Trăm Tỷ Võng Hồng Thiên Sư

Chương 144


Bạn đang đọc Trăm Tỷ Võng Hồng Thiên Sư – Chương 144


Hứa Bán Vân và Cao Triệt ngồi trên khán đài của sân vận động đợi 20 phút.

Nam Thừa Phong tới thật đúng giờ, phút thứ hai mươi vừa chạm, cửa sân vận động bị đẩy ra, tâm trận chính là ở đây.

Ánh mắt Hứa Bán Vân và Cao Triệt nhàn nhạt chuyển sang nhìn Nam Thừa Phong, bọn họ ở ngoài trận pháp, Nam Thừa Phong cũng không thể nhìn thấy bọn họ.

Một khi Nam Thừa Phong bước vào nơi này, sẽ bị khống chế cả thể xác lẫn tinh thần, sẽ cảm thấy linh hồn bị trói buộc cùng công kích, hắn muốn tránh thoát nhưng không cách nào tránh thoát được, cuối cùng sẽ bị khống chế hoàn toàn, chỉ có thể tuỳ ý bị bọn họ bài bố.
Hứa Bán Vân và Cao Triệt trước khi hắn hoàn toàn bị khống chế đã mở miệng: “Nam Thừa Phong, cậu vẫn luôn nói phải bảo vệ Chỉ Chỉ, vậy chúng tôi bố trí một cái câu hồn trận, nếu cậu không cách nào thoát khỏi được trận này, vậy về sau cũng đừng bàn đến chuyện bảo vệ đệ ấy nữa.” Hứa Bán Vân nói.
“Lần trước ở căn nhà cổ cậu cũng thấy được mệnh cách của cậu sẽ gia tăng sức mạnh của trận pháp đến cực hạn, cậu phá không được trận của chúng tôi, tương lai nếu rơi vào bẫy của tà ma ngoại đạo, ngược lại cậu sẽ làm hại đệ ấy, tôi tin tưởng với tình cảm cậu giành cho đệ ấy, cậu cũng không muốn nhìn thấy cảnh này.” Cao Triệt nói.

Nam Thừa Phong sẽ nghe thấy những lời này, dù hắn thoát khỏi trận pháp, suy nghĩ này cũng sẽ ăn sâu bén rễ, hắn sẽ biết bản thân nên làm thế nào.
Nam Thừa Phong mặt không biểu tình đi vào sân vận động, bước vào khu trung tâm.

Hứa Bán Vân và Cao Triệt ngưng thần nín thở, biểu tình nghiêm túc lại khẩn trương nhìn hắn.
“Trận khởi.” Cao Triệt nói.
“Ừ, đệ quan sát kỹ tính hình trận, nếu hắn thật sự bị thương, Chỉ Chỉ sẽ trách chúng ta.” Hứa Bán Vân dặn dò.
“Huynh yên tâm, chỉ cần hắn bị khống chế mất đi ý thức, đệ sẽ huỷ trận ngay lập tức.” Cao Triệt nói.
“Được.”
Hai người nói xong, nhìn sang Nam Thừa Phong.

Nam Thừa Phong mặt không biểu tình đi từ từ đến trung tâm sân vận động.


Hứa Bán Vân và Cao Triệt hơi nheo mắt lại, liếc nhìn nhau một cái.
Hứa Bán Vân nghi hoặc nhìn Cao Triệt, “Đệ phát động trận pháp rồi sao?”
Cao Triệt nhíu mày, “Phát động rồi.”
“Kia là thế nào?” Hứa Bán Vân khó hiểu nhìn trung tâm sân vận động.

Nam Thừa Phong đứng đó không có bất kỳ phản ứng gì, không có thần sắc thống khổ của linh hồn bị công kích, cũng không có ánh mắt trống rỗng vì linh hồn bị trói buộc.

