Đọc truyện Tony Cùng Binh Đoàn Sủng Vật – Chương 107: Đêm kinh hoàng ở Boston (19)
“Rốt cuộc mày muốn gì?” Tên cầm đầu đám bảo vệ lấy hết can đảm nói.
Tony cười nói: “Muốn gì? Vậy mấy người định đem tôi làm gì?”
“Chúng tôi đâu có muốn làm gì…”
“Đã đến tình cảnh này còn muốn giảo biện… ha…ha… Không muốn làm gì? Lại đưa tôi vào phòng “Vip I”? Anh phải rõ hơn tôi, căn phòng đó chuyên dùng để làm gì. Nếu không biết tý nào, tôi có thể đi xuống được đây từ đó sao?” Tony nói.
“Mày…mày rốt cuộc là ai?” Biết được gã trai trẻ này sẽ không tha cho mình, dù rất sợ hãi nhưng bản năng muốn sống của gã cũng rất mạnh, gã quyết liều mạng, nếu không chỉ có đường chết, tốc độ ra tay của gã không hề bị sự sợ hãi lấn át, thậm chí còn nhanh hơn so với bình thường, hắn rút từ sau lưng ra một khẩu súng chĩa về phía Tony.
Khi ngón tay gã chuẩn bị bóp cò thì “vèo” một tiếng “phịch” cả lưỡi rìu cắm phập vào giữa trán của gã. Đôi mắt gã trắng dã trợn trừng, giật giật vài cái rồi ngã xuống nằm im bất động.
Tony nhìn kẻ mình vừa giết cười nhạt nói: “Lại có thêm 3000 điểm sinh mệnh hắc… hắc…”
Đúng lúc này một cảm giác nguy hiểm cực độ bất ngờ ập đến, làm cơ thể Tony bỗng dưng run lên, từng cọng lông tơ dựng đứng lên. Con mắt Tony bắt được hai bóng trắng mờ nhạt nhanh như tia chớp từ bên ngoài cửa lao vào tấn công về phía cậu.
Hai bóng trắng hung mãnh xông vào người cậu, nhe hàm răng sắc nhọn ra muốn cắn. Tony đánh ngang một bàn tay đập mạnh vào đầu bóng trắng đầu tiên lao tới, đánh bay nó sang một bên. Bóng trắng thứ hai lúc này đã lao tới bổ nhào vào người Tony, hàm răng sắc nhọn nhằm hướng cổ họng cậu mà cắn tới. Tony chỉ kịp đưa một tay lên đỡ lấy.
Ngay lập tức hàm răng sắc nhọn của bóng trắng thứ hai cắn chặt lấy cánh tay Tony giằng xé. Tony cảm thấy đau đớn đến tê dại, bất quá cậu không có thời gian để kêu đau, Tony tung một cú đấm từ cánh tay còn lại vào bụng của bóng trắng nhằm đánh bật nó ra. Cú đánh quả nhiên phát huy tác dụng. Bóng trắng thứ hai, tru lên một tiếng đau đớn nhả ra tay của Tony lui người lại.
Thoát khỏi sự giằng xé của hàm răng sắc nhọn Tony thầm nghĩ, nếu cú cắn đó mà trúng cổ họng, thì chắc chắn cổ họng của cậu sẽ bị nó xé toang ra bởi lực cắn kinh khủng đó.
Lúc này lại có ba bóng trắng lao vào nhưng chúng lại không có tấn công Tony ngay lập tức. Chúng mở to đôi mắt dữ tợn đánh giá Tony. Dường như chúng phát hiện ra gì đó khiến chúng đầy cảnh giác. Chúng phát ra từng tiếng, từng tiếng gầm trầm thấp, hai hàm răng sắc bén cũng nhe ra đeo dọa.
Nhìn rõ bóng trắng tấn công mình vừa rồi là thứ gì Tony lạnh cả người. Bóng trắng với bộ lông ngắn trắng như tuyết, thân hình to lớn, cơ bắp như bò mộng, bốn chân to khỏe đầy sức mạnh cùng với móng vuốt sắc bén. Nhìn chúng trông giống như những con sư tử cái to lớn, hơn là những con chó. Những tiếng gầm gừ của chúng, tạo nên cảm giác đè nén hít thở không thông, như muốn lấy mạng.
