Trâu Già Và Cỏ Non

Chương 22


Đọc truyện Trâu Già Và Cỏ Non – Chương 22

Dạo này Thành đang có việc phải đau đầu. Ba mấy tuổi mới bắt đầu yêu đương, đối tượng lại là một cô nhóc còn chưa thành niên, khi cô bé giận anh không biết làm sao để dỗ dành cô nữa. Số là trong lớp học cắm hoa có vài cô nàng công khai tán tỉnh anh đã khiến Như Nguyện thấy gai mắt thêm vào đó trong một lần vô tình nói chuyện đến chú Trung, cô bé thấy lo cho chú đã có tuổi lại một mình ở quê, Thành đã nói cô bé biết chú Trung không ở một mình mà với 15 đứa con nuôi của anh, khi biết đứa lớn nhất đã gần 19 tuổi, Nguyện thực sự đã há hốc mồm không tin nổi. Và cũng từ đó cô bé trầm tư thấy rõ, Thành đã không tính tới việc anh thực sự khiến cô bé bị sốc đến thế nào. Khi quyết định dấn bước trên con đường này, Thành hiểu lắm chứ, Nguyện hiện vẫn chỉ là một cô bé, rất có thể khi đến tuổi trưởng thành cô bé sẽ thay đổi và anh không còn là sự lựa chọn của cô bé nữa. Thành đã thầm hạ quyết tâm sẽ chỉ quan tâm đến hiện tại còn tương lai dù có thế nào anh cũng sẽ không hối tiếc.

Sự đời nói dễ hơn làm, sự im lặng của Nguyện khiến Thành nhiều lúc muốn phát điên, sự trầm tĩnh được tôi luyện lâu nay giờ chỉ còn giữ được ở vẻ bề ngoài, chỉ có Thành rõ nhất, nội tâm của mình đang xao động dường nào. Đúng là con người khi lo được lo mất thì sẽ không còn bình thản nổi nữa, nhưng biết làm sao được, tình yêu mà.

Bên này Thành thấy khó ở thì bên kia Nguyện cũng không thấy dễ chịu gì. Càng nghĩ cô bé lại càng thấy không yên. Ông chú thoạt đầu nhìn qua rất dễ để cô nắm bắt dần dần lộ diện là người không phải tầm thường gì, lại còn có món đào “bông” nữa, ngoài một số ỡm ờ chòng ghẹo mà Nguyện vài lần chứng kiến, không khó để nhìn ra những lúc không có cô ở bên ắt hẳn cũng không ít, con thì không chỉ một hay vài đứa mà có đến 15 đứa dù biết là con nuôi nhưng cũng khó mà thấy bình thường, đã vậy có đứa còn lớn hơn cô nữa mới ác chứ, Nguyện đã thấy trước cái tương lai mờ mịt, chưa kịp bắt rể ông chú thì đã bị bắt làm về làm dâu rồi, 15 đứa con, thật là hết dám nghĩ thêm.

Nghĩ hoài chỉ thấy ong ong cái đầu mà không ra được gì, Như Nguyện nhân dịp một đài truyền hình Hàn Quốc mời Lĩnh tham dự phỏng vấn mà theo anh chàng trốn đi chơi luôn. Số là vài năm trước, sau khi hệ thống nhà hàng Cuision world đang bắt đầu kế hoạch mở rộng, thì đồng thời một kế hoạch marketing dài hạn có tính đột phá cũng bắt đầu được thực hiện. Ý tưởng bắt đầu từ việc nhận diện thương hiệu và địa điểm của sản phẩm sữa bò tươi LT. Đi đâu mà thấy mô hình con bò sữa thì biết ở chỗ đó có bán sản phẩm sữa tươi của công ty này. Cuision world cũng cần phải có một vật biểu trưng để được nhận diện như vậy. Qua nhiều lần bàn thảo, Cuision world đã quyết định chọn hoa Kèn hồng làm biểu tượng của hệ thống. Kèn hồng là một cây trồng ở đô thị có xuất xứ từ châu Mỹ, tới mùa cây nở hoa dày đặc với màu hồng lãng mạn. Cuision world đã trình một kế hoạch lên chính quyền thành phố nhằm giúp phát triển cây xanh đồng thời làm giảm đáng kể kinh phí cho cây xanh của thành phố, đó là giao khoán cho doanh nghiệp trồng các loại cây theo chuẩn và danh mục mà thành phố đưa ra, đảm bảo thời gian nhất định cây sinh trưởng tốt, đổi lại doanh nghiệp được quảng cáo miễn phí trên các tuyến đường mà họ đã trồng cây trong vòng 3 năm.