Hắn đứng đó, khí thế mạnh mẽ như cũ, mạnh đến mức khiếp sợ, mặt không biểu tình giống như chỉ đang đứng giữa một cái sân vận động bình thường.
“Chuyện là sao? Chẳng lẽ hiệu quả đối với hắn tương đối chậm? Hay là hắn cường ngạnh chống đỡ?” Hứa Bán Vân vô cùng tự tin với trận pháp của Cao Triệt, nhưng phản ứng này của Nam Thừa Phong quả thật nằm ngoài dự đoán.

Cao Triệt lắc đầu.
“Hai vị sư huynh đứng đó làm gì vậy?”
Nam Thừa Phong ngẩng đầu nhìn về phía người xem trên khán đài, từ từ nói, “Nói phải khảo nghiệm tôi cho đàng hoàng, tôi tới rồi, khảo nghiệm cái gì? Tôi tiếp.”
Hứa Bán Vân trợn mắt há hốc mồm, Cao Triệt cũng dừng hô hấp.
“Cậu có thể nhìn thấy bọn tôi?!” Hứa Bán Vân đại kinh thất sắc.

Bọn họ đứng ngoài trận pháp, trừ phi hắn phá giải trận pháp, bằng không cơ bản không cách nào thấy được bọn họ?! Nhưng……
“Cao Triệt, trận pháp thế nào?” Hứa Bán Vân hỏi gấp.
“Trận pháp đã khởi động, cũng không có dấu vết bị phá, hết thảy đều bình thường.” Cao Triệt nói.
“Kia sao có thể?!” Hứa Bán Vân nói.
“Hai vị sư huynh cũng không có trốn, cũng không có năng lực ẩn thân, tôi không hiểu phải thế nào mới không nhìn thấy hai người.”
Hứa Bán Vân và Cao Triệt nghe được vẻ chế nhạo trong giọng Nam Thừa Phong, càng khiếp sợ hơn.
“Cậu không cảm thấy gì hả?” Hứa Bán Vân chưa từ bỏ ý định, hỏi.

Nam Thừa Phong nhàn nhạt nhìn hắn một cái, “Có.”
Hứa Bán Vân và Cao Triệt lập tức ngừng thở.
Nam Thừa Phong nói, “Chỗ này có hơi nóng.”
Hứa Bán Vân và Cao Triệt:……
“Chỉ có cái đó?!” Hứa Bán Vân không dám tin.
“Không thì còn gì?” Nam Thừa Phong nói.
Hứa Bán Vân và Cao Triệt cái gì cũng không nói ra được, bọn họ cơ hồ đã xác định được, không phải Nam Thừa Phong phá trận, cũng không phải trận của họ có vấn đề.

Mà là trận pháp này cơ bản không có tác dụng với Nam Thừa Phong!
“Chẳng lẽ nguyên nhân vì mệnh cách của hắn?” Hứa Bán Vân nhìn Cao Triệt.
“Thế mà không có bất kỳ hiệu quả gì?!”
“Không bằng thử lại? Tăng sức mạnh của trận pháp.” Cao Triệt nói.
“Được!” Hứa Bán Vân đột nhiên gật đầu.
“Nam Thừa Phong, cậu chờ một chút, chúng tôi bố trí trận!” Hứa Bán Vân hô một tiếng.
“Được.” Nam Thừa Phong gật gật đầu, tuy rằng không biết bọn họ muốn làm cái gì, vẫn vân đạm phong khinh như cũ.
Hắn đứng đợi, nghe thấy tiếng của Hứa Bán Vân, “Cậu cảm giác được gì không?”
Nam Thừa Phong gật đầu.
Hứa Bán Vân lại nói, “Dám nói nóng, đêm nay tôi dẫn Chỉ Chỉ đi ngay.”
“Vậy không có.” Nam Thừa Phong nói.
“Chuyện sao rồi! Sao còn không được? Tiếp tục gia tăng sức mạnh!” Hứa Bán Vân không phục.
“Lão Cao, chúng ta đứng khách khí với hắn nữa, làm tàn nhẫn vào, nâng mức độ tàn nhẫn nhất, huynh không tin chúng ta học trận pháp nhiều năm như vậy, tốt xấu gì cũng thuộc nhóm phong thuỷ sư lợi hại nhất, thế mà không hề có chút tác dụng? Chúng ta học trận pháp nhiều năm như vậy đều học vẹt à!”

