Đọc truyện Trăng dưới hiên – Chương 4:
Chương 4: Nói chuyện
Yến Hạ Nguyệt mông lung tỉnh dậy, cảm thấy có chút không lớn thích hợp.
Phía dưới gương mặt nàng là độ ấm nóng bỏng.
Từ khi nàng tỉnh lại thái y có dặn dò qua, Bình Bình rất ít khi cho nàng dùng băng, nàng (Bình Bình) tình nguyện dùng tay quạt gió cho nàng (Yến Hạ Nguyệt).
Ngay cả khi trời có nổi gió, gối ngọc của nàng cũng sẽ không có nhiệt độ như thế này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Yến Hạ Nguyệt giơ tay ngáp một cái, trong đầu đột nhiên nhớ tới một thứ có độ ấm như thế này.
Thân thể Cố Diêm nóng quan năm.
Nàng yêu nhất chính là cái thời điểm được quấn lấy hắn vào mùa đông.
Chỉ sợ sau khi hòa li, rồi vào đông, chính mình một mình ở trên giường, lại không có tiền đồ không nhịn được nhớ hắn.
Người nàng cứng lại, hô hấp cũng theo bản năng dừng lại, bên tai quả nhiên truyền đến thanh âm của Cố Diêm, hơi thở hắn nỏng bỏng đánh vào sườn mặt nàng, làm nàng mặt nóng lên.
“Công chúa tỉnh?”
Yến Hạ Nguyệt bụm mặt ngồi thẳng: “Còn chưa tới sao?”
Cố Diêm giống như cười một chút: “Vừa vào đến cửa cung, rất nhanh nữa sẽ đến Chính Đức môn.”
Tới Chính Đức môn rồi, bọn họ mới có thể xuống xe truyền kiệu.
Yến Hạ Nguyệt từ nhỏ đã gây nhiều chuyện ở sau lưng, nhưng mặt ngoài vẫn là giả dạng làm đại công chúa đáng tin cậy nhất, cơn nóng trên mặt nhanh chóng giảm xuống.
“Công chúa, xuống xe được rồi.”
Yến Hạ Nguyệt thong dong đỡ tay Bình Bình, xuống xe ngựa.
Vốn công chúa cũng sẽ có người đi theo che chắn, chỉ là Yến Hạ Nguyệt cảm thấynhư thế quá phô trương nên không bao giờ mang theo, cho nên Bình Bình cũng thành thói quen mang theo cây dù bên người.
Nàng nhìn Cố Diêm đứng ở một bên, đem dù đưa đến trong tay Cố Diêm: “Phò mã, làm phiền chàng.”
Yến Hạ Nguyệt có chút xấu hổ, nói thế nào Cố Diêm cũng là một đại tướng quân, làm như vậy, khác gì nhục nhã hắn đâu……
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Truyện được Kem edit và đăng độc quyền trên LustAveland.
Thường lui tới Bình Bình sẽ không làm như vậy sự a, Yến Hạ Nguyệt còn không kịp đưa mắt ra hiệu với Bình Bình, trước mắt liền tối đi một chút.
“Công chúa, đi thôi.”
Bộ liễn là ngừng ở trong Chính Đức môn, bọn họ còn phải đi non nửa dặm đường mới có thể đến trước cửa.
Yến Hạ Nguyệt bước chân so trước đây nhanh hơn rất nhiều, không phải bởi vì thời tiết nóng bức, mà là bởi vì muốn nhanh lên kết thúc đoạn lộ trình làm nàng vô cùng xấu hổ này.
Nàng từ nhỏ đã được giáo dưỡng một cách quy củ, bước chân đi cũng phải nhỏ, cho dù nàng đi nhanh, Cố Diêm cũng có thể nhẹ nhàngtheo nàng đi từng bước.
“Công chúa không cần phải gấp gáp, lúc này mới hạ triều không bao lâu.”
Cho nên bệ hạ cùng hoàng hậu có khả năng vẫn còn dùng đồ ăn sáng.
Yến Hạ Nguyệt nghe hắn nói, dừng lại nhìn hắn một cái, Cố Diêm cảm giác được nàng đang nhìn hắn, cúi đầu: “Công chúa làm sao vậy?”
Yến Hạ Nguyệt đột nhiên liền nhớ tới ngày hôm qua nằm mơ thấy hắn ôm lấy nàng lau mình cho nàng, nàng ngủ rất sâu, theo bản năng ôm cổ hắn, hắn cũng là dùng loại ngữ điệu này, mềm mại lại dỗ dành nàng: “Công chúa, buông ta ra được không? Khuỷu tay nàng còn chưa có lau.”