Ý tưởng này không chỉ giúp Cuision world giành được bằng khen của thành phố mà sau mấy năm thực hiện họ đang hái những quả ngọt đầu tiên. Đầu năm nay, sau Tết nguyên đan hàng cây kèn hồng bắt đầu nở hoa, Cuision world đã tung hàng loạt các chương trình quảng cáo khuyến mãi trong đó có lễ hội hoa kèn hồng nhằm ghi dấu ấn vào tâm trí người tiêu dùng: Hàng cây Kèn hồng đang khoe sắc trong thành phố là món quà từ Cuision world, cũng là biểu tượng của Cuision World, nơi nào có hàng cây kèn hồng là nơi đó có nhà hàng của Cuision world. Trào lưu chụp hình ở đường hoa đã trở nên nóng sốt và hiệu quả của chương trình đã gây tiếng vang đến nỗi không chỉ các kênh truyền hình trong nước đưa tin mà một kênh tin kinh tế của Singapore đã mời đại diện của Cuision world đến phỏng vấn trong chương trình của họ tại trường quay.

Lĩnh cũng có lịch gặp đối tác bên Thái Lan nên anh sẽ đi Thái vài ngày trước khi tham dự chương trình ở Sin. Đến các nước trong khối Asian thì chẳng cần Visa nên Nguyện chẳng cần suy nghĩ gì đặt ngay vé máy bay theo Lĩnh đi luôn, cô thật sự cần thời gian để có thể thích ứng với tình trạng mới.

Trước khi đi Nguyện nhắn tin cho Thành: “Cháu đi du lịch nước ngoài 2 tuần, trong thời gian đó sẽ không liên lạc với chú được.”

Để đăng ký và hủy chuyển vùng điện thoại chỉ cần một tin nhắn chưa tới 1 phút, Thành hiểu rõ là Nguyện chưa sẵn sàng gặp anh trở lại: “Cô bé giữ gìn sức khỏe, khi nào về nước hãy nhắn tin cho tôi nhé.” “Dạ, vâng”

Thành về nhà ở vài bữa cho khuây khỏa, tuy anh vẫn chơi đùa với bọn trẻ như bình thường nhưng chú Trung vẫn nhận ra anh có tâm sự. Buổi tối, khi anh đang giấu mình trong bóng tối trong phòng nhìn ra cửa sổ, chú Trung đã bước vào phòng đến bên cạnh anh và hỏi:

_Có khúc mắc gì với cô nhỏ đó sao?


_Dạ, cũng có một chút – Chú đã nhìn ra thì anh cũng không muốn giấu.

_Ở nhà mấy ngày vậy đã nghĩ thông chưa?

Thành cúi đầu, không trả lời.

_Có những chuyện không phải nghĩ là được, phải mặt đối mặt thì mới có cách giải quyết. Lên thành phố, tìm gặp trực tiếp đi.

_Dạ. Ngày mai con lên.

Chú Trung nhìn Thành một lát rồi lắc đầu bước ra, chuyện của người trẻ họ phải tự giải quyết thôi, ông dù có muốn cũng không giúp gì được.

Lên thành phố, Thành kiếm Siêu đi ăn tối rồi rủ nhau ra quán ngồi.

_Cậu và Như Nguyện có chuyện gì rồi? Rốt cuộc Siêu hỏi Thành.

_Tôi nói với cô bé về mấy đứa nhỏ ở quê, cô bé có vẻ để ý chuyện đó. Cậu nói em, nếu là cậu thì cậu sẽ thế nào?


Suy nghĩ một lát Siêu rồi trả lời:

_Tôi không phải phụ nữ nên không thể cho cậu câu trả lời chính xác được. Nhưng đổi lại là tôi, nếu người con gái tôi yêu cũng có mười mấy đứa con dù là con nuôi thì tôi cũng không phải là không để ý đâu. Cậu cũng thử đặt mình vào vị trí của cô bé để suy nghĩ xem.

Thành không nói gì, Siêu cũng yên lặng để anh chàng suy nghĩ.

Hồi sau, Siêu lên tiếng:

_Nói thật xem, trong lòng cậu có nghĩ cô bé thuộc về mình không?

_Có.

_Có thể cô bé cũng vậy, và phản ứng đầu tiên của con người sẽ là khó chịu khi đồ của mình bị người khác chia sẻ.

