Trạm Lam Huy Chương

Chương 41: Giá trị của ma pháp học đồ


Đọc truyện Trạm Lam Huy Chương – Chương 41: Giá trị của ma pháp học đồ

– Nerys, ngươi làm sao vậy?

Sarin không trách cứ, hắn kéo Nerys từ bậc thang lên, nhìn thấy khắp người Nerys là tuyết, cơn tức lập tức biến mất.

Mình còn có lão sư, còn có Tieta, Nerys lại chỉ cô độc một mình. Chủ nhân này không có việc gì lại răn dạy một phen. Toàn bộ Myers đại lục, không có người nào quan tâm nàng.

– Ta đói bụng.

Sarin hạ giọng hỏi:

– Thịt mua trên đường đâu?

– Đều ăn hết rồi.

Trong lòng Sarin có chút khó xử. Sức ăn của Nerys rất lớn, hơn nữa thích ăn thịt tươi. Không phải là mua không nổi, mà hiện tại đang ở trong phủ Quận chúa, không tiện ra vào. Hơn nữa mua đại lượng thịt tươi cũng quá cổ quái. Một Ma pháp sư, hai nữ nhân, mua nhiều thịt như vậy làm chi?

– Vào nhà rồi nói.

Sarin kéo Nerys vào phòng, lúc này mới hỏi:

– Ngoài thịt tươi ngươi còn thích ăn gì?

– Chủ nhân. Ta… Gần đây ta rất đói bụng, dạ dày cực kỳ trống rỗng. Đói không chết, có thể thân thể ta trưởng thành.

Thân thể trưởng thành?

Sarin cẩn thận nhớ lại nguyên trạng của Nerys, quả thật hơi gầy yếu. Trong sách nói, rất nhiều ma thú trước khi thăng cấp đều đại lượng ăn uống, ác ma hẳn là cũng tương tự như vậy hả? Nerys phỏng chừng sắp trưởng thành, hẳn là nghĩ biện pháp mua một ít thực vật, không thể chậm trễ chuyện này.

Nerys không trưởng thành có thể đánh lén Kỵ sĩ không đầu, nếu trưởng thành sức chiến đấu thật khiến người ta chờ mong. Hơn nữa, ác ma có thể học tập ma pháp, mặc dù rất ít hơn nữa có khác với ma pháp của nhân loại nhưng đối với Nerys sở trường vật lộn mà nói cho dù thêm một cái Băng Trùy Thuật cũng có thể gia tăng sức chiến đấu gấp đôi trở lên.

– Ta cho bọn họ chuẩn bị đồ ăn nhiều một chút, chuyện thịt tươi ta nghĩ biện pháp giải quyết.

Sarin an ủi Nerys, Nerys gật đầu đáp ứng, không có làm ra chút mánh khóe nhỏ giống dĩ vãng.

Nerys sắp thăng cấp, vũ khí của Tieta cũng được chữa trị, còn đạt được 24 ma pháp công thức, trong lòng Sarin hơi bình ổn lại. Lời nói của Faeron dường như còn vang vọng bên tai.

Bá tước Jo Alfonso bị lão sư tập kích, những ngày sau nay chỉ sợ thật sự sẽ lo lắng đề phòng. Hắn là Kiếm Thánh, không có khả năng luôn luôn nhận được bảo hộ của ma pháp tháp. Chênh lệch cùng hắn, sẽ càng ngày càng nhỏ.

Chỉ là ở trong phủ Quận chúa chịu đựng, Sarin có chút không cam lòng. Đi nơi nào thuê một tên thích khách đây? Không giết được Jo Alfonso, ít nhất cũng phải cho phủ Bá tước gà chó không yên. Lúc trước thật sự nên để Aini giúp, Aini khẳng định có thể tìm được thích khách cường đại.

Quên đi. Jo Alfonso phải tự mình động thủ, vạn nhất thích khách không giết được hắn, càng không cam lòng.

