Đọc truyện Trẫm Bị Cung Phi Trừ Điểm FULL – Chương 30: Ái Phi Rốt Cục Cũng Muốn Sinh Con Cho Trẫm
Ở trong cung, nếu như không có phi tần khác, chỉ có một mình, đó cũng là cái đích mà đại thần chỉ trích.
Mà trong ngắn hạn không có mang thai mà nói, đám đại thần sẽ kêu gào đến lợi hại hơn.
Thái hậu nương nương cũng không cam chịu, nhất định sẽ bắt hoàng đế nạp Sở Nam Thi.
Cho nên, các phi tần khác không có uy hϊế͙p͙ thì để các nàng ở lại trong cung đi!
Về phần Tống hiền phi, phi tử tốt như vậy, liền giữ đi!
Ngược lại là Sở Nam Thi, còn phải lập tức giải quyết hết, miễn cho sinh ra sự cố.
Một hôm, Ninh Đoan Trang đi kể chuyện cho Nghiêm thái hậu, cố ý kể chuyện tình giữa một hoàng đế và biểu muội, cuối cùng hoàng đế vong quốc, biểu muội bị cướp đi.
Chuyện này là Ninh Đoan Trang tự nghĩ ra, nhân vật nguyên mẫu là Lý Nguyên Chu cùng Sở Nam Thi.
Nghiêm thái hậu nghe xong, trong lòng cảm giác khó chịu, lại nghĩ một chi tiết trong đó, liền hỏi Ninh Đoan Trang nói: “Đây là ngươi tự nghĩ ra sao?”
Ninh Đoan Trang đã sớm chuẩn bị, lấy từ trong ngực ra một cuốn thoại bản trình lên nói: “Thái hậu nương nương, chuyện này xuất xứ ở đây, cũng không phải là thần thϊế͙p͙ nói lung tung.
“
Nghiêm thái hậu mở thoại bản ra, mặt trầm xuống.
Ninh Đoan Trang lại thừa cơ nói: “Thái hậu nương nương, thần thϊế͙p͙ tối hôm qua còn mộng thấy! ” Muốn nói rồi lại thôi.
Nghiêm thái hậu vứt thoại bản xuống nói: “Có chuyện thì cứ nói!”
Ninh Đoan Trang lúc này mới nói: “Thần thϊế͙p͙ tối hôm qua mộng thấy Sở cô nương trong điện đâm con rối nhỏ, phía sau cổ của nó có viết tên thần thϊế͙p͙.
“
Sắc mặt Nghiêm thái hậu đại biến, trong cung tuyệt không cho dùng vu thuật, Sở Nam Thi nếu làm vậy thì không thể không ra khỏi cung.
Bà lập tức gọi Điền ma ma vào phân phó.
Đến tối muộn, Điền ma ma cầm một cái hộp vào Thọ Xuân điện đưa lên cho Nghiêm thái hậu.
Nghiêm thái hậu mở hộp ra thấy bên trong quả nhiên là một con rối gỗ, phía sau cổ có viết tên Ninh Đoan Trang.
“Nam Thi quá hồ đồ rồi!” Nghiêm thái hậu tức giận tới khó thở “Ngươi mau đi nói cho con bé, để nó ngày mai lập tức xuất cung, về sau không được tiến cung nữa!”
Lúc này, Tống hiền phi ở trong Cẩm Tú điện, nói thầm với Ninh Đoan Trang: “Thần thϊế͙p͙ theo lời quý phi nương nương phân phó, dẫn dụ Sở Nam Thi đâm con rối, sau đó Điền ma ma tới tìm thấy.
“
Ninh Đoan Trang gật đầu nói: “Ngươi làm rất tốt! Đệ đệ ngươi không phải đang là quan lục phẩm sao? Nếu có được chút chiến tích thì nên thăng lên ngũ phẩm.
“
Tống hiền phi nghe xong đại hỉ, tạ ơn nói: “Thần thϊế͙p͙ về sau cả đời, coi nương nương như thiên lôi sai đâu đánh đó.
“
!
Lý Nguyên Chu thật vất vả mới có được hoa hồng để đổi « sách trị quốc», lúc trở về, rảnh rỗi liền nghiên cứu quyển sách này, càng đọc càng vừa sợ vừa kinh ngạc, thì ra cách trị quốc còn có nhiều như vậy.
Lúc đoàn người gần đến kinh thành, Lý Nguyên Chu đã đọc xong quyển sách này, đồng thời từ đó tổng kết ra nhiều quốc sách cho Sở quốc.
