Bạn đang đọc Trăm Tỷ Võng Hồng Thiên Sư – Chương 94
Nam Thừa Phong nói rất đơn giản nhưng mang lại cảm giác nặng tựa ngàn cân.
Trợ lý Thân ngừng thở, đôi mắt ẩn sau cặp mắt kính hơi loé loé, trong lòng nảy lên một cảm xúc cảm động nùng liệt khó giải thích.
Nam tam gia giật mình: “Yêu?……” Anh họ hắn nói yêu? Anh họ hắn sẽ nói yêu á? Hắn giờ đã cứng đờ như tượng đá.
Nam Thừa Phong vòng qua hắn đi vào phòng bếp mở tủ lạnh, lấy ra một chai nước khoáng, lại quét một lượt đồ ăn trong tủ lạnh.
“Chỉ Chỉ thích ăn bánh mousse, chuẩn bị nhiều một tí.”
Trợ lý Thân cười cười, lập tức đồng ý, “Vâng.”
“Còn có.” Nam Thừa Phong chỉ ngăn chuyên đựng sữa tươi, “Em ấy rất thích mấy vị này, chuẩn bị nhiều thêm, mấy loại này em ấy chưa từng động đến, mang đi đi.”
Hắn lấy một túi khoai tây chiên, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, “Đừng cho em ấy mua mấy loại khoai tây chiên sẵn này nữa, nói người dùng dầu chất lượng tốt làm cho em ấy, còn có……”
Chỉ một cái tủ lạnh thôi mà Nam Thừa Phong lải nhải cả một đống về khẩu vị cùng những món Lục Chỉ yêu thích, trợ lý Thân ghi nhớ từng món một, nhịn không được khẽ cười.
Nam tam gia vốn muốn qua đây ba mặt một lời, giờ nhìn thấy cảnh này liền trợn mắt há mồm.
Nam Thừa Phong đối xử với mẹ với chị hắn còn chưa cẩn thận đến vậy, Nam tam gia rất rõ, anh họ lúc này rất nghiêm túc, nghiêm túc đến không thể nghiêm túc hơn, nghiêm túc đến mức hắn không thể mót ra được chút nghi ngờ nào.
“Tháng này sắp hết rồi, quần áo tháng sau của Chỉ Chỉ đã chuẩn bị hết chưa?”
Trợ lý Thân lập tức trả lời, “Quần áo tháng sau của Lục đại sư ngày mai sẽ được đưa tới ạ.”
“Tốt.” Nam Thừa Phong gật đầu, trước kia hắn còn lo lắng hắn không danh không phận để thuyết phục Lục Chỉ chịu mặc quần áo mình chuẩn bị, hiện giờ hắn đã có thể thẳng tay chăm sóc cậu từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ nhặt nhất.
Nam tam gia trước giờ chưa từng thấy Nam Thừa Phong đích thân chăm sóc bất kỳ ai, đến quần lót nhãn hiệu gì thoải mái cũng phải hỏi cho cặn kẽ, nuôi con bất quá cũng cỡ đó là cùng.
Nam tam gia bỗng nhiên cảm thấy mình không quen người anh họ này.
Thì ra cách anh ấy đối xử tốt với một người là như thế này.
Không hiểu sao, Nam tam gia chợt nhớ lại lời Ninh Tước, nhất thời trong lòng ngũ vị tạp trần.
Thế mà lại có chút hâm mộ Lục Chỉ, hắn có lẽ đã hiểu thêm về anh họ mình, cảm thấy mình thua cũng không có gì oán thán.
Nam Thừa Phong sắp xếp xong, ngẫm lại thấy không sót cái gì mới nhìn xuống đồng hồ, “Hẳn là Chỉ Chỉ tắm xong rồi.”
Hắn cũng không thèm nhìn Nam tam gia, chỉ nói với trợ lý Thân: “Cậu trở về nghỉ ngơi đi, nó không đi thì cho nó ngủ sô pha.”
“Vâng.” Trợ lý Thân gật đầu, “Nam tổng, còn một chuyện tôi cần báo với ngài.”
“Được.” Nam Thừa Phong lên tiếng, đứng đợi hắn báo cáo.
“Chúng ta nhận được tin có người đang âm thầm điều tra chuyện của Lục đại sư, chúng tôi điều tra ngược, phát hiện đối phương tên Cao Triệt, đang ngồi máy bay tư nhân đến Hoa Quốc, không biết muốn làm chuyện gì.” Trợ lý Thân dừng một chút, chỉ cần chuyện có liên quan đến Lục đại sư, hắn theo bản năng sẽ nâng cấp độ cảnh giác và thận trọng lên cao nhất, bởi vì hắn hiểu rõ Lục đại sư có ý nghĩa gì với Nam tổng.
“Cao Triệt?!”
Nam Thừa Phong còn chưa nói gì, Nam tam gia đã kinh hô: “Là tứ sư huynh của Chỉ Chỉ!”
“Là tứ sư huynh của Chỉ Chỉ sao?” Nam Thừa Phong không có bất kỳ kinh ngạc gì, ra vẻ suy tư.
Trợ lý Thân nhíu mày, trong lòng hơi hoảng.
“A?” Thế mà là sư huynh của Lục đại sư, không biết lần này hắn tới sẽ kéo theo chuyện gì đây?” Hắn rất lo lắng liệu có phải Cao Triệt đến đón Lục đại sư về nhà hay không.
