Trà Hương Mãn Tinh Không

Chương 166


Bạn đang đọc Trà Hương Mãn Tinh Không – Chương 166

Mùi thơm ngát tràn ngập khoang thuyền, huynh đệ Úc Khải Phong cùng Úc Phi Dương sóng vai ngồi, vừa chuyên chú nhìn chằm chằm vào bản đồ sao trời trong quang mạc trước bàn vừa thảo luận cái gì, thỉnh thoảng còn nâng chung trà lên uống một ngụm, một chỗ khác trên bàn tròn, Mạch Duy vẻ mặt chán chết, hắn đối với hội nghị liên minh tinh tế ở Lạp Á tinh cầu không có hứng thú, mà đối diện hắn, huynh đệ Úc Hồng Trì cùng Úc Thịnh Trạch lại tập trung tinh thần lắng nghe. Điều này làm cho Úc Phi Dương ngẫu nhiên đảo mắt qua cảm thấy thật vừa lòng, đồng thời đối với đứa con của mình càng thêm hết chỗ nói.

Thời điểm Đoạn Sở đi vào nhìn đến, chính là một màn như vậy, cảm thấy buồn cười. Hắn đi lên trước, vì mọi người mà rót thêm trà, ngồi xuống bên người Úc Thịnh Trạch.

“Vội vàng xong rồi?” Úc Thịnh Trạch thấp giọng hỏi.

Đoạn Sở gật gật đầu, từ nhẫn không gian lấy ra đưa cho hắn, lại có điểm do dự hỏi: “Ngươi cảm thấy cho Lai Đặc đế vương nhìn thấy những thứ này, chính là chủ ý tốt?”

Đoạn Sở còn có chút chần chờ, lần này bọn họ đi tham gia hội nghị liên minh tinh tế, nhìn thấy Lai Đặc đế vương Trạch Mĩ liền cầu hôn, Đoạn Sở chung quy vẫn cảm thấy quá mau.

“Lam Tư sẽ cao hứng.” Úc Thịnh Trạch thản nhiên vạch trần. Ngày thứ ba sau khi ngày lễ mừng của Đế Ma Tư chấm dứt, Lam Tư liền trở về Trạch Mĩ. Lần này cũng sẽ đi theo người Trạch Mĩ tới Lạp Á tinh cầu. Theo Úc Thịnh Trạch, vừa thấy mặt liền đề cập đến chuyện đó, cũng là cách biểu hiện thành ý. Hơn nữa lấy sự để ý của Khẳng Ân với đệ đệ, nhất định có thể phát hiện Lam Tư đã động tâm với Trữ Khang Hạo, tình huống như vậy đương nhiên nên đề cập càng sớm càng tốt.

Đoạn Sở dừng một chút, nghĩ đến Lam Tư trước khi rời khỏi đã dặn dò, còn có thổ lộ khí phách lúc trước. Bạn tốt của hắn thật sự tùy tính, quả thực sẽ vừa lòng.

“Ta không hy vọng đế vương Trạch Mĩ đa nghi, dù sao cũng là đêm trước hội nghị liên minh.” Đoạn Sở giải thích. Vốn là một hôn sự tốt đẹp, nếu Lai Đặc đế vương cho rằng Đế Ma Tư cố ý muốn mượn sức, muốn ở trên hội nghị liên minh tinh tế đạt được càng nhiều ủng hộ, chẳng phải là hảo tâm lại thành chuyện xấu.

“Đa nghi cái gì?” Mạch Duy nghe đến hồ đồ, nhịn không được hỏi.


Không đợi Đoạn Sở nói chuyện, Úc Thịnh Trạch vỗ vào bả vai Mạch Duy: “Nói ngươi cũng không hiểu!”

Úc Hồng Trì nhịn không được cười lên tiếng, hắn thật ra lại biết nguyên do, trên thực tế, lúc trước Úc Thịnh Trạch còn cố ý hỏi qua hắn. Thấy phụ thân cùng thúc thúc đều dừng nói chuyện nhìn lại đây, Úc Hồng Trì nhìn về phía Đoạn Sở cùng Úc Thịnh Trạch.

Đoạn Sở trước mắt còn không thể đoán trước được hội nghị liên minh sẽ phản ứng ra sao với thuốc thức tỉnh, tuy nói đã có thuốc tiến hóa làm tiền lệ, nhưng cũng đã qua mấy ngàn năm lịch sử, lưu lại cũng chỉ là truyền thuyết tô điểm cho đẹp không thể cho là thật, ít nhất qua vài lời của Nguyên gia đều là các loại ám sát huyết tinh cùng chiến loạn quy mô lớn.

