Đọc truyện Tranh Tài Chi Vị FULL – Chương 13: Bắc Hàn – Cận Thần
Tập đoàn của nhà họ Quân cuối cùng vẫn đóng cửa.
Chỉ trong hai tháng ngắn ngủi, một gia tộc lâu đời sừng sững gần trăm năm, một con tàu chiến thương nghiệp to như vậy đã tan thành khói bụi.
Mà tập đoàn Túng Đạt không thể tránh khỏi liên lụy, giá cổ phiếu giảm mạnh.
Đội điều tra tội phạm thương nghiệp nối gót đến điều tra.
Sự chèn ép và tấn công về mọi mặt của đối thủ cạnh tranh, tất cả đều khiến cho Tập đoàn của nhà họ Chu cuối cùng vẫn đóng cửa.
Chỉ trong hai tháng ngắn ngủi, một gia tộc lâu đời sừng sững gần trăm năm, một con tàu chiến thương nghiệp to như vậy đã tan thành khói bụi.
Mà tập đoàn Túng Đạt không thể tránh khỏi liên lụy, giá cổ phiếu giảm mạnh.
Đội điều tra tội phạm thương nghiệp nối gót đến điều tra.
Sự chèn ép và tấn công về mọi mặt của đối thủ cạnh tranh, tất cả đều khiến cho Quân Bắc Cảnh sứt đầu mẻ trán.Nửa tháng trước, cuộc phỏng vấn của CBS với chủ tịch tập đoàn Noah được phát trên kênh tin tức quốc tế nước X, thân phận thật của nhân vật huyền thoại này mới được mọi người biết đến.
Mà gia tộc họ Dương vốn bị thương nặng suýt nữa phá sản lại nương cơn gió này nhanh chóng chen chân vào hàng ngũ những thế gia đứng đầu Trung Quốc.Hôm nay là thượng thọ sáu mươi tuổi của bà Quách Lâm Đan Bình, vợ của gia chủ nhà họ Quách – Quách Lập Quần.
Là thông gia nhà họ Quách, gia chủ nhà họ Dương – Dương Chấn Hải và phu nhân cũng được mời đến tham dự.
Đương nhiên, mục đích chủ yếu của nhà họ Quách là thông qua nhà họ Dương làm quen với Quân Bắc Hàn, ai bảo Dương Chấn Hải là bác cả củaQuân Bắc Hàn, hơn nữa quan hệ giữa hai người còn vô cùng thân mật.Nếu dựa theo vận mệnh vốn có, sau khi cha Quân chết, Quân Bắc Cảnh và Quân Bắc Ngang sẽ hợp tác với nhau đối phó với nhà họ Dương.
Nhà họ Dương sẽ sụp đổ với tốc độ nhanh nhất.
Cũng bởi vậy, Quân Bắc Hàn nguyên gốc không thể nhận được sự che chở của nhà ngoại, cuộc sống về sau vô cùng thê thảm.
Nhưng giờ đây nhà họ Dương không giống như vậy.Khi nhà họ Dương gặp phải nguy cơ rút vốn đầu đầu tư, vợ Dương Chấn Hải – Quách Thục Phương cũng đã từng về nhà cầu cứu, lại bị Quách Lập Quần từ chối.
Quách Lập Quần cưới Quách Lâm Đan Bình, sinh hạ hai người con gái liên tiếp.
Bởi vì vội vã muốn có con trai, ông ta nuôi một tình nhân bên ngoài.
Sau khi người nọ sinh hạ một đôi long phượng thì đón về nhà chăm sóc, khiến cho Quách Lâm Đan Bình tức giận đến suýt chút nữa phát bệnh tim.Hai cụ nhà họ Quách mong mỏi cháu trai, không để ý đến cảm nhận của ba mẹ con Quách Lâm Đan Bình một chút nào, tự mình ghi tên đôi song sinh vào gia phả.
Quách Lập Quần thậm chí còn ngày ngày mang theo hai đứa con này bên cạnh mình để dạy dỗ, hiện giờ họ mới hai mươi tuổi đã được vào ban giám đốc, hiển nhiên sẽ là gia chủ đời tiếp theo của nhà họ Quách.Có thể suy ra, địa vị của ba mẹ con Quách Thục Phương ở nhà họ Quách xấu hổ như thế nào.
Khi cô về nhà xin giúp đỡ, hai cụ nhà họ Quách vốn đã mềm lòng, nhưng tình nhân và hai đứa con lại thuyết phục Quách Lập Quần, xui ông ta đưa ra điều kiện với nhà họ Dương, dùng giá thấp mua lại công trình đường hầm đáy biển.Hành động như thế không khác gì bỏ đá xuống giếng, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Quách Thục Phương giận đến phát khóc mà không có biện pháp nào.
Cuối cùng chỉ có Quách Lâm Đan Bình và con gái nhỏ bán hết trang sức châu báu của mình, vụng trộm đưa cho cô mấy chục triệu.
