Đọc truyện Trao Anh Ánh Dương Ấm Áp – Chương 66
Cô muốn cho cả thế giới biết được sự tốt đẹp của anh.Trương Mạn ba bảy hai mốt gõ xong bình luận liền tiện thể nhìn ID một cái thì lập tức hóa đá.
Lúc này cô mới phát hiện ra chuyện hơi sai nên vội vã tính xóa nó đi.
Bởi vì cô luôn bí mật dùng tieba, trước giờ chưa từng đăng bất cứ thứ gì, trong chốc lát thậm chí muốn xóa cũng không biết xóa như thế nào.
Mày mò cả buổi trời cuối cùng cũng xóa được bình luận kia đi, miếng cá hồi cắn lở dở đã hoàn toàn nguội ngắt.
Trương Mạn nhìn bài đăng, vốn dĩ định đổi ID rồi bình luận thêm lần nữa, nhưng sau khi bị một màn hành hạ như vừa rồi cô đã bình tĩnh hơn rất nhiều.
Cô lắc lắc đầu cười.
Bây giờ còn học đòi một đám con gái cùng nhau ghen tuông trên tieba.
Tại sao càng ngày càng không giống cô thế này.
Sau đó cô quá lười bình luận lại nên bắt đầu tiếp tục ăn nốt bữa khuya, từ tốn xem bài đăng.
Ngoài đám con gái học trường khác không biết rõ sự thật ra thì có rất nhiều người ở trường Nhất Trung biết Lý Duy nên đã bắt đầu thay đổi quan điểm của họ về anh qua đoạn video này.
【Quái quái gở gở】: Á á á á á á bà mẹ nó, trùm cuối quá trâu phỏng? Đây là lần đầu tiên tôi nhìn chăm chú một người viết Vật lí suốt mười mấy phút đó… mặt mày ông thầy kia xanh lè xanh lét luôn rồi ha ha ha, bị một học sinh cấp ba ép đến nông nỗi này, quả là có một không hai mà.
【Bánh màn thầu】: Không hiểu sao đã cái nư quá trời ưi, ông thầy này ngông cuồng quá rồi, lần này tui vote cho Lý Duy nhé.
【Trâu Trâu Trâu Trâu bủn xỉn】: Đúng đúng, lầu trên nói đúng lắm.
Ông thầy trong đoạn video kia nói tiếng người hả? Còn sỉ nhục Vật lí nữa cơ? Hơn nữa, những lời ông ta nói ở đoạn giữa rõ ràng là xem thường con gái mà, cái gì mà ‘Vật lí 10 của học kì trước đơn giản nên đám mấy anh mấy chị chỉ cần cố gắng chăm chỉ một chút là có thể bù đắp được’ hả? Quách đờ hợi? Có rất nhiều nhà Vật lí là nữ đó có được không? Chưa xem tin tức của hai năm trước chăng? Trang Tiểu Uy của Đại học Khoa Học và Công Nghệ trở thành giáo sư chính thức được bổ nhiệm kép tại Đại học Harvard ở tuổi 34 kìa.
【Sữa dâu】: Đúng đó, tôi là dân Văn mà nhìn còn tức sôi máu á.
Còn nói chỉ số IQ của lớp cạnh tranh Vật lí bọn họ thấp nữa chứ, mỗi người trong lớp đó đều là trùm cuối của giới Vật lí 10 đấy, nói bọn họ kém không minh chẳng phải đang xem thường trường chúng ta sao? Đại học B thì ngon lắm chắc, hàng năm trường chúng ta đều có học sinh đậu đại học B đại học Q(*) nhá.
(*) Đại học Thanh Hoa.
【Trà đen đá】: Phải phải, giận chết đi được! Trùm cuối mắng hay lắm, bởi vì cả người quá sảng khoái mà căn bệnh táo bón suốt bao nhiêu năm qua của tui khỏi luôn rồi nè.
【KKKk】: Lầu trên có độc… đúng rồi, không phải lần trước còn đào ra chuyện Lý Duy vì bảo vệ bạn học nữ nào đó của trường chúng ta mà đánh Nghiêm Hồi sao? Tại sao cảm thấy thật ra cậu ấy là người vô cùng tốt nhỉ.
Hơn nữa nghe mấy đứa lớp 10A1 nói, bây giờ người ta đang thành thành thật thật chấp nhận điều trị tâm lý, bình thường là người biết đối nhân xử thế lại khiêm tốn, đã qua một học kỳ nhưng chưa từng nghe cậu ấy làm ra chuyện gì tổn thương đến bạn học khác cả.
【Ghế nhỏ bàn nhỏ】: U là trời, tui nghe đứa bạn thời cấp hai nói rằng Lý Duy thảm lắm, từ nhỏ đã sống trong cô nhi viện suốt bảy năm liền đấy… thật ra trong lịch sử có rất nhiều thiên tài đều mắc bệnh tâm thần mà.
