Tránh Xa Ta Ra Các Nam Chủ

Chương 49CHƯƠNG 49-50 (H)


Đọc truyện Tránh Xa Ta Ra Các Nam Chủ – Chương 49: CHƯƠNG 49-50 (H)

“Em là nữ vương cho nên em phải ở trên” nói xong cô leo lên người anh ngồi.
“Được em ở trên” lời nói của cô khiến anh buồn cười.
“Cởi đồ cho ta nhanh lên” cô ra lệnh.
“Dạ thưa nữ vương” anh cởi đồ ngủ cô ra rồi nhìn cô đốt lửa trên người mình. Môi anh đào của cô hôn lên môi anh
“Sao chỗ này cứng quá vậy giống y chang của anh Minh nè” nói xong cô bóp mạnh nó.
“A… em tính hủy đi hạnh phúc của mình sao”
“Em xin lỗi em không cố tình đâu. Anh chỉ em đi”
“Em hãy cởi đồ anh ra, hôn anh, vuốt ve nó đi”
Nhìn thấy cô làm theo anh rất vui vẻ tiếp tục hướng dẫn cô làm theo lời chỉ dẫn.
“Em hãy mút nó giống mút kẹo đi ngon lắm đó” cô liếm nó y chang lời anh nói vì nó quá to nên cô không thể ngậm hết được.
“Em nóng quá àh” sau một hồi lâu cô thấy nóng lên. Anh phóng hết vào miệng cô. Cô tính nhổ ra nhưng anh không cho.
“Nuốt hết đi bổ lắm” vừa mới ra nhưng khi nhìn thấy cô như vậy anh lại cứng lên rồi. Anh tự nhận mình là người rất có tự chủ trong những việc này nhưng giờ gặp cô anh lại không thể tự chủ được nữa, anh cười khổ.

“Huhuhu anh hư quá cái này không ngon gì hết anh lừa em” nói xong cô xuống giường tính vào phòng vệ sinh nhổ ra.
“Em đi đâu vậy?” Anh hoảng thần kéo cô lại.
Cô không thèm nói chuyện với anh. Anh nắm cô kéo cô lại đặt cô dưới thân mình cử động thân đi vào bên trong cô.
Nhìn thấy anh tức giận nên cô càng vui hơn nên đã nói một câu khiến anh điên hơn.
“Anh không được hả? Còn yếu hơn anh em nữa” câu nói đó đúng thật đã chọc anh điên lên.
Anh cử động thân đâm thật mạnh vào tới tận cổ tử cung khiến cô run lên. Sao cô cảm thấy giống như mình tự đập đá vào chân mình vậy.
“Thế nào vậy được chưa em còn dám nói anh không được không hả?”
“Huhu em… aaa… biết lỗi…. rồi… tha… tha cho em đi… ân… huhu” cô cầu xin tha thứ nhưng anh không nghe càng làm mạnh hơn.
Khiến cô phải khóc thét lên lấy tay đẩy anh ra nhưng lại bị anh nắm hai tay đưa lên đỉnh đầu. Anh đong đưa thân mình làm cô run càng nhiều hơn.
“Ân… ngô… đủ rồi”
“Không đủ em làm anh thoải mái quá.” Đây là lần đầu anh cảm thấy sảng khoái như vậy.
“Anh… anh cút đi… đừng …” chưa kịp nói thì đã bị anh chặn lại rồi.
Thấy cô la lối om sòm quá nên anh không thèm động nữa cứ để yên như vậy.
“Sao anh không động nữa?”
“Thì em bảo anh dừng lại mà”anh nhìn cô trêu tức.
“Anh động đi mà… huhuhu” cô vứt bỏ lòng tự trọng sang một bên
“Được thôi em yêu. Gọi anh một tiếng ông xã đi” anh nói xong thúc mạnh vào trong.
“A…. ân… ông… ông xã xã……” cô đung đưa theo anh
Nguyên đêm anh không tha cho cô từng phút giây nào cô. Dù cô có xin thế nào cũng không được.
Hôn mê đến khi tỉnh lại anh vẫn cứ hoạt động không biết mệt. Cô nghĩ có khi nên đưa anh ta đến phòng thí nghiệm thử đi coi tinh trùng lên tới não chưa mà anh ta khỏe như vậy.