_Tôi hiểu ý cậu rồi.

Nhìn Thành có vẻ căng thẳng, Siêu bật cười:


_Chuyện gì cũng cần có thời gian để làm quen, chỉ cần cậu chứng tỏ đám con nuôi không ảnh hưởng gì đển tình cảm của hai người thì tôi nghĩ không có vấn đề gì đâu.

Thành cười nhẹ. Cũng mong mọi việc sẽ đơn giản như vậy.

_ Mà nói thật nhé, nhìn cái mặt trâu già nhà cậu tôi không thấy vấn đề mà chỉ thấy muốn cười thôi. Đáng đời cậu, ham cỏ non cho lắm vào.

_Tôi thật rất muốn ném cậu xuống sông cho cá ăn – Thành gầm gừ.

_Sao, trút hết tâm sự rồi giờ tính chuyện giết người diệt khẩu hả….

Về phía Nguyện, Lĩnh cũng thấy rõ cô bé đang có tâm sự. Biết tính Nguyện nên anh cũng không gặng hỏi, nếu muốn cô bé sẽ tự thổ lộ. Sau bữa tối, khi đang ngổi ngắm biển, Nguyện hỏi Lĩnh:

_Anh nói xem, nếu một cô gái trẻ lấy người đàn ông hơi lớn tuổi lại có mười mấy đứa con nuôi thì có gì không ổn không.

_Cho dù là con ruột, anh cũng chẳng thấy có vấn đề gì, con cái thì có đời sống riêng của con cái, nếu hai người biết cách cân đối thì chẳng có gì là không ổn.

_Anh nghĩ vậy thật sao?

_Thật. Nhưng mà cái ông đang nói đó làm nghề gì mà nuôi được nhiều con vậy?

_Cho thuê phòng trọ bình dân.


_Nếu vậy thì cũng đơn giản, nhà họ vậy là cũng thường thường, nếu ông đó hiện đang tự nuôi được thì sau này cũng tự nuôi được, nếu cô gái đó mà có điều kiện kinh tế như em thì lại càng dễ nữa.

_Nếu cô đó lấy ông đó thì đám con ổng sẽ gọi cổ bằng gì?

_Thích gọi gì thì gọi đó, không gặp, không ở chung là khỏi phải lo thưa gởi, xưng hô gì luôn.

_Anh nói cũng có lý ha.

_Chứ sao nữa, theo luật thì con riêng của ổng vẫn là con riêng của ổng, chẳng có quan hệ gì với vợ ổng cả. Nghe anh đi, nghĩ đơn giản thì mọi chuyện sẽ đơn giản. Nhưng anh ngày càng tò mò về ông này rồi đó.

_Không nói chuyện với anh nữa, em về phòng ngủ đây.

_Nhưng mà em cũng đừng quên, em còn chưa có thành niên đâu đó, cuộc sống còn dài lắm đừng có suy nghĩ nhiều những chuyện đó chi cho nặng đầu.

Nguyện không trả lời, chỉ phất tay chào tạm biệt Lĩnh.

Tình hình này khi trở về anh phải điều tra cho ra người Nguyện đã đề cập là ai. Đàn ông lớn tuổi, có nhiều con nuôi, chuyện đáng lo rồi đây.

Hôm sau, trong buổi phỏng vấn Lĩnh trên truyền hình, Nguyện ngồi dưới làm khán giả mà chẳng chút tập trung, những gì cô nghe được cứ vào tai này rồi ra tai kia đi mất, đến đoạn nói về môi trường làm việc ở Cuision world, Lĩnh chia sẻ là có gia đình không phải chỉ cha mẹ con cái trong nhà mà anh chị em họ cũng vào làm tổng cộng gần 30 người, Nguyện chợt nghĩ ra, tưởng tượng đám con của ông chú là nhân viên Cuision world đi, 150 cũng không là vấn đề nói gì 15. Vấn đề giờ thành chuyện nhỏ rồi, cô phải về đây.

Lúc Lĩnh xong việc, nhìn xuống đã thấy chỗ Nguyện trống người, lo lắng định gọi cho cô thì thấy có tin nhắn: “em về nước trước đây, anh về sau nhé, tới nơi em sẽ nhắn tin”. Cái cô này cũng thật là, làm gì phải vội thế chứ. Tối đó, Lĩnh cầm trong tay ly rượu trầm ngâm tới khuya.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.