Tuyết rơi đứt quãng ba ngày liền, nháy mắt năm tới sắp tới. Tần Nhân đế quốc cùng Scotzia sử dụng lịch pháp tương tự, đều bắt nguồn từ vương triều thứ hai. Rất nhiều phong tục đều là từ thời đại Myers nữ thần lưu lại.

Trong phủ Quận chúa treo đèn kết hoa, không khí náo nhiệt, ngay cả viện của Faeron đều có thể cảm nhận được không khí yên vui.

Tiếp nhận huy chương của Quận chúa Lex, Sarin cùng người chung quanh mới trở nên quen thuộc, đối với phủ Quận chúa cũng có hiểu biết tương đối kỹ. Không giống với sự tưởng tượng của hắn, pháp sư bên cạnh Quận chúa Lex vẫn duy trì 300 trở xuống, trong viện ừống ra sáu phòng, là người đã thăng cấp Đại ma pháp sư.

Sáu người này một mực đi theo Faeron học tập, nhưng không phải học sinh của Faeron. Sau khi thăng cấp, bọn họ đều ra ngoài đi lại rèn luyện.

Bên cạnh Quận chúa Lex gần như toàn bộ là pháp sư cấp thấp, một khi những pháp sư này thăng cấp sẽ rời khỏi phủ Quận chúa. Mười năm nay, phủ Quận chúa đã đi ra hơn ba mươi Đại ma pháp sư.

Nếu quận Grievances không gặp nguy cơ, những Đại ma pháp sư này có thể cả đời cũng sẽ không trở về.

Lúc này Sarin mới có chút khâm phục Quận chúa Lex. Thủ đoạn như vậy, lại không phải quý tộc khác có được. Tuy nhiên hắn rất ngạc nhiên. Bồi dưỡng ra nhiều Đại ma pháp sư như vậy, tiêu hao tiền tài dị thường khủng bố, chỉ là dựa vào bảo thạch hiện có, đều khó mà nói có thể đủ dùng hay không.


Tiền của Quận chúa Lex từ đâu ra?

Sarin có chút hiểu biết đối với thu nhập của quý tộc hoặc hoàng tộc. Quận chúa Lex cho dù là con gái duy nhất của hoàng để bệ hạ, cũng sẽ không có chiểu cố đặc thù. Bởi vì nàng đã đạt được đất phong, hết thảy chi tiêu đều phân phối từ tiền lời của đất phong.

Thành lớn cấp quận, phía dưới còn có mười đến hai mươi thành nhỏ, phạm vi khống chế sẽ không vượt qua 200 dặm. Tổng diện tích khẳng định không bằng một công quốc. Hơn nữa Quận chúa Lex còn chưa chính thức trưởng thành về ý nghĩa, thuế thu từ thành thị chung quanh, nàng còn không thể điều phối sử dụng toàn bộ.

Chỉ có sau khi nàng trưởng thành những thành thị này mới chính thức thuộc sự quản hạt của nàng. Trước đó, quan viên của những thành thị này đều là Hạ nghị viện cắt cử.

Nghe nói quận Grievances nguyên lai là một cổ thành gần như hoang phế, hiện tại lại phồn hoa, trang nghiêm, có khí tượng của thủ đô. số tiền này đều từ đâu tới? Cho dù Quận chúa có một vị Đại ma đạo sư làm lão sư, cũng không có khả năng có được nhiều tài phú như vậy.

Ma pháp sư cấp cao quả thật giàu có, tiêu hao để có thể tu kiến một tòa Ma pháp tháp không nhỏ hơn kiến thành.

Quận Grievances này khẳng định có cổ quái.

– Sarin, Sarin!

Ngoài cửa vang lên một thanh âm giòn tan. Sarin đẩy cửa sổ ra, nhìn thấy một nữ pháp sư ở đối diện đang đứng trong sân, chính đang gọi hắn.

– Naniya, chuyện gì?