“Lam Tư cùng đại ca Trữ Khang Hạo của ta là một đôi hoàn toàn phù hợp, mà trái đất lại có cách cầu hôn như vậy.” Đoạn Sở giải thích: “Ta nghĩ cầu hôn ngay khi nhìn thấy đế vương Trạch Mĩ Lai Đặc, mong đế vương cho đại ca ta cưới Lam Tư điện hạ, lại sợ hắn đa nghi.”

Đoạn Sở đưa đồ vật cho Úc Khải Phong: “Phụ vương, đây là sính lễ ta chuẩn bị, người xem có thích hợp không?”

Hắn lại đây, vốn cũng là muốn tìm Úc Khải Phong bọn họ xác nhận lại một lần nữa. Lam Tư cùng đại ca tình đầu ý hợp lại là hoàn toàn phù hợp, chỉ cần đế vương Trạch Mĩ có đủ lý trí cùng hiểu biết, hôn sự này khẳng định sẽ đáp ứng. Sính lễ chẳng qua chỉ là dệt hoa trên gấm, nhưng cũng là tâm ý của hắn đối với Lam Tư cùng Trữ Khang Hạo, bất quá Đoạn Sở tuyệt không muốn vì vậy mà mang tới cho Đế Ma Tư phiền toái. Hơn nữa thuốc thức tỉnh sau khi công khai, bản thân Đế Ma Tư ở tinh tế liền trở nên vi diệu.

Úc Khải Phong vừa nghe, cũng thấy thú vị nhếch mi, tiếp nhận nhìn qua. Bên trong một chuỗi dài đều là trân phẩm thành đôi, bao gồm phù điêu, đá năng lượng nguyên, cơ giáp, các loại cây cỏ cùng thuốc quý hiếm, ngoài ra, chính là mười sáu gối trà, sáu mươi sáu bình thuốc thức tỉnh cùng tám mươi tám bình thuốc ngưng thần khai thông.

Úc Khải Phong bản năng cảm thấy được, con số này hẳn là có ý nghĩa gì đó. Hắn đem cho Úc Phi Dương, hướng Đoạn Sở đồng ý gật đầu: “Tư khố của ta có hai tòa nhà di động, ngươi cũng lấy thêm đi.”


Đoạn Sở kinh ngạc, cảm kích nói lời cảm tạ: “Cám ơn phụ vương!”

Úc Khải Phong đưa ra tòa nhà di động, không cần nghĩ cũng biết, lực phòng ngự tuyệt đối là cao nhất.

Úc Phi Dương cười, vừa đưa cho Đoạn Sở vừa nói: “Là hoàn toàn phù hợp? Vừa vặn đoạn thời gian trước ta làm hai cái cơ giáp, vốn là cho ngươi cùng Thịnh Trạch, trước cho thêm vào lễ vật đi. Ngươi cùng Thịnh Trạch đợi sau khi trở về thì làm cái khác.”

Mạch Duy nghe vậy, trông mong nhìn về phía Đoạn Sở cùng Úc Thịnh Trạch, trong mắt tràn đầy hâm mộ. Hắn biết hai cơ giáp kia, một cái là cơ giáp siêu giai có thể thăng cấp theo cấp bậc của chiến sĩ, một cái khác là chuyện dụng cho người khế ước, đều là phụ thân tự mình chế tác. Mẫu thân A Toa đã đề cập qua, hai cơ giáp kia còn có thể hợp thể, đáng tiếc là chiến sĩ cùng người khế ước phải hoàn toàn phù hợp mới được.

Đoạn Sở cùng Úc Thịnh Trạch cũng ngây ngẩn cả người, không nghĩ tới Úc Phi Dương lại vì bọn họ mà cố ý chế tạo cơ giáp.

“Cám ơn hoàng thúc.” Đoạn Sở thiếu chút nữa đỏ hốc mắt, vội vàng tiếp nhận rồi cúi đầu, đem quà tặng của Úc Khải Phong cùng Úc Phi Dương cho thêm vào.

Úc Thịnh Trạch thấy thế, chủ động dời chủ đề: “Băn khoăn vừa rồi của Tiểu Sở, phụ vương người xem?”

Úc Khải Phong cùng đệ đệ của mình nhìn nhau, nở nụ cười: “Yên tâm, Lai Đặc sẽ không đa tâm, chỉ cảm thấy may mắn.”


