Đọc truyện Tranh Tài Chi Vị FULL – Chương 9: Tình Yêu Nở Rộ
“Thật là đáng sợ, bộ não người này rốt cục cấu tạo như thế nào? Người khác đi một bước xem mười bước.
Còn cậu ta chưa bắt đầu đi đã bày xong ván cờ này.
Tất cả hành động của mọi người đều nằm trong dự liệu của cậu ta.
Xác xuất đầu tư thành công trăm phần trăm, tài nhìn xa trông rộng trong kinh doanh và khả năng tính toán tuyệt vời.
Người nọ là thiên tài! Có lẽ trong tương lai sẽ có thể chạy song song với boss!” – Inoue bái phục triệt để.
Lục Cận Thần vui vẻ cười rộ lên.“Thành công trong thế giới ảo không có nghĩa là sẽ thành công ngoài hiện thực.” – Quân Bắc Cảnh đẩy ghế da đi ra ngoài, lạnh giọng nói – “Có bản lĩnh hắn kiếm vài triệu thử xem.
Trên đời này có bao nhiêu thiên tài, nhưng có mấy người có thể thành công?”Tập đoàn Túng Đạt mà y sáng lập chủ yếu kinh doanh bất động sản và nghiệp vụ tài chính.
Tốc độ kiếm tiền vô cùng nhanh chóng.
Chỉ trong hai năm ngắn ngủi tài sản đã vượt qua trăm triệu.
Mà năm nay y mới học đại học năm thứ ba, còn chưa đủ hai mươi tuổi, tuyệt đối không thể nghi ngờ là người nổi bật trong đại đa số người trẻ tuổi.
Thành công quá lớn khiến bản tính vốn kiêu ngạo của y dần dần biến thành tự phụ.
Không thể thừa nhận việc thắng lợi dễ như trở bàn tay lại bị một nhân vật nhỏ nhoi đến tên cũng không biết cướp đi.Lục Cận Thần nhìn chằm chằm bóng lưng rời khỏi của y, thất vọng lắc đầu.
Tục ngữ nói núi cao còn có núi cao hơn, cháu mình hiển nhiên đã quên điều này.
Ngoài hiện thực y đúng là rất ưu tú, rất có bộ não kinh doanh, nhưng so với Quân Bắc Hàn thì còn kém xa.
Vũ Trụ Noah mà Bắc Hàn sáng lập đã sớm thay thế được công ty khoa học kỹ thuật Farrell tiếng tăm lừng lẫy trước kia, trở thành ông trùm thống lĩnh ngành IT.
Phần mềm mà công ty này phát hành đi sâu vào đủ mọi ngành nghề, mang lại sự tiện lợi rất lớn cho sinh hoạt và công tác của mọi người.Con người chắc chắn sẽ đi vào thời đại công nghệ thông tin, mà sản nghiệp ngành này có thể mang lại bao nhiêu lợi nhuận, người chưa từng đặt chân lên lĩnh vực này vĩnh viễn không ai có thể tưởng tượng ra.
Tiền tài chỉ là phụ, đáng sợ hơn chính là nó đang âm thầm khống chế cuộc sống của con người.
Thực lực của Vũ Trụ Noah đã tương đương với cự phách ngành thương nghiệp như tập đoàn tài phiệt gia tộc họ Đỗ rồi.Bên cạnh sự thất vọng đối với cháu trai, Đỗ Húc Lãng đồng thời cũng cảm thấy kiêu ngạo vì người thương.
Hắn đăng nhập tài khoản của mình, gửi tin nhắn cho Deicide.Inoue vốn đã chuẩn bị đi ra ngoài, trông thấy hành động của boss thì dừng bước, không dám tin hỏi – “Ngài quen đại thần? Có thể giới thiệu cho tôi hay không?” – Ông đã từ người qua đường biến thành fan cuồng của Deicide.Lục Cận Thần không đáp, chuyên chú nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính.
Trên màn hình quả nhiên hiện lên khuôn mặt tuấn mỹ mà hắn ngày nhớ đêm mong.
Người nọ đang rót rượu vang, chiếc áo sơ mi trắng muốt được cởi hai cúc trên cùng, để lộ xương quai xanh gợi cảm đến cùng cực.“Quân, Quân Bắc Hàn!” – Inoue thường hay giúp boss mua quà đương nhiên biết thanh niên này.
Thế mới bày ra vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ vốn nên như vậy.
Tuổi còn trẻ đã giàu sang không ai bì nổi, hơn nữa hoàn toàn dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng.
Tài năng của vị này đủ để đánh gục tất cả những người trẻ tuổi chỉ trong nháy mắt.
Trước kia ấn tượng của Inoue với thanh niên chỉ có hai chữ “ưu tú” mơ hồ, qua cuộc chiến ác liệt rung động lòng người vừa rồi mới biết được sự lợi hại của thanh niên.Chả trách, có thể khiến con người lưu luyến bụi hoa ăn thông nam nữ như boss quyết tâm thủ thân như ngọc.