Naniya có mái tóc màu cây lanh, dáng người nhỏ xinh giống như người của Vân Lưu để quốc. Nàng lấy tay làm loa nói:

– Ngươi có rảnh giúp ta một chút?

Sarin khó xử nhìn phòng thí nghiệm của Faeron. Naniya nói:

– Tiên sinh gần đây không ở nơi này, dặn ta nói với ngươi một chuyển. Phòng thí nghiệm ngươi có thể dùng, đồ vật vẫn lĩnh từ chỗ Quận chúa.

Sarin giật mình. Faeron mắt thấy sắp thăng cấp, khẳng định muốn đi Ma pháp tháp tu luyện một đoạn thời gian. Ở trong Ma pháp tháp, không chỉ an toàn mà tốc độ khôi phục tinh thần lực và Ma huyền cũng nhanh phi thường.

– Ngươi chờ một chút.

Sarin khoác thêm áo choàng. Áo choàng này là mới tinh, dùng tơ tằm xanh dệt thành, tuy rằng không bằng ma pháp bào mà lão sư tặng nhưng cũng khó được. Đãi ngộ của pháp sư phủ Quận chúa thật không không tồi, như hắn mỗi ngày còn có thể lĩnh một viên ma hạch cấp ba.

Ma hạch này phi thường nhỏ, giá trị không bằng cửa hàng trang bị bên ngoài bán ra, nhưng tác dụng lại chênh lệch không nhiều. Quá trình tu luyện của pháp sư không thể so với chiến đấu, không cần thiết phải dùng loại ma hạch đắt đỏ. Nhưng là điều này cũng rất không dễ dàng. Phải biết rằng, trong phủ Quận chúa có hơn hai trăm pháp sư, mỗi ngày tiêu hao loại ma hạch cấp thấp này chính là mấy ngàn kim tệ.

Sarin ra khỏi phòng, hỏi:

– Naniya, muốn ta làm gì?

Quận chúa Lex đã hỏi thăm rõ ràng lai lịch của Sarin ở thành Ceylon, không hề ngầm cố kỵ hắn nữa, Sarin cũng thoải mái rất nhiều, cùng những pháp sư này kết giao thoải mái.

Mặt của Naniya ửng đỏ, dường như là gió thổi. Nàng thấp giọng nói:

– Chỗ thợ may bận không ngơi tay, ngươi có thể cùng ta đi xem một chút, chỉ một buổi chiều thôi.

– Thợ may?

Sarin có chút kỳ quái. Chính mình là pháp sư, để mình làm gì cho Quận chúa đều rất khó, may mặc lại càng là tay ngang.

– Là em của ta. Người của kiếm sĩ doanh dần trở lại, dựa theo lệ thường ngày thứ sáu của năm mới Quận chúa sẽ duyệt binh. Lúc này mới vội vã chế tạo gấp gáp một nhóm cẩm bào. Pháp sư khác đều theo Quận chúa đi đông thú, ta…

Lúc này Sarin mới nhớ đến, bởi vì vũ khí của Tieta đã giải quyết, mình không yêu cầu tham gia đông thú. Ngày hôm qua phủ Quận chúa đột nhiên trống rỗng, Naniya có thể quan tâm em của nàng, cũng không tham gia đông thú.


Hơn nữa, ở chỗ Faeron này có chút quái. Người hắn thích không nhiều, tập trung toàn bộ trong viện này, chỉ sợ Naniya cùng pháp sư khác cũng không quen.

– Vậy được, chúng ta đi thôi.

Sarin nghĩ nghĩ. Nếu Faeron vắng mặt, cũng không có gì để học, giúp một tay cũng không sao cả. Naniya tìm mình, khẳng định cần ma pháp phụ trợ.

Naniya cười, lộ ra hàm răng của nàng, mừng rỡ dẫn theo Sarin rời khỏi viện của Faeron.

