Bạn đang đọc Tổng Tài Mặt Lạnh Cực Sủng Vợ Yêu FULL – Chương 53: Oan Gia Ngõ Hẹp
Buổi chiều Hàn Bách bị Diệp Tử Kì gọi ra, cô ấy hỏi đi hỏi lại chuyện đăng ký kết hôn của hai người, cầm quyển sổ nhỏ trên tay mà không dám tin: “Ôi! Giờ phút này mình vẫn chưa dám tin cậu đã kết hôn, đúng rồi hôn lễ của hai người bao giờ thì tổ chức?”
“18 tháng sau”
“Nhanh như vậy? Quả nhiên là người nào đó nóng vội” Diệp Tử Kì chép miệng nói.
“Cậu cũng tới tuổi rồi nên tìm cho mình một người thôi” Hàn Bách nửa thật nửa đùa nói.
“Thôi đi, mình không dính dáng tới mấy cái vụ này đâu, yêu đương ư? Không bao giờ” Không hiểu sao trong đầu Diệp Tử Kì lại hiện lên khuân mặt điển trai của Minh Triết.
Vớ vẩn thật!!!!
“Cần hay không để mình giới thiệu cho, mình quen một người bạn vẫn còn độc thân đây” Hàn Bách nhớ tới trong nhóm có mỗi Minh Triết là chưa có vợ.
Tên đó cung không tồi.
“Thôi nào, bản cô nương mới đi xem mắt buổi sáng, vốn đã không có hứng thú lại còn bị cưỡng hôn,nhắc đến tức chết mình” Diệp Tử Kì thở dài.
“Cưỡng hôn?”
“Đúng, kể cho cậu nghe…” Diệp Tử Kì đem toàn bộ sự việc nói ra.
Sau đó bức xúc: “Mình chỉ kêu tên đó phối hợp với mình một chút mà anh ta lại dám cả gan hôn mình”
“Dù sao anh ta cũng giúp cậu đuổi được một bông hoa” Hàn Bách nghe xong chỉ biết cảm thông.
“Nhưng là nụ hôn đầu của mình đó, nụ hôn đó mình tích giữ để danh cho chồng tương lai lại bị tên vô lại đó cướp mất, chồng tương lai cho vợ xin lỗi nhiều nhiều lắm…” Diệp Tử Kì nước mắt lưng tròng than.
Hàn Bách giật giật khoé môi lại nghe Diệp Tử Kì nói: “Mình nhất định phải tìm cái tên khốn khiếp đó cho hắn một trận”
“Cậu biết người ta là ai không?” Hàn Bách hỏi trúng tiêu điểm khiến Diệp Tử Kì nghẹn họng.
“Dù có đào 3 tấc đất mình cũng sẽ tìm hắn”
“Vậy…” Hàn Bách chưa nói hết câu điện thoại bống reo lên, là Tề Y Nhi gọi tới.
“Dạ? Em nghe nè chị” Hàn Bách nói.
“Tiểu Bách tới chỗ chị ăn tối chung đi, mừng hai người kết hôn” Giọng Tề Y Nhi vọng ra.
“Vậy được, em có thể dẫn một người tới được chứ?” Hàn Bách muốn dẫn theo Diệp Tử Kì biết đâu cô nàng lại vừa mắt với Minh Triết.
“Được chứ, nhớ ghé nha” Tề Y Nhi nói.
Cô cũng đoán ngầm Hàn Bách sẽ đưa ai tới rồi.
Hai người lại nói thêm vài câu nữa rồi cup máy.
Hàn Bách nói với Diệp Tử Kì: “Tối cậu rảnh không?”
“Rảnh, sao vậy?”
“Tụ họp ăn cơm với bọn mình cho vui” Dù sao cũng có 5 người bọn họ thêm Diệp Tử Kì nữa lại càng vui.
“Tụ họp ăn cơm sao? Có trai đẹp không?” Diệp Tử Kì hỏi nhỏ.
