Trâu Già Và Cỏ Non

Chương 15


Đọc truyện Trâu Già Và Cỏ Non – Chương 15

Sáng thứ 7, Thành thay quần áo ra cửa bệnh viện đón taxi đến trường của Nguyện.

Trường Trung học Khai Trí nằm trong lòng đại học Khai Trí. Đây là một trường do tư nhân thành lập, khởi thủy là một trung tâm nghiên cứu thí nghiệm do giảng viên và sinh viên cùng làm. Bằng các nghiên cứu đột phá trong lĩnh vực phân tích cùng với quy trình kiểm soát chặt chẽ, trung tâm trở thành phòng phân tích thí nghiệm hàng đầu về công nghệ và có uy tín cao. Các nhà đầu tư đã bị thuyết phục bởi những con người đầy nhiệt huyết và có tầm nhìn dài hạn của trung tâm, nó nhanh chóng trở thành trường đại học và để có thể phát đào tạo nhân tài sớm hơn, đội ngũ lãnh đạo đã quyết định mở thêm trường trung học. Trong vòng 10 năm Khai Trí trở thành kiểu mẫu điển hình cho một đường lối giáo dục đầy thực tế và nhân bản. Việc dạy và học nơi đây chú trọng vào thực chất, thành tích của học sinh sinh viên được ghi nhận chủ yếu qua quá trình thực hành và kết quả thực tế có được mới là tiêu chí hàng đầu để đánh giá. Bằng việc mời về những nhà giáo hàng đầu, tâm huyết nhất cùng với cơ chế giúp cả người dạy và người học phát huy cao nhất khả năng của mình, trường Khai Trí trở thành cơ sở giáo dục hàng đầu, và cho dù học phí cao ngất ngưỡng thì trường không bao giờ thiếu đầu vào.

Lần nào Thành đến đây cũng chỉ là để được nhìn thấy Như Nguyện. Hôm nay cũng không ngoại lệ, chỉ là có đặc biệt hơn một chút, anh đến xem cô bé thi đấu.

Hôm nay trời mát, là một ngày lý tưởng để tổ chức sự kiện ngoài trời. Một sân khấu khá lớn được dựng ở sân trường và dàn mái che di động đã được ráp sẵn đủ che phủ toàn bộ sân khấu và chỗ ngồi của khán giả bên dưới. Hình thức thi luôn là đấu loại trực tiếp cho đến khi xác định được đội đại diện trường đi thi cấp thành phố.

Cuộc thi chinh phục Truyện Kiều là cuộc thi có quy mô toàn quốc, được đông đảo công chúng và các đơn vị truyền thông quan tâm. Khởi điểm, cuộc thi chỉ được tổ chức trong nội bộ trường Khai Trí nhưng kết quả của nó đã gây được tiếng vang trong giới nghiên cứu văn học, cộng thêm đơn vị tài trợ chính là tập đoàn Đại Thành Công đã có những chiến lược truyền thông mạnh mẽ khiến cuộc thi nhanh chóng được biết đến và chỉ hai năm sau lần lên sóng đầu tiên, “Chinh phục Truyện Kiều” đã trở thành cuộc thi văn học có quy mô toàn quốc đầu tiên được tổ chức thành 2 phần riêng biệt, một cho học sinh và một cho sinh viên.

Hôm nay là phần đấu loại của học sinh, sinh viên sẽ thi vào ngày mai. Trang phục đi thi của nam sinh là quần tây xanh áo trắng, của nữ sinh là áo dài trắng còn của sinh viên thì nam nữ đều mặc áo dài đồng phục theo thiết kế riêng trường. Thành rất thích nhìn áo dài nữ sinh, và khi nhìn Nguyện trong màu áo tinh khôi đó anh còn thấy thấy rõ một cảm giác bị mê hoặc khiến mình không thể rời mắt, đối với anh chẳng có thứ gì dù là một đóa hoa hay một giọt sương mai nào có thể sánh được.


Cuộc thi diễn ra đầy hào hứng, muốn chiến thắng ở cuộc thi ngoài việc lanh trí nhớ dai còn phải lanh tay để bấm chuông và lẹ mắt để nhìn hình đoán chữ. Khai Trí không hổ là cái nôi của “Chinh phục truyện Kiều”, các đội có trình độ tương đối đồng đều nên biễn biến nhiều lúc khá gây cấn và khi chưa đến phút cuối thì chưa ai dám chắc đội nào sẽ giành chiến thắng chung cuộc.

Nguyện đương nhiên nhìn thấy Thành đến xem và có đôi lần vào những lúc không phải thi đấu, sau khi cô bé làm như thản nhiên đi lướt qua anh thì trong tay cô bé đã có sẵn vài viên kẹo. Hoạt động ngầm cảm giác cũng rất thú vị, Nguyện bóc ngay viên kẹo quế cho vào miệng ngậm, viên còn lại tối về cô sẽ từ từ thưởng thức.

Thành đã ở lại theo dõi cho đến phút cuối, khi cả sân trường như bùng nổ chúc mừng cho chiến thắng sát sao của đội lớp NGuyện thì anh cũng có mặt ở gần đó chụp ảnh và đợi khi chiếc xe chở cô bé khuất hẳn anh mới thong thả ra về.

Buổi tối hai người tranh thủ trò chuyện một lát rồi mới ngủ.

_Chúc mừng cô bé! Cảm giác thế nào?

_Dạ vui, nhưng mà thấy mệt ghê, hai chân muốn rũ ra rồi.

_Chú cũng ở trường cả ngày có thấy mệt không?

_Tôi chọn chỗ mát ngồi, không đi lại mấy nên không thấy mệt gì. Tôi gởi hình cho cô bé nhé.

_Dạ!

Một lát sau:

_Hình có ít vậy thôi hả chú?


_Còn nữa nhưng cô bé ngủ sớm đi, hôm sau mới cho xem hết.

_Chú chơi xấu!

_Gần mực thì đen, người mà dạo này tôi hay ở gần nhất là cô bé đấy.

_Í chú là cháu gây ảnh hưởng xấu đến chú á?

_Cái này là cô bé tự nhận ra đó nhé.

_Yên tâm! Cháu sẽ ra hết sức để ảnh hưởng để chú đen như cục than, đến không ai nhìn ra nữa luôn.

_Nhất trí vậy đi. NGủ ngon đi cô bé.


_Mà chú trốn viện đi cả ngày như vậy bác sĩ có nói gì không?

Nếu nhìn thấy Thành lúc này Nguyện sẽ thấy anh đảo mắt, nét mặt sẽ kém tự nhiên một chút. Bác sĩ thực ra đã muốn đuổi lâu rồi, là anh ở lì đó chứ, anh thật muốn kéo dài thời gian nằm viện để tận hưởng sự quan tâm của cô bé thêm chút nữa.

_Bác sĩ nói tôi ra ngoài vận động chút cũng tốt.

_Dạ, vậy chú cũng ngủ ngon. Tạm biệt chú.

_Byebye.

_Dạ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.