Bạn đang đọc Tổng Tài Hắc Bang Và Phu Nhân Trên Danh Nghĩa – Chương 1: Mất Tích
Tại Kim gia………
Cốc…cốc….cốc.
– “Chị! Em có thể vào được không?” Yoonhye cất tiếng hỏi.
– “Em vào đi.”
Yoonhye đẩy cửa bước vào, cô kìm nén cảm xúc của mình, cố nở ra một nụ cười gượng gạo.
Vậy là sau ngày hôm nay, mơ ước của cô sẽ kết thúc, sau ngày hôm nay cô phải khép lại những tương tư về anh vì cô có thể và chỉ có thể là em vợ của người con trai cô yêu nhất.
Trấn tĩnh lại những suy nghĩ trong lòng, Yoonhye nhìn Yoonna vui vẻ khen ngợi: “Oa! Chị hai của em thật xinh đẹp nha! Chắc chắn hôm nay chị sẽ là cô dâu đẹp nhất, hạnh phúc nhất!”
Yoonna trong bộ váy cô dâu tinh khôi, xinh đẹp đi đến nắm tay cô em cái nhỏ của mình, thủ thỉ: “Cảm ơn em Yoonhye! Chị biết là em cũng yêu anh ấy, nhưng giờ anh ấy lại sắp trở thành anh rể của em! Nhưng mong em hiểu cho chị, chị thật sự rất yêu anh ấy!”
Yoonna cố nhấn mạnh hai chữ “anh rể” như để nhắc nhở Yoonhye phải biết vị trí của mình.
Đúng là một khi đã rơi vào tình yêu, con người ta sẽ trở nên ích kỉ hơn, bởi họ luôn muốn mình là duy nhất của người kia.
Yoonhye đáp lời Yoonna trong sự lúng túng.
Cô hiểu chứ, đương nhiên rồi, cô đâu phải con ngốc mà không hiểu ý trong câu nói của chị mình, cố nở ra một nụ cười, cô đáp:
– “Chị, chị yên tâm! Em biết vị trí của mình, vả lại chị là chị của em và …người anh ấy yêu cũng là chị, không phải em.”
Yoonna nhận ra câu nói của mình có phần quá đáng, cô cười cười nửa thật nửa đùa nói: “Ừm, em là em gái của chị mà, em sao có thể làm vậy chứ? Chị đúng là suy nghĩ hơi nhiều rồi.
Xin lỗi em nha, Yoonhye! Được rồi, lại đây cho chị ôm một cái trước khi bà chị già này thoát hội FA nào!”
Yoonna nhận thấy lời của mình có ảnh hưởng đến tâm trạng của Yoonhye liền chuyển đề tài, bởi thật sự cô rất thương đứa em gái này của mình.
Nhưng cũng phải thôi, ai mà chả muốn chồng là duy nhất của mình.
– “Vâng, chị hai.
Em lại sắp phải xa bà chị yêu dấu này rồi!”
Cô cũng biết chị mình không muốn nhắc đến nữa nên cũng vui vẻ chuyển đề tài.
Hai chị em vui vẻ ôm nhau thắm thiết như kiểu sắp phải xa cách nửa vòng trái đất mà không gặp lại vậy!
– “Ôi! Chị còn ôm nữa là em chết ngạt bây giờ.”
– “Ồ, chị xin lỗi.”
– “Không sao, không sao đâu.
Em chỉ giỡn thôi mà! Vậy thôi, em ra ngoài trước đây.
À, chị có muốn uống chút sữa ấm không? Em sẽ mang vào cho chị!”
– “Ừm! Vậy phiền em.”
– “Vậy em sẽ đi lấy ngay đây, đợi em một chút nha! Bye bye chị yêu!”
Yoonhye cười híp mắt chạy ra ngoài, vừa đóng cửa lại cô cong môi cười khổ.
“Chị xin lỗi! Nếu người đó không phải là anh ấy thì có lẽ chị sẽ nhường lại cho em.
Chị đã hứa sẽ nhường em mọi thứ, nhưng anh ấy là ngoại lệ.
Thật xin lỗi em, Yoonhye.”
Yoonna chìm trong suy nghĩ hỗn độn của mình mà không để ý trong căn phòng đã xuất hiện thêm người thứ hai.
“Ư..ưʍ…ưm”, cô kêu khẽ vài tiếng rồi ngất lịm đi.
– “Thưa chủ nhân, nhiệm vụ đã hoàn thành.”
—————
Tại Jeon gia………..
