Đọc truyện Trái Gura Gura No Mi Tại Đô Thị – Chương 232: Sùng Bái
Lúc này bên trong Trường Bá Vương Cao Trung hoàn toàn yên tĩnh, không hề có bạo lực, xung đột, náo nhiệt như thường ngày, mọi côn đồ đều ngoan ngoãn ngồi trụm một chỗ tán chuyện mà thôi
Nhưng nếu có người để ý, đám côn đồ đó thình lình phân chia thành năm nhóm, cũng chính là Cực Đạo Môn, Bình Thiên Môn, Bách Hoa Môn, Cuồng Long Môn.
Và một thế lực gần đây phát triển mạnh mẽ, cũng là số lượng nhiều nhất Hắc Giáo Đình, gồm với 400 thành viên, gần một nửa số lượng côn đồ của Trường Bá Vương Cao Trung.
Hắc Giáo Đình phát triển mạnh mẽ được như vậy ngoại trừ danh tiếng của Ninh Đào ra, cùng là do một phần trận chiến với Cực Đạo Môn, Bình Thiên Môn, khiến cho danh tiếng của Hắc Giáo Đình lên đỉnh điểm.
Mặc dù trận chiến đấy hai thủ lĩnh của với Cực Đạo Môn và Bình Thiên Môn, lần lượt bị Ác Quỷ Trọng Khánh cùng Ôn Thần Ninh Đào đánh phải nhập viện, không tham gia được, nhưng bên kia Ôn Thần Ninh Đào cũng không tham gia.
Nhưng vẫn có thể đánh thắng được Cực Đạo Môn và Bình Thiên Môn hai bên thành viên, mà trong đó còn có thành viên nòng cốt nữa.
Lại thêm đúng lúc đó Bách Hoa Môn thủ lĩnh Nữ Hoàng Độc Cô Ngạo Tuyết trở về, đánh nhau với Ôn Thần Ninh Đào, vốn tưởng rằng tên Ôn Thần kia sẽ bị Nữ Hoàng đánh cho thảm hại, cầu xin tha thứ, nhưng kết quả khiến tất cả đều khiếp sợ, bất phân thắng bại.
Phải biết Nữ Hoàng cùng Cuồng Long chính là hai người mạnh nhất của Trường Bá Vương Cao Trung, cũng là hai người bọn họ khiến cho Bá Chủ Hắc Đạo Bắc Thành Hồng Hoa Hội đều phải kiệng kị 3 phần.
Mặc dù hai bên vẫn luôn cọ xát, nhưng tốt đa cũng chỉ bị thương mà thôi, chưa hề xảy ra án mạng gì cả.
Mà người Hồng Hoa Hội cũng không phải thiện nam tính nữ gì, phải gọi là một tổ chức tội phạm: Mại dâm, ma túy, giết người,….những gì có thể làm ra tiền bọn chúng đều làm hết.
Đối với một tổ chức tội phạm như thế, mà người của Trường Bá Vương Cao Trung vẫn chưa có ai bị giết cả, đã là một kì tích hiếm có rồi.
Ôn Thần Ninh Đào lại có thể đánh bất phân thắng bại với Nữ Hoàng Độc Cô Ngạo Tuyết, ai lại không khiếp sợ, sùng bái chứ, dù danh tiếng của Ninh Đào ở Trường Bá Vương Cao Trung thúi hơn cả phân chó, nhưng vẫn không thể ngăn cản bọn hắn gia nhập Hắc Giáo Đình cả.
Trường Bá Vương Cao Trung toàn là lũ côn đồ hoặc cũng là phần tử quậy phá, nhưng có một điều chung là tất cả toàn từ 20 tuổi trở xuống, đang là độ tuổi phản nghịch, nên bọn họ luôn tôn sùng thực lực hơn tất cả.
Tất cả những lý do trên khiến cho bây giờ Hắc Giáo Đình phát triển vượt bậc, trở thành thế lực thứ năm của Trường Bá Vương Cao Trung.
Lúc này bên trong Hắc Giáo Đình nhóm người….
” Thật là chán, từ khi Nữ Hoàng trở về khiến cho Trường Bá Vương Cao Trung yên tĩnh đến lạ thường”.
