Tổng Tài Lãnh Khốc Bảo Bối Mơ Màng

Chương 6


Đọc truyện Tổng Tài Lãnh Khốc Bảo Bối Mơ Màng – Chương 6

Cả ngày tâm thần không yên, trong đầu luôn hiện ra khuôn mặt nhỏ nhắn chọc người trìu mến. Vũ Tuấn âm thầm cười khổ, anh thật đúng là rơi vào bể tình rồi, chỉ mới thấy mặt cô gái nhỏ kia thế nhưng đã chiếm cứ cả trái tim anh, làm cuộc sốnh hai mươi bảy năm yên bình của anh bắt đầu nổi lên rung động.

Tiếng gõ cửa vang lên “Vào đi!” “Tổng giám đốc, yến tiệc buổi tối tôi theo ngài ra ngoài sao?” Bí thư Trương cười quyến rũ với Vũ Tuấn. Yến tiệc tối nay anh cũng không thông báo liên lạc với bất kì bạn gái nào, nhân cơ hội này cô ta có thể tiến thêm một bước.

“Yến tiệc tối nay tuỳ cô và Lý kinh lý bộ phận PR đi.” Yến tiệc? Trời mới biết hiện tại anh nào có tâm tư quản cái yến tiệc râu ria gì, chỉ muón chạy về trêu chọc búp bê khả ái đã làm hao phí tất cả tâm tư của anh.

“…..Dạ!” Cái gì! Anh không đi, để ả đi theo bộ phận PR, quản lý quan hệ xã hội là thân phận gì ag đòi xứng đôi vố ả! Nếu không phải bởi vì để Vũ Tuấn thấy năng lực có thể trở thành tổng giám đốc phu nhân của cô ta mà không phải một bnạ gái để đùa bỡn, cô ta đường đường là đại tiểu thư nhà họ Trương sẽ đến làm công việc này. Nói giỡn! Hàn Vũ Tuấn! Không lâu nữa anh sẽ biến thành của tôi!

Khuôn mặt người phụ nữ vốn xinh đẹp cao quý vì vẻ mặt dữ tợn mà biến thành kinh khủng. Giẫm giày cao gót trở lại phòng làm việc lúc đi qua phòng phụ tá thư kí, “Vương tiểu thư, tối nay Thôi thị tổ chức yến tiệc, cô hãy theo Lý kinh lý đến đó. Hiện tại đi pha cho tôi một ly cà phê.” Thư kí Trươmg cao ngạo chỉ huy những người khác.

Nhà họ Hàn. Thím Trương dẫn Hà Tình tuỳ ý đi dạo.


“Hà Tình, thế nào, thích nơi này không?” Thím Trương nhìn Hà Tình ôn nhu hỏi.

“Thích, rất thích! Nơi này vô cùng xinh đẹp.” Hà Tình càng đi càng cảm thấy vườn hoa này rất thân thiết, làm cô có cảm giác có thể yên tâm tự tại hít thở.

“Ha hả…… Nhìn Hà Tình cũng biết là cô bé ôn nhu khả ái rất thích hợp hoàn cảnh như vậy, Hà Tình đứng ở trong khu vườn giống như một bức hoạ.” Thật là một cô bé xinh đẹp.

Hà Tình nghe thím Trương khích lệ gương mặt nhỏ nhắn liền đỏ lên.

Đi tới sau viện, một kiến trúc Mellie xinh đẹp được xây dựng trong vườn hoa, cô vừa nhìn liền thích. Cái nhà ấm này được làn bằng thuỷ tinh trong suốt, chia làm một lớn một nhỏ. Trong phòng cũng được ngăn bởi thuỷ tinh.

Ngoại trừ sự sống động này, quan trọng nhất vẫn là sự mát mẻ, yên bình. Bên trong đủ các loại hoa cỏ thực vật. Thậm chí bên trong còn đào một chiếc ao nhỏ trồng rất nhiều thực vật dưới nước. Trong không khí còn tản ra mùi thơm nhàn nhạt, thỉnh thoảng có mấy con bướm làm hình ảnh càng thêm sống động. Một góc trong nhà ấm trồng một cây to che nắng tạo cảm cảm giác mát mẻ rất nhiều. Bên cạnh đặt một giá sách được chế từ gốc cây, có thể thấy chủ nhân nơi này rất thích chụp ảnh. Một tủ lạnh nhỏ dùng để để thức ăn, rất nhiều vật phẩm đáng đáng yêu trang nhã. Hiển nhiên là một không gian thư giãn. Giống như không gì có thể quáy nhiễu sự yên tĩnh nơi đây, dĩ nhiên Hà Tình rất thích chỗ này.

