Bạn đang đọc Trì Diễm – Chương 12: Muốn Theo Đuổi Tôi Thì Phải Xếp Hàng
Edit – Beta: Aochongdansieucap
——-
Sau khi nhắn tin báo cho Diêu Mẫn Mẫn, Trì Dao lên xe Giang Diễm.
Xe của hắn là một chiếc xe Jeep.
Trong lúc thắt đai an toàn, cô hỏi: “ Cậu thi bằng lái xe từ khi nào thế?”
“ Hai năm trước,” Giang Diễm dừng một chút nói: “Yên tâm.”
Trì Dao trầm mặc, cài đai an toàn cẩn thận.
Bên ngoài cửa sổ xe, cô nhìn thấy Quý Nhuế lên một chiếc xe hơi màu đen vừa ngừng lại bên vệ đường.
“ Bạn của cậu đi rồi kìa.” Cô lên tiếng.
Xe mới vừa nổ máy, Giang Diễm nhìn vào kính chiếu hậu: “ Cô ấy không phải bạn của em.”
Trì Dao quay đầu nhìn hắn.
“ Cô ấy là dì của em.”
“……”
Quý Nhuế là em gái của mẹ Giang Diễm, hai chị em chênh lệch tuổi tác khá lớn, Giang phu nhân sinh Giang Diễm khi dì mới mười mấy tuổi.
Mấy năm trước Quý Nhuế gả cho một doanh nhân giàu có ở Hong Kong.
Người này cũng là thanh niên tài tuấn, chỉ là gần đây hai người xảy ra chút mâu thuẫn, náo loạn một hồi, cô liền đến chỗ chị gái, sau đó kéo Giang Diễm đi làm cu li.
Mấy ngày nay, Giang Diễm đều ở bên Quý Nhuế.
“ Dì nhỏ mở spa làm đẹp, rất chú ý bảo dưỡng nhan sắc.
Nếu em nói với dì chị khen dì ấy rất trẻ, chắc là dì vui đến chết mất.”
Trì Dao cũng không phải người đầu tiên hiểu lầm, rất nhiều người cũng từng nghĩ như thế, hắn nhìn thấy nhiều nhưng lười giải thích.
Quý Nhuế còn cảm thấy đi cùng hắn không mất mặt, ngược lại rất có thể diện, còn hay nói dì ấy quen biết rất nhiều phú bà thích bao nuôi mấy tiểu bạch kiểm như hắn.
Trì Dao không nghĩ tới Giang Diễm sẽ nói với cô nhiều chuyện như vậy.
Cô cũng không biết nên trả lời cái gì, thỉnh thoảng ừ một tiếng.
Trước khi lên xe, hắn nói với cô Quý Nhuế không đi cùng bọn họ, một lát nữa sẽ có người tới đón.
Vốn dĩ Trì Dao cũng không muốn xen vào thế giới hai người của Diêu Mẫn Mẫn cùng nam diễn viên kia, hơn nữa nơi cô ở không cùng đường với Diêu Mẫn Mẫn, thế nên lúc đó mới gật đầu đồng ý lên xe hắn.
Nếu cô cự tuyệt, sau này gặp nhau e là chỉ càng thêm xấu hổ mà thôi.
“Hôm nào em giới thiệu chị với dì nhỏ nhé?”
Giang Diễm thuần thục xoay tay lái, vừa nhìn liền biết không phải tay mơ.
Trì Dao nghĩ đến bản thân cô thi bằng lái từ hồi đại học mà hai năm gần đây mới dám ra đường, trong lòng không khỏi có chút hổ thẹn.
Cô lắc đầu từ chối: “ Không cần đâu.
Về sau có khi chẳng có cơ hội gặp nhau.”
Giang Diễm trầm ngâm: “ Chuyện tương lai đâu thể nói trước được.”
Trì Dao biết hắn muốn ám chỉ điều gì, nhưng cố tình cô lại không muốn tiếp chuyện.
Cô nói: “Vốn dĩ cũng không phải người trong cùng một vòng.
Không phải cậu nói dì nhỏ của cậu chỉ tạm thời về đây thôi sao, sau này dì ấy vẫn phải trở về Hong Kong mà.”
Giang Diễm cứng họng: “…… Việc gì chị cũng nói ra hết rồi.”
Trì Dao nhìn hắn bằng ánh mắt nghiên cứu tìm tòi: “ Tôi phát hiện cậu bây giờ nói chuyện với tôi có chút không kiêng nể gì đấy.”
Vừa dứt lời, xe đúng lúc gặp đèn đỏ.
Giang Diễm dừng xe lại, nhìn cô nói: “Bởi vì khách khí với chị sẽ không thể theo kịp chị.”
Lúc trước hắn không biết nên tiếp cận Trì Dao như thế nào, sợ làm ra việc khiến cô bất mãn nên luôn phải cẩn thận từng chút một.
