Trái Tim Bị Đánh Cắp

Chương 7: Bóng tối mập mờ


Đọc truyện Trái Tim Bị Đánh Cắp – Chương 7: Bóng tối mập mờ

Cả thân người Y Tịnh run lên, chưa biết làm sao thì cửa phòng có người mở ra, cô chỉ kịp xoay người cầm chiếc gối đánh tới tấp người bước vào…

-” Á……..Buông ra…buông..”

-” Là anh,đừng sợ “

Chiếc gối bị Trình Viện ném đi kéo lấy Y Tịnh ôm vào lòng, Y Tịnh thở hỗn hển.Cô ngẩng mặt ngơ ngác nhìn anh trong bóng tối…

-” Sao lại là anh..không phải anh đi rồi sao?”

-(………….)

Khi anh chạy ra khỏi khu phố, cũng là lúc cả khi chung cư chìm trong bóng tối..Anh sợ cô ở nhà một mình sẽ hoảng sợ nên mới quay về…Bất quá bây giờ anh lại không có thời gian để giải thích vì tâm trí anh bây giờ đặt vào một chuyện khác..

Cả cơ thể mềm mại của Y Tịnh được bao trọn trong ngực Trịnh Viện nên lúc này anh cảm nhận rất rõ những đường cong lồi lõm mềm mại của cô đang không ngừng ma sát trên người anh…

Trong bóng đêm tối, Y Tịnh cố gắng nhìn vào mắt anh, cảm nhận hơi thở anh nóng hổi phả vào mặt cô, lại nghe tiếng nói trầm thấp của anh vang lên…

-” Y Tịnh.Em không mặc áo lót “

-” Hả..em..”

Y Tịnh xấu hổ lấp bấp chẳng biết trả lời sau.Lúc nãy vội quá cô không nhớ đến áo lót, thường ngày vì ở chung với Trình Viện cô luôn mặc túc trực..

-“Em..em vội nên…nên quên..em..”

Cô lấy tay đẩy anh ra, Trình Viện nào cho anh siết chặt cánh tay khiến nơi tròn đầy càng bị đè ép bởi cơ thể anh..

Y Tịnh mặt đỏ bừng..


-” Anh…đừng..đừng mà…..”

Hình như lời cô nói Trình Viện không nghe vào, đầu anh chôn vùi vào cổ cô, làn môi mỏng như có như không hôn lên cổ cô..

Cơ thể mềm mại hòa với mùi hương đặc trưng của Y Tịnh..làn da mát rượi mới vừa tắm xong của cô như đốt hỏa trong người Trình Viện..Anh biết một điều đêm nay anh muốn cô…

-” Trình Viện..đừng..ừm..”

Cái lưỡi ẩm ướt men theo gáy tai xuống đến mặt cô…Vòng tay nổi đầy gân xanh mạnh mẽ bao lấy cơ thể ngọc ngà của vợ.

Trình Viện nóng nảy hôn lên cái miệng nhỏ đang khán nghị vì quá bất ngờ Y Tịnh há miệng thở dốc tạo cơ hội cho anh đưa lưỡi vào…Trình Viện hôn môi Y Tịnh không điêu luyện,có phần vụng về,  thời đi học quen bạn gái chỉ ngây ngô hôn qua má hoặc phớt lờ lên môi…

Lúc đó anh không có cảm giác mãnh liệt gì nhiều với mấy chuyện nam nữ…

Thế mà bây giờ đứng trước Y Tịnh, hóc môn nam tính của anh luôn trỗi dậy một cách mạnh mẽ ..

Y Tịnh bị hôn đến tê dại, ai cũng  là lính mới, nước miếng không kịp nuốt chảy từ cằm Y Tịnh xuống cái cổ thon dài của cô..

Trịnh Viện lần đầu biết được hôn môi sâu như vậy cảm giác thì ra quá tuyệt vời..anh tận tình gặm mút, cái miệng nhỏ mềm mại của vợ một trận, quấn quít lấy cái lưỡi nhỏ của cô mút chụt chụt,  dường như đang nếm hương vị của cô, hút hết bao nhiêu là nước trong miệng cô cũng không đủ..

-” Ừm..”