– “Không, không xong rồi Tổng tài, thiếu…thiếu phu nhân mất tích rồi.” Một tên vệ sĩ hớt hải chạy vào báo tin.
Nghe được tin này, Jungkook không khỏi tức giận, anh nhìn đám vệ sĩ, khuôn mặt không mấy dễ chịu quát lớn: “Các người bảo vệ cô ấy kiểu gì vậy hả? Một lũ vô dụng! Nuôi các người chỉ tốn cơm.”
– “Thư kí Jung lấy xe cho tôi.
Điều động người đi tìm cho tôi.
Mau!”
– “Nhưng thưa tổng tài, chỉ còn gần 1 tiếng nữa hôn lễ sẽ tiến hành liệu có kịp không ạ?” Thư kí Jung lo lắng.
– “Không nhiều lời, cho dù phải lật tung cái Thủ đô này lên cũng phải tìm cho ra.”
– “Nhưng,…!tôi chỉ sợ không kịp tiến hành hôn lễ.”
– “Không kịp thì hủy bỏ.”
– “Cái gì, Jungkook, con vừa nói gì? Hủy hôn?” Ông Jeon đi vào nghe tiếng con trai thì nhăn mặt hỏi.
– “Ba? Mẹ?”
– “Jungkook, con nói gì? Hôn lễ hủy bỏ? Rốt cuộc sảy ra chuyện gì? Mau nói cho ba mẹ biết.” Bà Jeon lo lắng hỏi con trai.
– “Yoonna mất tích rồi? Không tìm được cô ấy thì con sẽ hủy bỏ hôn lễ này.”
Ông bà Jeon cũng không ngờ được chuyện này lại sảy ra với gia đình mình, có phải bọn nhỏ đang trêu đùa nhau không?
– “Ba mẹ, con đi trước đây.” Chưa để ông bà Jeon hỏi gì thêm, Jungkook đã vội vã xin phép đi trước.
Jeon phu nhân chỉ biết lo lắng nhìn theo bóng lưng của con trai mình, bà không khỏi thở dài: “Haizz.., sao đột nhiên lại xảy ra chuyện này.
Mong rằng con bé không sao, nếu không thì lễ cưới sẽ…”
– “Không có chuyện hủy bỏ đâu.
Nếu hủy bỏ mặt mũi của hai đại gia tộc này bỏ đi đâu được đây? Còn nữa, nếu hôn lễ hủy bỏ chắc chắn giá cổ phiếu của cả 2 tập đoàn sẽ rớt không phanh, thiệt hại nặng nề.” Không để vợ mình nói hết câu, Jeon lão gia đã lên tiếng ngắt lời.
– “Tôi với bà có lẽ giờ cần qua nhà ông bà thông gia một chút.”
————–
Tại Kim gia………
Jungkook vừa chạy xe tới đây đã nhanh chân vào trong hỏi ông bà Kim.
– “Ba, mẹ, Yoonna…,Yoonna cô ấy đâu? Ba không đùa con đấy chứ? Rốt cuộc đã sảy ra chuyện gì!”
Yoonhye lúc này đối diện với Jungkook cô có phần sợ hãi mở lời: “Em..em…..”
Jungkook vừa tới không lâu, xe của ông bà Jeon cũng vào đến Kim gia.
Hai người vội vã chạy vào hỏi thăm tình hình: “Chào ông bà thông gia! Con dâu chúng tôi, tại sao đột nhiên lại…? Rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào?”
– “Con, con hỏi chị ấy có muốn uống sữa không, chị kêu có, con…con…..” Cô run rẩy, sợ hãi không nói nên lời.
– “Bình tĩnh Yoonhye, con bình tĩnh nói cho mọi người biết.” Bà Jeon đi đến nắm lấy tay cô trấn an.
Được an ủi, Yoonhye hít thở một hơi rồi kể đầu đuôi câu chuyện cho mọi người biết:
– “Con đi lấy sữa cho chị, khi trở vào thì không thấy chị đâu, phát hiện cửa sổ bị mở tung, mà trước đó cửa được đóng cẩn thận, con…còn thấy chiếc giày của chị rớt bên cửa sổ, gọi chị nhưng không thấy, con liền chạy đi gọi mọi người.”
Kim lão gia thấy tình hình không ổn, bèn lên tiếng: “Ông bà Jeon, thật sự xin lỗi, ngày tốt vậy mà lại sảy ra chuyện không hay, mong ông bà thông cảm! Có lẽ chúng ta cần phải huỷ…”
– “Không được, tuyệt đối không được.