Thím Trương phát hiện Hà Tình rất thích và tò mò về chỗ này, mất trí nhớ có thể làm người ta quên hết cách sử dụng thiết bị điện sao? Mặc dù kinh ngạc năng lực nhận biết của Hà Tình, nhưng đối mặt với mông Hà Tình giống như tờ giấy trắng thím Trương vẫn rất kiên nhẫn giải thích mọi cái cho Hà Tình. Đợi Hà Tình hiểu rõ thì để Hà Tình ở lại tự hưởng thụ không gian nhàn nhã này, còn bà thì một mình rời đi.

“Thím Trương, thím Trương, thím lại đây một chút!” Mẹ Hàn nhìn thím Trương một mình đi tới, vội kêu lên. Thím Trương bước nhanh đi tới, mẹ Hàn lôi kéo bà ngồi trên ghế hỏi “Hà Tình đâu? Về nghỉ ngơi rồi sao?”

“Không có, đàng ở trong nhà kính trồng hoa, rất thích nơi đó của bà chủ! Dáng vẻ rất vui vẻ.”

“Phải phải, vừa nhìn đã biết nó là đứa thích yên tĩnh, nhất định sẽ thích nơi đó. Thím Trương, như thế nào, bà cũng cảm thấy rất thích hợp đúng không?”

“Phải, cô bé rất tốt, tôi cảm giác nhất nhất định Vũ Tuấn sẽ động tâm!”


“Nha, bà cũng cảm thấy như vậy! Lần đầu tiên tôi nhjnf thấy nó đã cảm thấy như vậy, cảm giác nó nhất định sẽ trở thành con dâu của tôi! Vũ Tuấn nhất định sẽ yêu con bé! Ai, lời nói lúc trước của thầy bói làm tôi lo lắng thật lâu, hơn nữa với tính cách của Vũ Tuấn… tôi còn tưởng rằng hắn không hoàn chỉnh. Cho nên nhất định phải giữ con bé lại, nghĩ biện pháp tạo cơ hội cho bọn họ. Thấm Nhụy, đứa bé kia không đáng tin cậy lắm, đừng để con bé đến làm phiền thì tốt hơn, cũng đừng quá trông cậy vào nó.

Nhưng là chúng ta ra mặt can thiệp quá rõ ràng sợ Vũ Tuấn sẽ có mâu thuẫn, con trai của tôi dây! Ai….. Không có chuyện gì thông minh như vậy làm gì a! Một chút cũng không đáng yêu! Xem ra chúng ta phải nghĩ biện pháp thật tốt!”

“Dạ, không phải mấy ngày nữa bà chủ muốn cùng ông chủ ra ngoài đi bơi sao?”

“Phải! Đúng vậy, tôi đang lo lắng có nên hủy chuyến đi hay không!”

“Ngàn vạn không được hủy, tốt nhất nên đi sớm! Để bọn họ có thể ở chung, bà chủ sẽ nhờ Vũ Tuấn chăm sóc Hà Tình.”

“Đây đúng là biện pháp tốt, nhưng mà nhà chúng ta nhiều người giúp việc chăm sóc Hà Tình như vậy nó sẽ quan tâm sao. Nó đi sớm về muộn như vậy, nói không chừng nhờ nó chăm sóc một tháng nó cũng không biết người mình chiếu cố có hình dạng như thế nào!”

“Dạ…… Vũ Tuấn đúng là có thể có như vậy.”


“A, có! Thím Trương, nhà chúng ta cũng nên “tu sửa” rồi! Ha hả……”

“Tu sửa? Hmm, đúng đúng! Cần phải tu sửa, cũng lâu rồi người giúp việc không được nghỉ! Ha hả……”

“Đúng đúng! Sau đó…… phòng của Vũ Tuấn…. Ha hả…… thím Trương bà chuẩn bị một chút để cho Hà Tình chuyển vào ở. Nhớ buổi tối bà cũng đừng ở lại. Cô nam quả nữ, mới có củi khô lửa bốc!”

“Biết biết. Cũng rất lâu rồi tôi không ôm cháu bảo bối, tôi sẽ đến nhà con gái ở.”

Hai người vẻ mặt vui vẻ giống như vừa hoàn thành một chuyện vĩ đại. Ông xã… chúng ta nên đi du lịch rồi! Vốn muốn đi ra ngoài mấy ngày, nhưng xem ra lần này phải đi một thời gian, tốt nhất là đi khắp thế giới! Đúng rồi, còn phải báo cho con bé Thấm Nhụy, không được đến quấy rối!

Mẹ Hàn đi tới cười cười, chuẩn bị cho “kế hoạch con dâu” của bà.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.