Tổng Tài Phúc Hắc Bá Đạo Lão Bà Em Thật Mê Người!

Chương 71: Nghe Được Cuộc Trò Chuyện 3


Đọc truyện Tổng Tài Phúc Hắc Bá Đạo Lão Bà Em Thật Mê Người! – Chương 71: Nghe Được Cuộc Trò Chuyện 3


Tất cả người phòng Thiết Kế đều hiểu rõ, nhưng không ai muốn nói ra, tránh chuốc họa vào thân.

Chỉ là Khả Khả không nhịn được, mới tâm sự với Hạ Tử Hy.

Hạ Tử Hy Vừa ăn vừa tập trung suy nghĩ, “Có thể Lăng Tiêu Vân nghĩ rằng em xinh đẹp hơn cô ta!”Nghe câu trả lời này của Hạ Tử Hy, Khả Khả không nhịn được bật cười thành tiếng.

Hiện tại cô không những cảm thấy miệng lưỡi Hạ Tử Hy lợi hại, mà cô còn cảm thấy Hạ Tử Hy rất hài hước.

Dù cho đây là sự thật, nhưng thông qua cách nói chuyện của Hạ Tử Hy, Khả Khả vẫn cảm thấy rất buồn cười.

Lúc này, Hạ Tử Hy nhìn cô, vừa ăn vừa nói: “Chị không cảm thấy vậy sao?”Khả Khả liên tục gật đầu nói: “Tử Hy, chị phát hiện, tính cách của em càng ngày càng hợp với chị!”“Vậy rốt cuộc chị cảm thấy có đúng không?”“Đúng!” Khả Khả gật đầu, cô chính là thích sự tự tin này của Hạ Tử Ну.


Hạ Tử Hy mỉm cười, cũng không nói gì thêm, hai người liên tiếp dùng bữa.

Thông qua cuộc nói chuyện lần này, quan hệ giữa Hạ Tử Hy và Khả Khả như sát lại với nhau hơn.

Hai người vừa nói vừa cười, chủ đề nói chuyện cũng tăng lên không ít.

Sau khi ăn cơm xong, hai người liền cùng nhau quay về văn phòng.

Lúc này Mục Cảnh Thiên và Lăng Tiêu Vân hai người đang dùng bữa trong một nhà hàng món Tây, Mục Cảnh Thiên vẫn giữ im lặng, tuyệt đối không mở miệng nói chuyện, Lăng Tiêu Vân lúc này đang ngồi trước mặt hắn, đây cũng là lần đầu tiên cô có thể cảm nhận rõ ràng rằng người đàn ông đang ngồi trước mặt mình, nhưng trái tim là không ở bên cô.

“Anh đang nghĩ gì vậy?” Lăng Tiêu Vân nhìn Mục Cảnh Thiên mở lời.

“Không có gì!” Mục Cảnh Thiện lạnh nhạt trả lời, sau đó nhìn LăngTiêu Vân, “Tại sao hôm nay lại đột nhiên đến tìm anh ăn cơm vậy?”Nghe câu hỏi của Mục Cảnh Thiên, Lăng Tiêu Vân ngước mắt lên nhìn hắn, sau đó nói: “Tất nhiên là do nhớ anh rồi, em trước đây không phải cứ cách ba hay năm ngày đều đến tìm anh hẹn ăn cơm sao?”Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên nhướng mày, lần đầu tiên hắn cảm giác vô cùng chán ghét khi ở bên Lăng Tiêu Vân, mỗi khi ở bên nhau, nếu không phải em nhớ anh thì sẽ là em yêu anh, không có bất kỳ dinh dưỡng nào, lúc này trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện khuôn mặt Hạ Tử Hy.

Hiện tại cô ấy đang ăn gì!Mục Cảnh Thiên suy nghĩ.

Nhà hàng hắn đang dùng bữa cũng chính là nhà hàng lần trước hắn đưa Hạ Tử Hy đến đây.

Lần hẹn trước mặc dù hai người bọn họ đều không nói quá nhiều, nhưng cảm giác vô cùng thú vị.


Nhìn bộ dạng không chút hứng thú gì với cô của Mục Cảnh Thiên, cảm giác bất an của Lăng Tiêu Vân càng tăng cao.

“Cảnh Thiên!” Lăng Tiêu Vân lúc này đột nhiên buông dao nĩa trong tay xuống, vươn tay nắm lấy bàn tay Mục Cảnh Thiên, đáng thương hỏi hắn: “Cảnh Thiên, có phải anh không còn yêu em nữa không?”Nhìn bộ dạng hiện tại của Lăng Tiêu Vân, Mục Cảnh Thiên suy nghĩ trong chốc lát sau đó trả lời: “Làm sao có thể, em đừng suy nghĩ lung tung!”“Nhưng em luôn cảm thấy tình cảm của anh đã không còn bên em!”.

Lăng Tiêu Vân lo lắng hỏi, trước đây chỉ là những cảm giác mờ nhạt, nhưng hôm nay cảm giác lo lắng càng tăng lên.

Nhìn thấy bộ dạng lo lắng của Lăng Tiêu Vân, Mục Cảnh Thiên liền nói: “Em suy nghĩ nhiều rồi, chỉ là gần đây công việc có chút bận rộn, nên không chú ý nhiều đến em thôi!”Nghe câu trả lời của Mục Cảnh Thiên, Lăng Tiêu Vân chớp mắt: “Thật như vậy sao?”Mục Cảnh Thiên gật đầu.

Nếu Mục Cảnh Thiên đã nói như vậy, thì Lăng Vân Tiêu sẽ nguyện ý tin tưởng.

Lăng Vân Tiêu tin rằng, dù cho Mục Cảnh Thiên có ý muốn lừa gạt cô, cũng vì yêu cô, nếu một người đàn ông đến lừa bạn cũng không muốn làm, như vậy có thể nói rằng anh ta đã không còn yêu bạn nữa rồi.

“Được rồi, nhanh ăn đi, đừng suy nghĩ lung tung nữa!” Mục Cảnh Thiên nói sau đó rút tay về, vỗ nhẹ lên người cô.

Lăng Vân Tiêu nhìn Mục Cảnh Thiên gật đầu cười: “Vâng!”Sau đó, tiếp tục cúi đầu thưởng thức bữa ăn.


“Đúng rồi, Cảnh Thiên, vấn đề liên quan đến việc hợp tác giữa Lăng thị và Vân Duệ, ba của em đã nói với anh hay chưa?” Lăng Tiêu Vân cố tìm chủ đề để nói chuyện với hắn.

“Đã nói rồi!” Mục Cảnh Thiện lạnh nhạt trả lời.

“Vậy thì anh nghĩ như thế nào?” Lăng Tiêu Vân hỏi.

Nhắc đến chuyện này, Mục Cảnh Thiên lập tức ngước nhìn Lăng Tiêu Vân, xem ra đây mới chính là mục đích chính mà hôm nay Lăng Tiêu Vân đến tìm anh.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.