Nam tổng vừa mới cảm nhận được hạnh phúc, hắn không muốn có bất kỳ sự vật hiện tượng nào phá hư chuyện tình cảm của họ.
“Không biết nữa.” Nam tam gia gãi gãi mặt.
“Tôi chỉ gặp qua nhị sư huynh của Chỉ Chỉ, nhưng từng nghe người ta đồn tứ sư huynh này tâm cơ thủ đoạn, tính tình âm trầm bất định, phút trước còn cười hì hì, phút sau nói trở mặt liền trở mặt, hơn nữa còn thủ sẵn không ít thủ đoạn kỹ thuật, khó lòng phòng bị, cực kỳ khó đối phó.”
Trợ lý Thân nhướng mày, đề phòng nói, “Phiền toái vậy à?”
“Trong mấy sư huynh của Chỉ Chỉ, tính tình nhị sư huynh là dễ chịu nhất nhưng cũng chỉ là tiếu diện hổ, dù sao đều rất khó đối phó.” Cơ thể Nam tam gia run run, chỉ nghĩ thôi trong lòng vẫn cảm thấy sợ hãi.
“Anh, anh phải cẩn thận đấy.” Nam tam gia theo bản năng quan tâm nói.
“Nam tổng, có cần tôi cho người đi ngăn cản không để hắn ta gặp được Lục đại sư không?” Trợ lý Thân cảnh giác nói.
Nam tam gia cũng khẩn trương: “Đúng vậy đấy anh, tuy rằng anh rất lợi hại, nhưng hẳn anh cũng không dám động thủ với người nhà Chỉ Chỉ đâu, nói cho cùng còn không phải tự mình hại mình à.” Dù sao là anh em nhiều năm như vậy, Nam tam gia cũng có chút hiểu biết Nam Thừa Phong.
“Không cần.” Nam Thừa Phong vẫn bình đạm như cũ, tựa như hoàn toàn không để trong lòng, “Cứ để hắn tới.”
“Nam tổng.” Trợ lý Thân lập tức khẩn trương khuyên ngăn.
Nếu lời Nam tam gia là sự thật, nếu người nhà Lục đại sư tới để chia rẽ bọn họ, Nam tổng lại không thể ra tay với bọn họ, vậy chuyện này biết xử lý thế nào đây?
“Để hắn tới.” Nam Thừa Phong tuỳ ý nói, uống miếng nước, “Tôi sẽ không ngăn cản Chỉ Chỉ gặp mặt người nhà em ấy.”
Trợ lý Thân cau mày, quả nhiên vấn đề liên quan đến Lục đại sư, Nam tổng đều chịu phần thiệt.
“Vừa hay có chuyện cần thương lượng với hắn.”
Trợ lý Thân ngẩn ra, Nam tam gia lập tức hỏi, “Chuyện gì?”
Nam Thừa Phong không trả lời, chỉ xoay người rời đi.
Trợ lý Thân vẫn luôn đeo mặt nạ bình tĩnh, thế nhưng môi cũng run rẩy vì kích động.
Nam tam gia nhanh miệng hỏi, “Làm sao vậy, làm sao vậy!”
Trợ lý Thân kiềm nén khoé miệng muốn bung lụa, trong mắt toát ra vẻ không dám tin, lại hoà nhịp với vẻ vui sướng cực độ.
“Nếu tôi đoán không sai.” Trợ lý Thân kích động lau lau mắt kính, “Có khả năng Nam tổng muốn cầu hôn Lục đại sư.”
“Cầu hôn?!” Hô hấp Nam tam gia nghẽn lại, giống như bị nguyên tia sét đánh thẳng xuống đầu, hắn cảm thấy trời đất xoay cuồng.
*****
Cao Triệt và Hứa Bán Vân xuống máy bay tư nhân, mới đi đến cửa ra VIP liền thấy một người đàn ông văn nghệ nho nhã đang mỉm cười đứng đó, giống như đang đợi bọn họ.
“Cao tiên sinh, Hứa tiên sinh.” Người đó đi tới, lễ độ gật đầu chào hai người.
“Anh là?” Cao Triệt dừng bước, khẽ cười với hắn, ánh mắt lại sắc bén làm người đi tới không khỏi đề phòng.
“Tôi họ Thân, là đặc trợ của Nam tổng.” Trợ lý Thân nở nụ cười tiêu chuẩn hoàn hảo, nhưng chỉ với một lần đối mặt, hắn có thể cảm giác được hai người trước mắt này không dễ chọc, thậm chí có thể nói là rất nguy hiểm.
“Nam tổng? Là Nam Thừa Phong?” Vừa nghe đến hai chữ “Nam tổng,” Hứa Bán Vân vốn còn vẻ nhẹ nhàng, lập tức biến hình thành ác long hung dữ.
Cao Triệt cười như không cười, thần sắc khó lường.
Trợ lý Thân không khỏi thầm run, đối diện hai người này, hắn phải khởi động hệ thống cảnh báo vẫn đang say ngủ bấy lâu nay.
Nhìn cái thái độ hùng hổ này đi, hiển nhiên đã biết quan hệ của Lục đại sư và Nam tổng rồi.
Trợ lý Thân tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến, hơi hơi rũ mắt, Nam tổng, ngài có hai vị anh vợ có vẻ không dễ chọc đâu, ngài ứng phó nổi không?.