu nghĩ. Lát sau, nàng bắt đầu cất bước, tiếp tục đi không có mục đích, sau khi nàng đã đi khắp các chỗ hẻo lánh trong hoa viên, Long Triệt rốt cục xuất hiện.

Đồng Vũ Lăng nhìn thấy hắn, chần chờ nói:

“Long tiên sinh, đêm nay… Nhất định tôi phải trở thành bạn gái anh sao?”

Long Triệt nhíu mày kiếm:

“Chắc không phải là cô đang nghĩ tôi mang cô đến là để cô thăm biệt thự đi.”

“Không có. Tôi … Tôi chỉ là cảm thấy việc kia là không cần thiết thôi!” Đồng Vũ Lăng lúng ta lúng túng nói.

“Có cần hay không không phải do cô nói là được!” Dứt lời, Long Triệt cầm tay nàng:


“Còn có, cô rốt cuộc có đem lời của tôi nói để trong đầu hay không đây, như thế nào còn gọi tôi là Long tiên sinh?”

Đồng Vũ Lăng cắn nhẹ môi, không hề hé răng, cũng không phản kháng, để mặc hắn lôi kép dắt lên phía trước, cho đến khi trở lại phòng.

Khách nhân đều đã đến đầy đủ, trong phòng âm thanh ồn ào, căn phòng vốn to lớn bất giác trở nên có điểm nhỏ. Miêu Dĩnh, vợ chồng Long Khiếu Thiên đứng ở trên lễ đường, tươi cười chân thành đối diện với khách khứa ở phía dưới.

Long Triệt cùng Đồng Vũ Lăng xuất hiện khiến cho những tiếng động lớn xôn xao trong căn phòng bỗng đột nhiên yên lặng, ánh mắt của mọi người đều không hẹn mà cùng đặt lên người của Đồng Vũ Lăng, không khỏi cảm thấy kinh ngạc, kinh diễm, hâm mộ cùng tán thưởng.

Không biết bao nhiêu những ánh nhìn chăn chú, giống như từng đoàn Liệt Hỏa khiến cho khuôn mặt Đồng Vũ Lăng đỏ ửng, nàng chẳng những cảm thấy khuôn mặt nóng bỏng, nhiệt độ trên dưới toàn thân càng ngày lại càng tăng. Lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi, nàng vội vàng túm tay Long Triệt, cố gắng duy trì mỉm cười, cực lực ổn định bước chân run rẩy đi về phía trước, từ cửa lớn đi tới sân khấu, kỳ thật chỉ có mấy chục thước, nàng lại cảm giác đi qua mấy trăm dặm đường!

Lên tới sân khấu, nàng lại càng thêm không dám thở mạnh, tay nhỏ bé vẫn bị Long Triệt nắm như cũ, tựa hồ cảm giác được bàn tay hắn truyền đến an ủi cùng cổ vũ, tâm kinh hoảng rối loạn mới chậm rãi mở ra một ít.

Yến hội chính thức bắt đầu, Miêu Dĩnh đầu tiên đọc diễn văn cảm tạ mọi người, rất hân hạnh được mọi người tham gia thọ yến của bà, tiện đà Khâu Tuyết Liên cùng Long Khiếu Thiên cũng phân biệt đọc diễn văn cảm ơn, cuối cùng đến phiên Long Triệt.

Trước sau nhu một hắn luôn có một biểu tình lạnh nhạt, tuấn nhan không một tia thoải mái, lạnh như băng, nhưng không cách nào khiến cho người ta sinh ghét, có lẽ là do phong phạm cùng khí chất bẩm sinh vương giả, làm cho người ta cảm thấy hắn kiêu căng lãnh khốc là đương nhiên.

Sau khi hắn chấm dứt bài phát biểu, người dẫn chương trình tuyên bố bắt đầu dùng cơm.