“Không được, quá tổn thương tự tôn!” Cao Triệt gật đầu, cũng ôm tâm lý đánh cược danh dự tự tôn nhiều năm tu hành, nhất định phải làm Nam Thừa Phong trúng chiêu!
Nam Thừa Phong cúi đầu nhìn đồng hồ, lấy di động ra gọi người lái trực thăng, “Chuyển đến cho tôi một cái máy điều hoà, thêm một cái sô pha.”
Người nhận được điện thoại không nói hai lời trực tiếp bay đến nơi gần nhất mang đồ lại.

Nam Thừa Phong ngồi trên sô pha, uống cà phê, chờ đợi khảo nghiệm của Hứa Bán Vân và Cao Triệt.
Một lát sau, Hứa Bán Vân kêu lên, “Nam Thừa Phong, cậu cảm thấy được gì không?”
Nam Thừa Phong cầm ly cà phê, cầm đến vô cùng vững chắc, không chút sứt mẻ.
Hứa Bán Vân tựa hồ cũng nổi điên, “Bố tổ sư! Cái mệnh cách khỉ gió này! Vì sao trận pháp nào cũng không có tác dụng với hắn! Quá tổn thương tâm thiên sư!”
Cấp dưới Nam Thừa Phong đưa bàn ghế tới, còn có cả nồi lẩu và đồ nhúng lẩu.
Nam Thừa Phong từ từ nói, “Các sư huynh, có đói bụng không, có muốn ngồi xuống ăn chút gì đó không?”
Hứa Bán Vân tức giận trừng mắt liếc nhìn hắn một cái, nói với Cao Triệt, “Huynh thật ghét hắn quá đi thôi, trời sinh mệnh cách tốt, làm nhiều năm nỗ lực của chúng ta đều uổng phí!”
Hắn nhìn nồi lẩu bốc khói nghi ngút, nuốt nuốt nước miếng, “Hừ! Còn biết chúng ta thích lẩu nhất, muốn dùng biện pháp này đối phó với chúng ta!”
“May mắn trên đời này chỉ có mình hắn thiên mệnh chi nhân, còn không tính là uổng phí.” Cao Triệt an ủi hắn.
“Ai, này thật là.” Hứa Bán Vân thở dài thất vọng.
Cao Triệt cười cười, “Huynh có thể yên tâm chuyện này rồi nhỉ?”
“Không yên tâm không được mà, quá mạnh!” Hứa Bán Vân bất đắc dĩ cười cười.
Hứa Bán Vân bước xuống khán đài, đi vào trung tâm sân vận động.

Cao Triệt cũng huỷ bỏ trận pháp.
“Sư huynh, bận cả một buổi sáng, ăn một chút gì đi.” Nam Thừa Phong cầm ly rượu vang đỏ từ từ nói.
“Hừ!” Hứa Bán Vân vẫn như cũ không mấy vui vẻ, hắn tốt xấu gì cũng là nhân tài kiệt xuất giới phong thuỷ, đặc biệt là mảng trận pháp, vậy mà kết quả lại không có chút hiệu quả với hắn ta, sao có thể vui vẻ được đây.
Hứa Bán Vân ngồi trên bàn ăn, tức giận mở một lon bia, hung hăng uống một ngụm lớn.

Có chút men, Hứa Bán Vân cũng nói nhiều hơn.
“Nam Thừa Phong, tôi đúng là phục cậu, trận của chúng tôi mạnh như vậy mà một chút tác dụng cũng không có! Thật không công bằng mà, cậu thật đúng là đáng giận!” Hứa Bán Vân nói.
Nam Thừa Phong nói, “Vậy là tôi đã thông qua khảo nghiệm?”