Inoue đẩy đẩy gọng kính, âm thầm cảm thán.“Chúc mừng em.” – Ánh mắt nóng rực của Lục Cận Thần lưu luyến trên xương quai xanh và yết hầu đối phương.Quân Bắc Hàn mỉm cười, bưng ly rượu lên lắc lắc với màn hình – “Cheers.”“Em đang uống rượu gì?” – Lục Cận Thần cũng mở một chai rượu vang, vừa rót vừa hỏi.“Screaming Eagle Cabernet Sauvignon 1992.”Trị giá năm trăm nghìn USD – tương đương với hơn ba triệu nhân dân tệ, hơn năm mươi triệu yên Nhật, đúng là biết hưởng thụ.
Lục Cận Thần cười khẽ, để ly rượu xuống thở dài – “Rượu của tôi không tốt bằng của em.
Chi bằng em mời tôi?”Quân Bắc Hàn nheo mắt suy nghĩ một lát, ngoắc ngón tay với camera – “Vậy anh lại đây! Tôi chẳng những mời anh uống rượu, còn mời anh ăn sáng luôn.” Giọng nói của thanh niên trầm thấp mà khàn khàn, ẩn giấu vô vàn mờ ám, dụ trái tim Lục Cận Thần loạn nhịp theo.Hắn miễn cưỡng giữ vững thái độ bình tĩnh truy hỏi – “Em nói thật chứ? Em có biết trước khi mời tôi ăn sáng sẽ xảy ra chuyện gì không?”“Không biết vì sao em mời anh à? Theo đuổi em suốt bao nhiêu lâu mà không dám làm thật?” – Thanh niên nhướng mày, khuôn mặt bị rượu nhuộm mơ màng trở nên diễm lệ vô cùng.
Còn nhịn nữa thì đúng là không phải đàn ông! Dưới cái nhìn trợn mắt há miệng của Inoue, Lục Cận Thần ngay cả áo khoác còn chưa mặc đã vội xông ra khỏi văn phòng.
Ghế da bị hắn lật đổ, phát ra một tiếng rầm thật lớn.
Đầu bên kia màn hình, thanh niên cất tiếng cười vui vẻ.Tỉnh lại đúng năm giờ sáng, Quân Bắc Hàn theo thói quen ôm chặt cơ thể bên cạnh mình.
Mái tóc của người đàn ông nọ rất hỗn loạn, gương mặt sắc nét, tuấn mỹ, toát lên nét biếng nhác thỏa mãn sau một đêm vui vẻ.
Ánh mắt luôn lóe lên những tia nguy hiểm giờ phút này đang nhắm chặt, dụ dỗ Quân Bắc Hàn phải cúi người xuống hôn lên một cái.Lục Cận Thần đã tỉnh ngay từ lúc người yêu thức giấc.
Nhưng hắn biết người yêu có một thói quen, trước khi rời giường sẽ luôn nhìn mình chăm chú thật lâu, sau đó cho mình một nụ hôn thắm thiết.
Người yêu hắn có ngoại hình tuấn mỹ nhã nhặn, khóe môi luôn mang theo ba phần ý cười.
Nhưng sau khi thực sự hiểu biết hắn mới phát hiện, tính cách của cậu ấy rất mạnh mẽ.
Điều này dẫn đến cuộc sống giường chiếu của họ giống như một cuộc chiến, tranh giành quyền chủ động, kịch liệt, cuồng nhiệt, vui vẻ đầm đìa, khiến hắn nếm thử một lần là không thể ngừng lại được.Hắn cười hai tiếng, bóp chặt vòng eo mềm dẻo của người yêu, lật người lại… Thái độ của hắn đối với phần tình cảm này nghiêm túc chưa từng có, mới đầu thật sự chưa từng nghĩ đến vấn đề vĩnh viễn lâu dài.
Nhưng theo thời gian, dung nhan của người yêu từ ngây ngô trở nên thành thục, dần dần tỏa ra ánh sáng rực rỡ chói mắt, hấp dẫn hắn lúc nào cũng nghĩ về cậu.
Hắn đột nhiên phát hiện, có lẽ mình phải làm gì đó để giữ lấy cậu vĩnh viễn, sở hữu cậu một cách đường đường chính chính.Quân Bắc Hàn không biết suy nghĩ trong lòng Lục Cận Thần.
Chỉ cảm thấy đối phương hôm nay đặc biệt kích động, lăn qua lộn lại trên giường hơn hai tiếng mới bằng lòng dừng tay.
May mà số liệu thân thể hắn đã được điều chỉnh, nếu không eo hắn sẽ đứt mất.Hai người cùng nhau tắm rửa một lượt.
Đang chuẩn bị nhấc điện thoại gọi đồ ăn, di động lại vang lên trước.