Cố Diêm nhìn đôi mắt long lanh của nàng, cổ họng trượt xuống, rũ mi mắt: “Công chúa?”
Vì cái gì phải dùng ánh mắt trêu chọc người như vậy nhìn hắn.
Khả năng tự chủ của hắn không có tốt lăm.
Yến Hạ Nguyệt có chút ảo não nhìn phản ứng của chính mình, rõ ràng…… Rõ ràng bọn họ đều đã…… Đã……, nàng hiện tại vì cái gì mà vẫn như vậy……
Vấn đề này thẳng đến lúc gặp hoàng hậu cũng không có được kết quả.
Yến Hạ Nguyệt hành lễ: “Khang Dương gặp qua Hoàng Hậu nương nương, nương nương vạn phúc.”
Cố Diêm không thể đi vào hậu cung, hắn nhìn Yến Hạ Nguyệt biến mất ở trước mắt, liền xoay người đi Hàm Dương điện.
Đường Tinh mỉm cười: “Mau đứng lên đi, Hoành Thu, ban ghế.”
Yến Hạ Nguyệt ngồi xuống: “Nhiều ngày không thấy hoàng tẩu, phong thái hoàng tẩu càngngày càng tốt.”
Đường Tinh liền bật cười: “Các ngươi một cái hai cái đều dỗ ta, hôm qua Tuyết Thanh lại đây, cũng là nói như vậy, các ngươi có phải hay không dùng cùng một phần văn mẫu?”
Yến Hạ Nguyệt đứng đắn nói: “Đó là bởi vì đích xác như thế, ta cùng Tuyết Thanh mới có thể nói ra lời này, không tin ngài hỏi hoàng huynh, hoàng huynh nhất định cũng nói như vậy.”
Đường Tinh chuyển nghe nàng nhắc tới Yến Vân Bình, ý cười càng đậm: “Các ngươi đương nhiên là giống nhau, các ngươi cùng một nhà, một mình ta tất nhiên sẽ bị nói như vậy.”
Yến Hạ Nguyệt xem nàng cười vui vẻ như vậy, quên mất vấn đề của mình, ngạc nhiên nói: “Hoàng huynh thường tới dùng đồ ăn sáng xong đều sẽ ở nơi này lưu lại hồi lâu sao? Sao hôm nay?”
Như thế nào hôm nay không ở?
Đường Tinh quay đầu cười: “Không có gì, bệ hạ hắn vội, cho nên hôm nay không ở chỗ ta bữa.”
Yến Hạ Nguyệt sờ không được đầu tóc: “A? Hoàng huynh hắn chưa từng tới?”
Đường Tinh nhìn nàng: “Như thế nào? Nguyệt Nhi có việc?”
Yến Hạ Nguyệt có chút ngượng ngùng: “Này không phải…… Thời gian trước lúc vừa mới tỉnh lại, hoàng huynh kêu ta dưỡng bệnh cho tốt rồi mới tiến cung tạ ơn. Ta nghĩ hoàng huynh nhật định là cùng người ở một chỗ, liền trực tiếp đến chỗ người luôn.”
Đường Tinh thở dài “Nga” một tiếng: “Nguyên lai Nguyệt Nhi là không muốn đi thêm một đoạn đường nhưng không ngờ lại không đạt được mục đích.”
Yến Hạ Nguyệt ho nhẹ, ý đồ nói sang chuyện khác: “Hoàng tẩu, ta có chuyện muốn hỏi người.”
Đường Tinh chuyển làm bộ nghe không hiểu muốn nói sang chuyện khác, phối hợp nói: “Chuyện gì?”
Yến Hạ Nguyệt cố ý nói: “Nếu, ta là nói nếu, người cùng hoàng huynh có mâu thuẫn, người sẽ giải quyết như thế nào?”
Đường Tinh chuyển đối với nàng mấy năm nay kiên quyết muốn hòa li biết một chút, nàng bất động thanh sắc nói: “Nếu là có mâu thuẫn, sai lầm của ai lớn hơn?”
Yến Hạ Nguyệt nhớ tới quãng thời gian qua, có chút ảm đạm: “Có lẽ…… Người sai lớn hơn một ít đi?”
Đường Tinh cũng không vạch trần nàng, theo lời nàng mà nói: “Nếu là ta sai lớn nhiều hơn, ta liền sẽ thành tâm xin lỗi hắn, cúi đầu nhận sai, sau đó…… Phần còn lại……”
Đường Tinh bỡn cợt nhìn Yến Hạ Nguyệt: “Còn lại, Nguyệt Nhi hẳn là hiểu được đi?”