Trình Viện hôn có phần mạnh bạo, còn có chút làm đau cô nhưng lại tạo cảm giác yên lòng cho cô..Y Tịnh bị hôn đến tê dại, bật lên tiếng nức nở, Trịnh Viện rất cao, Y Tịnh chỉ đứng đến vai anh..vì thế lúc này cô phải nhón chân, hai tay nắm lấy cổ áo anh để cho anh tận tình hôn lấy..

Nhưng nụ hôn quá sâu và lâu làm Y Tịnh không chịu nổi..

-” Y Tịnh..anh muốn em”


Trình Viện thở nặng nề, cạ môi mình vào môi Y Tịnh, tráo trợn nói lên yêu cầu…

Hai mắt Y Tịnh mơ màng, ai kết hôn điều phải trãi qua..Mà đối với Trình Viện cô lại rất yên tâm giao phó cuộc đời mình cho anh..Y Tịnh ngại ngùng vùi khuôn mặt đỏ ửng của mình vào ngực anh..dáng vẻ đáng yêu của cô làm máu Trình Viện sôi sục anh ôm lấy mặt cô liếm mút, xoay chân hai người va vào nhau và ngã xuống giường..

Trình Viện nhanh nhẹn bế lấy Y Tịnh đặt ngay ngắn,anh hôn lên trán cô, mắt cô mũi cô, lên làn môi bị anh gặm cắn đến sưng bóng…Từng thứ một trên người cô bị anh cởi từng thứ một..Rồi tự tay cởi áo quần mình quăng xuống thảm..

-” Ư..”

Thân hình trần trụi săn chắc nằm đè lên Y Tịnh..Da thịt dán lên nhau..không còn bắt cứ thứ gì ngăn cách..khiến Trình Viện thỏa mãn hừ nhẹ…Tuy chưa làm chuyện này bao giờ, nhưng không ăn thịt heo cũng thấy qua heo chạy…

-” Ôm anh, đừng sợ “

Anh hôn lên bờ vai cánh tay cô, nắm lấy tay cô đặt lên cổ mình..Cảm nhận thân thể non nớt không ngừng run rẩy..Trình Viện mổ từng cái lên cái miệng nhỏ an ủi…Môi Trình Viện hôn khắp mặt cô trượt xuống  cái cằm trắng nõn tới cái cổ thon dài, lại tới xương quai xanh đẹp đẽ,cuối cùng dứt khoát ngậm lấy nơi vung tròn mềm mại dùng răng cắn mút. Tay còn phối hợp nhẹ nhàng xoa nắn ngực cô.

-” Ừm..Trình Viện…ư..”

-” Gọi là ông xã “

Trình Viện tà ác cắn vào điểm hồng, bắt ép Y Tịnh…

-” Hức..ông..xã..hic.. “

Cảm giác xa lạ không ngừng đánh úp, Y Tịnh ngoan ngoãn nghe lời, hai bàn tay bấu lấy bờ vai anh..không ngừng nỉ non..

Trình Viện nở nụ cười, anh trườn người hôn lên môi cô..

-” Ngoan..mở rộng chân một chút..”


Ngón tay lẻn vào nơi tư mật của cô, nơi đó đã tràn nước dào dạt, ngón tay mang vết chai của của anh thảm hiểm nơi ẩm ướt..

-” A..không..đừng..”

Y Tịnh non nớt xấu hổ không thôi..đây là nơi tư mật của phái nữ bị anh đùa cợt khiến cô vừa ngại cảm giác lại khó tả..bắp đùi cường tráng tách hai chân cô ra, bàn tay vuốt ve ở gò má, đôi môi khẽ cắn nhẹ ở vành tai trắng noãn..

-“Có thích không bảo bối..hửm?”

-“(………….)

-” Em chặt quá.chịu đau một chút”

Cô nóng rực mà chặt chẽ, hoa thịt non nớt bọc lại ngón tay của anh, thật là khó vào trong. Nhưng thân thể cô rất nhạy cảm, theo anh kiên nhẫn trêu đùa, mật dịch tiết ra càng nhiều, trong không khí tràn ngập mùi động tình nhàn nhạt.Đưa tay cầm dục vọng kích động đến trướng đau của mình chống đỡ nơi mềm mại của cô, cảm giác mịn màng, khiến cho anh kích động, tìm được lối vào, trực tiếp vào sâu.

