Trí Khương

Chương 31: bảo Bối Rên To Nửa Lên Nào


Bạn đang đọc Trí Khương FULL – Chương 31: bảo Bối Rên To Nửa Lên Nào


“Nói, nói gậy thịt lớn của ông xã đang thương em! Nói!” Một cú đâm thật mạnh, hung hăng đưa vào trong hoa tâm mềm mại của cô.
“A!… Ưm…” Cô còn do dự.
Hạ thân Dực Phàm lại càng tăng cường thế công, càng khiến đầu óc cô trống rỗng.
“Bảo bối, nói, Là gậy thịt lớn của ông xã đang thương em, nói nhanh!” Dực Phàm lại giở trò xấu muốn rút ra.
“Oa oa… Đừng rút… Là gậy thịt… lớn của ông xã đang thương em…! Ừm ừm… Sướиɠ quá…”
“Em muốn côn thịt của ông xã hung hăng đâm em!”
“Em… Em chính là muốn côn thịt của ông xã… Ừm ừm… Hung hăng đâm em!”
Dực Phàm đạt được mục đích rồi không thèm ghìm cương nữa, dùng toàn lực ra vào điên cuồng.

Anh thở hào hển, bàn tay nâng người cô lên còn mình hung hăng hạ xuống, cùng lúc đó, nam căn thẳng tắp như thương cắm tới, một kϊƈɦ dữ dội đâm đến nỗi ɖâʍ thủy ròng ròng.
Bởi bảo bối lên xuống quá nhanh, Dịch Dương không có cách ngậm lấy núm иɦũ ɦσα cô, hắn liền đổi phương pháp để yêu thương bảo bối.

Hắn chụp lấy bầu иɦũ ɦσα, ngón trỏ dựng lên, chẳng hề an ủi cô, mà lúc Dực Phàm cuồng mãnh tiến công, hai иɦũ ɦσα nhảy lên hắn lại ma sát ngón tay, hai đầu иɦũ ɦσα vốn đã dựng cứng ngắc bị loại đùa giỡn như có như không này chòng ghẹo, khốn khổ mài vào lòng bàn tay Dịch Dương .
Nhiệt khí mênh mang trong phòng tắm, tràn ngập tiếng nhục thể giao hoan, tiếng da thịt đùi vộ vào nhau, hai bên ʍôиɠ đã ửng hồng, nhưng Trí Khương không cảm giác được, tất cả giác quan của cô đều tập trung tại пɡựᴄ vào nơi ɡɪɑᴏ һợρ.


Gậy thịt của Dực Phàm thật cứng, thật dài, cắm vào trong khiến cô không biết do mình nóng hay là nó nóng, chỉ biết có ngọn lửa thiêu đốn cả vùng kín, lan ra tất cả bộ vị, cả lý trí cũng dần bị thiêu rụi.

“Ưm… Nóng quá!… Ông xã, em sướиɠ quá!” Sướиɠ tới nỗi ngón chân cũng cong lại.
Dực Phàm thở càng gấp, tăng thêm lực độ: “Đâm đến nỗi bảo bối sướиɠ vậy sao? ʍút̼ chặt như vậy, con mèo nhỏ ham ăn này!”
Eo Trí Khương tê không chịu nổi, cảm thấy dường như thiếu không khí để thở, đầu óc mờ mịt nhìn thấy trước mắt có nơi chống đỡ, cô run rẩy ngả xuống, hai tay đỡ trêи vai Dịch Dương , hạ thân tiếp tục nhận lấy ra vào mãnh liệt của Dực Phàm.
Bên này, Dịch Dương nghe tiếng rêи ɖâʍ mị của bảo bối, tiếng rêи đi thẳng vào nội tâm hắn, nhiệt khí cô thở ra cũng khiến toàn thân hắn tê dại.

Đôi tay nắm lấy bộ пɡựᴄ không ngừng nảy lên của cô càng mạnh mẽ siết, chọc cô rêи lên từng đợt: “Ca ca, nhẹ thôi… Ưm!”
Hắn nghiêng đầu, cắn vành tai cô: “Tiểu yêu tinh này, bị cắm sướиɠ đến vậy sao?”
Trí Khương không đáp nổi lờ, tiếng Dực Phàm lại vang lên: “A! Bảo bối… Chặt quá! Ướt quá…” Hình thức tiến công vừa rồi của Dực Phàm, chính là phương thức chín nông một sâu, nhẹ nhàng đưa vào trước, tới khi cô bắt đầu không thỏa mãn lại ᴆâᴍ ᴍạпһ vào trong.

Yêu huyệt bị bức bối lại càng khao khác, không buông tha côn thịt một giây nào, siết nó, bức nó giao ra tinh hoa.
Trí Khương cảm thấy bên trong thân thể đã tê dại tới cực điểm, cô không biết vào lúc nào anh mới đâm sâu, từng lần đoán từng lần.

Đâm thêm mấy chục cái nữa, cảm giác phiêu diêu cực hạn kɧօáϊ cảm dần ập tới, nhưng Dực Phàm phía sau vẫn còn khiêu khích cô.