Hắn nhìn điểm số trêи bảng nhỏ, muốn có được hoa hồng thì trong một tháng phải liên tục được cộng điểm, nhưng tháng này có hai lần Ninh Đoan Trang cho không điểm, còn có một lần bởi vì một lời không hợp mà trừ điểm, không biết lúc nào mới có thể có một tháng được cộng điểm liên tiếp.
Hắn hít sâu một hơi, gọi Ninh Đoan Trang: Ái phi, ái phi, trẫm còn cách kinh thành ba mươi dặm nữa.
Ninh Đoan Trang trả lời: Đã biết!
Lý Nguyên Chu u oán nhìn câu trả lời, tiếp tục hỏi: Ái phi, ái phi, nàng đang làm gì vậy?
Ninh Đoan Trang: Tìm hôn phu cho Sở Nam Thi!
Lý Nguyên Chu: Cái gì? Nàng giúp muội ấy chọn? Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Ninh Đoan Trang: Mọi chuyện có chút kịch tính.
Ngày ấy, Sở Nam Thi đi ra ngoài dâng hương, trêи đường đi gặp trời mưa, lúc vào đình tránh mưa, không ngờ lại gặp phải mấy tên háo sắc, đúng lúc đó có mấy vị công tử trẻ tuổi tới đánh đuổi bọn chúng, trong đó có hai vị còn tranh nhau cởi y phục khoác trêи người Sở Nam Thi, một đám người còn hộ tống Sở Nam Thi hồi Sở phủ.
Sau đó, mấy vị công tử trẻ tuổi này đến Sở phủ cầu hôn, Sở gia mãi không chọn được, liền bẩm đến chỗ thái hậu nương nương.
Thái hậu nương nương cũng có chút không quyết định chắc chắn được, liền nhờ thần thϊế͙p͙ chọn giúp.
Lý Nguyên Chu: ! cho nên, chọn được người nào rồi?
Ninh Đoan Trang: Hoàng thượng quan tâm chuyện này lắm nhỉ, hẳn là không nỡ để Sở Nam Thi xuất giá?
Lý Nguyên Chu: Ái phi hiểu lầm rồi! Trẫm chỉ là thuận miệng hỏi thôi.
Ninh Đoan Trang: Hừ!
Lý Nguyên Chu: Ái phi, ái phi, trẫm thật sự là thuận miệng hỏi mà.
Ninh Đoan Trang: Nếu không nỡ thì mang Sở Nam Thi vào trong cung, phong làm hoàng hậu đi!
Lý Nguyên Chu: !
Sau một khắc, Lý Nguyên Chu nghe được trong đầu “Đinh” một cái, Ninh Đoan Trang trừ hai điểm, lời bình nói: Tên hoàng đế quá cặn bã! Đã ăn trong chén còn nhìn trong nồi.
Lý Nguyên Chu: Ái phi, ái phi, trẫm bị oan mà! Trong lòng trẫm chỉ có nàng!
Ninh Đoan Trang: Rõ ràng không nỡ để Sở Nam Thi đi, còn nói mình bị oan.
Lý Nguyên Chu: !
Hic, muốn một tháng liên tục được cộng điểm quá khó khăn!
Ninh Đoan Trang trừ điểm xong, trong lòng thống kɧօáϊ, đang muốn tiếp tục chọn hôn phu cho Sở Nam Thi thì nghe hệ thống nhắc nhở: Liên tục hoạt động, đã có một trăm chủ đề, ban thưởng một trăm bình dịch dinh dưỡng.
Dịch dinh dưỡng? Ninh Đoan Trang xem lại liền đem hết bình dịch dinh dưỡng cho Lý Nguyên Chu.
Lý Nguyên Chu nghe được trong đầu “Đinh” một cái, hệ thống nhắc nhở: Ninh Đoan Trang cho ngươi một trăm bình dịch dinh dưỡng, có thể đổi lấy «cách trị thủy ».
Lý Nguyên Chu đại hỉ, thì ra ngoại trừ hoa hồng có thể đổi quà, dịch dinh dưỡng cũng có thể đổi.
Hắn lập tức đổi một bản « thượng sách trị thủy ».
Lý Nguyên Chu mới đến bên ngoài kinh thành, Dương Toại dẫn đầu tới bẩm: “Hoàng thượng, theo tình báo, hoàng đế Tề quốc băng hà, hoàng thượng lệnh người âm thầm nâng đỡ tam hoàng tử thuận lợi leo lên hoàng vị.
“
Lý Nguyên Chu nói: “Ngươi nghĩ cách nói cho tân đế, để hắn nhớ kỹ hàng năm phải tiến cống, mặt khác đưa một vị nhi tử được sủng ái tới Sở quốc làm con tin, trẫm liền giúp hắn tiêu diệt mấy huynh đệ khác giúp hắn ngồi vững chắc địa vị này.
