Đọc truyện Tổng Tài Thật Ngọt Ngào – Chương 44
Sáng hôm sau, Yên Yên và Chí Vương đi làm cùng nhau. Trong khi Chí Vương đang làm việc thì Tiểu Lí đi vào đưa tài liệu.
– Hạ tổng đây là tài liệu anh cần.
– Được rồi để đó cho tôi.
– À mà Hạ tổng, tối nay anh có một buổi tiệc cần tham dự.
– Tiệc gì?
– Giám đốc của tập đoàn Long Hào có mời anh tới dự một buổi tiệc ra mắt sản phẩm của họ.
– Phiền phức.
– Nhưng tôi nghe nói buổi tiệc hôm nay sẽ có sự xuất hiện của Hạ Vy giám đốc tập đoàn Sunroman mà chúng ta đang muốn hợp tác làm ăn. Chúng ta bây giờ đang muốn mở rộng thị trường ra quốc tế mà công ty của họ lần này về đây là muốn tìm một đối tác làm ăn có uy tín ở bên này để hợp tác, nếu chúng ta hợp tác được với công ty ấy thì vấn đề mở rộng thị trường lại càng dễ dàng hơn. Mà công ty bên đấy cũng không dễ dàng gì nên anh cần phải tạo quan hệ với người ta.
– Hạ Vy? Điều tra tất cả mọi thứ về cô ta cho tôi.
– Tôi biết tính anh nên cũng đã điều tra rồi. Chẳng có gì nhiều ngoài tên, tuổi, nơi làm việc.
– Vậy hình ảnh nhận diện của cô ta thì sao?
– Cô ta rất kín tiếng, từ khi lên nhận chức cho tới giờ chưa từng một lần nhận phỏng vấn nên cũng không có hình ảnh hay bất cứ thứ gì để có thể nhận diện. Nhưng tôi có hỏi được một người bạn của tôi, anh ta nói cô ta có một vết bớt ở ngay lòng bàn tay.
– Vậy thì chúng ta chỉ cần tìm được người có vết bớt trên lòng bàn tay là được.
– Đúng vậy nhưng làm cách nào?
Đúng lúc ấy Yên Yên từ bên ngoài bước vào. Khi Chí Vương nhìn thấy Yên Yên anh đã nảy ra một ý định.
– Chúng ta cần cô ấy.
Yên Yên lại chẳng thể hiểu hai người này đang nói chuyện gì mà lại nhìn mình chằm chằm như thế.
– Hai người nhìn gì thế? Tôi lại làm gì sai nữa à?
Hai người đàn ông này như phớt lờ cô đi, không quan tâm đến lời nói của cô.
– Tiểu Lí chuẩn bị xe cho tôi.
– Rõ Hạ tổng.
Nói xong Tiểu Lí rời đi trong phòng lúc này còn mỗi Yên Yên và Chí Vương.
– Ơ này, rốt cuộc hai người đã nói chuyện gì mà nhìn tôi như vậy.
– Một lát cô sẽ biết giờ thì đi thôi.
– Hả? Đi đâu cơ?
– Đi chuẩn bị kế hoạch cho tối nay.
Yên Yên vẫn không hiểu kế hoạch tối nay mà Chí Vương nói là gì, nó có liên quan tới cô sao? Cô thắc mắc.
Ngay sau đó Yên Yên và Chí Vương lên xe rời khỏi công ty. Chí Vương đưa Yên Yên tới một cửa hàng quần áo nổi tiếng.
– Chí Vương chúng ta vào đây làm gì thế?
– Lựa đồ cho cô.
– Lựa đồ? Để làm gì?
– Tối nay cô sẽ cùng tôi đi dự một buổi tiệc nhưng không phải là đi chơi mà tôi có nhiệm vụ dành cho cô. Tất nhiên khi làm xong cô sẽ có tiền thưởng.
– Tiền thưởng? Bao nhiêu bao nhiêu?
– Cô yên tâm sẽ không thiệt cho cô đâu.
– Nhưng nhiệm vụ là gì?
– Nhiệm vụ tối nay của cô là sẽ phải đi tìm người giúp tôi.
– Tìm người? Tôi tưởng tay mắt của anh ở khắp mọi nơi nên cái gì cũng biết chứ.
– Đừng giỡn. Nghe tôi nói tiếp, cô chỉ cần tìm một cô gái có vết bớt ở lòng bàn tay tìm được thì báo cho tôi biết.
– Bằng cách nào chứ? Mà bớt gì lại nằm trong lòng bàn tay ai mà tìm cho lại.
– Tôi không biết cô muốn làm cách nào thì làm phải tìm ra cô gái đó cho tôi bằng mọi giá.
– Mà này cô gái đó là ai thế? Tại sao phải tìm cô gái đó bằng mọi giá, chả nhẽ là bạn gái cũ của anh.
– Bớt vớ vẩn đi nếu là bạn gái cũ tôi còn cần cô làm gì.
– Ừ nhỉ.
– Thôi được rồi tạm gác chuyện đó lại giờ thì phải thay đổi cô cái đã. Nhân viên đâu, cô lựa bộ trang phục nào đẹp nhất ở tiệm của các cô cho cô ấy thử giúp tôi.
– ” Được tôi sẽ giúp cô ấy, phiền anh đợi một lát”.
Vậy là Yên Yên được đưa đi thử những chiếc váy đầu tiên.