Một thanh niên thân màu đen âu phục, ăn mặc giày da đen, dựng thẳng lấy lưng rộng đầu, một bộ tóc màu vàng nâu mào ngà, dáng người cao gầy, thần sắc chản nản nói…
” Mày nếu thấy chán, sang bên Cực Đạo Môn kiếm đại thằng nào tẩn một trận là hết chán ngay,…..rồi lại bị Nữ Hoàng tẩn lại cho một trận thôi”.
Một thanh niên khác cũng mặc màu đen âu phục, ăn mặc giày da đen, dựng thẳng lấy lưng rộng đầu, khác biệt chính một hắn ta có một quả đầu màu đen, đằng sau còn có một cái đuôi ngựa, chế nhạo nói.
Đối với Hắc Giáo Đình phát triển mạnh mẽ, nhưng cũng đã kết thù oán với Cực Đạo Môn cùng Bình Thiên Môn, tức giận chính là hai thế lực này lại hợp tác với nhau cùng chống lại Hắc Giáo Đình.
Thế là hai bên vừa gặp nhau, là trực tiếp xông vào đánh nhau, khiến cho Trường Cao Trung Bá Vương loạn hết cả lên, chó gà không yên, đồng thời cũng làm cho Nữ Hoàng tức giận lên, tìm từng tên đánh cho một trận.
Thế nên hai bên mới tạm thời dừng chiến, nên Trường Bá Vương Cao Trung mới yên tĩnh như bây giờ…
” Mẹ kiếp, mày muốn đánh nhau sao” Thanh niên có quả đầu màu vàng nâu mào ngà, lập tức đứng dậy, nhìn thanh niên vừa nói, tức giận nói.
” Đánh thì đánh, ai sợ ai”.
Thanh niên kia cũng không chịu yếu thế, đứng dậy, trợn mắt, ngưỡng ngực lên…
Đám người xung quanh cũng thấy quá buồn chán, không đánh nhau, ẩu đả, quậy phá, thì đâu phải Trường Bá Vương Cao Trung, bởi vậy khi nghe vậy thấy, có người muốn đánh nhau, bọn hắn nhất thời vui vẻ hét to:
” Lên a…! ! Khiến Diệp Tiêu biết cái gì mới là mạnh nhất!”
“Dạ Thương Lang cố lên! Nhất định phải đánh cho tên kia nhập viện luôn!”
“Dạ Thương Lang cố lên! Không nên khách khí, một chiêu giải quyết đối thủ!”.
..
Hắc Giáo Đình thành viên náo nhiệt vô cùng, ai ai cùng nhìn chăm chú Diệp Tiêu cùng Dạ Thương Lang, hận không thể để cho hai người bọn họ mau chóng xông vào đánh nhau….
” Các ngươi im lặng hết cho ta, muốn Nữ Hoàng lần nữa giáng lâm hả”
Thấy Diệp Tiêu cùng Dạ Thương Lang hai người bọn họ chuẩn bị xông vào đánh nhau, mà đám người xung quanh không ai ngăn cản, còn cổ vũ, ngồi xem náo nhiệt nữa, làm cho Diêu Trung tức điên gần chết.
Lần trước vì vụ xung đột với Cực Đạo Môn cùng Bình Thiên Môn hắn bị Nữ Hoàng kéo tới tận cửa giáo huấn cho một trận nhừ tử, chỉ còn một hơi thở, phải nhờ đàn em đưa về nhà, tịnh dưỡng tận 3-4 ngày mới khôi phục được….
Từ đó nhìn thấy Nữ Hoàng hắn liền hoảng sợ tránh xa trăm mét….
Nghe thấy tiếng hét của Diêu Trung, đám người lập tức im lặng lại, ngay cả Diệp Tiêu cùng Dạ Thương Lang trừng nhau một phát cũng ngồi xuống.
Mặc dù trong Hắc Giáo Đình Diêu Trung không phải mạnh nhất, nhưng lại có tiếng nói nhất…..
” Nhưng đại ca, tiếp tục như thế này, chúng ta thật sự chán chết mất”.
