Bạn đang đọc Trái Đụng Hồ Ly Phải Đụng Chó Sói – Chương 117: Tranh Đoạt Ngủ Cùng
“Đồ nhi Nha Nha, ngươi rốt cuộc cùng Hiên Viên Hoằng nói cái gì?” Nhớ tới hắn vừa rời đi với biểu tình vô cùng hạnh phúc, sóng mắt xanh lưu chuyển, mơ hồ nhận ra “Nói cho ta xem, đồ nhi thân ái, rốt cuộc ngươi cùng hắn nói cái gì?”
“Không có gì!” Đôi mắt xanh lấp lánh khiến ta muốn hung hăng đánh một trận, ta vì chột dạ mà cái miệng nhỏ nhắn nở một nụ cười câu dẫn “Ta chỉ là muốn hắn có thể sống tốt hơn mà thôi, thực sự là không còn cái gì khác nữa.”
“Ta không tin, tiểu yêu tinh, ta không tin. Đừng cho là ta cái gì cũng không biết, ánh mắt đắc ý của hắn khi đi ra tuyệt đối không lừa được người.” Mắt xanh hàn lãnh lập tức bắn về phía mỗ nha, mí mắt không ngừng rung động, tàn bạo lên tiếng “Nếu nàng không muốn bản vương ra tay với nàng thì mau nói.”
“Ô… Thối sắc lang… Ngươi biết rõ ta đã có cục cưng còn muốn làm ta sợ… Ngưu ngưu…” Nặn ra vài giọt lệ, ta tìm kiếm tử y ngưu “Ngươi phải tin tưởng ta, ta thực sự không đáp ứng với hắn cái gì!”
“Không có sao?” Nắm lấy đôi tay thịt nhỏ bé, tử quang trong mắt hắn lạnh buốt “Tiểu nha đầu, ngươi chính là nói thật sao, nếu như ngươi còn dám trêu chọc nam nhân, thì dù là ta yêu ngươi cũng sẽ không dễ dàng tha thứ cho ngươi.”
“Các ngươi đang ghen sao?” Ta thật không nói gì a, mấy mỹ thú này thật sự là nồng nặc mùi giấm chua a.
“Làm sao mà chúng ta không thể không ghen? Tiểu đồ nhi, nàng nghĩ thử xem, trượng phu nhìn thê tử của mình cùng nam nhân khác thâm tình nhìn nhau có thể chịu được sao.” Trong mắt lóe ra ánh sáng nóng cháy “Thế nào? Làm sai rồi cũng không dám thừa nhận phải không?”
“Cái gì là thê tử của ngươi, chúng ta còn chưa có thành thân, không phải sao?”
“Tiểu Nha Nha, oa nhi đều có rồi, ngươi còn không muốn gã cho ta sao?” Ánh mắt lộ ra tia vui mừng, ngón tay thon dài lướt qua khuôn mặt nhỏ ngày càng đầy đặn “Thế nào, hài tử của ta!”
“Cái gì mà hài tử của ta!” Nghĩ đến thời gian tới, ta thật là bi thương a!”
“Cổ Nguyệt Lan, ngươi đừng ngắt lời có được hay không.”Mỗ lang ôm lấy vòng eo tròn tròn, hoài nghi nói “Tiểu yêu tinh, ngươi nói mau, rốt cuộc ngươi hứa hẹn với nam nhân kia chuyện gì?”
“Ta không nói!”
“Nhanh nói cho bản vương biết!”
“Ta không nói!”
“Vương Nha Nha, ngươi dám không nói chúng ta phải đi giết hắn!” Ba mỹ thú hổn hển kêu to “Nhanh nói cho chúng ta biết!”
“Ô… Bị tam thú hung hăng trừng, tay nhỏ bé bị bọn họ túm, ta thật sự là không có xương nha “Ta chỉ bất quá đáp ứng kiếp sau trở thành thê tử hắn mà thôi, không có gì quan trọng lắm. Dù tốt xấu thì hắn đã cứu ta, như vậy cũng coi như đã trả xong hết nợ.”