Thân là bạn gái Long Triệt, Đồng Vũ Lăng may mắn ngồi ở bàn tiệc ở trên lễ đài, cái bàn phi thường lớn, ước chừng hơn 20 chỗ ngồi, trừ bỏ

Miêu Dĩnh, vợ chồng Long Khiếu Thiên cùng Long Triệt, những người khác nàng đều không biết, đại khái đều là thân thích quan trọng nhà bọn hắn.


Đồng Vũ Lăng như đứng trên đống lửa, như ngồi đống than, đối mặt với những sơn hào hải vị cùng các kì trân dị phẩm, mặc dù trong lòng thèm nhỏ dãi, nhưng không dám thưởng thức nhiều hơn, bởi vì nàng biết có rất nhiều con ngươi không vừa ý đang nhìn mình chằm chằm.

Nàng kín đáo cầu nguyện, Long Triệt bên người sẽ ga-lăng một chút, gắp cho nàng một chút thức ăn, như vậy nàng có thể thuận lý thành chương thử những thứ này, nhưng chờ lên chờ xuống, cũng không thấy hắn có động tĩnh, hại nàng chỉ có thể nhìn bát cơm trắng lóa mà chán nản tiếc hận.

Đột nhiên, một trung niên phu nhân đang ngồi phát ra câu hỏi: “Bạn gái đêm nay A Triệt mang đến thật là đẹp, không biết là thiên kim nhà ai?”

“Cô ấy là một người bạn của cháu!” Long Triệt đáp ngắn gọn, không muốn giải thích nhiều hơn.

“Những năm qua sinh nhật Khâu lão thái đều là Gia Văn bồi bên cạnh cháu, năm nay đứa nhỏ này không rảnh trở về, là mẹ nó, bác cảm thấy có chút áy náy, lo lắng cháu một mình tham dự, hiện tại thấy cháy tìm được một người bạn gái tốt như vậy, lo lắng cũng chuyển thành vui vẻ.” Nguyên lai phu nhân trung niên này chính là mẹ của Trình Gia Văn, thê tử của Trình Cẩm Hoa chủ tịch tập đoàn điện tử Trình thị Cố Tú Lan. .

“Ha ha, làm sao lại có chuyện ấy được, A Triệt của chúng ta điều kiện tốt như vậy, chỉ cần nó mở miệng, không biết bao nhiêu nữ nhân cam nguyện trở thành bạn gái của nó đâu!” Miêu Dĩnh hừ lạnh, tiếp một câu.

“Đúng vậy, đúng vậy! !” Cố Tú Lan cười làm lành, nội tâm kì thực rất không thích. Bà sớm biết rằng Miêu Dĩnh không hài lòng lắm nữ nhi của bà.

Khâu Tuyết Liên nhìn ra “Hỏa khí” mơ hồ bốc lên, lo lắng Miêu Dĩnh cùng Cố Tú Lan sẽ xảy ra tranh chấp, vì thế tìm chủ đề nói chuyện, ý đồ dùng chuyện khác làm sinh động không khí. Long Khiếu Thiên thì đang cùng Trình Cẩm Hoa bàn việc công, những người khác đang ngồi cũng sôi nổi gia nhập vào cuộc nói chuyện phiếm, làm cho không khí trong bữa tiệc cũng bắt đầu náo nhiệt lên.

Đồng Vũ Lăng không biết nói gì, chỉ có thể yên lặng ăn cơm, Long Triệt trừ bỏ ngẫu nhiên trả lời xã giao một số chủ đề, cũng là lẳng lặng hưởng dụng món ngon, từ đầu tới cuối, không tiếp qua cho Đồng Vũ Lăng một đạo đồ ăn nào, càng không cùng nàng nói qua một câu.

Bữa tối phong phú sau một giờ thì chấm dứt, người hầu bắt đầu thu dọn bàn ghế, không lâu sau đại sảnh khôi phục khoảng không rộng lớn, đèn đuốc sáng ngời chuyển thành đèn nháy đủ mọi màu sắc, âm nhạc nhẹ nhàng phóng khoáng vang vọng cả phòng.

Đã đến thời gian vũ hội!