Úc Hồng Trì cũng khoát tay lên bả vai Mạch Duy đang vẻ mặt mờ mịt giải thích: “Vốn nhất định phải đồng ý hôn ước, giờ lại có thêm thứ mà hắn mơ ước trong đó, Lai Đặc đế vương khẳng định cao hứng. Đổi lại là tinh hệ khác, chẳng sợ đối tượng cầu hôn là người kế thừa vương vị của bọn họ, liên minh cùng đế quốc cũng chỉ cảm thấy tràn đầy kinh hỉ mà đáp ứng. Bọn họ ước gì Đế Ma Tư chủ động mượn sức ấy chứ.”

Thuốc thức tỉnh đại biểu cho chiến sĩ tinh tế có được càng nhiều tương lai khả thi, trừ bỏ kẻ thù truyền kiếp của Đế Ma Tư, thành viên đế quốc cùng liên minh trong liên minh tinh tế cũng không dám công khai đắc tội Đế Ma Tư, miễn cho lại chọc giận đông đảo chiến sĩ trong quốc nội của mình. Cho nên, hiện tại hy vọng bức thiết nhất của nhóm chính khách tinh hệ hiển quý, đều là làm sao nhấc lên quan hệ với Đế Ma Tư. Một lần đám hỏi có thể có được sáu mươi sáu người khế ước hậu thiên cùng với tương lai có thể có thêm càng nhiều người khế ước hậu thiên, Trạch Mĩ sẽ trở thành đế quốc tinh hệ được kẻ khác hâm mộ nhất ngoại trừ Đế Ma Tư.

Đoạn Sở lập tức ý thức được, rõ ràng là hắn đã quá coi trọng hôn nhân của Lam Tư cùng đại ca, lại xem nhẹ bản năng đế vương của Lai Đặc. Đoạn Sở yên lòng, lôi kéo Úc Thịnh Trạch bắt đầu thảo luận, mà Úc Hồng Trì cùng Mạch Duy cũng thường thường nói chen vào, thảo luận ra một kế hoạch cụ thể.

Loại thời điểm này, Đoạn Sở cũng nhịn không được mà cảm thấy may mắn, thất hoàng tử Úc Hạo Bằng bị lưu lại, phụ trợ vương hậu Lộ dịch Toa chủ trì đại cục, nếu không hắn nhất định sẽ đưa ra đủ loại ý tưởng không thể suy nghĩ theo tư duy thông thường, tựa như chuyện tốt hắn làm ra trước mặt Nhung Thành Ấm.

Úc Thịnh Trạch liếc mắt một cái liền thấy được Đoạn Sở thất thần, không khỏi cảm thấy kỳ quái, chờ sau khi trở lại khoang thuyền nghỉ ngơi, Úc Thịnh Trạch liền hỏi đến.

“Suy nghĩ cái gì?”

Đoạn Sở miễn cưỡng tựa vào ghế, nghe được câu hỏi mà bật cười trả lời: “Còn không phải thất ca, không nghĩ tới hắn cùng Thành Ấm kéo dài lâu như vậy, Thành Ấm cũng đã tốt nghiệp quay về Y Duy Tát, thất ca mới tỉnh ngộ. Kết quả đuổi tới Y Duy Tát, còn đắc tội người nhà Nhung Thành Ấm. Nếu lần này đại ca lưu lại ở Đế Ma Tư, thất ca lại đây, đại ca của ta lần này cầu hôn, sợ là phải náo nhiệt!”

Úc Thịnh Trạch vừa nghe, ánh mắt nheo lại. Lúc trước thất ca Úc Hạo Bằng đuổi tới Y Duy Tát, tựa hồ còn cố ý hỏi qua hắn, rốt cuộc là nói như thế nào mới thuyết phục được Đoạn Sở ký khế ước với hắn. Cho nên hắn liền ăn ngay nói thật, Đoạn Sở lúc ấy chủ động muốn thoát khỏi Đoạn gia, kết quả Úc Hạo Bằng thủ đoạn thô bạo đem toàn bộ người đều bắt đến Đế Ma Tư.

Úc Thịnh Trạch tuy không cảm thấy đây là lỗi của hắn, bất quá đối với việc thất ca hoàn toàn dựa theo nguyên tác, lại sâu sắc lĩnh hội được.

“Ta trước khi rời đi, thất ca nói chờ chúng ta sau khi trở về muốn mua một lọ thuốc thức tỉnh.” Úc Thịnh Trạch bỗng nhiên mở miệng.