Cũng bởi vì vậy, sau khi cháu trai tuyên bố trợ giúp bổ sung tài chính khuyết thiếu, Quách Thục Phương mới đến trung tâm thương mại càn quét châu báu bồi thường cho mẹ và em gái.Nói ngắn gọn, nếu không có Quách Lâm Đan Bình, nhà họ Dương và nhà họ Quách đã trở mặt thành thù từ lâu rồi.
Mặc dù Quách Lâm Đan Bình đã sáu mươi tuổi, sức khoẻ của bà vẫn được chăm sóc rất tốt, dáng người cao, sắc mặt hồng hào, có vẻ đẹp lắng đọng qua năm tháng.
Quách Lập Quần đứng bên cạnh bà, cười tủm tỉm chào đón khách khứa.“Nhà họ Dương đến.” – Trông thấy chiếc xe đang từ từ chạy đến cổng lớn, đôi mắt Quách Lập Quần sáng lên, kéo đôi song sinh long phượng bước nhanh ra ngoài cổng đón.
Quách Lâm Đan Bình được con gái nhỏ đỡ, không nhanh không chậm bước theo, khoé miệng hiện lên một nụ cười châm chọc.Vợ chồng Dương Chấn Hải chậm rãi đi cạnh một thanh niên.
Thanh niên kia diện mạo tuấn mỹ, khí chất ôn hoà.
Nhưng xuất sắc nhất chính là đôi mắt đào hoa hẹp dài, ánh mắt khi nhìn người khác dường như vô tình mà cũng đa tình, khiến người ta nhìn một lần là nhớ mãi.“Đây chính là cháu ngoại nhỉ? Đúng là tuấn tú lịch sự quá!” – Quách Lập Quần bắt đầu nhiệt tình trò chuyện, chuẩn bị giới thiệu đôi song sinh cho thanh niên.Quân Bắc Hàn cười như không cười gật đầu, vòng qua ba người, nắm tay Quách Lâm Đan Bình nói một câu – “Cháu chúc bà sinh nhật vui vẻ” – vừa nhìn đã biết ai thân ai lạ.“Đứng ở đây làm gì, mau vào đi.” – Quách Thục Phương thân mật kéo cháu trai và mẹ vào nhà.
Quách Lập Quần rất xấu hổ, lại không muốn từ bỏ cơ hội, mang đôi song sinh đi sát theo sau.
Đoàn người đến kéo theo ánh mắt của khách khứa, âm thầm cảm thán nhà họ Quách có thông gia tốt.“ Bắc Hàn, để ông giới thiệu cho cháu, đây là cậu họ của cháu – Quách Tử Nam, hiện giờ đang đi theo bên cạnh ông học tập.
Nếu cháu rảnh thì nhờ cháu chỉ bảo cho nó một chút.
Đây là dì họ cháu – Quách Bảo Di, hiện giờ còn đang học đại học Bắc Kinh, học khoa thanh nhạc.” – Quách Lập Quần bám riết đẩy đôi song sinh đến bên cạnh thanh niên.
Quách Bảo Di tươi cười rực rỡ phóng khoáng, Quách Tử Nam thì nhăn mày, trong mắt ẩn chứa địch ý.Quân Bắc Hàn nhìn cậu ta một cái, mỉm cười nói – “Nghe nói cậu là bạn thân của Bắc Ngang?”Giờ có ai không biết đến ân oán giữa ba anh em nhà họ Quân? Vốn cho rằng hai đứa con riêng nhà họ Quân đẩy con cả vào đường cùng, ai ngờ đâu con cả chính là khủng long bạo chúa không thể trêu chọc, nhấc chân một cái đã đạp cho nhà họ Quân mà hai đứa con riêng tranh vỡ đầu cũng muốn giành vào tay tan thành mây khói.
Cho nên, dù ngoại hình của Quân Bắc Hàn vừa tuấn mỹ vừa ôn hoà, người ta cũng không thể quên được thủ đoạn sát phạt quyết đoán của hắn.Nghĩ đến đây, sắc mặt Quách Tử Nam trắng bệch, Quách Lập Quần xấu hổ tiếp lời – “Nó còn nhỏ, ánh mắt hạn hẹp, khó tránh khỏi kết bạn lầm người.
Có một câu rất hay, “Lỗi lầm của người trẻ tuổi luôn có thể tha thứ.”Nụ cười của Quân Bắc Hàn lại càng ôn hoà, bình luận – “Người trẻ tuổi có quyền mắc lỗi, nhưng không phải lỗi sai nào cũng đáng được tha thứ.
Quách tiên sinh, sự thật mất lòng, phải nghiêm khắc với con cái trong nhà, đừng dung túng cho chúng phạm sai lầm.
Nếu không sẽ giống như em trai Bắc Ngang của cháu đấy, đến năm mươi tuổi mới được ra tù, muốn làm lại từ đầu cũng chẳng còn cơ hội.