-” A….đau quá….đau…huhu”

Đau đớn như xé nát khiến Y Tịnh  không nhịn được kêu thành tiếng, nước mắt theo khóe chảy xuống tóc…

Trình Viện hít một hơi anh cúi đầu, đôi môi mạnh mẽ chặn môi cô lại, đầu lưỡi linh hoạt nặng nề tiến vào ma sát,cho cô cảm nhận nụ hôn dịu dàng..Cô thật chặt như đòi mạng, đi vào, tầng tầng thịt non kia lập tức xông tới, xoắn lấy, thiếu chút nữa mất thể diện mà phun ra ngoài, anh vội vã ổn định tinh thần, bàn tay ôm hông cô, không để cho cô kẹp chặt như vậy.

-” Bà xã, ngoan thả lỏng một chút.Nhịn đau một chút..Xin lỗi em..”

Y Tịnh hít mũi nghe tiếng bà xã từ anh trong cơn đau lại thấy ngọt ngào nghe lời thả lỏng thân thể..

Trình Viện từ từ cử động, ôm lấy mông tròn, bắt đầu va chạm nhưng mà từ từ theo động tác của anh, một loại khoái cảm bắt đầu lan  ra sau lại cuốn lấy nhấn chìm cô như thác lũ..

“Tách”

Lúc này đèn được mở sáng, điện có lại…

Y Tịnh xấu hổ lấy tay che mặt.Sao lại có điện trong lúc này chứ..


Trình Viện kéo tay cô xuống..cười cười..

-” Xấu hổ sao..?”

Cả cơ thể trần trụi của cô dưới ánh đèn như phát sáng..Khuôn mặt ửng hồ mồ hôi ửng hiện trên mặt, mái tóc đen rối tung, vài cọng tóc còn dán vào khuôn mặt đỏ bừng của cô..da thịt bóng loáng trắng noãn còn lấm tấm dấu hôn của anh..

Lúc này cô xinh đẹp chết người..lại nhìn xuống nơi hai người kết hợp máu Trình Viện sôi sục..

-” Rất đẹp..”

Anh rầm rì ôm lấy cô bắt đầu va chạm.Y Tịnh quên đi xấu hổ ôm lấy anh khàn giọng rên rỉ…

-” A…ư…..ư…..á…hức…”

Anh ra vào ngày càng quá mạnh, cô tột cùng thét lên lần nữa, nức nở, thân thể cong lên, ôm thật chặt lấy bả vai bền chắc của anh, móng tay trong suốt khảm sâu vào lưng anh thành những vết dài màu đỏ.

Không biết đã trải qua bao lâu, cũng không biết chính mình bị đẩy lên cao rồi kéo xuống như vậy bao nhiêu lần, rút cục anh hung hăng đi sâu vào, anh  toàn thân cứng đờ phía trên cô, hơi thở thô gấp, chống đỡ ở nơi sâu nhất của cô.Cô cảm giác được một chất nóng mạnh mẽ bắn đầy vào trong cơ thể, sau đó gân cốt mềm yếu, toàn thân vô lực.

Thì ra là, đây chính là thân mật giữa vợ chồng..thật khó thốt lên lời một loại cảm giác thỏa mãn lạ lẫm lại tràn đầy trái tim.

Hôn lên khuôn mặt xinh đẹp ướt đẫm mồ hôi…Trình Viện nở nụ cười thỏa mãn..

-” Bảo bối..dễ chịu không? “

Y Tịnh lấy tay che mặt, bắt cô trả lời như thế nào..

Trình Viện kéo lấy tay cô bật cười thành tiếng,  hôn lấy hôn để lên khuôn mặt xấu hổ của vợ..gối tay má ấp vai kề, thân thể gắn chặt hòa quyện vào nhau..

Trái tim người đàn ông cũng hòa thành nước..

Lại thấy mình thật ngốc vì phí phạm một tháng trước đó..Lại nghĩ không sao..

Anh còn cả một đời để bù đắp cho vợ của mình..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.