Quân Bắc Hàn xem hiển thị trên điện thoại, không nhịn được hơi nhướng mày, là Quân Bắc Ngang.“Được, anh sẽ quay về ngay.” – Yên lặng tắt điện thoại, hắn ném di động xuống bắt đầu thu dọn hành lý.“Sao vậy?” – Đỗ Húc Lãng cảm thấy vẻ mặt của vợ mình không ổn cho lắm.“Quân Hạo sắp chết, bảo em trở về.” – Quân Bắc Hàn cũng không ngẩng đầu lên, đáp.
Trên mặt không hề có đau buồn vì người thân sắp chết, mà là chờ mong và hứng thú.
Hắn liếc mắt nhìn trí não trên cổ tay, mục tiến độ ở góc trái trên cùng đã tăng lên đến 50% từ khi hắn sáng lập Vũ Trụ Noah, từ đó về sau vẫn chưa thay đổi chút nào.Mà cái chết của Quân Hạo là sự mở đầu cho cuộc sống bi kịch của nguyên chủ.
Chỉ cần phá hủy khoảng thời gian này, hắn mới có thể làm tiến trình phát triển của thế giới này hỗn loạn triệt để.Vươn đầu lưỡi ra liếm liếm cánh môi, Quân Bắc Hàn đột nhiên cảm thấy rất hưng phấn, hưng phấn khó có thể kìm nén.Hai người thu dọn hành lý rồi đặt vé máy bay, về đến nhà ngay trong đêm hôm đó.“Anh cả, anh về rồi!” – Quân Bắc Ngang chạy ra đón, dùng sức ôm người anh trai mười năm không gặp – hốc mắt hồng hồng, nước mắt rưng rưng.
Nếu không phải Lục Cận Thần từng điều tra đối phương, hắn cũng suýt chút nữa bị kỹ thuật biểu diễn tuyệt vời của cậu ta lừa gạt.“Bố đâu?” – Quân Bắc Hàn đẩy cậu ta ra, vẻ mặt rất bình tĩnh, trong giọng nói thậm chí còn toát lên vài phần lãnh đạm.
Không phải kỹ xảo biểu diễn của hắn không tốt, không đóng giả được bộ dạng đau thương, mà là hắn đã có thực lực đè bẹp đối thủ nên lười ngụy trang mà thôi.“Bố ở trên lầu, bác sĩ nói bố không qua được đêm nay, bảo em đưa bố về nhà.
Ở lại bệnh viện chính bố cũng cảm thấy không yên tâm.” – Quân Bắc Ngang vừa nói vừa dẫn hai người lên lầu, giả vờ lơ đãng hỏi – “Đúng rồi, sao trợ lý Lục cũng đến? Hai người gặp nhau bên ngoài?”Không đợi Quân Bắc Hàn trả lời, Lục Cận Thần đã chậm rãi mở miệng – “Không phải gặp được, chúng tôi đang qua lại với nhau.
Tôi là bạn trai của Bắc Hàn.”Chọn đúng thời gian bố vợ sắp chết mà come out, Lục Cận Thần muốn bố vợ chết không nhắm mắt đây mà! À mà, vì sao lại là bố vợ mà không phải bố chồng? Quân Bắc Hàn âm thầm phun tào, trong đôi mắt lạnh lùng rốt cuộc hiện lên ý cười, phụ họa gật đầu.Quân Bắ Ngang đạp hụt một bước, suýt chút nữa ngã xuống cầu thang, may mà được quản gia đi bên cạnh đỡ lấy.
“Em vào đi, anh đợi ở ngoài.” – Đi đến trước cửa phòng, Lục Cận Thần hoàn toàn không có ý định đi vào chào hỏi.Quân Bắc Hàn cũng không trách, vuốt vuốt khuôn mặt tuấn mỹ của anh rồi thong thả đi vào.
Trong căn phòng tối tăm tràn ngập mùi thuốc và âm khí của người sắp chết.
Toàn thân Quân Hạo cắm đầy ống dẫn, lồng ngực gầy còm hơi hơi phập phồng một cách yếu ớt.“Bố, anh cả trở về rồi.” – Quân Bắc Ngang gọi vài tiếng tượng trưng bên tai cha Quân.
Thấy cha Quân không có phản ứng, cậu ta gần như vội vã muốn mang Quân Bắc Hàn ra ngoài.“ Bắc Hàn về rồi?” – Khi hai người đi đến cửa, cha Quân lại tỉnh, khó nhọc mở miệng, – “Bắc Hàn, bố có lỗi với con, có lỗi với mẹ con, là bố hại chết cô ấy…”“Bố, mấy chuyện kia đều đã qua, bọn con không trách bố.
Là tự mẹ luẩn quẩn trong lòng, không liên quan đến bố, bố yên tâm, không cần nghĩ nhiều như vậy.” – Quân Bắc Ngang vội vã chạy đến trước giường, dùng sức véo véo đầu ngón tay cha Quân.
Người ta bảo người sắp chết luôn nói lời thật lòng, khi cha Quân mạnh mẽ yêu cầu gọi Quân Bắc Hàn về, hắn đã dự cảm cha Quân sẽ nói chân tướng năm đó cho Quân Bắc Hàn..