Bóng trắng chính là những con chó Alabai, một giống chó bắt nguồn từ các giống chó cổ xưa từ các vùng Trung Á. Nó không phải là kết quả của sự lai giống từ các loài loài khác mà là một giống chó bản địa được gọi là Alabai trong lịch sử giữa các dân tộc Trung Á. Ban đầu, loài chó này được sử dụng để canh gác, cũng như để bảo vệ gia súc khỏi thú dữ và bây giờ chúng là một loài chó rất được ưa chuộng và xuất hiện phổ biến trên các đấu trường chọi chó quốc tế. Một chú chó Alabai trưởng thành có cân nặng từ 65 đến 75 kg. Đây là loại chó sở hữu sức mạnh to lớn và đầy quyền lực. Tony không ngờ chúng lại được huấn luyện trở thành những cỗ máy giết người ghê rợn như vậy. Nếu là một người bình thường khó có thê chống lại đám Alabai này.
Thời gian vừa qua Tony đã luyện tập rất nhiều, nhưng tất cả đều là kỹ năng giao chiến với con người, không phải kỹ năng đối phó với những con chó. Nhất là những con chó to lớn như loài Alabai. Thật ra thì đối phó với những con chó to lớn cũng không có gì khó với cậu, đến Fighter giống chó Caucasian to lớn và hung dữ hơn Alabai, Tony còn có thể thu phục. Huống chi là Alabai. Chỉ có điều lúc này không phải một con mà có tới năm con.
Tony yên lặng siết chặt nắm đấm cùng đàn Alabai giằng co nhìn nhau. Lúc này con Alabai đầu tiên, con bị Tony đánh bay sang một bên loạng choạng đứng dậy. Mắt đỏ ngầu như ngọn lửa địa ngục thiêu đốt tất cả sự sống. Hàm chắc khỏe nhe ra, nhớt dãi chảy dài nơi những chiếc răng nanh sắc nhọn.
Con Alabai đầu tiên mở màn cho cuộc tấn công, cũng chính là ở trong tích tắc đấy, Tony nhanh chân đá mạnh cái xác của tên bảo vệ dưới đất, hướng về con Alabai đang bổ nhào tới mình. Cái xác và con Alabai hung hăng va chạm vào nhau, theo quán tính con Alabai bay về phía sau, ngã nằm trên mặt đất bị xác chết của tên bảo vệ đè lên.
Đàn Alabai cũng đã tản ra bao vây xung quanh Tony khi con Alabai đầu tiên phát động tấn công, thấy đồng loại dễ dàng bị hạ chúng gầm lên một tiếng rồi cùng lao lên tấn công một lượt, mở to miệng nhắm Tony mà nhào tới.
Con Alabai thứ hai có vị trí gần hơn lên lao tới trước. Tony nhanh chóng xoay người chuyên nghiệp như một võ sư Muay Thái dùng cú đá xoay hạ gục đối phương. Con Alabai bị đá mạnh bay về phía góc tường gần đó không đứng lên được.
Ba con Alabai còn lại khí thế dũng mãnh đánh tới nhanh như chớp, Tony không có thời gian để tránh thoát, cậu cố gắng bảo vệ những vị trí yếu hại trước móng vuốt và hàm răng sắc nhọn của chúng, bất quá vì bọn chúng quá hung dữ, cho nên Tony không ngừng bị chúng cắn xé khiến quần áo rách tả tơi, trên người cũng xuất hiện ngày càng nhiều vết thương lớn. “Ah…” Tony thét dài một tiếng đau đớn. Vung ra một quyền đánh lên đầu một con Alabai. Con Alabai bị đau lui về phía sau thật xa, nhìn về phía Tony trong ánh mắt bắt đầu bất an, sợ hãi.
Tony trong giây lát mỉm cười, nhưng nụ cười không được lâu bởi hai con Alabai còn lại bất ngờ tấn công mạnh mẽ hơn, Tony sức lực suy yếu không chống đỡ nổi. Bị một con Alabai cắn vào chân kéo ngã, một con khác nhảy bổ lên đè chặt cậu xuống đất. Đầu nó thì cố vươn tới cổ Tony định cắn nhưng bị Tony dùng tay ghìm chặt đầu vào người không thể nhúc nhích. Nó dùng móng vuốt cố hết sức cào xé Tony để thoát ra nhưng không được.
“Ah…” Tony lại thét dài một tiếng đau đớn bởi chân cậu bị con Alabai khác đang giằng xé như muốn đứt rời. Cắn chặt rắng, Tony cố hết sức tóm chặt đầu con Alabai đang đè lên mình rồi vung mạnh hất con Alabai đó sang một bên. Rồi cậu bật nửa người trên ngồi dậy, vươn người về phía đôi chân bị cắn, dùng bàn tay bóp lấy cổ con Alabai đang giằng xé chân mình. Con Alabai bị bóp cổ đến đau đớn, kêu lên ăng ẳng nhả miệng ra, sợ hãi, nằm im.
“Đoành” Tony cảm thấy ánh sáng trở lên mơ hồ, cơ thể cậu choáng váng ngã ngửa ra, sau một tiếng súng nổ không hề báo trước.