“
Dương Toại cười nói: “Hoàng thượng lần này đi chinh phạt, chuyện trêи trời rơi xuống Thần Ngưu giúp hoàng thượng tiến đánh Việt quốc đã lan truyền khắp các nước, hiện dân gian đều nói hoàng thượng là thiên tử được trời cao lựa chọn, tương lai sẽ thống nhất bảy nước.
“
Lý Nguyên Chu nói: “Lúc trước Trần quốc không phải luôn quấy rối biên giới Sở quốc sao? Lần này, đưa vài đầu trâu đến Trần quốc, xem bọn hắn có phản ứng gì?”
Hắn mới phân phó xong, liền nghe trong đầu “Đinh” một cái, Ninh Đoan Trang cộng không điểm, lời bình nói: Hôm nay giúp biểu muội của hoàng đế cặn bã chọn được hôn phu tốt, nhìn thái hậu nương nương gả nàng ta đi, không biết hoàng đế cặn bã trở về có khóc không?
Lý Nguyên Chu: Ái phi, ái phi, nàng làm rất đúng!
Ninh Đoan Trang: Hừ!
Lý Nguyên Chu: Ái phi, ái phi, trẫm đến ngoài thành rồi!
Ninh Đoan Trang: Đã biết, văn võ bá quan không phải đều nghênh đón ngoài thành sao?
Lý Nguyên Chu: Trẫm nhìn thấy một đám nam nhân thối!
Ninh Đoan Trang: !
Lý Nguyên Chu trở về cung, rửa mặt xong, trước đi thỉnh an Nghiêm thái hậu, hai mẫu tử ngồi tâm sự một lúc.
Nghiêm thái hậu quan tâm Lý Nguyên Chu “Hoàng đế gầy đi, cũng đen đi! Trong quân đội ăn ở không tốt, hoàng đế chịu khổ rồi!”
“Mẫu hậu, trận này áp chế được quan viên tiền triều lại quản lý hậu cung, cũng vất vả!” Lý Nguyên Chu nói chuyện, có chút không quan tâm, nhất thời không nhịn được nói với Ninh Đoan Trang: Ái phi, ái phi, trẫm đang ở chỗ mẫu hậu, chờ một lúc nữa sẽ qua chỗ nàng!
Nghiêm thái hậu thấy sắc mặt Lý Nguyên Chu, nhân tiện nói: “Trời cũng không còn sớm, hoàng thượng nên đi thăm Ninh quý phi đi.
“
Lý Nguyên Chu sững sờ, sợ Nghiêm thái hậu giận, vội nói: “Trong lòng nhi tử chỉ có mẫu hậu, trở về chỉ muốn ở cạnh mẫu hậu.
“
Nghiêm thái hậu nghiêm túc nói: “Nói dối làm gì? Trở về còn không mau đi thăm Ninh quý phi, ai gia lúc nào mới có thể ẵm cháu trai?”
Lý Nguyên Chu tiếp tục thăm dò: “Trong cung còn có phi tần khác, chưa hẳn nhất định phải gặp Ninh quý phi trước.
“
Nghiêm thái hậu giận “Lúc nào hoàng đế sủng phi tần khác rồi? Lúc này lại nói giả mù sa mưa, chẳng trách Ninh quý phi nói nam nhân hay quen nói dối!”
Lý Nguyên Chu: !
Lúc này, Cẩm nhi đang hầu hạ Ninh Đoan Trang tắm rửa, lại giúp nàng chải tóc, một bên thúc giục tiểu cung nữ đi ngoài điện xem hoàng đế có tới không.
Một lúc sau, tiểu cung nữ tiến đến nói: “Nương nương, hoàng thượng tới!”
Thời gian dài như vậy không thấy, Ninh Đoan Trang kỳ thật cũng nhớ Lý Nguyên Chu nên lập tức chạy ra ngoài.
“Ái phi!” Lý Nguyên Chu thấy Ninh Đoan Trang, không kìm lòng được liền đưa tay bế nàng lên, vừa đi vừa nói: “Trẫm nhớ nàng muốn chết!”
Các cung nữ cùng thái giám vội cúi đầu, giả bộ như không nhìn thấy.
!
Một năm nay, Lý Nguyên Chu chuyên sủng Ninh Đoan Trang, dỗ Ninh Đoan Trang liên tục cộng điểm cho hắn, lại cho hắn nhiều bình dịch dinh dưỡng.
Lý Nguyên Chu dùng hoa hồng và dịch dinh dưỡng đổi hai quyển trị quốc, quốc vận Sở quốc quốc vận càng ngày hưng thịnh, uy chấn bảy nước.