Diệp Tiêu ngón tay vẽ chữ O trên sàn nhà, phàn nàn….
” Đúng đấy, như thế này đâu giống với phong cách của Trường Bá Vương Cao Trung chúng ta”.
Một thành niên khác cũng mở miệng nói.
” Các ngươi tưởng ta muốn ở im một ngóc thế này hả, muốn phàn nàn đi ra ngoài phàn nàn với Nữ Hoàng kìa, nói ta cũng vô ích”.
Diêu Trung cũng một mặt phiền muộn…
Nghe vậy, cả đảm liền ủ rũ, lần trước Hắc Hùng Phách Thiên không nhịn tình cảnh thế này, muốn tìm Nữ Hoàng nói chuyện, kết quả đâu, ngay cả chưa nói được câu nào, đã bị lên bờ xuống ruộng rồi….
” Trước khi Nữ Hoàng về bọn mình sướng biết bao, hết quậy phá, lại đi đánh nhau, gây sự, ẩu đả, làm đủ thứ trò,….!bây giờ thì sao, chỉ có ngồi ở một góc” Dạ Thương Lan không nhịn được cảm thán…
” Đúng vậy a, đại ca ngươi mau đi tìm Lão đại về đi ” Đối với cái này, Diệp Tiêu gật đầu đồng ý.
Bây giờ trong Trường Bá Vương Cao Trung người có thể chống lại được Nữ Hoàng, ngoại trừ Cuồng Long thì cũng chỉ có Ninh Đào mà thôi, nhưng chỉ tội từ lúc đánh nhau với Nữ Hoàng xong, đã biệt tăm biết tích rồi, chưa thấy xuất hiện gì cả….
” Ta đã nhắn Wechat cho Lão đại cả mấy chục lần rồi, nhưng không thấy trả lời gì cả”.
Diêu Trung lắc đầu….
Thật ra từ lúc xảy ra nội chiến với Cực Đạo Môn cùng Bình Thiên Môn, hắn đã nhắn tin trên Wechat cho Ninh Đào rồi, nhưng đến nay chưa có phản hồi, à không phải nói là chưa đọc luôn ý….
” Ngươi nói không phải Lão đại bị Nữ Hoàng đánh cho sợ rồi chứ, nên mới chơi trò mất tích này” Diệp Tiêu nhìn Diêu Trung với ánh mắt nghi ngờ.
” Ngươi bị điên sao, ngươi thấy từ khi Lão đại chuyển đến Trường Bá Vương Cao Trung chỉ có ngươi khác sợ Lão đại chứ, làm gì có chuyện Lão đại sợ ai, kể cả Nữ Hoàng cũng thế”.
Nghe thế, Dạ Thương Lang lập tức phản bác.
Mặc dù hắn hồi trước cũng bị Ninh Đào giày vò một trận, đến nỗi xíu thì bị khủng hoảng tinh thần, nhưng từ khi nhìn thấy Ninh Đào chiến đấu với Độc Cô Ngạo Tuyết xong.
Hắn đã bị hấp dẫn bởi dáng vẻ oai hùng đó, triệt để trở thành fans trung thành, lên mới quyết định chính thức gia nhập Hắc Giáo Đình…
” Thế ngươi nói tại sao Lão đại từ lúc đó đến giờ bạch vô âm tính”.
Diêu Trung âm trầm nhìn Dạ Thương Lang.
” Ta….” Dạ Thương Lang cũng không biết nói gì cho phải, Diệp Tiêu nói sự thật, hắn không có gì để phản bác….
” Đủ rồi…”.
Thấy ánh mắt của mọi người trần đầy nghi ngờ, Diêu Trung vội vàng hét lớn.
Bây giờ hắn âm thầm nghi ngờ cái tên Diệp Tiêu này, có phải là nội gián của Cực Đạo Môn cùng Bình Thiên Môn cài vô Hắc Giáo Đình để chia rẽ nội bộ Hắc Giáo Đình không nữa….
” Hứ, trận chiến với Nữ Hoàng và Lão đại là bất phân thắng bại, làm gì có chuyện Lão đại sợ cái ả Nữ Hoàng đó chứ, Diệp Tiêu ngươi đừng nói bậy nói bạ” Diêu Trung hừ lạnh..