“Cái gì? Vương Nha Nha, ngươi cũng dám đáp ứng hắn?” Mỗ ngưu phẫn nộ híp hai mắt, nếu như không phải là nàng đang mang cục cưng, hắn thực sự rất muốn đánh nàng, ăn sạch nàng “Ta thực sự liền nghi ngờ, Hiên Viên Hoằng kia, rõ ràng là sắp chết mà còn có thể cưỡi ngựa trở lại, nguyên lai ngươi dĩ nhiên nói như vậy.”
“Tiểu đồ nhi… Ta nói cho ngươi biết… Đời này ngươi là của ta, kiếp sau đều là của ta, kiếp sau nữa đều là của ta. Nam nhân kia tuyệt đối đừng si tâm vọng tưởng.” Túm lấy thiên hạ vào lòng, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng “Có nghe hay không?”
“Không sai, nam nhân kia đừng trông chờ. Ngươi đời đời kiếp kiếp đều là của ta, là nữ nhân của Lang Minh Thần.” Âm thanh băng lãnh thanh thúy “Vương Nha Nha, nhớ kỹ không có?”
Ta trừng mắt với nhất hồ nhất lang “Các ngươi hai người đủ chưa, không nên xem ta như bao tải túm qua túm lại có được hay không, ta muốn nôn ra!”
“Ta sẽ không cho phép nàng cùng với nam nhân khác, tiểu nha đầu, đừng có nằm mơ.” Mỗ ngưu trong người đầy giấm chua, gương mặt tuấn mỹ lộ vẻ ghen tỵ, cắn răng nói “Ta, Bắc Ngao Liệt đời đời kiếp kiếp chỉ có Vương Nha Nha, nàng mãi là của chúng ta, cũng chỉ có thể là của chúng ta. Hứa với ta, không nghĩ đến nam nhân kia nữa, được không?”
“Các ngươi phải nghe ta!” Nhìn ba mỹ thú khuôn mặt khốn khổ, tuấn mi nhắm chặt, khổ sở cười, hành vi điên cuồng độc chiếm, trong lòng ta mang theo một trận đau đớn, tim ta đập rộn ràng, khuôn mặt nhỏ nhắn ngước lên nhìn bọn họ “Ta Vương Nha Nha chỉ thích các ngươi, một đời này chỉ thích các ngươi, kiếp sau cũng sẽ thích các ngươi, đời đời kiếp kiếp không rời xa nhau, có được hay không?”
“Nha nha đồ nhi, nhớ kỹ lời này là do nàng nói.” Mắt bích nhẹ nhàng đảo qua khuôn mặt khả ái nhỏ nhắn “Đến đây đi, ta cùng nàng đi ngủ.”
“Tiểu yêu tinh, ta cùng ngươi nha.” Hắc y lang tươi cười như hoa, nhưng mắt lam vẫn như thường gian trá quỷ dị “Ta đảm bảo nhất định sẽ không quấy rầy nàng.”
“Tiểu nha đầu, ta vừa làm bánh hạt sen!” Ngưu ngưu nở nụ cười, vẻ mặt ôn nhu “Để ta cho ngươi ăn có được không?”
“Không cần, các ngươi tự đi đi!” Nhìn ba mỹ nam vây xung quanh, ta thật sự là đổ mồ hôi hột, nếu như đáp ứng một người, thì hai người khác không thích nha. Ai, ta không thể tự làm bậy được, bị ba vị nam nhân quản lý, thật là không phải tốt!”
“Thế nào, Nha Nha là muốn cự tuyệt vi sư sao?” Hồ ly nhẹ nhàng mà hừ lạnh một tiếng, móng vuốt phất qua bụng tròn tròn “Cục cưng, ngươi cũng muốn cùng đi với cha ngươi, có phải không?”
