Tổng Tài Khó Ưa Và Nàng Ngốc

Chương 20: Bỏ Trốn


Bạn đang đọc Tổng Tài Khó Ưa Và Nàng Ngốc FULL – Chương 20: Bỏ Trốn


Cô do có thai lại còn rất yếu, nên ko thể xuống giường thăm chị anh được, cô rất áy náy vì cô mà chị anh xảy ra chuyện, cô không hề biết chị anh bị bệnh tim và sắp được phẫu thuật.

Bên phòng khác của bệnh viện
Mọi người ai cũng lo cho chị anh, mà quên bén đi cô
“Em ở đây rồi con bé ai lo, nó dang mang thai con của em, với lại em còn có lỗi với con bé, cẩn thận nó bỏ em đi đừng có mà hối hận, chị ở đây có mọi người rồi con bé thì có một mình” chị anh cười nhắc nhở anh.

“Nhưng em cũng lo cho chị mà, chị không trách tụi em sao?” Anh nhẹ giọng hỏi lại

“Làm sao trách tụi em được, chị cũng biết anh ta trăng hoa lâu rồi, không biết đã biết bao nhiêu cô gái bị ép làm vợ hắn rồi,do hắn cậy thế là luật sư nên biết được lỗ hổng của pháp luật, nên mới làm xằng làm bậy, thật ra chị cũng đã đề nghị ly hôn rồi, anh ta không đồng ý, tờ đơn chị vẫm còn cất trong ngăn tủ ở nhà, không tin em cứ về kiểm tra” chị anh nói
” Vậy tại sao chị lại phát bệnh mà ngất” Minh Thành nói
” Chị không ngờ người hắn không muốn dừng lại lại là em dâu, có lần chị nghe hắn nói bằng mọi giá phải lấy lại được, thêm nữa là hắn muốn hại em trai yêu quý của chị nên chị mới….” Nói rồi Trang Nhã bắt đầu rơi nước mắt
” Chị bình tĩnh đi, lúc này không phải lúc xúc động, sẽ rất ảnh hưởng tới sức khỏe của chị” anh vội nói
“Được, vậy em về an ủi vợ mình đi, chắc con bé lo sợ lắm” chị anh cười nói
“Dạ, vậy e sang đó một chút em lại qua thăm chị” anh vừa nói liền gấp rút chạy sang phòng của cô
“Thằng nhóc lúc nào cũng cứng miệng, miệng nói không lo nhưng trong lòng sắp chịu hết nổi rồi, vậy là đêm chúng nó đám cưới thật sự có chuyện gì rồi?” Trang Nhã cười nói với mọi người nhưng chỉ một lúc sau nụ cười tắt hẳn thay vào đó sự lo lắng.

” Chị nói vậy nghĩa là sao, cái câu sau của chị đó?” Minh Thành hỏi lại cô, đó cũng là câu hỏi ông nội muốn hỏi
“Là sáng sớm sau hôm đám cưới, cháu thấy con bé xuống bếp, phụ chị Dung dọn trong bếp dù chị Dung có nói thế nào con bé vẫn không lên, gặp cháu con bé vẫn nở nụ cười nhưng trong đôi mắt nó có chứa nỗi buồn, cháu còn thấy bên má nó còn có vết bầm rất mới đã được che đi phải nhìn thật kĩ mới thấy, cháu có hỏi thì con bé chỉ nói vết thương cũ, nghĩ chuyện hai vợ chồng nó nên cháu không dám hỏi nhiều.” Trang Nhã kể lại
“Ta nhớ rồi, hôm đó trong lúc ăn sáng nó vẫn cười nói vui vẻ với mọi người như không có chuyện gì xảy ra, chắc là nó phải chịu đựng dữ lắm, tội nghiệp con bé, bị đối xử tệ cũng không nói ra một tiếng!” Ông nội nói
Ở phòng bệnh của cô một tiếng trước khi anh quay lại
Cô đang ngồi bó gối trên giường mà khóc, tự trách, mình phải ra đi, vì mình mà gia đình anh gặp chuyện, anh chắc chỉ vì đứa nhỏ cho nên anh mới nói ngọt ngào với mình thôi,sau khi sinh xong anh sẽ chiếm lấy con cô và sẽ đuổi thẳng cổ mình đi, chắc chắn như vậy rồi.


Nói rồi cô thay bộ quần áo khác dù tay đang bó bột, mình mẩy ê ẩm đau nhức, đầu lại choáng váng nhưng vẫn cố trốn ra ngoài.

Cô lên xe taxi nhưng cũng chẳng biết đi đâu trước mắt cứ chạy đi đã càng xa càng tốt.

Cô chẳng còn nơi nào để đi, về nhà thì ba mẹ sẽ lo, phải làm sao đây.

“Alo chị, có ba mẹ đó không? May quá vậy chị giúp em một chuyện được không em đang ở gần nhà, chị ra đây đi e có chuyện cần nhờ đến chị” cô gọi cho chị của mình
Một lúc sau chị cô cũng ra đến nơi cô gọi chị vào xe ngồi, thấy tay cô bó bột, rồi còn quấn gạt trên đầu cô giật mình liền hỏi
“Em bị sao vậy, sao như thế này, có nghiêm trọng lắm không?”
“Không sao đâu chị, chỉ trầy xước một chút thui, em nhờ chị đưa em tới nhà trọ của Hồng, chị nói nhà mình dọn sang căn quá nhỏ không đủ chỗ ở, em sẽ thuê một thời gian nhà của Hồng chỉ đừng cho ai biết chuyện e ở đó được không?” Cô nói

“Uhm, mà anh ta làm gì em mà thương tích như thế này vậy,?” Chị cô lo lắng
“Em bị người trong tập đoàn ganh ghét rồi họ đánh thôi, sau này không đi làm nữa sẽ không sau, tiền tiết kiệm em để dành cũng sống được vài tháng, vài tháng tới em không gửi tiền về cho mọi người được chị lựa lời nói dùm em” cô nói giọng cô có chút buồn
“Uhm chị biết rồi”Chị cô gật đầu
” Tay em như vậy làm sao ở một mình được, chị vừa được nhận vào công ty H, mà thôi để chị xin nghỉ một thời ⁶ ⁵ được thì nghĩ luôn sau này tìm việc ở chỗ khác vậy” chị cô cười nói với cô.

“không sao mà em tự làm được, chị mua hộ em một chút đồ ăn được không? từ hôm qua giờ em nằm viện chưa ăn gì cả” cô nói
“được” nói rồi chị cô đi nhanh.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.