Đọc truyện Tổng Tài Thật Ngọt Ngào – Chương 46
Tập trước:
– Hây! Chí Vương nghĩ gì mà bảo một đứa như mình đi tìm người trong cả một đám đông như vầy chứ. ” Ọc…Ọc…” ( Tiếng bụng của cô kêu lên). Chết cha, không được rồi phải đi tìm đồ ăn cái đã còn tìm kiếm hả để sau đi.
Yên Yên đi tới bàn để đồ ăn, trong lúc cô đang ăn thì một cô gái khác bước tới đứng bên cạnh Yên Yên. Cô gái đấy thu hút mọi sự chú ý của Yên Yên bởi vì cô gái này rất xinh đẹp và sang trọng. Yên Yên cứ để ý đến cô gái ấy rồi vô tình cô bắt gặp được một chuyện mà chính chuyện này đó đã cứu cô. Khi người con gái kia với tay lấy một ly nước trên bàn Yên Yên đã vô tình nhìn thấy được vết bớt trong lòng bàn tay của cô gái ấy. Nhưng để chắc chắn hơn Yên Yên đã nảy ra một ý định. Yên Yên đã cố tình đổ ly nước của cô gái ấy.
– Ây tôi xin lỗi tôi xin lỗi.
Vừa xin lỗi Yên Yên vừa với tay lấy vài tờ khắn giấy lau tay cho cô gái đấy. Khi Yên Yên lau cô luôn chú ý trong lòng bàn tay của cô gái đó thì đúng thật trong lòng bàn tay của cô gái ấy có một vết bớt. Lần này Yên Yên rất chắc chắn và không thể nào sai được đó chính là cô gái mà Yên Yên cần tìm giúp Chí Vương. Lúc này sau khi lau và xin lỗi cô gái đó xong Yên Yên lấy điện thoại nhắn tin cho Chí Vương và rời đi. Nhưng lúc đó thật không may rằng phần đuôi của chiếc váy mà Hạ Vy đang mặc bị móc vào cái túi mà Yên Yên đeo, khi bước đi Yên Yên đi vô tình đã kéo theo và làm rách nguyên phần đuôi của chiếc váy. Lúc này mọi người đổ dồn mọi sự chú ý về phía Hạ Vy và Yên Yên trong tích tắc điện của buổi tiệc đã bị tắt tối om. Mọi người lúc này ai cũng bàng hoàng, sợ hãi.
– ” Chuyện gì vậy?”
– ” Có chuyện gì thế, tại sao điện lại tắt như vậy chứ”…
Được một lúc điện có trở lại. Không một ai biết được trong lúc điện bị tắt đã xảy ra chuyện gì, mọi người vẫn vui vẻ trở lại buổi tiệc. Nhưng lúc đó một đám người có vẻ là vệ sĩ của một ai đó đang nháo nhào đi tìm người.
Còn về phần Chí Vương, anh đang ở ngoài cửa của buổi tiệc cùng một cô gái nhưng đó không phải là Yên Yên mà đó là Hạ Vy.
– Vừa nãy cô không sao chứ?
– Tôi không sao. Cảm ơn anh rất nhiều vì đã giúp tôi. Không có anh tôi không biết phải làm sao cả.
– Không có gì, chuyện nên làm thôi. Nhưng mà cái này tôi chỉ quấn tạm cho cô thôi còn để cô quấn như thế này mà tiếp tục tham gia buổi tiệc thì có lẽ sẽ….
– Tôi hiểu ý anh. Đúng lúc tôi cũng đang muốn về, hay anh có thể…cho tôi…đi nhờ được không?
– Nếu cô không phiền.
– Cảm ơn anh.
Vậy là Chí Vương quyết định sẽ đưa Hạ Vy về nhà.
Còn về phần buổi tiệc đám người vừa nãy giờ mới biết đó là vệ sĩ của Hạ Vy vì sau khi mất điện và có điện lại họ không còn thấy Hạ Vy ở đâu nên cuống cuồng lên tìm cô.
Trong xe của Chí Vương
” Nhạc chuông điện thoại Hạ Vy reo, cô lấy điện thoại ra coi thì đó là cuộc gọi từ Minh Minh ( Thư lý của Hạ Vy) nhưng Hạ Vy lại giả vờ như không biết và tắt đi.”
– Sao cô không nghe máy?
– Tôi không có thói quen nghe số lạ.
– À, vậy sao.
Sau khi nói chuyện với Chí Vương Hạ Vy lấy điện thoại nhắn tin cho Minh Minh: ” Tôi an toàn, mọi người về đi không cần tìm nữa” Rồi cô tắt nguồn điện thoại để tránh có những cuộc gọi gây phiền phức cho bầu không khí giữa cô và Chí Vương.