“Cổ Nguyệt Lan, hài tử của ta ngươi không thể nhận mình là cha!” Mỗ lang kêu to “Ta nói rồi, oa nhi là của ta!”
“Một phần ba cơ hội là của ta nha!” Tử y ngưu ưu nhã không cam lòng “Bất quá, chỉ cần tiểu nha đầu sinh con thì ta đều thích.”
“Phiền muốn chết, các ngươi im miệng lại cho ta.” Ta không thể nhịn được quát to một tiếng “Ta nói cho các ngươi biết, ta một người cũng không muốn, ta muốn một mình!”
“Vương Nha Nha, ngày hôm nay nàng là không muốn chọn cũng phải chọn, nàng nói xem, đêm nay nàng chọn ai tới cùng nàng!”
“Các ngươi… Các ngươi… Các ngươi định làm ta tức chết có đúng hay không?”
“Tiểu Nha Nha, người nàng muốn chọn chính là ta?” Mỗ hồ tà mị cười mang theo cảnh cáo, nếu như đồ nhi nhà mình lên tiếng chọn hai nam nhân kia, hắn nhất đinh sẽ không tha cho nàng. Mắt bích mê hoặc câu hồn, thanh âm khàn khàn tà mị “Nha Nha, đứng lâu như vậy có mệt không a? Nàng có muốn ta giúp nàng bóp chân nhỏ, xoa eo nhỏ?”
Không cần suy nghĩ cũng biết hồ ly có mưu ma chước quỷ, ta lập tức dịu dàng cự tuyệt “Không cần phiền tới sư phụ nha, Nha Nha ta chân hay lưng cũng đều không đau nhức, coi như là ổn.”
“Vật nhỏ, đừng nghĩ nhiều như vậy, để ta tới cùng nàng nha!” Mỗ lang ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn, khuôn mặt tuấn tú lộ ra biến hóa kỳ lạ, lời nói chứa ý cười, bên trong là chờ đợi “Ân… Ta lâu rồi không có ôm nàng nha… Tiểu yêu tinh… Theo ta đi…”
“Lang Vương gia, ngươi biết rõ ta có cục cưng, ngươi đừng cố sức ôm ta có được hay không?” Trong mắt hắn chứa đầy dục hỏa, nếu như ta thực sự cùng hắn chung giường, không cần tưởng tượng cũng biết hắn sẽ làm gì?”
“Tiểu nha đầu, ta khẳng định sẽ không xằng bậy!” Trong mắt là vô hạn tương tư, hắn thật sự chỉ muốn hôn và ôm nàng, ôm nàng…
“Ngưu ngưu… Ai, hay là ngươi săn sóc ta có được không! Tay nhỏ bé hướng về phía hắn, chỉ có hắn mới thật thoải mái! Nếu bọn họ nhất đinh bắt ta chọn ta đây chọn hắn được rồi!”
“Tiểu nha đầu, nàng thực sự chọn ta sao?” Môi mỏng nhẹ nhàng mà thốt ra, tử quang bắn ra bốn phía, đôi mắt đắc ý liếc nhìn nhất hồ nhất lang, sau đó làm bộ xin lỗi mỉm cười “Hai vị, không nên để ý, tiểu nha đầu đêm nay muốn ta cùng nàng!”
Hồ ly căm tức nhìn mỗ ngưu ôm ấp nha đầu, khuôn mặt chứa đầy đố kỵ. Hung hăng đem thân thể hồng nhạt đoạt lại bên người, tàn bạo hỏi “Tiểu nha nha, ngươi muốn hắn cùng ngươi!”
“Sư phụ, ngươi không nên lôi kéo ta! Tay của ta đau đau!” Thối hồ ly thực sự là không biết thương hương tiếc ngọc.
Tay không chút nào thả lỏng “Ta là tướng công nàng, săn sóc nàng chỉ có thể do một mình ta làm!”
