Đọc truyện Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo! – Chương 29: Chúc hai người hạnh phúc (2)
Cô ghét nhất là loại cỏ dại này, lửa thiêu không tàn, gió xuân thổi lại nảy sinh.
Quan trọng là Sở Vân Triết, dường như là tình cảm của anh ta đối với cô chưa tắt hẳn, trước kia là bởi vì đại vị của họ khác biệt cách xa nhau, hiện tại Lộ Tình Không lấy thân phận này mà ở đó, khó tránh khỏi sự cố không hay.
Lộ Tình Không liếc mắt một cái, coi chuyện đó chỉ như bong bóng xà phòng, mặc kệ ở bất luận trường hợp nào, cô nhất định không ngờ rằng người mình gặp được chính là Lộ Phồn Tinh.
“Lộ Tình Không, tôi đang nói chuyện với chị đó, chẳng lẽ đến phép lịch sự tối thiểu cô cũng chưa được học ư?” câu nói này phát ra,âm lượng của cô ta tăng lớn không ít, trưng ra bộ mặt sắc lạnh, nhưng âm sắc cũng rất mềm mỏng, Lộ Tinh Không giống như đang khinh thường cô ta.
Chung quanh các bạn cùng lớp xì xào bàn tán.
Lộ Tinh Không vội vàng đứng thẳng dậy, liền tìm đến vị trí khác ngồi xuống,không phải là cô dễ bị ăn hiếp, mà thực ra là hiện tại cô không muốn chuốc thêm phiền phức.
“Cô……”
Đường đường đứng ở trong phòng học trước bao nhiêu là người, vậy mà thiên kim nhà họ Lộ lại bị ngó lơ bởi con người kia, tất yếu cảm thấy có chút nhục nhã.
“Tôi đang nói chuyện với cô, cớ sao cô lại cố tính lơ tôi hả? có phải là bởi vì cô trông thấy tình cảm tốt đẹp giữa tôi và Sở Vân Triết? Nếu như cô thích anh ấy, tôi có thể……”
“Vậy tốt quá, hai người chia tay đi, cô đem anh ta trả lại cho tôi!” Lộ Tinh Không lạnh lùng nhếch môi, màn diễn này,không hạ cờ, thật sự quá lãng phí.
“Nhưng bố mẹ hai bên đều đã đồng ý hôn ước của hai đứa rồi, vả lại, hai chúng tôi là thật lòng yêu nhau, vậy nên…ưm….”
“Cho nên, tôi cũng cảm thấy các người là cặp trời sinh đó, tình so kim kiên, tôi chúc phúc cho hai người bên nhau hạnh phúc, hạnh phúc đến già, con cháu mãn đường, cầu xin hai ngừoi đừng đến phiền ta nữa có được không?”
Lộ Tinh Không hít sâu một cái, thật sự là quá đủ rồi.
Nói như vậy không phải là muốn cố ý cho cả thế giới này biết hai người bọn họ đã có hôn ước với nhau rồi ư? cho rằng tình cảm của cô đối với Sở Vân Triết quyến luyến không nỡ rời xa đến mức ấy ư?
“Tinh Không, Cậu vẫn trách tôi à…….” Lộ Phồn Tinh cúi gằm mặt, vài giọt nước mắt lăn xuống hai gò má.
“Đúng thế, mời cô cút đi cho tôi!”
“Tinh Không, chúng ta không hợp nhau là chuyện của chúng ta, không liên quan gì đến Phồn Tinh cả, cho dù tôi có chia tay với cô ấy, hay là cô……” Sở Vân Triết vốn dĩ muốn nói là cô chủ nhà họ Lộ, nhưng có vẻ là thân phận của cô chưa được phép công khai, cũng sợ ảnh hưởng tới Lộ Phồn Tinh, liền bình tĩnh nhuốt lại lời định thốt ra, “tóm lại, chúng ta không thể nữa rồi.”
Lộ Tinh Không cười lạnh lùng, câu nói của cô ban nãy “ hai người chia tay đi, cô đem anh ta trả lại cho tôi”, anh ta chắc hẳn đã nghe thấy, bây giờ thì đúng là há miệng mắc quai luôn rồi.
Cái miệng thối này, nói cái gì không nói, Tinh Không tự trách mình.
“Tôi hiểu rồi, Sở Vân Triết, trước kia tôi thích cậu là thật, nhưng bây giờ tôi đã hết thích anh rồi, lời chúc tôi nói ban nãy đều là thật lòng, hai người quả thực rất xứng đôi.”
Nói đến đây, Lộ Tinh Không nở một nụ cười quyến rũ, ma mị đến mê đắm người khác, vốn dĩ khuôn mặt cô đã hoàn hảo, nay cảnh tượng này xảy ra, thật đúng là mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành.
Tim của Sở Vân Triết nhảy lên một nhịp, có phải là anh đã làm sai chuyện gì hay không.
“Vì vậy, cầu xin hai người khi đến trường đụng mặt tôi thì hãy xem như tôi là không khí đi, không cần phải chào hỏi, ngay cả chào hỏi bằng mắt cũng không cần.”
Lộ Tinh Không nói xong, liền leo lên trên ghế đứng, vỗ tay tứ phương tám phía, tiếp tục nói: “ các bạn học xin hãy hướng về đây một chút, Lộ Tinh không tôi đứng lại nơi này mời mọi người làm chứng cho tôi.”
Cô hướng ngón tay về phía đôi nam nữ kia, “ Tôi không quen biết bạn học này, và cả người thanh niên này nữa, à không đúng, phải nói là, Lộ Tinh Không tôi và hai người bọn họ từ nay tuyệt giao, từ nay nước sông không phạm nước giếng, đến chết cũng không qua lại, phiền mọi người làm chứng cho tôi!”
Lộ Tinh Không nói xong, liền giơ tay lên trước ngực thề, rất có phong thái hiên ngang bất khuất của anh hùng.
Mắt cô đang lúc đó tình cờ quét ca lầu ba của tòa nhà đối diện, liền giật mình hoảng hốt, làm sao mà khuôn mặt làm điên đảo chúng sinh của tên phó Tổng Thống kia lại có mặt tại đó, vào ngay lúc này được cơ chứ?