Tránh Xa Ta Ra Các Nam Chủ

Chương 61CHƯƠNG 63-64


Đọc truyện Tránh Xa Ta Ra Các Nam Chủ – Chương 61: CHƯƠNG 63-64

“Hoa tiểu thư rất vui được gặp cô”
“Tôi thay Ngụy Lam xin lỗi cô tôi không ngờ cô ấy lại thế. Hic hic” cô ta lấy trong bóp ra khăn giấy chấm nước mắt. Đúng là ngụy bạch liên hoa mà.
“À khống sao cả tôi không để ý đâu”
“Cô thật là người rộng lượng mà phải không anh cả” cô ta có làm ra vẻ hiền lành nhưng không ai đáp lại cô ta cả.
Cô ta quê một cục nên cầm lấy ly rượu lên mời cô uống.
“Xin lỗi tôi tửu lượng không được tốt lắm nên không thể uống được nữa”
“À vậy thì thôi mà cô nghỉ ngơi ở đâu vậy. Hay qua nhà tôi nghỉ đi”
“Cảm ơn ý tốt của cô tôi nghỉ ở khách sạn ngày mai tôi bay rồi”
“Vậy à thật tiếc quá tôi tưởng có thể đi chơi chung với cô chứ. Buồn quá à”
Reng reng điện thoại cô vang lên cắt đứt cuộc nói chuyện. Cô xin lỗi mọi người rồi ra ban công.
“Anh sao lại gọi cho em giờ này”
“Khi nào em về” HOÀNG THIÊN PHÚC
“Em tính mai về sao vậy?”
“Vậy thì may quá ngày mai anh với Hiên sẽ qua đó có công chuyện nên em khoan về. Bọn anh sẽ qua đó với em.”
“Ok được rồi khi nào tới thì kêu em ra đón nha…”

“Cô đang nói chuyện với ai mà vui thế” bất ngờ có một giọng nói bất thình lình vang lên sau cô làm cô hết hồn.
“Tại sao cô lại đứng sau lưng tôi. Cô không biết phép lịch sự hay sao?”
“Tôi… tôi… ” HOA NHÀN NHÀN giở chiêu trò cũ lợi hại nhất của cô ta là nước mắt cá sấu
“Cô tại sao lại nói vậy chứ NHÀN NHÀN cũng là có ý tốt mà” một người thanh niên bước ra
” đúng đó cô ấy chỉ hỏi thôi mà cô làm gì ghê vậy”
“Đúng là đồ không có giáo dục mà. Không biết cha mẹ cô dạy dỗ cô như thế nào nữa. Cô mau xin lỗicon gái tôi đi nhanh lên. Nếu không tôi cho gia đình cô biến mất khỏi thế giới này luôn đó” cái giọng đanh đá không phải của ai khác mà là mẹ của HOA NHÀN NHÀN.
Bà ta đang nói chuyện với các vị phu nhân khác thì nghe thấy tiêng ồn ào ngoài ban công nên chạy ra hóng chuyện.
Thì thấy con gái mình đang khóc còn có tiếng nói của MỘ KHUYNH LY cho nên không cần biết ai đúng ai sai chạy ra giúp con mình lấy lại công đạo.
“Bà là ai mà lại chỉ trích tôi. Bà không biết chuyện gì mà cũng chạy ra bênh vực cho con bà. ”
“Con tôi luôn ngoan hiền dịu dàng có ai không thích nó đâu. Chắc cô ghen tị với con tôi nên mới kiếm chuyện với nó chứ gì.”
“Thôi… thôi mà mẹ là lỗi của con. Tại vì con thấy cô ấy nói chuyện vui vẻ quá nên mới tới hỏi thôi. Không ngờ cô ấy lại nói vậy”
“3 thằng kia tụi bay không thấy em gái bị bắt nạt hay sao mà tụi mày đứng đó” bà ta la lối om sòm không có hình dáng của một vị phunhân mà giống như người đàn bà chanh chua ngoài chợ.
Dù bà ta có la lối thế nào thì cũng không có au đáp lại bà ra hết.
“Chắc là con hồ ly tinh đó dụ dỗ tụi mày rồi đúng không? Con kia mau xin lỗi con tao đi nhanh lên”
“Đúng rồi đó cô mau xin lỗi đi”
“Cô chảnh thật chắc là có ai bao cô nên cô mới vậy đúng không?”
“Thì đó đúng là hồ ly tinh mà”
“Cô tưởng cô ngon lắm hả chỉ là đồ chơi cho đàn ông mà thôi”
Những lời chỉ trích đó là của bạn của bà ta. Vì muốn nịnh nọt bà ta nên lên tiếng chỉ trích cô. Nhưng họ sẽ hối hận vì ngày hôm nay đã lên tiếng.
3 người kia đang muốn lên tiếng nhưng chạm tới ánh mắt cô nên họ đứng tại chỗ xem kịch vui để cô xử lý.
“Nếu tôi không xin lỗi thì sao?”
“Mày ngon quá ha mày có tin không mày không thể sống tới ngày mai”
“Bà muốn thì làm đi tôi chờ xem
“Cô chờ đi mình đi thôi con đừng để ý tới con hồ ly tinh đó nữa”
“Các người hãy nhớ việc làm hôm nay của mình. Đừng hối hận đó” nói xong cô quay sang xin lỗi TẦN NGẠO vì đã phá hủy buổi tiệc của ông.