Cũng giống như những năm trước, điệu nhảy đầu tiên là Long Triệt cùng với Miêu Dĩnh nhảy. Chỉ thấy bà nhịp bước vững vàng, tứ chi linh hoạt, phối hợp với âm nhạc tận tình khiêu vũ, cả người giống như thanh niên trẻ tuổi.

Sau khi hai người nhảy xong, những người khác bắt đầu gia nhập, cả sân nhảy lập tức xuất hiện bóng dáng những cặp đôi. Long Triệt cũng mang theo Đồng Vũ Lăng tiến vào sân nhảy.

May mắn trước kia có học qua khiêu vũ, Đồng Vũ Lăng cuối cùng không có xấu mặt, kết hợp với âm nhạc nhảy lên rất tự nhiên. Bất quá, đầu của nàng luôn thoáng cúi xuống , không dám nhìn Long Triệt, chính là yên lặng phối hợp với bước chân của hắn.

Long Triệt tựa hồ cũng không thèm để ý, cũng như vậy cùng nàng không tiếng động khiêu vũ, con ngươi đen lóe ra không ngừng, mặt có chút suy nghĩ.

Không biết qua bao lâu, vũ hội chấm dứt, có một số người từ biệt rời đi, có một số thì tụ ở đại sảnh tán gẫu nói chuyện, còn có một số đi ra nhà lớn, kết bạn đi hoa viên tản bộ.

Long Triệt cùng Đồng Vũ Lăng, Trương Thiếu Kỳ cùng ELLA, Lý Tuấn cùng Cindy, ba đôi nam nữ cùng đi đến hoa viên.

Lời của bọn họ không phải quay chung quanh sự phát triển của các loại trang phục mốt quốc tế, thì cũng là người nào đó khai trương câu lạc bộ cấp cao, phí nhập hội nhiều hay ít vân vân, tất cả đều là những vấn đề mà những người bình thường như Đồng Vũ Lăng chưa từng đề cập, vì vậy nàng luôn bảo trì trầm mặc, ngồi yên lặng một bên.

Đương nhiên, kia mắt chó xem người thấp ELLA vẫn là không quên ngẫu nhiên mượn đề tài để nói chuyện của mình, châm chọc Đồng Vũ Lăng, mỗi lần đều là Trương Thiếu Kỳ ra mặt khuyên can, trái lại Long Triệt, mặt không chút thay đổi, coi như mọi việc không liên quan đến mình, hai mắt sâu thăm thường xuyên nhìn chằm chằm di động.

Không lâu, rốt cuộc tiếng điện thoại mà hắn trông đợi cũng đến.

“Triệt ——” thanh âm mềm mại uốn éo của Trình Gia Văn chậm rãi truyền đến: “ELLA nói đêm nay anh dẫn một nữ nhân đến tham dự bữa tiệc sinh nhật bà ngoại.”

Long Triệt không có lập tức lên tiếng, chờ đợi Trình Gia Văn tiếp tục gọi một lần nữa, hắn mới lạnh lùng nói: “Nếu em trở về gấp, đêm nay bạn ở bên cạnh anh như cũ chính là em!”

Trình Gia Văn tự biết đuối lý, vội vàng giải thích nói: “Thực xin lỗi, em thật sự đi không được, ngày mai là bắt đầu bấm máy, thân là nữ diễn viên em nhất định phải ở đây. Đúng rồi Triệt, nghe ELLA nói người đàn bà kia xuất thân tầm thường, sao anh lại tìm người như vậy? Phẩm vị của anh đâu? Cao quý của anh đâu? Để cho nữ nhân đê tiện như vậy làm nhục anh, anh cũng biết lòng em có bao nhiêu đau nha!”

Đầu bên kia, Trình Gia Văn liên miên không dứt, tuấn nhan Long Triệt càng ngày càng lãnh khốc, phần lớn thời gian đều yên lặng nghe.


Đầu bên này, Lý Tuấn đã sớm mang bạn gái đi tìm một nơi vui vẻ, ELLA thì nhân cơ hội làm khó Đồng Vũ Lăng.