Ông nói có đúng không?”Ngoài mặt tập đoàn của nhà họ Quân là vì dính phải một loạt vụ án kinh tế nên mới đóng cửa, nhưng trong lòng ai chẳng biết đó là do cậu cả nhà họ Quân ra tay? Vị này chỉ cần nhúc nhích ngón tay là có thể bóp chết một con quái vật lớn như nhà họ Quân, một gia tộc hạng ba như nhà họ Quách còn chưa đủ cho hắn chơi đùa một hiệp.Thân thể Quách Tử Nam không nhịn được phát run, Quách Lập Quần vừa xấu hổ gật đầu, vừa rút khăn tay ra lau mồ hôi lạnh.
Ba mẹ con Quách Lâm Đan Bình vẫn nhàn nhã ung dung uống rượu tán gẫu, làm như không nghe thấy gì cả, thật ra trong lòng đang thích chết.Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên vài tiếng hô liên tiếp, người nhà họ Quách quay đầu nhìn, lại thấy một người đàn ông thân hình cao lớn đang chậm rãi đi đến.
Hắn mặc một bộ âu phục đen được cắt may vừa người, túi áo trước ngực điểm xuyết một chiếc khăn tay màu xám.
Tóc được chải ra sau đầu, để lộ khuôn mặt tuấn mỹ như điêu khắc, đôi mắt hẹp dài ẩn chứa sắc bén, khiến cho người khác nhìn mà thấy sợ.Nhà họ Lục hiện giờ đã đi lên vị trí dẫn đầu trong ngành súng ống đạn dược toàn cầu.
Gia tộc trải qua điều chỉnh, tất cả các thế lực đều đã bị khống chế trong tay Lục Cận Thần.
Người gây uy hiếp đến sự tồn tại của hắn càng ngày càng ít, cho nên mấy năm nay hắn cũng dần dần xuất hiện trước tầm mắt công chúng.Ở nước X, hễ là nhân vật có uy tín danh dự, phần lớn đều đã nghe về sự tích của hắn nhiều đến thuộc lòng.
Tuy rằng không biết vì sao nhân vật cao cao tại thượng này lại không mời mà đến, Quách Lập Quần vẫn lập tức buông ly rượu ra ngoài tiếp đón, tiện thể hưởng thụ ánh mắt cực kỳ hâm mộ của mọi người.Lục Cận Thần lại trực tiếp đi vòng qua hắn, mở rộng hai tay với thanh niên đang tươi cười ôn hoà – “Bảo bối, sao không đợi anh?”“Đi mua quà sinh nhật với mợ.” – Quân Bắc Hàn ôm hắn một cái, sau đó đưa ly rượu trong tay cho hắn, lấy ly rượu khác cho mình.“Cháu chúc bà sinh nhật vui vẻ.” – Lục Cận Thần buông người yêu ra rồi nhẹ nhàng ôm lấy bà Quách Lâm Đan Bình, xưng hô thân mật khiến đối phương gần như thất thần.“Lục tiên sinh, cậu và Bắc Hàn là…”“Anh ấy là bạn trai cháu.” – Quân Bắc Hàn thản nhiên ném một quả bom, khiến cho Lục Cận Thần sung sướng cười rộ lên.
Hắn thật sự yêu tính cách thẳng thắn không e sợ này của vợ mình chết đi được.
Nếu như ngay cả dũng khí thừa nhận tình yêu còn không có, vậy thì dựa vào cái gì để sóng vai đi tiếp?Quách Lâm Đan Bình dù sao cũng không phải là người thường, thấy con gái mình phản ứng bình tĩnh rõ ràng là đã biết từ lâu, bà cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
Ba cha con Quách Lập Quần đứng nghe thì sắc mặt trắng bệch cáo lui.
Một tập đoàn Noah thôi cũng đã đủ rồi, giờ lại thêm một tài phiệt họ Lục, hai người này đúng là cặp đôi mạnh nhất thời đại, người nào chọc phải người nấy chết.Nghĩ đến hành vi bỏ đá xuống giếng đối với nhà họ Dương lúc trước, Quách Lập Quần hối hận đến xanh ruột, trông thấy tình nhân vẫn do dự đứng yên tại chỗ không dám đến gần, hận sao không thể tát chết đối phương.Mọi người người đứng xem liên tưởng đến tin tức tài phiệt họ Đỗ và tập đoàn Noah chuẩn bị cùng hợp tác nghiên cứu phát minh vũ khí kiểu mới gần đây, đồng loạt bày ra vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ—— Thì ra nhà họ Quách chỉ là ăn ké nhà họ Dương mà thôi.Không bao lâu sau, Quân Bắc Cảnh ôm một thiếu nữ diện mạo trong sáng đi vào.
Bởi vì liên tiếp gặp phải cản trở mà quy mô của tập đoàn Túng Đạt hiện nay kém xa so với trước kia, y cũng không nhận được đãi ngộ người người chú ý như vốn có.
Người bên cạnh nhắc đến y cùng lắm cũng chỉ có một câu bình luận “tuổi trẻ tài cao” hời hợt.
Có Quân Bắc Hàn đè trên đầu, dù y có ưu tú hơn nữa cũng có thể làm được gì?.