Mọi người xung quanh cũng gật đầu đồng ý, cái đó do chính miệng Nữ Hoàng thừa nhận, không ai lại đi nghi ngờ cái đó cả….
” Phải rồi, vụ đại chiến giữa Hắc Đạo với quy mô lớn nhất hôm qua ở Đông Thành hôm qua có ai xem qua không”.
Đúng lúc này, có một người mở miệng nói….
” Mày nghe tin ở đâu, sao tao không biết” Diêu Trung ngạc nhiên hỏi…
Diệp Tiêu, Dạ Thương Lang cùng đám người xung quanh dựng tai lên lắng nghe, dù sao bây giờ cũng chán, có truyện để nói, cùng là một việc giết thời gian….
” Đại ca, hôm qua cái tin tức này nổi như cồn trên Website, sao các ngươi lại không biết gì vậy” Thanh niên kia tiếp tục nói.
” Hôm qua tao cũng lên Website cả buổi tối, có nhìn thấy đéo gì đâu”.
Một người khác, cũng mở miệng, nghi vấn hỏi lại..
” Thật ra đoạn Video chỉ đăng lên Website đúng được mỗi năm phút thì đột nhiên không biết vì cái gì đột nhiên bị xoá hết sạch, ngay cả những gì liên quan đến đoạn video đấy cũng không còn tồn tại” Thanh niên kia trả lời!
” Cmn, tối hôm qua tao ngủ, thế mà lại để nỡ một tin tức động trời như thế” Dạ Thương Lang mười phần ảo não không thôi.
Tại vì hôm qua hắn phải đi làm thêm tới tận tối, nên về nhà ăn cơm tắm rửa xong, liền mệt mỏi lăn ra giường ngủ luôn…
Không chỉ riêng hắn, đại đa số người ở đây cũng vậy, bởi vì hôm qua là Chủ Nhật không phải đến trường, nên mọi người ai cũng đi làm thêm kiếm tiền, giảm bớt gánh nặng cho gia đình.
” Haha, các ngươi nên cảm ơn ta, hôm qua ta nhanh tay lui lại video, nên hôm nay các ngươi mới có lộc xem” Nói xong, thanh niên liền cầm điện thoại ra, mở video cho mọi người xem.
Đoạn video chỉ với thời lượng 1 phút 30 giây mà thôi, nên rất nhanh mọi người đều xem xong, Diêu Trung không khỏi hít sâu một ngụm, âm thầm hít một ngụm khí lạnh:
” Đây chính là cuộc chiến giữa Hắc Đạo với nhau sao, quá điên cuồng”.
Thanh niên kia cũng gật đầu, mới đầu hắn xem đoạn video này, hắn cũng rất khiếp sợ, nhất là cái đoạn máu tươi bắn tung toé, chân tay bay loạn xạ…!làm hắn xíu thì nôn cả bữa tối ra luôn, may mà Cổ Võ Giả thể chất mạnh mẽ nên mới nhịn được..
” Cái đám người mặc đồ đen mới điên cuồng nhất, bị chém mất một cánh tay, thế mà vẫn không hề cảm giác gì, xông lên chém giết tiếp” Diệp Tiêu cũng không khỏi hít sâu một hơi.
Khi nhìn vào đôi mắt đỏ ngòm ẩn chứa bạo lệ, điên cuồng, khát máu đấy, Diệp Tiêu cảm thấy toàn thân lạnh buốt, hắn dám khẳng định chỉ cần ai đứng trước mắt tên kia, sẽ bị chém giết không thương tiếc….
” Hắc hắc, đấy mới chính là chiến đấu, nhiệt huyết chiến đấu, mà ta hàng mong ước….” Khác biết với Diêu Trung cùng Diệp Tiêu, Dạ Thương Lang toàn thân hưng phấn, hậ không thể xông trong đấy…..
Đột nhiên lúc này, một bàn tay vô lên bả vai của Diêu Trung, làm hắn hoảng sợ hét lớn:” Ai…”.
” Hừ, ngoài trừ Lão đại ngươi, còn ai vào đây nữa”.