Ra khỏi viện, Sarin mới biết trừ chung quanh viện này, nơi khác trong phủ Quận chúa đều được quét dọn sạch sẽ, mặt đất chỉ còn có một lóp tuyết mỏng mới

Ở phủ Quận chúa một đoạn thời gian, Sarin đã quen phủ đệ xa hoa, lại nhìn những phòng ốc kiến trúcnày, đã không còn cảm giác kinh diễm nữa. Có thể khí chất của một người cũng là ở hoàn cảnh nào đó bồi dưỡng ra. Hiện tại Sarin đi tới nhà của quý tộc nào đó, cũng sẽ không lộ ra biểu tình kinh ngạc.

Sarin trở nên cảm khái, lúc trước Tử tước Guge mời, phủ đệ đó… thật là tầm thường.

Xuyên qua nhiều khu viện, Sarin cùng Naniya sóng vai bước đi. Lúc trải qua một vườn hoa, hắn nhìn thấy mấy người hầu đang đắp đất ở một mảnh đất.

– Bọn họ đang làm gì vậy?

Sarin tò mò hỏi. Ma pháp sư đều là người hiểu học, cho dù việc làm của người hầu cũng sẽ có rất nhiều đạo lý ở bên trong.

– Đang chôn măng.

– Măng? Vào mùa này?

– Sarin. Ngươi là người Scotzia, không biết quận Grievances này nguyên lai như thể nào. Nơi này mùa đông lạnh, mùa hạ khô, nước giếng cũng đều đắng. Trước khi Quận chúa đến, nơi này rất hoang tàn, tuy nhiên trừ bỏ lương thực không dễ trồng, sản vật nơi này thật là phong phú. Bọn họ đang chôn là một loại măng lạnh, chỉ có mùa đông mới sinh trưởng. Người của kiếm sĩ doanh đều trở lại, Quận chúa muốn mời chúng tướng lĩnh. Măng này là đặc sản, vì giữ tươi mới phải dùng đất chôn, chờ khi lúc vào bếp mới đào ra.

– Phức tạp như vậy…

Sarin cũng không nói tiếp. Hắn tuy từ nhỏ nghèo khổ, nhưng tưởng tượng người ta là Quận chúa, tự nhiên không thể mỗi ngày gặp bánh mì đen qua ngày. Dựa theo loại thói quen của mình, thật là có chút buồn cười.

– Này phức tạp cái gì. Nếu là đánh trận, những kiếm sĩ kia đều xông ở phía trước. Quận chúa chẳng qua là một chút tâm ý. Bình thường thứ chúng ta ăn, vị tất đơn giản so với thứ này.

Naniya giải thích cho Sarin.

– Đánh trận? Quận Grievances dường như không có gì để đánh hả?

Sarin lưu tâm, làm như không có việc gì hỏi.

– Ta cũng không rõ ràng lắm. Tuy nhiên em của ta nói, những thợ may bọn họ đang gấp gáp chế tạo một nhóm áo giáp, để dùng ở trên chiến trường, lâm thời điều động mấy trăm ma pháp học đồ đó. Nếu không quá bận, ta sẽ không tìm ngươi giúp, thật là làm phiền ngươi.

Sarin hoảng sợ. Gấp gáp chế tạo áo giáp còn phải điều động ma pháp học đồ, mà còn là mấy trăm người? Vậy cũng chính là, phải phụ ma cho áo giáp sao? Cho dù là phụ ma cấp thấp nhất, nhưng nếu là loại áo giáp cho chiến sĩ mặc toàn thân, lực phòng ngự cũng tăng lên mấy lần. Chiến trường không phải là đánh nhau một người, tác dụng của loại vũ khí toang bị quy mô lớn này tương đối lớn.

Chẳng lẽ thật sự muốn đánh trận? Nhưng vị trí của quận Grievances căn bản không gần biên giới, cách Kya Loulan đều rất xa, ở giữa cách dãy núi vài trăm dặm, bộ đội căn bản không thể thông qua.

