Bạn đang đọc Trái Tim Đá Biết Yêu: Chương 25
Phòng bệnh vui vẻ
Nó từ từ mở mắt dậy,lúc đầu nó thấy hình ảnh mờ nhạt,nó nghĩ chắc nó đã ngủ rất lâu,đợi một lúc để thích nghi với ánh sáng,xung quanh toàn màu trắng,mùi thuốc sát trùng làm nó khó chịu,trước mặt nó là tụi nó và tụi hắn đang gục đầu vào nhau mà ngủ và bên cạnh giường bệnh là HẮN,chắc mọi người ở đây canh nó nên giờ mệt mỏi thế này,đang ngồi suy nghĩ thì một tiếng nói vang lên đánh thức nó
_Cô tỉnh rồi à-Hắn từ từ ngóc đầu dậy
_Ừhm!!Tui ngủ mấy ngày rồi-Nó quay sang hỏi hắn
_2 ngày rồi,mọi người đều ở đây canh cô đó-Hắn nhìn 9 người đang ngủ
_Ừhm!!-Nó nói
_Bác sĩ nói cô bị suy nhược cơ thể và thiếu ngủ trầm trọng,mà cô làm gì trong 1 tháng mà để mình như vậy -Hắn quan tâm
_À,không có gì đâu-Nó nói
_Sao……-Chưa kịp nói hết câu
_Jen,em dậy rồi à,thấy sao rồi,anh lo lắm đấy-Jun đã thức và thý nó tỉnh lại thì chạy đến bên giường bệnh lo lắng
_Em không sao đâu,2 ngày qua mọi người vất vả rồi-Nó vuốt tóc Jun
_Bạn bè mà nói thế à-Mấy người còn lại cũng đã tỉnh giấc
_Hì…-Nó cười trừ
_Cười gì mà cười,mày làm mọi người lo lắng đấy, bỏ đi xong mới trở về thì bị ngất là thế nào-San tra khảo
_Thì giờ tao khỏe rồi-Nó cãi lại
_Cái gì cũng nói được-San cũng bó tay
_Chị đói bụng không em mua đồ ăn rồi nè-Jin từ ngoài đi vào với mấy túi thức ăn trên tay
_Không đói cũng phải ăn-Jun nghiêm giọng
_Chính xác-Cả đám đồng thanh
_Làm gì ghê vậy,ăn thì ăn chứ-Nó lè lưỡi
Rồi Jin đem mấy túi thức ăn lại mọi người chen nhau đút đề ăn cho nó,đứa thì cháo,đứa thì trái cây,đứa thì sữa,nước yến,đồ bổ….nói chung là nhìn mặt nó giờ như đang chịu cực hình vậy “Trời đây là chăm sóc người bệnh à,người nào chuẩn bị xuất viện mà được chăm sóc thế này chắc nằm thêm vài ngày nữa quá”
_Nè,mọi người từ từ thấy mặt con khỉ ăn ớt chưa-Hắn bị mọi người đẩy ra ngoài nhìn nó đang bị mọi người “ân cần” đút cho ăn mà cái mặt nó nhăn nhó.Nghe hắn nói mọi người giờ mới để ý tới nó.Nó đang ngồi mặt nhăn,miệng thì phồng to do bị ngốn quá nhiều thức ăn
_Hahahaha……..-Một tràng cười rộ lên không ai khác là mấy người bạn YÊU QUÍ của nó
_Vui lắm sao-Sau khi cố gắng nuốt hết thức ăn nó mới lên tiếng đầu thì bóc khói luôn
_À…..đ….đâu….c…có-Mọi người lắp bắp
_Hừ….-Nó hừ một cái quay sang một bên ra vẻ giận dỗi nhìn đáng yêu vô cùng
_Chi à,đừng giân nha nha nha…-Lucy lay tay nó năn nỉ nhưng nó không nói gì
_Em gái anh xin lồi mờ,đừng giận mờ,xương mờ….-Jun dùng đôi mắt cún con nhìn nó
_Chuyện lần trước chưa tính xổ với mấy anh đó–Nó quay qua nhìn bọn hắn nói
_Chuyện gì vậy cà-Bon hắn đồng thanh
_Cần kể lại hôn-Nó nói giong rất chi là “nhẹ nhàng”
_À…nhớ rồi,tụi tui xin lỗi-Tụi hắn cúi đầu
_Vậy mấy anh phải chuộc lỗi với tụi em-Nó nói
_Ừ..thì chuộc thì chuộc,đợi cô xuất viện tụi tui dẫn mọi người đi chơi là được rồi-Ty nói
_Vậy thì được mà dù sao mấy anh cũng là bạn anh hai em còn là bạn trai của bạn em nên xưng anh em đi-Nó nói
_Ừhm,biết rồi-Cả bọn hắn đồng thanh(Trừ Jin nha vì Jin nhỏ tuổi hơn nó)
_Mà hình như là cách đây không lâu có 2 người “tỉnh tỉnh tò tò” trong bệnh viện phải không ta-Nó xoa cầm khuôn mặt gian chưa từng thấy.
Câu nói của nó làm hai người đang đỏ mặt vì người những người còn lại đỏ mặt vì nhịn cười
_Sao…sao…mày…biết-Ruby ngượng ngùng nói
_Tao mà lị-Nó hênh mặt quẹt mũi
_HAHAHAHAHA…….-Hết chịu nổi rồi cả bọn cùng nhau cười lăn bò càng(Trừ ai thì m.n biết rồi đúng hem)
_Vậy là mày với Ruby….hahaha-Jun vừa nói vừa ôm bụng cười
_Có gì vui không mà cười-Ren tức giận nói
_Có…có chứ…hahahaha…mày giỏi lắm nhóc-Hắn cũng không còn lạnh lùng như trước nữa,giờ thì cười sảng khoái vỗ vai Ren nói
_Nhóc cái đầu mày,tao sinh trước mày 3 tháng nhá nhá nhá-Ren rượt hắn chạy khắp phòng.
Phải nói đây là căn phòng bệnh vui nhất từ trước tới giờ,mọi người cùng nhau cười giỡn,đùa cợt với nhau một cách vui vui vẻ vẻ^_^
~End chap 20
~