Đoạn Sở sửng sốt, ngẩng đầu lên nhìn về phía Úc Thịnh Trạch: “Vì cái gì, thất ca cùng Thành Ấm không xứng đôi?”

Úc Thịnh Trạch lắc lắc đầu, nghiêm trang ngồi xuống trả lời: “Hẳn là xứng đôi, thất ca lúc trước thời điểm đi tới Y Duy Tát đã điều tra qua. Bất quá Nhung Thành Ấm rất tức giận, nói thất ca vì ký khế ước mới bức bách hắn trở thành chính quân hoàng tử, còn muốn tố cáo với nghiệp đoàn người khế ước. Cho nên thất ca tính toán chọn lựa từ cung nữ bên người hoặc là trong tử sĩ một người tinh thần lực phù hợp để ký khế ước, như vậy Nhung Thành Ấm sẽ không phản đối làm chính quân hoàng tử. Bất quá, một lọ thuốc thức tỉnh có thể sẽ không đủ.”

Đoạn Sở nghe được khóe miệng co rút, hắn vẫn luôn cảm thấy Úc Thịnh Trạch EQ rất thấp, đương nhiên dưới con mắt của Đoạn Sở, EQ thấp như vậy là chuyện tốt, hơn nữa một đường đi tới dần dần cảm nhận được thâm tình cùng ôn nhu lơ đãng trên người Úc Thịnh Trạch, làm cho hắn hoàn toàn sa vào tình yêu hoàn mỹ này, hai người lại vừa vặn xứng đôi. Mà lấy Úc Khải Phong bệ hạ gần ba mươi năm mới có thể khiến Lộ Dịch Toa cảm nhận được tâm ý, chuyện toàn gia EQ thấp này có lẽ cũng là truyền thống. Nhưng Đoạn Sở thế nào cũng không nghĩ tới, Úc gia EQ thấp đến mức khiến kẻ khác không thể nói được gì vẫn còn có một vị.

“Chuyện này, chờ chúng ta sau khi trở về, ta tìm Thành Ấm nói chuyện đi.” Đoạn Sở vẫn là không đành lòng mà ôm chuyện về mình.

Cùng Nhung Thành Ấm ở chung bốn năm, Đoạn Sở vẫn có thể nhìn ra, Nhung Thành Ấm khờ dại bướng bỉnh lại tinh thần trọng nghĩa mười phần, nếu thật sự không có cảm giác với Úc Hạo Bằng, đã sớm trốn thật xa, hoặc là liều lĩnh hướng nghiệp đoàn người khế ước trách cứ, chứ không chỉ oán giận miệng như vậy. Bất quá nếu chờ Úc Hạo Bằng thật sự thiếu não mà tìm những người khác ký khế ước, dưới tình cảnh bọn họ rõ ràng phù hợp, chỉ sợ Nhung Thành Ấm thật sự muốn phát cuồng, hai người này rốt cuộc có thể thành đôi hay không còn chưa biết được.

Úc Thịnh Trạch kỳ thật cũng không đồng ý, bất quá hắn là cảm thấy Úc Hạo Bằng lãng phí tâm huyết của Đoạn Sở, về phần Úc Hạo Bằng thật sự tìm người khác ký khế ước, Úc Thịnh Trạch ngược lại cảm thấy không sao cả. Tựa như hắn nói cùng Úc Thanh Hàn, hắn thủy chung cảm thấy, ký khế ước cùng bầu bạn là hai việc khác nhau.

“Tốt lắm, không nói bọn họ, sáng mai sẽ đến Lạp Á tinh cầu, chúng ta nghỉ ngơi sớm một chút.” Úc Thịnh Trạch nói xong, thấy Đoạn Sở thế nhưng ôm lấy hắn, thậm chí còn dúi đầu vào hõm vai của mình, không khỏi trong lòng vừa động, cúi đầu hôn lấy Đoạn Sở, đồng thời một tay đặt bầu bạn của mình lên ghế, tia tinh thần lực thuần thục cởi bỏ trói buộc trên người chính mình cùng Đoạn Sở.

Đoạn Sở cả người run lên, mở mắt ra liền nhìn đến lửa nóng toát ra từ trong mắt Úc Thịnh Trạch, không chỉ không chút ngượng ngùng, ngược lại giang hai tay ôm lấy nam nhân, khi tia tinh thần lực của Úc Thịnh Trạch chuẩn bị rút lui khỏi, tia tinh thần lực của Đoạn Sở tự nhiên mà quấn lên theo. . . . .

Tháng Sáu 12, 2016

167


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.