Hoàng hậu cùng hoàng huynh nàng là đôi vợ chồng trẻ, vẫn là hoàng huynh nàng lì lợm la liếm theo đuổi, hai người mây mây mưa mưa cũng qua rất nhiều năm, ở hoàng tẩu nàng nói “Hẳn là hiểu được” nào đóở trên, nàng khả năng…… Cũng không quá hiểu.
Yến Hạ Nguyệt chịu đựng ngượng ngùng, hỏi tiếp nói: “Tẩu tẩu có thể…… Nói cụ thể một chút?”
Đường Tinh kỳ thật cũng hơi xấu hổ khi cùng cô em chồng nói việc đó, chỉ là Yến Hạ Nguyệtlúc trước nháo lớn, bây giờ có tâm muốn cứu vãn, nàng cũng không quản được nhiều như vậy.
“Nguyệt Nhi biết bệ hạ vì cái gì không có tới cùng ta dùng bữa không?”
Xin lỗi phu quân, vì hạnh phúc của muội muội ngươi, chỉ có thể đem mặt mũi ngươi vất đi mà thôi.
Yến Hạ Nguyệt thành thật lắc đầu: “Không biết.”
Đường Tinh chuyển mỉm cười: “Mấy ngày trước đây, ta không cẩn thận hiểu lầm hắn, tính tình bệ hạ hắn là cái dạng gì Nguyệt Nhi ngươi cũng biết, hắn lúc ấy liền sinh khí.”
Yến Vân Bình rốt cuộc là hoàng đế, mặc dù mấy năm nay bên gối chỉ có hoàng hậu một người, nhưng không tránh được luôn có người hồ đồ mưu toan muốn bay lên cành cao biến thành phượng hoàng.
Yến Hạ Nguyệt đại khái liền biết hoàng tẩu nàng hiểu lầm cái gì, cũng biết hoàng huynh nàng vì cái gì sinh khí, cẩn thận nghe tiếp.
“Ta cũng biết ta sai rồi, liền buông mặt mũi xuống mà hướng hắn xin lỗi, hoàng huynh ngươi hắn cũng làm kiêu mấy ngày, ngày hôm qua mới miễn cưỡng chấp nhận thỉnh cầu của ta đến Khôn Ninh Cung.”
“Hôm qua hắn ăn cơm xong liền muốn chạy, sau đó…… Ta giữ hắn lưu lại, hôm nay lúc hắn tỉnh thập phần hối hận, dung đồ ăn sáng giữ lại một chút cũng vô dụng.”
Yến Hạ Nguyệt tiêu hóa hai chữ “Lưu lại” này, Đường Tinh thấy nàng vẫn là bộ dáng có chút không hiểu lắm, bắt đầu hoài nghi Cố tướng quân rốt cuộc có được không, theo lý thuyết thành thân nhiều năm như vậy, tình thú khuê phòng gì đó đều phải có rồi, không giống Yến Hạ Nguyệt như vậy a.
Nàngđau lòng, đưa mắt ra hiện với Hoành Thu, Hoành Thu liền hướng nội thất mà đi.
Đường Tinh nhìn quyển xuân đồ, đối Hoành thu gật gật đầu.
“Nguyệt Nhi, sách này chỗ ta, ngươi lấy về đi, cùng phò mã người xem qua chút, phu thê với nhau có đôi khi thẹn thùng rụt rè là chuyện xấu, ngươi hiểu không?”
Yến Hạ Nguyệt nghiêm túc nhìn nhìn trang bìa của cuốn sách, phản ứng lại đây là hoàng tẩu cho nàng sách gì.
Đường Tinh nhìn Yến Hạ Nguyệt hành lễ cũng chưa làm đã chạy trối chết, lắc lắc đầu: “Không thể nào, Nguyệt Nhi không nói là xinh đẹp nhất kinh thành, nhưng cũng coi là hoa dung nguyệt mạo thướt tha động lòng người a, nên Cố tướng quân thật sự là không được đi?”
Yến Vân Bình vừa đến Hàm Dương điện, liền nghe tiểu thái giám báo: “Bệ hạ, Cố tướng quân ở bên trong.”
Hắn có chút kỳ quái, theo lý thuyết Cố Diêm lúc này nên ở Kinh Ngô Vệ a, như thế nào lại tiến cung rồi?