Sarin không hỏi thêm, trong lòng lại nghĩ nếu chiến tranh xảy ra ở Kya Loulan, vậy thì không liên quan tới mình. Nếu quận Grievances có chuyện rầy rà, mình lại không thể bỏ đi được.

Chỉ mong không có chuyện gì, trong lòng Sarin cầu nguyện, lần đầu tiên quan tâm thiên hạ có bình yên hay không.

Xuyên qua hoa viên là một loạt nhà lầu nối liền, toàn bộ xây dựng bằng đá hoa cương, có một loại khí tức hung hãn thô bạo. Trước cửa có một dãy cột, có hai binh lính võ trang hạng nặng đang đứng, nhìn thấy Naniya cùng Sarin, hai binh lính khom người hành lễ.


– Pháp sư, ngài đã tới.

Binh lính canh gác hiển nhiên nhận biết Naniya, đồng thời mỉm cười với Sarin. Sarin chú ý một chút, hai binh lính này trang bị không khác với binh lính tinh nhuệ của Nam tước Cooke, cao nhất là kiếm sĩ cao cấp, chưa có tiêu chuẩn Kiểm Sư. Nhưng hai binh lính này rõ ràng tự tin, tinh luyện hơn, lúc bọn họ hành lễ, trong ánh mắt chỉ có tôn kính, không hề có hèn mọn.

Tinh nhuệ của Tần nhân để quốc không thể coi thường được, nếu bị năm ba chục binh lính loại này vây quanh, pháp sư cấp một nhất định bị chém thành thịt vụn. Nếu có áo giáp phụ ma, pháp sư cấp hai cũng phải cẩn thận. So sánh lại, tư binh của quý tộc Scotzia không được tốt lắm, còn không mạnh bằng lính đánh thuê thuộc Đoàn lính đánh thuê cỡ lớn.

Nghe nói quận chúa Lex có một vạn bộ đội tinh nhuệ, tương đương nắm quyền các thành thị xung quanh, một khi xảy ra chiến tranh thì chiêu mộ mười mấy vạn quân đội phụ trợ cũng không thành vấn đề. Cộng thêm pháp sư, học đồ ở quận Grievances, thành thị này sẽ không có nguy hiểm gì. Nghĩ tới đây, Sarin yên tâm, bản thân nghĩ nhiều quá, nếu thật sự có quân đội đến dưới thành, sợ rằng toàn bộ Tần nhân để quốc đã rơi vào chiến tranh rồi.

Đó là điều không thể nào, đại quân Tần nhân nằm dưới sự khống chế của thành San Rock đã quá trăm vạn, chia ra nhiều hành tỉnh. Cộng thêm tư binh của các quý tộc địa phương, toàn bộ Tần nhân giống như một cái thùng sắt.

Naniya dẫn Sarin đi vào cửa, bên trong còn có hành lang, hai người trực tiếp bước lên lầu hai, một pháp sư trẻ tuổi đi ra nghênh đón. Pháp sư này tóc ngắn màu vàng, ma pháp bào màu trắng có một đạo dấu hiệu ma pháp.

– Tỷ đã tới rồi.

Pháp sư trẻ tuổi kia lớn hơn Sarin một chút, nhưng cũng không đến hai mươi tuổi.

– Đây là pháp sư Sarin, đây là đệ đệ của ta, Kadelike.

– Pháp sư Sarin, thật cảm tạ ngài.

Kadelike rõ ràng thở phào một hơi.

– Đừng khách khí, ta là bằng hữu với Naniya.

Sarin mỉm cười trả lời.

Kadelike dẫn hai người Sarin vào phòng mình, căn phòng này vô cùng cổ quái, ở giữa là lan can đồng xanh, bọc quanh một khu mười thước vuông giữa sàn. Phía dưới là lầu một, phòng rất lớn, mười mấy đài thí nghiệm luyện kim sắp xếp ngăn nắp, mấy trăm ma pháp học đồ bận rộn, đang gia công những mảnh kim loại.