Không luận đến những cái khác song bổn nhan cẩu cho hay, cậu ấy thật sự đẹp chết mọe đi được!!! Video mờ như thế mà vẫn không thể che được góc nghiêng thần thánh nhá.
Tôi muốn chết…
Hầu hết mọi người đều bắt đầu thay đổi cái nhìn với Lý Duy.
Thật ra việc cô lập, đồn hoặc nghe đồn giữa các học sinh đều là như vậy, không có thâm thù đại hận.
Những thanh niên mười sáu, mười bảy tuổi, suy nghĩ vẫn chưa chín chắn nên khả năng phán đoán đúng khá thấp, dễ vì một vài chuyện vụn vặt mà ghét một người, nhưng cũng dễ vì một vài chuyện khác mà thay đổi.
Trương Mạn cất di dộng, trái tim ngập tràn vui vẻ vì anh.
Cậu thiếu niên cô yêu nhất ấy, anh không chỉ ưu tú mà anh còn tốt như vậy, dịu dàng như vậy.
Từ trước đến giờ cô chưa từng muốn bản thân ích kỷ, chỉ để bản thân biết được sự tốt đẹp của anh.
Cô muốn cho cả thế giới biết được sự tốt đẹp của anh, cô muốn cả thế giới đều đối xử tử tế với anh.
…
Ngày hôm sau, Lâm Bình Chính viết một lá thư gởi cho nhà trường, tỏ ý anh ta không tiếp tục dẫn dắt đội tuyển thi học sinh giỏi lớp mười nữa, về sau chỉ dẫn dắt lớp mười một.
Đương nhiên lý do thoái thác trong thư tất nhiên là vì học sinh không tôn trọng giáo viên luyện thi là anh ta, quá tùy tiện, anh ta không muốn tiếp tục dạy nữa.
Anh ta là người kiêu ngạo như vậy, xảy ra chuyện thế này, làm sao có thể tiếp tục dạy chứ.
Thoạt đầu ban lãnh đạo nhà trường nhìn thấy đơn từ chức của anh ta liền vô cùng tức giận.
Mọi người đều là giáo viên nên dễ dàng suy nghĩ vấn đề dưới góc độ của một giáo viên mà không hề biết tiền đề của câu chuyện.
Học sinh bây giờ thật sự càng ngày càng không biết trời cao đất rộng, ngay cả giáo viên luyện thi cũng bị chọc tức tới mức bỏ đi.
Phải biết rằng giáo viên luyện thi trước đó vừa nghỉ việc, khó khăn lắm bọn họ mới mời được Lâm Bình Chính, CV còn rất xuất sắc.
Ban lãnh đạo nhà trường tìm thầy cô của cả tổ bộ môn Vật lí và người phụ trách đội tuyển thi đấu là Lưu Chí Quân cùng nhau họp, quyết định nghiêm túc phê bình mấy học sinh gây sự.
Thầy Đinh tổ trưởng bộ môn Vật lí đồng thời là chủ nhiệm lớp thực nghiệm khối mười hai, đẩy đẩy kính mắt: “Thầy Lưu, thầy quay về kêu mỗi đứa viết một bản kiểm điểm và thư xin lỗi, ngày mai tôi đưa cho thầy Lâm, xem thử có cơ hội làm dịu hay không.
Bây giờ cậu ấy không dạy thì ai là người dẫn dắt đội tuyển học sinh giỏi của khối mười chứ? Giáo viên Vật lí trường chúng ta không ai có năng lực này cả.”
Ông ta ghét nhất là học sinh không biết trời cao đất rộng, lại còn đòi cách chức giáo viên? Thật sự là chuyện lạ bốn phương mà.
Nếu Lâm Bình Chính đi thì đám nhóc đó ôn thi như thế nào hả? Làm chuyện gì cũng không màng hậu quả.
Lưu Chí Quân không nghe lọt tai câu nào hết, sờ sờ mũi, im lặng lấy di động ra, kết nối với máy chiếu trong phòng họp, mở đoạn video kia lên.
Tối hôm qua ông nhiệt huyết sôi trào xem suốt cả buổi tối, công bằng mà nói, trình độ Vật lí của Lý Duy cao hơn giáo viên chủ nhiệm lớp là ông không phải chỉ một chút.
Thầy Đinh cũng trầm mặc sau khi xem xong đoạn video.
Mấy đứa nhóc này thật sự rất ngông cuồng, nhưng lần này… trong lòng ông ta lại có chút thoải mái?
Tổ trưởng Vật lí của khối mười một là một giáo viên trẻ tuổi, kỹ năng sư phạm khá tốt, sau khi xem xong lập tức vỗ tay khen ngợi.
Có bệnh không hả, là anh ta anh ta cũng mắng, mắng đến khi nào ngóp ngóp mới thôi, cái tên Lâm Bình Chính kia vừa nhìn liền biết không phải người tốt gì.
