Bạn đang đọc Trí Khương FULL – Chương 83: Thực Hư Chuyện Mang Thai
Trí Khương làm ổ ở trong chăn trong yếu ớt mà hút mũi, thanh âm hu nhu mà oán giận:
“Hai người các anh hùa nhau ức hϊế͙p͙ em “
Dịch Dương ngẩn đầu ɭϊếʍ ɭϊếʍ đôi môi, đem nàng như thể đều thu vào trong miệng:
”Bảo bối em chảy thật nhiều nước đây, không giúp em làm sạch sẽ, ngủ sẽ khó chịu.”
Nghe hắn nói, Trí Khương bất giác chân run lên, theo bản năng liền muốn tách rời khỏi sự dây dưa môi lưỡi của hắn nhưng mà lực đạo hắn quá lớn, nàng cư nhiên ko phải đối thủ !! Dịch Dương chăm chú giúp bảo bối làm sạch hạ thân một cách tận lực, sau khi đánh giá là đã hoàn tất thì mới vướn người đem chút tinh hoa hỗn hợp đến miệng Trí Khương ý muốn nàng cùng mình hưởng thụ.
Trí Khương nhắm mắt lại miễn cưỡng mà nếm thử thứ dung dịch ko mấy dễ chịu nuốt vào kia nhưng nghĩ lại đó là tư vị tình yêu của bọn họ nên ko ngần ngại mà cuốn nó trôi qua cổ họng.
Cả người mềm nhũn bị Dực Phàm ôm vào bể nước nóng, cánh tay chống lại bên cạnh ao thích ý hưởng thụ yêu sau sự yên lặng, nếu có thể quên kia một mực bên hông quấy rối sắc móng thì tốt hơn, nàng nắm chặt cái tay kia không cho nó đi lên nữa, phía sau Dực Phàm thấp giọng cười nói: Trí Khương
” Bảo bối nói thử xem, trong bụng em là con trai hay là con gái “
Trí Khương suy nghĩ một chút rồi cười đáp :
” Em nghĩ sẽ là một tiểu công chúa “
Dịch Dương cánh tay hướng sau chống thân thể,gật đầu biểu thị đồng ý:
“Đúng vậy, tiểu công chúa nhất định rất đáng yêu.
Con của chúng ta chắc chắn xinh đẹp “
“Ai nói nhất định là của cậu ? Trong khoảng thời gian này mình cũng có nỗ lực.
Nhưng mà mình thấy con trai hay con gái đều ko quan trọng, nếu con gái sẽ cho học đàn, học múa, còn con trai sẽ cho đi nước ngoài du học sau tiếp quản sự nghiệp…Nói chung tiểu bảo nhà chúng ta nhất định rất ưu tú “
Dực Phàm trong vấn đề này chút nào không nhượng bộ, đem quyền sở hữu tóm đến gắt gao.
“Tháng này rõ ràng mình cùng bảo bối giao hoan nhiều hơn.
Cậu ko chấp nhận mình cũng mặc kệ, bảo bối đang nghĩ ngơi, cậu đừng có làm ồn “
Trí Khương vẫn lặng yên, quyết định tạm thời không tham dự vào cuộc khẩu chiến của bọn họ ? Thứ nhất nàng ko mấy bận tâm chuyện đứa bé là do ai gieo giống, thứ 2 sao con của nàng mà lại bị bọn họ sắp đặt như vậy.
Trong tâm trí Trí Khương chỉ hy vọng con bình đươc sinh ra như bao đứa trẻ khác, bình yên là tốt rồi.
Sau khi tắm rửa xong, Trí Khương cầm khăn lau khô cơ thể rồi leo lên giường đi ngủ…Trí Khương
Sáng hôm sau theo ý kiến Dực Phàm sẽ đưa nàng đi bệnh viện khám tổng thể, ý kiến nhanh chóng được thông qua vì nếu khám sớm sẽ biết cách chăm sóc cho tiểu bảo.
Vì bênh viện gần nhà Dực Phàm nên 3 người quyết định sẽ đi bộ đến đó.
Trêи đường đi Trí Khương tình cờ gặp được đám trẻ đang đá bóng, nàng cười nhẹ hy vọng đứa con của mình sau này cũng vui vẻ, hoạt bát như thế :))))
Bên cạnh hai nam nhân lại đang vì chuyện ai là cha đứa trẻ mà tranh cãi suốt buổi, Trí Khương chỉ biết cười trừ thật sự nhìn họ mới đúng là trẻ con.
Bất ngờ ko biết từ đâu bay đến 1 quả bóng nặng nề đánh trúng bụng Trí Khương, sự việc xảy ra nhanh đến mức Dịch Dương cùng Dực Phàm ko kịp phản ứng.
Bụng nhỏ một trận co rút đau đớn, nàng cả người đổ mồ hôi lạnh, ôm bụng chậm rãi ngồi dưới đất, trong đầu lo lắng khả năng bị động thai.
Hai nam nhân cũng không kịp quản người gây ra họa, khẩn trương đỡ nàng, lo lắng hỏi nàng có sao không.
Trí Khương trong lòng hận đến nha dương dương, lão nương mau nghỉ thức ăn, làm sao khả năng không có việc gì.
Nàng hai tay nắm thật chặt Dực Phàm, móng tay thật sâu rơi vào da hắn trong, hơi thở suy yếu ý bảo hắn nhìn hạ thể có hay không chảy máu,
“Em đau… đứa bé…đứa bé…”
Dịch Dương cuống quít lấy điện thoại cầm tay ra, gọi cấp cứu điện thoại gọi xe cứu thương, chưa đầy 5 thì xe đã đến.