Cô sớm đã không còn cứng đầu được nữa, phóng đãng nói: “Đâm nữa! Mạnh nữa… Ông xã… Đâm sâu đi… Ừm ừm… Cho em!”
Dực Phàm cũng cảm thấy vách thịt bên trong đang co rút, nói “Bảo bối sắp lên đỉnh?” Cô mơ hồ gật đầu, anh cười xấu xa: “Muốn cho bảo bối cũng được, nhưng nguyên tắc cũ, nói theo anh Đâm em sâu hơn nữa.”
Cô gấp gáp lặp lại: “A… Ông xã đâm em sâu hơn nữa… Ư ư… Sắp rồi, nhanh…”
“Nói: Bị ông xã cắm đến sắp ra rồi!”
“A… Em… Ra… Ra… Sắp ra rồi…”
Có lẽ lời ɖâʍ khiến cảm xúc càng mạnh, lần lên đỉnh này cực kỳ mãnh liệt, toàn thân cô run rẩy ôm lấy đầu Dịch Dương , Dực Phàm bên dưới cuối cùng đâm sâu vào trong.

Thân thể căng thẳng của cô khẩn trương hưởng thụ loại kɧօáϊ cảm vô thượng tuyệt diệu này, mắt ứa nước, yêu kiều thở gấp.
Tiểu huyệt bảo bối như muốn tạo phải, chỉ giật hai cáo rồi không động nữa, chỉ hung hăng thít lấy ƈôи ȶɦịt của anh, còn càng thít càng chặt, nhưng muốn cắn đứt côn thịt, Dực Phàm chịu không nổi áp lực như vậy, trước mắt trắng một mảng, một lượng lớn tϊиɦ ɖϊƈh͙ xuất ra trong bao.

Bởi tϊиɦ ɖϊƈh͙ quá nhiều, bao không chứa đủ, liền tràn ra trộn lẫn ái dịch lên đỉnh của bảo bối, dấp dính trêи nơi ɡɪɑᴏ һợρ của hai người.


Hạ thể vốn đã ướt, giờ dính bạch dịch càng nhớp vô cùng.Trí Khương
Dực Phàm tiết được ɖu͙ƈ hỏa, tinh thần và cơ thể đều sảng kɧօáϊ, thân mật ghé xuống lưng bảo bối.

Hai người nghỉ ngơi một hồi mới tỉnh lại.

Dịch Dương bế cô vào trong nước, nhẹ nhàng xoa Ьóρ thân thể mềm mại phải làm quá độ của cô.
Trí Khương vừa mệt lại vừa nhọc, cô tùy ý tắm lung tung, rồi ngắm thân thể chôn trong chăn không muốn động đậy.

Dực Phàm và Dịch Dương nhìn thấy bảo bối một bộ mềm nhũn, có phần không yên tâm.

Dực Phàm tỉ mỉ thoa thuốc lên һᴏɑ һᴜʏệт, rồi kéo cô nằm xuống.
Đêm nay bảo bối làm 3 lần rất mệt mỏi, nhưng tốt nhất là rèn sắt khi còn nóng, Dực Phàm quấn quấn mái tóc dài của cô, bảo: “Bảo bối hôm nay kêu rất sướиɠ tai!:
Nỗ lực xua cơn buồn ngủ, Trí Khương nghĩ nghĩ, hình như có nhiều câu rất “quá phận.

Như là “Ca ca mạnh nữa! Sâu nữa! Mạnh nữa!”, rồi “Muốn ông xã dùng gậy thịt hung hăm đâm em!” “Tới rồi! Ra rồi…”
Mấy câu này, đều là cô nói… Mặt Trí Khương đỏ lên, chôn trong gối không nói chuyện, sao lại thành như vầy vậy, vừa đụng tới bọn họ thì không còn là chính mình nữa, trước kia có tưởng tượng cũng tuyệt đối không ngờ mình có thể nói trắng ra như vậy, đáng ghét…
Dịch Dương giải cứu cô khỏi cái gối: “Bảo bối thẹn cái gì? Kêu sướиɠ tai như vậy, anh nghe cũng kɧօáϊ muốn chết.


Bảo bối sau này phải như thế mới được.”
Trí Khương phản đối: “Không muốn! Đáng chết! Các anh ăn hϊế͙p͙ em, để em nói… nói mấy cái đó… Người ra không có ɖâʍ đãng như vậy…” [=))] Càng nói cảng nhỏ giọng.
Dực Phàm an ủi hôn lên trán cô, giải thích: “Bảo bối, bọn anh không có ác ý.

Mà… Chuyện này… Tình thú khuê phòng, đàn ông thích nghe phụ nữ kêu như vậy đó, càng ɖâʍ đãng càng tốt.

Bảo bối không phải cũng sướиɠ sao, phải nói ra bọn anh mới biết được chứ, như thế làʍ ȶìиɦ mới có cảm giác.”
“… Nói bậy không.” Bán tín bán nghi.
“Thật đó! Bảo bối mới biết, còn không thoải mái, sau này luyện nhiều là đươc rồi.” Thật ra này vẫn chưa là gì, con trai bọn họ nói chuyện, chủ đề thường xuyên chính là đ* với làm, cơ mà bảo bối vẫn còn ngây thơ, dịu dàng tí thì hơn.
Trí Khương cong miệng, nhớ lại vừa rồi, hình như đúng là tăng thêm kɧօáϊ cảm thật, lên đỉnh càng nhanh càng mãnh liệt.

Cô có thể đoán được sau này sẽ thành thói quen thật.

Chao ôi, gặp hai người này rồi, thay đổi nhiều quá..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.