Sarin nhận ra những mảnh kim loại này là tài liệu giáp vảy cá. Các học đồ đang dùng dụng cụ luyện kim trên đài thí nghiệm gia công mảnh giáp, mảnh giáp xanh nóng lên trong ngọn lửa ma pháp, xuất hiện hoa văn xinh đẹp.

Mặt khác có một đài luyện kim thật dài, có rất nhiều học đồ đang xử lý gân ma thú.

Gân ma thú có rất nhiều tác dụng, thông thường nhất là dùng để chế tạo dây cung. Gân dã thú bình thường phải nấu thời gian dài, bện lại mới có thể dùng để chế tạo dây cung, một sợi dây cung có thể sử dụng ba năm là có chất lượng không tệ rồi. Còn gân ma thú thì cứng cỏi, chịu bền hơn, sẽ không xuất hiện vấn đề giãn, đứt… cũng sẽ không vì khô nước mà bị giòn.

Các học đồ lầu dưới xẻ gân ma thú thành sợi tơ, là dùng để xâu mảnh giáp.

Trừ giáp bản của kỵ sĩ xa xưa, phần lớn áo giáp của các chiến sĩ đều xỏ những mảnh giáp thành chuỗi, thường dùng các loại dây thừng. Áo giáp cấp thấp kém sẽ dùng dây gai ngâm keo xâu chuỗi lại, cho dù chịu ma sát, nhưng không chịu nổi lực lượng quá mạnh. Gặp phải kiểm khí xâm nhập sẽ rất dễ đứt keo, đứt rời.

Giáp kim loại cấp cao sẽ dùng tóc, tơ kim loại, sợi da… bện thành dây để xỏ lại, dùng gân ma thú xem như là loại quý nhất.

Ở một góc, Sarin nhìn thấy học đồ đang phụ ma cho áo gấm.

Tần nhân để quốc giàu có, dù là bình dân cũng có quyền mặc áo gấm tơ lụa, chỉ có nô bộc mất đi tự do mới bị hạn chế điều này. Nhưng mà chỉ có quý tộc cùng quân nhân mới có quyền lợi mặc loại áo gấm này, loại gấm này có cảm giác nặng, màu sắc tươi sáng, thích hợp làm lễ phục. Học đồ này xử lý gấm cổ là sử dụng tơ tằm được xử lý ma pháp dệt thành, học đồ đang tiến hành gia công lần thứ hai.

Lầu hai cũng có đài thí nghiệm, đài thí nghiệm này nhỏ hơn nhiều, không có máy móc luyện kim phức tạp như lầu dưới.

Hai mươi mấy ma pháp học đồ thấy Sarin cùng Naniya tiến vào, đều đứng dậy hành lễ. Các học đồ này mặt ủ mày chau, trên đài thí nghiệm có máy móc trọn bộ, ống thủy tinh, cốc chịu nhiệt, giá đỡ, nồi nấu… nhìn thì càng giống thiết bị luyện kim chính thống hơn.

Một mặt khác của phòng hình tròn là thuộc về phòng của Kadelike, đi vào phòng có một đài thí nghiệm luyện kim.

– Kadelike, những áo giáp kia là cho tướng lãnh mặc?

Sarin nhìn phòng thí nghiệm luyện kim khổng lồ như vậy, cảm giác có chút khó

– Không, doanh kiếm sĩ của quận chúa đủ một vạn người, mỗi người có hai bộ áo giáp, một bộ để phòng bị. Dùng cho sĩ quan thì pháp sư nho nhỏ như ta không thể phụ trách được.

Hai vạn bộ áo giáp phẩm chất cỡ này!