“Tâm tình qua điện thoại vượt đại dương thật dài, thật sự là tiện sát người bên ngoài a!” ELLA nói chính là Long Triệt, tầm mắt lại nhìn chằm chằm Đồng Vũ Lăng, giọng điệu thập phần xem thường cùng châm chọc: “Gia Văn cùng Long Triệt trời sinh một đôi, trừ bỏ Gia Văn, rốt cuộc không ai có thể xứng đôi hắn, về phần đê tiện nữ nhân càng đừng si tâm vọng tưởng!”

Trương Thiếu Kỳ sớm nhìn ra dụng ý của ELLA, biết rõ không thể khuyên được nàng, vì thế bảo trì trầm mặc.

“Chưa từng mặc qua quần áo xinh đẹp như vậy đi, cô có biết bộ váy này là ai thiết kế? Đó là do TOMMY danh sư nước Pháp, tự tay BRANDA may, toàn cầu chỉ có 200 bộ. Mặc ở trên người loại nữ nhân keo kiệt như cô, thật là lãng phí!” ELLA ngày càng táo tợn hơn, thế nhưng đưa tay kéo áo khoác trên vai Đồng Vũ Lăng, thật dài móng tay xẹt qua da thịt mềm mại của Đồng Vũ Lăng, mang đến cho nàng một trận mơ hồ đau đớn. đồng

Rét lạnh thêm đau đớn, khiến cho Đồng Vũ Lăng bỗng nhiên run lên, theo bản năng kéo lại áo khoác, đồng thời giận dữ trừng mắt ELLA.

“Như thế nào? Không phục a? Chim sẻ chính là chim sẻ, nữ nhân keo kiệt cuối cùng là nữ nhân keo kiệt, nhất định vĩnh viễn không thể dung nhập vào xã hội thượng lưu!” Mỗi chữ của ELLA tựa như có gai, không lưu tình chút nào, bắt đầu đưa tới sự chú ý của những người xung quanh.

Trương Thiếu Kỳ rốt cục ra mặt: “ELLA, đêm nay em làm sao vậy? Ầm ỹ không ngừng, miệng không khát nước sao? Anh đưa rm đi lấy đồ uống.”

ELLA vốn định tiếp tục làm khó dễ, cuối cùng dưới sự vừa đấm vừa qua của Trương Thiếu Kỳ rốt cuộc rời đi.

Nhìn thấy bóng lưng chậm rãi đi xa của bọn họ, trong mắt của Đồng Vũ Lăng dâng lên một tầng hơi nước, lại nhìn Long Triệt vẫn đang nói chuyện điện thoại, nàng lại càng cảm thấy bi thương. Quả nhiên không thể thiếu kẻ có tiền nhân tình, bởi vì bồi hoàn lại là đại giới trầm trọng khó có thể tưởng tượng được!

Nhìn quanh bốn phía xa hoa, nàng phát hiện, mình cùng nơi này có bao nhiêu không hợp nhau, theo như lời của ELLA, chình mình nhất định chỉ là người thường, vĩnh viễn không thể thay đổi sự thật này!

Thật lâu sau, rốt cục đợi đến lúc Long Triệt cúp điện thoại, nhưng hắn cũng không đi đến chỗ Đồng Vũ Lăng, chỉ là thản nhiên quét mắt liếc nàng một cái, lập tức hướng nhà lớn đi đến.

Mọi người lục tục trở về phòng, hoa viên rộng lớn dần trở nên vắng vẻ, quạnh quẽ, một trận gió mạnh đánh úp lại, mang đến thê lương cùng cô độc không nói nên lời cho Đồng Vũ Lăng. Nàng một lần nữa ngồi lên băng ghế dài, nâng tay, nhấc đầu chôn sâu trong hai cánh tay.

“Đồng tiểu thư!” Đột nhiên, một tiếng nói giống như đã từng quen biết vang lên sau lưng nàng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.