“Tham kiến bệ hạ, bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”
Yến Vân Bình ngồi xuống, giơ tay: “Phò mã bình thân, Tiến Hỉ, ban ghế.”
Hắn có chút tò mò: “Phò mã sao tiến cung lúc này?”
Cố Diêm ngữ khí không đổi: “Tới bồi công chúa tiến cung tạ ơn.”
Yến Vân Bình có chút nghi hoặc: “Trẫm cũng không có nhìn thấy Nguyệt Nhi.”
Cố Diêm dừng lại: “Công chúa đi Khôn Ninh Cung.”
Yến Vân Bình cứng đờ, không biết muốn nói gì.
Muội muội hắn đều thói quen đi Khôn Ninh Cung tìm hắn sao?
Cố Diêm không hỏi vì sao Yến Vân Bình không ở Khôn Ninh Cung, cái này làm cho Yến Vân Bìnhổn định lại một chút: “Nếu như vậy, chờ lát Nguyệt Nhi sẽ qua, phò mã ngươi không bằng bồi trẫm đánh một ván cờ.”
Cố Diêm chắp tay: “Bệ hạ biết vi thần không giỏi chơi cờ.”
Yến Vân Bình đương nhiên biết hắn không am hiểu về cờ, chỉ là tâm tình chính mình lúc này cũng không tốt, nên muốn thắng hai ván.
“Bệ hạ, Khang Dướng công chúa bên ngoài cầu kiến.”
Yến Vân Bình nhướng mày cười nói: “Vừa tính khi dễ người một tí, Nguyệt Nhi liền tới rồi, đây là tới hộ phu?”
Yến Hạ Nguyệt vừa tiến đến liền nghe thấy hai chữ “Hộ phu” này, nàng nghĩ đến sách hoàng tẩu đưa cho, không khỏi liền có chút ngượng ngùng: “Hoàng huynh ngươi nói cái gì vậy!”
Yến Vân Bình hiếm thấy Yến Hạ Nguyệt lại có thần thái của tiểu nữ nhi như vậy, lại đối Cố Diêm cười nói: “Phu thê các ngươi bộ dáng thật không khác gì mới vừa thành thân.”
Lại quay đầu đối Yến Hạ Nguyệt nói: “Ngươi bệnh vừa mới khỏe, không cần tới một chuyến như vậy.”
Cố Diêm lông mi khẽ run, nhìn về phía Yến Hạ Nguyệt.
Truyện được Kem edit và đăng độc quyền trên LustAveland.
Nàng nghe được Yến Vân Bình nói một câu, không có bất mãn hay phản ứng nào khác.
Thoạt nhìn nàng, giống như là thời điểm hắn lần đầu tiên hôn nàng.
Ngây ngô lại e lệ.
Cố Diêm cưỡng bách tầm mắt chính mình dời đi, không hề nghĩ tới việc hắn khi đó run rẩy tê dại, cái khoái cảm suốt đời khó quên.
Yến Hạ Nguyệt tự nhiên là không biết Cố Diêm đang suy nghĩ gì đó, nàng chỉ trả lời vấn đề đằng sau: “Không có gì đáng ngại, hoàng huynh đưa dược liệu trân quý hiện tạivẫn còn chất đống trong tủ, như thế nào cũng muốn tới cùng hoàng huynh nói một tiếng cảm tạ.”
Yến Vân Bình khẽ thở dài một tiếng: “Ta với ngươi dù sao cũng là huynh muội, có ca ca nào nhìn thấy muội muội bệnh nặng như vậy sẽ thờ ơ đâu? Trẫm cũng chỉ là làm việc có thể làm thôi.”
Yến Hạ Nguyệt nghe được tiếng muội muội, lại nhớ tới Yến Quy Xuân: “Xuân Nhi không biết khi nào có thể trở về, hoàng huynh có từng nhận được thư Xuân Nhi?”
Yến Vân Bình thu lại nụ cười: “Xuân Nhi nói nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì nàng còn mấy tháng nữa mới có thể trở về.”
Yến Hạ Nguyệt ngồi vào bên cạnh Cố Diêm: “Vân Quy là nơi không tồi, chỉ là ta đã lâu không thấy nàng, luôn là có chút nhớ.”
Cố Diêm đem trà đẩy đến bên nàng, Yến Hạ Nguyệt đang cùng Yến Vân Bình nói chuyện, không có chú ý tới, nâng chung trà lên liền uống một ngụm.
Đầu ngón tay nàng màu hồng phấn, đặt ở trên chén sứ, giống như một đóa hoa sen trong ao tù vậy, mềm mại lại kiều nộn.