Sarin lười tính toán, tóm lại là một khoản chi tiêu rất lớn. Tuy rằng nói đây là quyền lực của quận chúa, nhưng đây là quân đội tinh nhuệ, Hoàng để bệ hạ có thể yên tâm được không? Nên biết, nếu không có vương tử, quận chúa có khả năng sẽ kể thừa ngôi vị, trở thành Nữ hoàng.

Hành động của quận chúa Lex tuyệt đối không phải vì duyệt binh, mà là đang chuẩn bị chiến tranh.

– Kade, đệ nóng lòng gọi ta tới, có chuyện gì không?


Naniya lên tiếng.

Kadelike nhìn Sarin, nói:

– Còn thiểu hai ngàn kẹp đai lưng áo giáp, cũng sắp xong rồi, nhưng không đủ nước chữa trị để dùng, các pháp sư không có ở đây, một mình ta thì…

Sarin cười cười, nói:

– Không sao, cần chế tạo bao nhiêu nước chữa trị?

Hiện giờ Sarin chế tạo nước chữa trị rất dễ dàng, Ma huyền tăng trưởng, sau khi trở thành pháp sư cấp hai, Sarin có thể liên tục chế tạo bốn mươi tám phần nước chữa trị, mỗi phần chừng hai ngàn khắc. Nước chữa trị này đừng nói để uống, tắm cũng còn đủ.

– Cần rất nhiều, ba người chúng ta liên tục chế tạo, sợ là phải mất cả ngày.

– Nhiều như vậy?

Sarin cân nhắc, Naniya đã là Ma pháp sư cấp ba, mặc dù còn xa mới thăng cấp, nhưng chế tạo nước chữa trị không cần quá nhiều kỹ xảo, số lượng nàng có thể chế tạo hẳn là không kém gì mình.

– Không còn cách nào, kẹp đai lưng dùng ma pháp ăn mòn khắc lên, phải dùng nước chữa trị không ngừng tẩy rửa, ngâm cũng không có tác dụng. Nếu không xử lý nhanh, những kẹp đai lưng này phải bỏ đi.

Sarin cũng không quen thuộc luyện kim thuật, cũng biết đai lưng này là trang bị ma pháp, hoa văn khắc ra nhất định cũng có thuộc tính ma pháp.

– Không thành vấn đề, chuẩn bị vật chứa đi.

Sarin không muốn dọa người, dứt khoát coi như luyện tập. Nếu hắn toàn lực chế tạo, cùng ra tay với Naniya thì căn bản không cần một ngày là có thể chế tạo đủ số lượng rồi.

Một đám bình kim loại được đưa vào, trên để còn có khe định vị, mặt ngoài bình kim loại phủ đầy hoa văn ma pháp.

Sarin tính ra số lượng pháp sư bình thường có thể chế tạo, liên tục thi triển 12 lần ma pháp cấp một nước chữa trị liền ngừng tay. Lần này đã tương đương với số lượng Ma pháp sư cấp hai bình thường liên tục chế tạo 24 phần nước chữa trị.

Naniya thì không ngừng tay, liên tục chế tạo 90 phần nước chữa trị, Kadelike mừng rỡ, tỷ tỷ cùng pháp sư cấp hai này chế tạo ra nước chữa trị còn nhiều hơn mình nghĩ, như vậy mình càng nắm chắc hoàn thành được nhiệm vụ.

Hắn nhanh chóng lấy ra ma hạch nhét vào tay Sarin cùng Naniya, để cho hai người khôi phục Ma huyền. Sarin chỉ mới hao hết một phần tư Ma huyền, nhưng cũng không từ chối ý tốt của Kadelike, dù sao tiền này cũng là của quận chúa bỏ ra

Từng chiếc bình kim loại được nâng ra ngoài, đặt trong máy móc luyện kim, đổ ra số lượng cố định. Nước chữa trị đều đặn thông qua ống thủy tinh, chia thành mười dòng chảy trong bong bóng thủy tính, cọ rửa kẹp đai lưng đặt trong bóng thủy tinh.