Trong lúc đó, Lý Nguyên Chu lại phái binh tiến đánh Trần quốc, làm cho Trần quốc thần phục.
Ba nước còn lại bắt đầu kiêng kị Sở quốc, dự định kết minh đối kháng Sở quốc.
Lý Nguyên Chu nghe được tin tức, liền thương lượng đại kế với Dương Toại và Nghiêm Vân Tòng.
Dương Toại nói: “Hoàng thượng, nói về mưu kế thì không ai bì kịp được quý phi nương nương, không bằng mời quý phi nương nương đến hỏi?”
Lý Nguyên Chu liền gọi Ninh Đoan Trang nói: Ái phi, ái phi, trẫm cùng Dương Toại và Nghiêm Vân Tòng đang mưu tính, ái phi cũng tới đi!
Hắn nói xong, lại gọi Trần Trung nói: “Đi mời Ninh quý phi tới!”
Một lúc sau, Ninh Đoan Trang liền tiến vào điện thỉnh an, liền ngồi vào cạnh Lý Nguyên Chu.
Dương Toại nói: “Hiện nay trong bảy nước thì có ba nước đã thần phục Sở quốc, còn Tần, Ngụy, Triệu lại chuẩn bị kết minh đối kháng Sở quốc, không biết quý phi nương nương có cao kế gì?”
Ninh Đoan Trang liền nói ra một kế sách.
Dương Toại và Nghiêm Vân Tòng đều vỗ tay tán thán nói: “Mưu kế quý phi nương nương hay!”
Lý Nguyên Chu mỉm cười nhìn Ninh Đoan Trang, viết trong bảng nhỏ: Ái phi vừa mỹ mạo lại đa trí!
Ninh Đoan Trang cười một tiếng, nâng chung trà lên uống một ngụm, đột nhiên thấy tanh tanh, che bụng hỏi: “Đây là trà sâm?”
Lý Nguyên Chu thấy thần sắc nàng khác thường, vội hỏi: “Ái phi sao vậy?”
Ninh Đoan Trang nói khẽ: “Uống trà này cảm giác hơi ghê cổ.
“
Lý Nguyên Chu giật mình, gọi Trần Trung tra hỏi, lại cho người đi mời ngự y.
Rất nhanh, Điền ngự y đã đến bắt mạch cho Ninh Đoan Trang xong, vui mừng quỳ xuống đất bẩm: “Hoàng thượng đại hỉ, quý phi nương nương đại hỉ!”
“Hỉ cái gì?” Lý Nguyên Chu có chút nghi hoặc.
Điền ngự y nói: “Chúc mừng hoàng thượng, quý phi nương nương là hỉ mạch, đã có mang hơn một tháng rồi!”
Lý Nguyên Chu ngẩn người, đầu tiên là không thể tin được, sau đó nhảy lên vui mừng nói: “Ái phi có thai rồi? Trẫm sắp làm cha!”
Dương Toại cùng Nghiêm Vân Tòng cũng vội vàng chúc mừng, cùng nhau nói: “Sở quốc có hậu rồi!”
Tin tức truyền đến Thọ Xuân điện, Nghiêm thái hậu mừng đến đi bốn phía triều bái, cảm tạ thần phật trời cao.
Bà lại lập tức mời lão ma ma có kinh nghiệm đến hầu hạ Ninh Đoan Trang, lại căn dặn thái y mỗi ngày đều phải đi bắt mạch, bận rộn tới mức quên cả trời đất.
Đêm đó, Lý Nguyên Chu vuốt bụng Ninh Đoan Trang, cảm thán nói: “Ái phi rốt cục cũng muốn sinh con cho trẫm!”
Hắn đang nói, chỉ nghe trong đầu “Đinh” một cái, Ninh Đoan Trang cộng cho hắn hai điểm, lời bình nói: Ban thưởng cho cha hài tử!
Lý Nguyên Chu: Trẫm không thể báo đáp, quyết định lấy thân báo đáp!
Ninh Đoan Trang liền hôn hắn một cái, nói: “Thái y dặn dò, gần đây không thể làm loạn, cần tĩnh dưỡng tốt.
“
Lý Nguyên Chu cười ha ha, đang muốn nói chuyện, liền nghe hệ thống nhắc nhở: Ninh Đoan Trang mang thai hài tử của ngươi, ngươi tấn cấp thành người sử dụng VIP!
Người sử dụng VIP có thể xin xóa bỏ điểm trừ không hợp lý!
Lý Nguyên Chu: Đây là nói, về sau ái phi trừ điểm bừa thì trẫm có thể xin xóa bỏ?
Ninh Đoan Trang: !
Lý Nguyên Chu không kìm được vui mừng: Bé con nha bé con, con thật sự là phúc của trẫm!.