Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!

Chương 5: Kẻ thiếu nợ đến rồi!


Đọc truyện Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo! – Chương 5: Kẻ thiếu nợ đến rồi!

Gương mặt Lộ Tình Không để lộ ý cười càng sâu hơn, khoác lấy cánh tay của phó tổng thống một cách tự nhiên, gương mặt sáng lạn với nụ cười tươi sáng ấy e rằng đến hoa hướng dương nhìn vào cũng cảm thấy có chút tự ti

“Vị tiểu thư này xin tự trọng!”

Trợ lý Tần Hãn thấy thế, sợ Sở Ngự Bắc tự mình động thủ đem người quăng ra ngoài, liền chạy nhanh tới kịp thời ngăn cánh tay Lộ Tình Không.

Sở Ngự Bắc từ trước đến nay chưa bao giờ để người ngoài chạm vào mình, đặc biệt là phụ nữ!

Lộ Tình Không thay đổi phương hướng, càng bám chặt lấy Sở Ngự Bắc, đồng thời từ túi xách lấy ra một tấm danh thiếp quơ quơ lên,sau đó liền nhét trong tay Sở Ngự Bắc, “Phó tổng thống nhanh như vậy quên tôi rồi sao?”

Thật đúng là một phụ nữ lớn mật!

Sở Ngự Bắc mím chặt đôi môi mỏng của mình, nheo nheo mắt, mắt nhìn như sắp có giông bão nổi lên.


Lộ Tình Không nỗ lực nhón mũi chân lên, kề sát vào tai anh nói, “Ta là kế toán trưởng của công ty tài chính Vạn Lợi, nếu không muốn tất cả mọi người biết và gièm pha việc anh thiếu nợ công ty tôi thì tốt hơn hết ngươi nên phối hợp một chút, Nói, anh nợ công ty tôi 3 nghìn vạn định bao giờ sẽ trả lại?”

Lộ Tình Không cũng là một nhân tài, tuy là đang nói những lời uy hiếp nhưng gương mặt vẫn là nụ cười tươi như hoa.

Sở Ngự Bắc dùng sức rút cánh tay của mình về, nheo đôi mắt dài và hẹp nhìn cô ta như nhìn một người đàn bà điên.

“Tần Hãn, đem người phụ nữ này ném ra ngoài cho tôi!”

Tần Hãn toàn thân đổ đầy mồ hôi,vẫn còn nhớ người phụ nữ lần trước chạm vào quần áo của Sở tiên sinh cho đến tận bây giờ vẫn phải nằm trong bệnh viện, không biết là chỉ bị thương hay là là điên rồi cũng nên, tóm lại bị Sở tiên sinh một tay ném ra ngoài liền nằm đến tận bây giờ.

Đây chính là chương trình phát sóng trực tiếp, vậy nên đừng làm gia chuyện gì đáng xấu hổ

“Vị này……” Tần Hãn đẩy đẩy mắt kính, khi nhìn thấy dung mạo của cô thì không biết nên nói gì.Tuy người này vô cùng xinh đẹp, nhưng có vẻ như vẫn còn là vị thành niên?

“Vị tiểu thư xinh đẹp này,nếu cô có chuyện gì thì cứ việc nói với tôi,mời đi bên này.”

Lộ Tình Không nhìn Tần Hãn bằng đôi mắt cảnh giác, bàn tay nhỏ càng bám chặt lấy cánh tay của Sở Ngự Bắc, “sao nào? Bị ta tôi bắt được thóp vẫn chối không nhận? khoản nợ của các anh đã quá hạn 10 ngày rồi.

Sở Ngự Bắc quả thật đã mất hết kiên nhẫn, không nói không rằng liền nắm lấy cổ áo Lộ Tình Không nhấc bổng lên.

Tần Hãn vội vã chạy nhanh đến, “Tiên sinh, đây là chương trình phát sóng trực tiếp……”

Suýt nữa bay lên không Lộ Tình Không liền lấy chân đạp hắn, “này này này, anh mau thả tôi xuống! Thiếu nợ không trả anh còn có chút đạo lí không? Mau thả tôi xuống!”


Bộ đồ của anh vô cùng đắt,hơn nữa lại là mượn đến

Hỏng rồi thì ai sẽ là người bồi thường đây!

Tần Hãn hít một hơi, tiểu nha đầu này vẫn còn dám ở đó nói năng hàm hồ?

Phó tổng thống tiên sinh thiếu nợ không trả?

Mọi người xung quanh nghe được chuyện này đã bắt đầu xì xào bàn tán 

Thanh âm của cô lại không hề nhỏ, vì là phòng phát sóng trực tiếp nên dù muốn xử lí âm thanh thì cũng không còn kịp rồi.

Đây là chương trình được mười mấy quốc gia phát sóng trực tiếp,những nhân viên phát ngôn cấp cao bây giờ đều đã trở nên hừng hực như kiến bò trong chảo lửa rồi.

Điều bọn họ không biết chính là, người dân nước Bắc Thần vì lời nói của Lộ Tình Không mà trở nên ồn ào hơn bao giờ hết, cuộc bàn tán đã kéo dài từ từ mấy phút trước“phó tổng thống mới nhận chức đẹp trai đến mức”quá đáng hơn là “ phó tổng thống mới nhận chức lại dám thiếu nợ không trả?”……


“Còn ngây ra đấy lm gì, đem cô ta ném ra ngoài cho tôi!”

“Tiên sinh, việc này……”

“Tư kéo…… Tư kéo……” Đó là âm thanh chiếc đầm bị xé rách của Lộ Tình Không.

Đôi mắt hẹp dài của Sở Ngự Bắc càng trở nên nguy hiểm, ở kia kiện lễ phục bong ra từng màng phía trước buông lỏng tay.

Lộ Tình Không tức giận đến mức mặt đỏ bừng lên, đôi tay gắt gao ôm lấy trước ngực, trừng mắt giần giữ nhìn Sở Ngự Bắc, hét to, “Thật vô lễ …… Giết người rồi…… Phó tổng thống thiếu nợ không trả, bây giờ còn muốn giết người diệt khẩu ……”

“Oa……” Lại là những tiếng ồ lên.

“này này này …… Anh làm cái gì vậy, mau thả tôi xuống ……”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.