Ngay cả khi nhìn thấy cô cùng Trương Nhất Minh ở bên nhau, trong lòng cực kì khó chịu, cũng chỉ có thể phẫn uất, lựa chọn im lặng, một mình kìm nén lửa giận.
Thế nhưng dường như hắn đã chọn sai cách.
Buổi tối ngày hôm đó, thiếu chút nữa cô không để ý tới hắn.
Sau khi bị Trì Dao từ chối, phần do dự này giống như bị hòn đá sắc nhọn đập nát.
Cô đã biết tâm ý của mình, vậy hắn cần gì phải khó xử? Còn không bằng trực tiếp để lộ dã tâm, nói cho cô biết hắn muốn theo đuổi cô.
Trì Dao bị hắn phản bác đến nghẹn lời.
Rõ ràng khoảng thời gian trước cô còn thấy bối rối vì cự tuyệt hàng xóm nên không biết ngày sau phải chung sống như thế nào, thế nhưng hiện tại Giang Diễm lại dễ dàng tiếp nhận mọi việc? Hắn căn bản còn không để chuyện này trong lòng, ngược lại càng chủ động hơn trước.
Im lặng lúc lâu, cô mới ấp úng nói: “…… Thật không lễ phép.”
Giang Diễm lại cười.
Trì Dao làm gì hắn đều cảm thấy cô rất đáng yêu.
Rạp hát cách tiểu khu bọn họ ở khá xa.
Xe đi một lúc lâu, hơi ấm dưới đệm khiến Trì Dao có chút buồn ngủ.
Giang Diễm để ý thấy sự mệt mỏi của cô.
Trong lúc dừng đèn đỏ, lấy từ ghế sau một tấm chăn mỏng đắp thêm cho Trì Dao.
“Ngủ một lát đi.”
Trì Dao mệt mỏi suốt một ngày cũng không chống đối nữa: “Tới nơi nhớ đánh thức tôi.”
“ Ừm.”
Đồng ý là vậy nhưng đến nơi Giang Diễm chỉ dừng lại, lẳng lặng ngắm nhìn cô.
Tư thế ngủ của cô rất tốt, đầu nghiêng sang một bên, biểu cảm bình thản, đường nét gương mặt nối liền với cái cổ xinh xắn đẹp đến khó tin.
Hắn còn chưa dám nghĩ tới có thể thấy bộ dạng say ngủ của cô sớm như thế.
Đáng tiếc ánh mắt của hắn quá mức lộ liễu, chưa nhìn được bao lâu, Trì Dao đã nhăn mày tỉnh giấc.
Qua kính chắn gió, cô nhìn thấy bãi đỗ xe quen thuộc.
“ Sao không đánh thức tôi dậy? ”
” Chị ngủ rất sâu.
Tôi cũng không nỡ gọi.”
Trì Dao lười so đo với hắn, theo bản năng sờ cằm mình.
Hắn cười như không cười: “Không chảy nước miếng đâu mà lo.”
Trì Dao trừng mắt cảnh cáo.
Hắn lại nói: “Nhưng chị có nói nói mớ.”
“……”
Trì Dao tháo đai an toàn: “ Tôi chưa bao giờ nói mớ.”
“ Sao chị biết bản thân sẽ không nói chứ?”
Hỏi xong, Giang Diễm lập tức nhận ra đáp án cho vấn đề này rất có khả năng sẽ làm hắn phiền lòng.
Hắn ngừng cười, không đợi cô lên tiếng đã mở cửa xe: “Đi thôi, lên lầu.”
Trì Dao không thể hiểu được cảm xúc thất thường của người này.
Cô bước xuống xe, cùng hắn chờ thang máy.
Thang máy đi lên, thấy số tầng không ngừng tăng, Giang Diễm nhận ra Trì Dao bên cạnh đang mơ màng sắp ngủ.
Hắn đột nhiên mở miệng: “Lần trước ở nhà ăn, chị đồng ý với thầy Trương chuyện gì thế? ”
Trì Dao lau nước mắt sinh lý chảy ra do ngáp ngủ liên tục: “ Đồng ý cái gì cơ?”
Giang Diễm thuật lại câu hỏi lần nữa, một chữ cũng không thiếu.
Trì Dao buồn ngủ muốn chết, không có tâm tư vòng vo cùng hắn.
Cô nói: “ Trương Nhất Minh bảo trước tiên muốn làm bạn bè với tôi.
”
Cơ bắp căng chặt trên người Giang Diễm dần buông lỏng.
Nhưng hắn còn chưa kịp cười đã nghe Trì Dao lại nói: “Đừng cao hứng quá sớm, muốn theo đuổi tôi thì phải xếp hàng, cậu đứng sau hắn.”
Giang Diễm: “……”
————
08/11/2022
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~.