“Đương nhiên!” Hứa Bán Vân có chút men, cũng trở nên nhiều lời hơn, “Này còn cần nói gì nữa, đương nhiên thông qua rồi!”
“Ừ.” Cao Triệt gật gật đầu, “Cậu có thể chống cự được trận pháp của chúng tôi, cửa này của chúng tôi, cậu đã thông qua, nhưng…”
Nam Thừa Phong nhìn sang hắn.
“Còn chuyện đại sư huynh, nhị sư huynh, còn có sư phụ và các anh trai của Chỉ Chỉ sẽ đối diện với chuyện này thế nào, chúng tôi cũng không đại diện được.” Cao Triệt nói.
“Tôi có lòng tin.” Nam Thừa Phong mỉm cười, “Tôi nói rồi, tôi sẽ bảo hộ Chỉ Chỉ, hai người cứ yên tâm giao em ấy cho tôi.”
“Yên tâm, trận pháp này không hiệu quả với cậu, còn có gì không yên tâm chứ!” Hứa Bán Vân giơ ngón tay cái.
“Nam tổng, tôi có chuyện muốn nhờ cậu hỗ trợ.” Cao Triệt nói.
“Sư huynh cứ nói.” Nam Thừa Phong nói.
“Tôi muốn nhờ cậu giúp chúng tôi thay đổi cường độ trận pháp.” Cao Triệt nói.
“Đúng a!” Hứa Bán Vân vừa nghe lập tức hứng khởi, “Nếu trận pháp có thể có tác dụng với Nam Thừa Phong, vậy nhất định là mạnh nhất!”
“Chúng tôi sẽ dùng trận ảo không đả thương người nhập trận, nếu Nam tổng có thể bị vây không thể thoát ra, vậy tính là đạt tới hiệu quả cao nhất; nếu không thể, Nam tổng thoát ra được, vậy tính thất bại.” Cao Triệt nói.
“Như vậy Chỉ Chỉ cũng sẽ không vì lo lắng mà nháo với chúng tôi.” Hứa Bán Vân vô cùng tán đồng.
“Được.” Nam Thừa Phong sảng khoái đồng ý.
“Nhưng tôi cũng muốn các sư huynh đồng ý với tôi một chuyện, nhờ hai vị bảo mật chuyện tôi muốn cầu hôn Chỉ Chỉ.”
Hứa Bán Vân và Cao Triệt nhìn Nam Thừa Phong.
Nam Thừa Phong thả ly rượu xuống, thần sắc bỗng nhiên nghiêm túc, “Sư huynh, đời này tôi chưa từng trải nghiệm tình yêu, chút tình cảm thời thơ ấu có lẽ đã sớm bị diệt trừ, Chỉ Chỉ là người duy nhất tôi muốn trả giá, cũng là người chủ động chịu để tôi yêu thương, với tôi mà nói, em ấy là tất cả của tôi.”
“Tôi biết, mệnh cách của tôi rất mạnh, sẽ áp chế em ấy, mọi người lo lắng tôi sẽ bị người xấu lợi dụng.” Nam Thừa Phong nói, “Tuy rằng tôi không hiểu chuyện giới phong thuỷ các người, nhưng tôi cũng có năng lực và phương pháp riêng của mình.”
“Bất luận cái gì uy hiếp đến tình cảm của tôi và Chỉ Chỉ, tôi sẽ không để những chuyện đó phát sinh.”
Từng câu từng chữ của Nam Thừa Phong vô cùng kiên định, khí thế của hắn quá mạnh, khiến người khác không thể không bị hắn chấn phục.

Hứa Bán Vân và Cao Triệt không phải đồ ngốc, bọn họ nhìn ra được lời nào thật lời nào dối.

Mặc kệ là mệnh cách của Nam Thừa Phong, hay là quyết tâm của hắn, bọn họ đều lựa chọn tin tưởng.
“Không thành vấn đề!” Hứa Bán Vân nói.
“Chúng tôi nguyện ý chúc phúc hai người.” Cao Triệt nói, “Cũng tin tưởng cậu, Nam tổng, chỉ là tôi còn một vài vấn đề, người nhà cậu biết chuyện của hai người sao? Nguyện ý chúc phúc các cậu sao?”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.