Mỗ lang cố sức nắm lấy tay nhỏ bé “Tiểu yêu tinh, nếu như nàng dám chọn hắn, ta nhất đinh sẽ không cho nàng sống lần nữa!”
“Buông… Các ngươi làm ta đau…”
“Lang Minh Thần, ngươi mau buông tay, ngươi làm đau Nha Nha.”
“Cổ Nguyệt Lan, dựa vào cái gì bảo ta buông tay!” Mỗ lang lạnh lùng cười “Ngươi không nhìn ra là ngươi làm đau nàng sao, người buông tay là ngươi mới đúng.”
“Ô… Các ngươi rốt cuộc cãi nhau đủ chưa?” Hai tròng mắt ta vung lên ngập nước, ta ai oán “Buông!”
“Không buông, nàng không chọn vi sư ta sẽ không buông!”
“Tiểu yêu tinh, đêm nay quay về với ta!”
“Được rồi, các ngươi không nên lôi kéo ta!” Không thể nhịn được nữa, ta trừng mắt với bạch y hồ ly, sau đó bỏ bàn tay hắc y lang, nhìn về phía băng ngưu ngưu ôn nhu như nước, ta nhẹ nhàng quay sang hồ lang cười gian “Bất quá các ngươi nhường ta cgọn mà? Thế nào mà ta chọn, các ngươi hai người lại không vui!”
Hồ ly kéo lấy thân thể nhẹ nhàng vào lòng, trên mặt tràn đầy không cam lòng “Đã như vậy, Nha Nha ngủ ngon!”
“Bản vương không có ý kiến!”Mỗ nha chỉ có một mình, nửa đêm còn có thể bò lên trên giường nàng không phải sao?
“Tiểu nha đầu, nàng không thể không giữ lời! Nàng vừa rõ ràng muốn ta bồi bên nàng! Tinh quang bắn ra bốn phía, tử mâu nhìn chằm chằm vào giai nhân “Thế nào? Nàng không muốn đổi ý sao?”
“Bắc Ngao Liệt, ngươi cái này chỉ biết đem bộ dạng tội nghiệp này kề cận tiểu yêu tinh!” Mắt lam lộ ra tia hung quang, dáng tươi cười nhưng khiến người khác cảm thấy thâú vào xương, ngữ điệu quỷ mị “Nếu dư thời gian thì ngươi nên đi nấu ăn đi! Còn có, ngươi chẳng phải thích thêu thùa may vá sao, không có việc gì thì may vài món y phục cho hài tử của ta đi!”
“Lang Minh Thần, chuyện của ta không cần ngươi quảng, tiểu nha đầu, ta bồi nàng thì có gì sai?” Tử mâu nhìn sâu vào đôi mắt nhỏ, khuôn mặt trong veo như nước, đôi môi câu dẫn mỉm cười “Có ta cùng ngươi, ngươi tuyệt đối an toàn.” Dứt lời, môi miệng nóng cháy đặt lên cánh hoa anh đào triền miên, tưởng như chỉ có hai người tồn taij.
“Ta là tướng công của đồ nhi, vì vậy ta chỉ có thể bồi nàng!” Mỗ hồ chiếm lấy thời cơ, đôi tay chiếm lấy eo nhỏ sau đó đoạt nàng trở lại, môi vô ý chạm phải vành tai, thổi khí ấm áp trêu chọ “Tiểu Nha Nha, đêm nay ta ôm nàng có được hay không, ở trong lòng ta rất ấm áp!”
Ba ánh mắt tụ lại giữa không trung, đồng loạt nhìn về phía mỗ nha khả ái, hayyyyyy, để có thể ôm thân thể tròn tròn kia ngủ, bọn họ nhất định phải cố gắng.
Nhìn ba mỹ thú hết sức căng thẳng: bọn họ thực sự là ấu trĩ nha, chơi như vậy thực sự là không tốt nha…