Nhân viên y tế gấp rút đặt nạn nhân lên cáng, 2 nam nhân cũng nhanh chân chen vào.
người nắm tay an ủi, người quan sát xem thương tích ra sao :))) Hộ lý ở bên cạnh nhìn cảnh tượng 3 người họ ko tránh được khó hiểu, chẳng biết ai là bạn trai, ai là họ hàng của người bệnh :)))
Đến bệnh viện, Trí Khương tựa hồ cảm thấy bụng không còn quá đau đớn nhưng vẫn bị buộc kiểm tra từ đầu đến chân.
Sau một hồi truyền nước, tiêm thuốc, siêu âm mới có thể yên ổn mà ngồi trêи ghế lấy lại ko khí.
Đối diện nàngTrí Khương
lúc này là vị bác sỹ mặt tròn tròn, đeo kính gọng to – ko ai khác chính là người đã cấp cứu cho nàng khi nàng bị Hoàng Mao kϊƈɦ xuân dược dạo trước.
Trí Khương xanh mặt, e ngại thầm oán sao thế giới này lại nhỏ bé như vậy ? Lão bác sĩ đẩy một cái mắt, nhìn một chút cô gái bên cạnh còn có 2 nam nhân mặt mày cực khẩn trương, ho nhẹ một tiếng,
“Theo bệnh lịch, thân thể ko chuyện gì, chú ý nghĩ ngơi nhiều, ăn uống điều độ “
“Chờ đã… Sao lại ko có chuyện gì, đứa bé thế nào ?” Dực Phàm không hiểu hỏi.
” Đứa bé ? cái này…..
” Bác sỹ chỉ vào Trí Khương, trông cô cũng lớn phổng phao rồi sao người bên cạnh lại gọi là đứa bé ?
“Chính là cô ấy đang mang thai, mới vừa rồi bị té nặng như vậy đứa bé chắc chắn bị ảnh hưởng “
“…”
Ba người nhìn bác sĩ không nói lời nào, đều có chút sợ sẽ nghe được cái gì tin tức xấu.
“Ở đâu ra đứa bé a? Cô gái này chỉ bị viêm dạ dày thôi “
Trí Khương ngây ngốc gật đầu.
“Trải qua rút máu xét nghiệm, chính là viêm dạ dày.
Hơn nữa cô chỉ bị quả bóng đánh trúng ko nghiêm trọng đến mức đi viện, Về nhà chỉ cần tịnh dưỡng một chút sẽ ko sao “
” Nói vậy là ko hề mang thai sao ?
Trí Khương thẹn thùng, rõ ràng nôn ói mệt mỏi là biểu hiện khi mang thai còn gì :))) Nhưng tốt quá chỉ là đau dạ dày thông thường, xem ra ko phí công đi chuyến này.
Ba người vẻ mặt hốt hoảng mà đi ra bệnh viện, người nào cũng không thể lập tức tiếp thu sự thật này.
Trí Khương trước hết lấy lại tinh thần, tuy rằng đáy lòng thở dài một hơi, nhưng ngoài mặt vẫn là rất bi thương mà khuyến hai vị:
“Xin lỗi rồi, là em không có biết rõ ràng, em sơ suất quá.”
Dực Phàm cười xoa đầu của nàng:
“Không trách em, bọn anh vì quá sốt ruột, Kỳ thực chuyện con cái ko do mình quyết định được “
Trí Khương thật vất vả mới tiếp nhận chuyện minh mang thai, nay đột nhiên nói cho nàng biết kỳ thực tiểu gia khỏa cũng không tồn tại, trong lòng vẫn là có điểm phiền muộn, thế nhưng vừa nghĩ tới có thể tránh được ánh mắt của ba mẹ tâm tình đột nhiên vui vẻ lại.
” các anh đừng nóng giận, em lần sau nhất định biết rõ ràng được rồi.”
Dịch Dương quệt mồm, ảo não mất đi cái cơ hội làm cha, sau này nếu bảo bối có thai thật thì làm sao biết là do kẻ nào gieo rắc.
Thầm nghĩ ra cách hay là trong thời kỳ nguy hiểm của nàng hắn giao hoan ko cần mang áo mưa, như vậy thì… :))) Trí Khương nhìn biểu hiện biết rõ tâm ý hắn muốn gì, bèn lên giọng kháng nghị :
” Em nói cho hai anh biết, sau này khi hoan ái đều phải mang áo mưa…ai vi phạm sẽ bị cấm ɖu͙ƈ 1 tháng “ Trí Khương
Dịch Dương nhanh lên thu hồi ɖâʍ đãng biểu tình, nói sang chuyện khác nói cấp cho bảo bối bồi bổ thân thể, dưỡng dưỡng dạ dày.
Dực Phàm bỗng nhiên rất phúc hắc mà tiến đến bên tai, ái muội mà nói:
“Nếu không có tiểu bảo bảo, như vậy, chúng ta sắp tới chút kịch liệt cũng không sao nhở “
“Ngày hôm qua còn chưa đủ sao? em toàn thân muốn rệu rã “
“Ngày hôm nay còn có thể đi đây, chứng minh thể trạng em ko sao.
Anh còn muốn thử xem mấy người tư thế đây, anh nghe người khác nói, dường như rất tốt, bảo bối đêm nay muốn phối hợp một chút nha.”
Trí Khương mắng to hắn sắc phôi, ba người cãi nhau ầm ĩ chiếu đường cũ về nhà..