Nhưng ông không để ý mà còn vui vẻ nữa chứ bảo cô khi nào rảnh thì ghé sang đây chơi.
“Quanr gia đuổi họ về hết cho tôi. Tôi không muốn thấy họ ở trong đây nữa sau này cũng vậy” ông cũng đi lên lầu nghỉ ngơi
“Dạ thưa Tần gia”
“Đừng mà Tần gia. Xin hãy tha thứ cho chúng tôi”
“Người đâu đưa họ ra ngoài….”

Những chuyện sau đó cô không hề hay biết mà cũng không quan tâm. Bận rộn cả ngày cô chỉ muốn ngủ thôi
Tại nhà họ Hoa
Sau khi đưa cô về khách sạn thì cả 3 người đang tính về nhà mình nghỉ ngơi và xem xử lý những người hôm nay nhục mạ cô phải bị trừng phạt nhưng ai ngờ lại nghe thấy tiếng quát tháo vang lên trong điện thoại.
Mà không phải ai khác chính là người cha vô trách nhiệm của bọn anh. Ông ta bảo phải về ngay nếu không sẽ ném hết đồ trong phòng mẹ anh đi.
Nếu không phải có căn phòng của mẹ thì bọn anh có chết cũng không về đó đâu. Ở đó mà chịu cho ông ta la hét.
Vừa bước vào cửa là đã nhìn thấy 3 thân ảnh một người khóc lóc om sòm, một người thì la hét còn người thì giả bộ người vợ hiền ngồi an ủi chồng kể lể uất ức mình phải chịu tronng nhiều năm.
“Thôi mà em anh biết em chịu nhiều uất ức. Thôi đưngg khóc nữa em”
“Em xem ba đứa con anh như con ruột mà chăm sóc thế mà tụi nó không chịu đứng ra bảo vệ em gì hết. Huhuhu”
“Không biết mẹ nó dạy nó kiểu gì nữa đúng là cái đám mất dạy mà”
“Đừng anh tất cả là em sai em không nên lấy anh.”
“Anh yêu em như vậy mà em đừng bỏ anh”

“Anh hãy để cho mẹ con em đi đi em đi đây em không thể chịu nổi khi người khác nói Nhàn là con riếng được”
“Đừng mà em ngày mai anh sẽ sai luật sư sang tên 10% số cổ phần của anh qua cho mẹ con em.”
“Không … cần đâu anh em lấy anh đâu phải vì tiền đâu”
“Anh biết nhưng em là vợ anh thì anh phải cho em chứ”
“Em biết anh yêu em nhất mà. Em cảm ơn anh”
“Vậy còn số trang sức của mẹ cả thì sao ba”
“Ngày mai ba sẽ đưa cho con”
“Dạ con cảm …” cô ta chưa kịp nói xong thì đã có giọng nói lạnh lùng vang lên cắt đứt cuộc nói chuyện của 3 người đó.
“Ông dám” giọng nói đó là của HOA MINH KHÊ
“Sao tao không dám chứ của bà ta thì cũng là của tao” mặc dù ông ta sợ hãi khí thế của anh nhưng vẫn không chịu mất mặt.
“Ông còn dám nói hả? Ông có tin là tôi không cho hai mẹ con cô ta sống đến ngày mai hay không?” hoa minh thái
“Mày… còn coi tao là cha mày không? Ai dạy mày mất dạy như vậy hả? Mày dám giết mẹ mày hả?”
“Đúng như lời ông nói đó tôi có cha sinh mà không có mẹ dạy không phải nhờ các người ban tặng hay sao?”
“Thôi mà cha đừng la các anh ấy nữa” cô ta giả bộ làm mèo khocd chuột năn nỉ ông ta.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.