Kẹp đai lưng đen tuyền, cọ rửa xong mới lộ ra màu xanh đen vốn có, lộ ra hoa văn ma pháp đã khắc xong. Nước chữa trị từ bóng thủy tinh chảy ra một mặt khác, đã trở thành màu đen, không thể sử dụng được nữa.

Sarin nhanh chóng khôi phục Ma huyền đã hao tổn, có chút nhàm chán, vốn tưởng là công tác nặng nề, không ngờ chỉ thi triển vài cái ma pháp cấp một. Đứng từ cửa sổ nhìn ra ngoài, các học đồ đang bận rộn, xử lý một đám kẹp đai lưng được cọ rửa sạch sẽ.

Mỗi học đồ đều còn trẻ tuổi, rất nghiêm túc, dường như không hề cảm thấy làm chuyện này dọa người cỡ nào. Học đồ có thể thao tác máy móc luyện kim thì ít nhất cũng là ma pháp học đồ cấp sáu, các học đồ này đều không quá hai mươi tuổi, trở thành Ma pháp sư chính thức chỉ là vấn đề thời gian.

Sarin cảm thán không thôi, số lượng Ma pháp sư Scotzia cũng không quá ít, nhưng tuyệt đối không có được số lượng học đồ khổng lồ như thể. Ma pháp học đồ có lẽ không có ý nghĩa trên chiến trường, nhưng Ma pháp sư sẽ không làm những công tác này, chỉ có thể dựa vào học đồ hoàn thành.

Có được số lượng học đồ đông đảo, sẽ có thể chế tạo áo giáp phụ quy mô lớn. Sau khi kết thúc trình tự luyện kim cơ sở nhất, Ma pháp sư chỉ cần kích hoạt ma pháp trận, đưa vào ma lực là có thể làm trọn bộ áo giáp ma pháp thành hình.

Cấp thấp cỡ nào cũng là áo giáp ma pháp, có thể chống đỡ kiểm khí của Kiểm Sư, thậm chí còn có thể ngăn cản một ít ma pháp cấp thấp như Toan Dịch Tiên Xạ, Băng Trùy Thuật, hỏa cầu cấp một…

Một vạn bộ áo giáp như vậy mặc trên người kiếm sĩ, tuyệt đối có thể tạo thành cơn lũ kim loại. Lính đánh thuê kết cấu rời rạc thì có là Kiểm Sư cũng không cản nổi, càng miễn bàn tư của quý tộc.

Cuối cùng Sarin hiểu được vì sao Tần nhân được gọi là để quốc ma pháp, dù cho tình hình quận Grievances có chút đặc thù, nhưng các quý tộc để quốc chỉ cần được Hoàng đế cho phép là có thể thuê được rất nhiều học đồ làm những chuyện

Một trăm học đồ sẽ có một cái có thể trở thành Ma pháp sư chính thức, mỗi một học đồ trong nhà xưởng luyện kim này đều có tiềm chất trở thành Ma pháp sư, có thể nói toàn bộ là tinh anh trong các học đồ.

Cũng chỉ có thủ đoạn như quận chúa Lex mới có thể thu hút vô số học đồ tinh anh đến định cư ở quận Grievances. Mỗi người đều có cơ hội, đối với ma pháp học đồ sẽ là dụ hoặc lớn cỡ nào! Nếu ở thành Ceylon mà có chỗ như vậy, năm đó Sarin có bán mình cũng muốn chạy tới làm việc cho quận chúa.

Công việc chính là tu luyện, toàn bộ tiêu hao do quận chúa phụ trách, chuyện tốt như vậy, chưa từng có ở nơi nào trên đại lục.

Quận chúa Lex bỏ ra rất đáng giá, nếu cho nàng thêm mười năm, nàng sẽ có rất nhiều pháp sư, Đại ma pháp sư, Ma đạo sĩ.

Bởi vì nàng hiểu được giá trị của ma pháp học đồ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.