Nếu hủy bỏ hôn lễ này mặt mũi của hai gia tộc này sẽ bỏ đi đâu đây? Còn nữa, nếu hôn lễ hủy bỏ chắc chắn cổ phiếu của cả hai tập đoàn sẽ rớt giá không phanh, lúc đó thiệt hại e là khó lường.
Hơn nữa, mấy tập đoàn cạnh tranh nhất định sẽ lấy thời cơ này để kéo chúng ta xuống.” Ông Jeon giải thích.
– “Vậy, chúng ta phải làm sao?” Ông Kim lo lắng.
– “Tiếp tục tiến hành hôn lễ.” Ông Jeon khẳng định.
– “Nhưng…” Jungkook nghe hai người cha đối thoại, anh tuyệt nhiên không đồng tình, khó chịu phản đối.
– “Không nhưng nhị gì hết Jungkook! Ba đã quyết thì không thể thay đổi.”
Lúc này, bà Kim mới cất lời: “Ông Jeon à, không có cô dâu thì sao đám cưới lại có thể tiếp tục được?”
Bà Jeon đưa mắt nhìn một lượt, rồi cất tiếng:
– “Vậy để Yoonhye làm cô dâu.
Mọi người thấy sao?”
– “Mẹ à? Con không…” Jungkook tiếp tục phản đối.
– “Jungkook, con không cần nhiều lời.
Không lẽ con định để tập đoàn mà ba mẹ bao nhiêu năm gầy dựng lên phút chốc bị sụp đổ ư?” (Đâu nghiêm trọng đến vậy hả bà Jeon?)
– “Dù sao tôi cũng rất thích con bé Yoonhye! Ông bà yên tâm, gia đình chúng tôi sẽ không ngược đãi con bé đâu!” Bà Jeon nhìn Yoonhye nhẹ nhàng nói.
– “Bà Jeon nói tất nhiên tôi sẽ yên tâm rồi! Chỉ là, sau này Yoonna nó trở lại thì chúng ta sẽ phải giải quyết thế nào?” Bà Kim nói.
– “Đến lúc đó Yoonhye sẽ li hôn với Jungkook, để Yoonna lấy lại danh phận của mình.
Tạm thời cứ như vậy để che mắt bên ngoài trước đã.
Dù sao chúng nó cũng là chị em, chắc chắn sẽ hiểu cho hoàn cảnh bây giờ mà.”
– “Vợ tôi nói đúng đó! Xin ông bà thông gia yên tâm.” Jeon lão gia tán thành với vợ mình.
– “Nhưng tôi chỉ sợ thiệt thòi cho Yoonhye.” Bà Kim lo cho con gái.
– “Yoonhye, con có đồng ý không?”
– “Con..con…, nếu đây là thực sự là cách tốt nhất, vậy con sẽ chấp nhận.
Sau khi chị con trở về, con lập tức rời đi.”
“Cô ta như vậy mà lại đồng ý, không ngờ cũng chỉ là loại bỉ ổi như vậy? Ngay cả chị gái mình cũng giở trò được.
Được thôi! Nếu cô đã thích cái danh thiếu phu nhân đến vậy thì tôi chiều.
Rồi cô sẽ biết mùi vị của việc giở trò sau lưng tôi.
Tôi đã nhìn nhầm con người cô, thật không ngây thơ như vẻ bề ngoài chút nào!”
– “Jungkook, con có đồng ý không?” Bà Jeon hỏi con trai.
– “Con có thể không đồng ý sao?”
Anh liếc nhìn cô cười khinh.
Cô biết anh là đang tỏ ý với mình, liền cúi đầu.
Anh bỏ ra ngoài gọi cho cấp dưới nghe ngóng tin tức của Yoonna nhưng cũng chỉ thất vọng.
Không một dấu vết nào.
Quả thật không tầm thường.
– “Vậy mau đưa Yoonhye đi thay đồ mau.
Chỉ còn nửa tiếng.
Từ nay đến nhà thờ là 10 phút, còn 20 phút cho các cô chuẩn bị.”
– “Vâng thưa phu nhân.”
Cô bước vào phòng thay đồ, nghĩ lại lúc anh nhìn cô.
Cô đắn đo không biết quyết định lấy anh là đúng hay sai? Cô đâu biết rằng những ngày tháng sau của mình này sẽ phải sống như thế nào? Đây là một bài toán khó mà chỉ khi trải qua, người ta mới có đáp án..