Trong phòng không có chỗ nào là không có dấu vết của hai người cả.
“Đủ lắm rồi… em… mệt quá… cho em nghỉ đi” bây giờ anh đang đè cô trên ban công cửa kính mấy người thợ làm vườn đang làm việc.
Anh bắt cô úp mặt vào tấm kính còn mình thì ở sau cô ra vào. Một tay thì bắt lấy ngực cô đung đưa qua lại.
“Một lần nữa thôi”
“Câu này… anh n…ói từ… tối …qua rồi… như…ng lại…. aaa… không ngừng” cô thét một tiếng chói tai rồi xỉu luôn trong tay anh nhưng anh vẫn không trì hoãn công việc dang dở.
Sau một lúc lâu đâm mạnh vào anh phóng hết vào trong cô rồi ôm cô vào phòng tắm. Tắm xong cả hai ôm nhau trên giường ngủ.
Tại một nơi khác có một cặp mắt nhìn vào căn phòng đó bàn tay nắm chặt “lại lần nữa cô cướp mất anh ấy của tôi. Con nhỏ đê tiện y như mẹ cô vậy”.

Đến buổi chiều ngày thứ 2 cô mới tỉnh dậy. Cái mùi đó vẫn nồng nặc bay hết căn phòng. Cô muốn ngồi dậy nhưng không thể cử động được. Cứ như có hàng trăm chiếc xe ủi cáng cô vậy.
Một lúc sau cô có thể xuống giường nhưng không thể đi nhanh được. Chân cô cứ run run lên nhớ tới hôm qua là mặt cô đỏ chót. Cô hận chết anh ta tự nhủ là sẽ không để anh ta đụng vào mình lần nào nữa.
Sau khi ăn tối xong cô vào phòng khóa trái cửa lại sau đó ngủ bù. Còn anh có việc gấp nên phải đi sớm tối sau khi trở về muốn mở cửa vào phòng nhưng mở hoài không được.
Anh biết là cô đang giận anh lắm nên xoay người lấy chìa khóa dự phòng trong túi ra mở cửa. Thì thấy cô đang ngủ anh tắm xong cũng ôm cô ngủ luôn.
Sáng hôm sau tỉnh dậy thấy cái tên chết tiệt đang ôm mình thì cô dùng chân đạp anh xuống giường.
“Aaaaa sao em đá anh vậy” anh đang tính đứng lên thì một cái gối bay vào mặt anh “Bốp”
“Ai cho anh vào phòng tôi cút đi”

“Thôi mà đừng giận nữa là tại anh. Anh xin lỗi mà lần sau sẽ không như vậy nữa” nói xong anh ôm cô vào ngực cô giãy thế nào cũng không được phải mặc cho anh muốn làm gì thì làm thôi.
Hai người đang cười đùa vui vẻ thì cửa phòng mở ra bóng người bước vào sau đó hét lên
“Hai người đang làm gì?” Đó không phải là ai khác mà là HOÀNG THIÊN PHÚC
Anh không thể tin được mình lo dưỡng thương còn cô thì ở đây vui vẻ với người mới. Anh bước lên hôn mạnh lên môi cô cắn nát nó. Cô nhíu mày tính đẩy anh ra nhưng thấy cũng tội nghiệp anh nên để anh tự tung tự tác.
Anh đè cô xuống thân mình cởi đồ cô ra đi vào trong cô.
“A… đau quá” cô không ướt nên khi anh đi vào làm cô đau quá
“Anh xin lỗi” anh cố gắng làm cho cô thả lỏng mình ra. Bên cạnh đó ĐÀO QUANG HIÊN cũng thấy cô kêu đau nên cũng tới giúp đỡ.
Thế là cảnh sắc 3p diễn ra hết sức vui vẻ. Từ người này tới người kia làm cô. Hai người họ cứ như sói đói vậy làm hết lần này tới lần khác.
Hazz cô lại không thể xuống giường vào ngày mai được rồi. Không biết khi nào nó mới kết thúc đây.
“A… ân…a….” thấy cô thất thần nên HOÀNG THIÊN PHÚC đẩy mạnh vào sau lưng cô, còn ĐÀO QUANG HIÊN thì ở đằng trước hôn cô, tay nắm nhéo ngực cô làm cô run lên.
Cảnh xuân diễn ra tròn phòng cứ tiếp diễn mãi không ngừng đến hừng đông.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.