Ninh Đào một quyền đập vô đầu hắn, liếc mắt nói.
Sau khi Long Ngũ làm thủ tục xuất viện cho hắn xong, Ninh Đào liền nhờ Võ Anh Phương chở hắn đến Trường Cao Trung Bá Vương luôn…
” Hóa ra là Lão đại, làm ta sợ chết khiếp”.
Diêu Trung vỗ vỗ ngực của mình, thở ra một hơi.
Vốn dĩ đang trong trạng thái khiếp sợ, đột nhiện bị Ninh Đào doạ cho một trận, xíu thì làm hắn hồn rời khỏi xác luôn..
” Lão đại, cả tuần nay ngươi đi đâu, mà không thấy xuất hiện, ngay cả tin nhắn trong Wechat cũng không trả lời” Diêu Trung hỏi.
” Làm cái này nè” Ninh Đào chỉ vào cái đoạn video trong điện thoại.
Thật ra hắn cũng đến được một lúc rồi, chỉ là đám người mải nhìn video lên mới không để ý đến hắn mà thôi..
Khi nghe đến thanh niên kia nói, Ninh Đào cũng hơi kinh ngạc, có thể làm như vậy, ngoài trừ chính phủ ra thì rất ít thế lực có thể làm như vậy, xem ra chính phủ cũng không muốn ai biết việc này a.
Đối với cái này hắn chỉ hơi kinh ngạc thôi, cũng không quá mấy quan tâm,….như thế càng khiến hắn hành động thuận tiện hơn.
” Lão đại, ý ngươi là ngươi cũng tham gia cuộc chiến này”.
Diêu Trung thần sắc không khỏi ngạc nhiên.
” Đúng vậy, đây là trận chiến giữa Hắc Giáo Đình cùng với Hoa Nam Bang, Ngũ Hổ Bằng để giành quyền thống trị Đông Thành” Ninh Đào cũng gật đầu, thành thật nói.
Chuyện này hắn vốn dĩ không muôn che giấu, dù sao sớm muộn bọn hắn cũng biết mà thôi, che giấu làm gì cho nó mệt..
” Hắc Giáo Đình? Cái này không phải tên tổ chức của chúng ta sao” Diệp Tiêu nghi ngờ hỏi.
Hai tên giống nhau như vậy, không lẽ có mỗi liên hệ gì đó, hắn có một suy nghĩ tớ gan, nhưng vẫn không chắc chắn.
” Hì hì, cả hai cái Hắc Giáo Đình này đều là của ta” Ninh Đào mỉm cười đáp.
Nghe xong, đám người trợn mắt há hốc mồm, thần sắc càng thêm sùng bái nhìn Ninh Đào, không ngờ thành viên Hắc Giáo Đình không chỉ bọn hắn mà còn là một đám người ở bên Đông Thành nữa.
” Lão đại, trận chiến đấy ai thắng” Dạ Thương Lặng một mặt cuồng nhiệt, nhưng hắn vẫn muốn biết kết quả của trận chiến.
” Haha, tất nhiên là Hắc Giáo Đình chúng ta thắng rồi” Ninh Đào tự nhiên khoác khoác tay phải lên vai Dạ Thương Lang, nói.
” Lão đại, tay trái ngươi bị thương đo trận chiến hôm qua sao” Diêu Trung bây giờ mới để ý đến cánh tay trái bó bột của Ninh Đào.
” Ừm, vốn dĩ không bị thương đâu, ai ngờ mấy tên Ngũ Hổ Bang cùng Hoa Nam Bang vô sỉ, sớm đặt bom, làm cho ta xíu thì ngỏm củ tỏi luôn”
Nhắc tới chuyện này, Ninh Đào vẫn rất tức giận, hắn đảm bảo nếu Triệu Đông và Lý Hướng Tiền sống trở lại, sẽ dạy cho hai tên đó thế nào là đạo nghĩa giang hồ..
Đám người xung quanh lại càng thêm sùng bái Ninh Đào, nói thế nếu không phải đối phương vô sỉ dùng bom, thì trong trận đại chiến đấy, ngay cả làm bị thương Ninh Đào bọn hắn cũng không được…