“Thầy Lưu, thằng bé này là học sinh lớp thầy sao? Giỏi quá đi nhỉ? Năm đó hồi còn học đại học tôi chưa từng học những cái này, tất cả đều do thằng bé tự học à? Mới bao lớn quả thật không dễ dàng đâu, thầy xem công thức kia viết đẹp quá.”
Lưu Chí Quân nghe anh ta hỏi như vậy, trên mặt như có ánh sáng: “Đúng đấy, có thể không ư.”
Ban lãnh đạo nhà trường xem xong đoạn video, im lặng một lúc mới hỏi một câu: “Tôi không hiểu Vật lí, mấy thầy cô nhìn thử xem trình độ của bạn học Lý Duy này có thể đảm nhiệm vị trí dẫn dắt đội tuyển học sinh giỏi khối mười không? Bây giờ tìm tiếp một giáo viên mới nói không chừng sẽ lỡ dỡ một quãng thời gian luyện thi, vòng sơ loại lần tới chỉ cách bây giờ có bốn, năm tháng.
Với lại, chuyện này có ảnh hưởng đến thành tích học tập của em ấy không? Đứa nhỏ này, nhất định phải đậu vào đại học Q hoặc đại học B.”
Lưu Chí Quân cầm di dộng về: “Trình độ chắc chắn đủ, em ấy rất rảnh… nhưng đến mức liệu có thể giành chút thời gian để phụ đạo cho các bạn hay không, tôi phải về hỏi lại em ấy đã.”
Dù sao không còn ai nhắc đến Lâm Bình Chính nữa.
…
Chiều hôm đó, Lưu Chí Quân làm một việc xưa giờ chưa từng làm là gọi Lý Duy đến văn phòng, hỏi ý kiến của anh, sau khi có được câu trả lời chắc chắn ông chuẩn bị báo cáo với tổ bộ môn.
Thế là giờ tự học tối hôm đó, tự Lưu Chí Quân đi đến căn phòng nhỏ tuyên bố tin tức này cho tất cả các học sinh của lớp cạnh tranh Vật lí.
Giáo viên luyện thi mới của lớp cạnh tranh Vật lí, Lý Duy.
Phương án này sẽ được duy trì cho đến khi nhà trường mời được giáo viên luyện thi mới.
Sau khi mọi người nhận được tin tức này, có thể nói là vui mừng như điên, tiếng hoan hô suýt chút banh nóc nhà.
Trương Mạn cũng rất vui, ngồi vào chỗ của mình, khóe miệng giương cao.
Ít ra sau này mỗi ngày anh đều có việc để làm, cuộc sống phong phú, học tập phong phú sẽ làm giảm bệnh trầm cảm ở một mức độ nhất định, điều này rất tốt cho bệnh tình của anh.
Sau khi Lưu Chí Quân đi, các bạn trong lớp cạnh tranh Vật lí bắt đầu cùng nhau giải đề.
Trong giờ học, Từ Hạo Tư đợi mấy bạn hỏi xong liền cầm di động tới tìm Lý Duy.
Không được rồi, nhịn không nổi nữa, ăn dưa suốt cả ngày nay rồi.
“Lý ca, tôi hỏi cậu cái này nhé.”
Cậu thiếu niên gật đầu, chau mày, giống như đang hỏi cậu ta tại sao không mang theo sách bài tập.
Từ Hạo Tư cười khì khì, mở di động lên: “Không phải chuyện học hành…”
“Hôm qua tôi lướt tieba, tình cờ nhìn thấy bài đăng này, lại vô cùng tình cờ, nhìn thấy cái bình luận này… Trương Mạn này, sẽ không phải chính là Trương Mạn mà tôi biết chứ?”
Cậu ta vừa nói, vừa đảo mắt sang cô gái đang cắm cúi giải đề ở bên cạnh.
Có cảm giác trái dưa này to quá đi thôi… Trương nữ thần sẽ không thật sự thích Lý Duy chứ? Trước kia cậu ta từng nghe Lưu Sướng nói, lần nọ Tư Cẩm hoa khôi của trường tỏ tình với Lý Duy khiến Trương Mạn ghen lắm, lúc đó cậu ta còn không tin cơ.
Nhưng bây giờ cậu ta không chắc nữa… cái bình luận này, sau khi đăng được hai phút thì bị xóa, đoán chừng không có bao nhiêu người trông thấy, cũng may khi nhìn thấy cậu ta lập tức chụp màn hình lại.
Khớp ngón tay thon dài sạch sẽ của cậu thiếu niên cầm lấy di động của cậu ta, tầm mắt dừng lại bên dưới tấm ảnh kia.
Bình luận phía dưới cùng.
【Trương Mạn】: Mấy lầu trên vô ích rồi, chồng tôi đẹp trai nhất!
Ngón trỏ của cậu thiếu niên chạm vào mặt sau điện thoại, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve ID kia hai lần.
Trái cổ anh khẽ lăn, vui vẻ mỉm cười.
“Lát nữa tôi kết bạn với cậu, cậu gởi tấm ảnh này cho tôi.”.