“Đương nhiên có, nhưng là có 1 người thôi, còn lại đều đã có chủ” Hàn Bách thành thật nói.
“…” Diệp Tử Kì không biết nói sao, tới đó chẳng phải sẽ bị ăn cơm cún nhiều nhiều hay sao.
Cuối cùng Diệp Tử Kì cũng đành ngoan ngoãn theo Hàn Bách tới chỗ Tề Y Nhi.
“Tiểu Bách, ơ Tử Kì em cũng tới à?” Tề Y Nhi thấy bọn họ tiến vào liền đứng lên.
Hàn Bách cười gật đầu.
Diệp Tử Kì vẫy tay lên tiếng: “Chào mọi người, tối nay làm phiền rồi”
“Ồ một cô bé sao?” Cao Lãng tay cầm ly nước đi lại cạnh Tề Y Nhi nói.
Diệp Tử Kì đang tính nói thì nhìn thấy bóng dáng mình đang tìm kiếm cách đó không xa.
Minh Triết dường như nhận ra Diệp Tử Kì hơi bất ngờ vì gặp lại sớm như vậy, môi nở nụ cười: “Hi!”
“Hi cái đầu anh mà hi, hôm nay anh xong đời rồi” Diệp Tử Kì lập tức bùng nổ sát khí, xắn tay áo lên.
“Em dữ quá đó mèo nhỏ à” Minh Triết rất hưởng thụ dáng vẻ này của Diệp Tử Kì.
“Nói ai là mèo nhỏ hả!” Diệp Tử Kì gầm lên rồi lao tới phía Minh Triết như bay.
Động tác của Minh Triết vô cùng nhanh né được đòn tấn công của Diệp Tử Kì, lên tiếng khen: “Còn biết võ công nữa sao mèo nhỏ”
“Câm miệng!” Diệp Tử Kì tức giận lại lao đến, sao tên này nhanh vậy, đường đường là con gái của đại tướng trong quân nhân mà một tên đàn ông bèo cũng không đánh trúng.
“Con gái nên dịu dàng một chút” Minh Triết vừa né đòn vừa nói.
“Ơ…hai người này..” Ba người còn lại đơ ra nhìn một màn em đánh anh né trước mặt.
“Con bé bị sao vậy?” Tề Y Nhi hỏi.
“Em cũng không rõ lắm..” Hàn Bách cũng đang đơ ra vì hai người này vừa gặp mặt đã đánh nhau.
Mãi một lúc lâu sau, hai người vì mệt nên đã dừng lại, ngồi xuống thở dốc, Hàn Bách mang nước lại: “Có chuyện gì vậy sao vừa gặp đã đánh nhau?” Không hiểu sao cô có cảm giác hai người này sẽ có gì đó.
“Bách Bách, người đàn ông mình nói tới chính là hắn ta!” Diệp Tử Kì vẫn đằng đẵng sát khí.
“Tên đó là Minh Triết sao?”
“Tên nào cơ?” Chế độ hóng chuyện của Cao Lãng lập tức bật, Tề Y Nhi cũng nhìn theo.
“Này a Triết cậu làm gì con gái nhà người ta vậy?” Cao Lãng đổi mục tiêu quay ra nhìn Minh Triết.
“Không làm gì”
“Đừng chối, khai mau!”
“Chuyện gì vậy?” Tề Y Nhi nhìn Hàn Bách hỏi.
“Minh Triết cướp nụ hôn đầu của Tử Kì”
“Ôi có chuyện đó sao? Tiểu Kì này chị thấy Minh Triết không tồi đâu đó, đẹp trai, gia thế lại khủng nữa” Tề Y Nhi bật chế độ bà mai.
“Em mới không cần người như anh ta” Diệp Tử Kì liếc mắt ngườm Minh Triết.
Tề Y Nhi cảm thấy tình cảnh này hơi quen, giống với bản thân khi Cao Lãng theo đuổi ghê ý, vậy thì không phải nói nhiều nữa hai người này chắc chắn có thể..