Tổng Tài Daddy Mami Lại Trốn Rồi

Chương 5


Bạn đang đọc Tổng Tài Daddy Mami Lại Trốn Rồi – Chương 5


“Mami, chú ấy đã đồng ý với con, chỉ cần mẹ tới nơi này xin việc thì sẽ nhận được công việc tốt! Chú đó sẽ không gạt con! Những người đẹp sẽ không lừa gạt người!” Hai mắt Nhạc Nhạc tỏa ra ánh sáng, nói lời đảm bảo.

Diệp Như Hề một mặt vì sự hiểu chuyện của con gái mà chua xót không thôi, một mặt lại vì lời nói của con bé mà cảm thấy dở khóc dở cười.

Tuy rằng không biết là ai đã nói với Nhạc Nhạc như vậy, nhưng tóm lại đó là người có ý tốt.

Tuy nhiên cô cũng không để chuyện này trong lòng, ngay cả danh thiếp cũng chỉ tùy ý nhét vào trong túi áo.

Diệp Như Hề nhìn cô con gái ngoan ngoãn đáng yêu của mình, nghĩ đến việc con gái tuổi còn nhỏ như vậy đã phải chịu sự dày vò của bệnh tật, cô liền cảm thấy chua xót cùng tự trách.

Lúc này, trong đầu bỗng nhiên nghĩ tới những lời nói của bác sĩ
“Còn có một hy vọng, là cha của đứa trẻ.

Tỉ lệ trùng khớp rất cao, nếu có thể để cha của đứa nhỏ làm xét nghiệm thử, khả năng khớp tủy sẽ rất cao.


Cha ruột của đứa nhỏ? Cái người đàn ông đáng chết kia?!
Nhưng mà, thậm chí đến tên của người đàn ông kia cô cũng không biết, biển người mênh mông biết đi nơi nào tìm người đây?
Diệp Như Hề thở dài, cố đè ý tưởng vẩn vơ này xuống, tập trung nghĩ cách làm như thế nào để kiếm tiền, tiền thuốc men của Nhạc Nhạc cũng không thể chậm trễ.


Nghĩ đến vấn đề này, cô chậm rãi móc ra tấm danh thiếp kia, chần chờ một chút.

“Tập đoàn Long Đằng……”
Kiểu tập đoàn lớn thế này sao có thể tùy tiện đưa ra danh thiếp được? Chắc là kẻ lừa đảo rồi….

.

Trong lúc Diệp Như Hề đứng trước cửa tòa cao ốc của tập đoàn Long Đằng, còn cảm thấy chính mình đúng là điên rồi.

.

Cô lại thật sự tin vào lời Nhạc Nhạc nói, tới phỏng vấn, nhưng nghĩ khoản tiền tiền thuốc men kia, cô vẫn lấy hết dũng khí bước vào.

Vừa mới đặt chân vào tòa cao ốc, đã bị quầy lễ tân trước cửa chặn lại.

“Tiểu thư, xin hỏi cô có hẹn trước không?”
“Xin lỗi, tôi không có hẹn trước.


“Vậy thì ngại quá, không có hẹn trước thì không thể tiến vào khu vực nội bộ của công ty, đây là quy định.


Diệp Như Hề vội vàng móc ra tấm danh thiếp kia, đưa nó qua, cô nói: “Có người nói với tôi có thể cầm theo cái này tới nhận việc”
Cô gái lễ tân tiếp nhận danh thiếp, ánh mắt vốn dĩ còn có chút khinh miệt đã lập tức thay đổi, ngay cả thái độ cũng thay đổi luôn 180 độ, cung kính lễ phép nói.

“Xin cô hãy chờ một lát, tôi đi xác nhận lại.


Chẳng lẽ, cái người Tạ Trì Thành này thật sự là giám đốc của Long Đằng sao? Nếu không, tại sao thái độ của cô lễ tân này lại thanh đổi một cách chóng mặt như vậy.

Diệp Như Hề thấp thỏm bất an ngồi chờ, trong lòng có chút hối hận.

Đây chính là tập đoàn Long Đằng đó, là doanh nghiệp lớn tiếng tăng lừng lẫy khắp đế đô, bao nhiêu người tranh nhau sứt đầu mẻ trán cũng muốn xin một chân vào, làm sao có thể coi trọng người như cô chứ?
Cô nhất định là chỉ số thông minh bị đả kích quá rồi, không biết sống chết mà chạy tới đây.


Lúc này, không khí trong phòng họp vô cùng áp lực, một nhóm các giám đốc bộ phận đều cúi thấp đầu, không dám nhìn vị tổng giám đốc đang ngồi trên ghế chủ trì.

Tạ Trì Thành lạnh lùng đưa mắt quét qua một vòng, anh nói: “Không có người nào cho tôi một lời giải thích sao?”
Không khí càng lạnh hơn, đúng lúc này, thư ký của Tạ Trì Thành đi tới, ở bên tai anh nói nhỏ nói mấy câu.

Tạ Trì Thành kinh ngạc, người phụ nữ kia thật sự tìm tới đây ư?
Từ lần đó đi tới bệnh viện đã cách một tuần rồi, anh cũng sắp quên béng mất việc này luôn, không nghĩ tới thật sự sẽ có người cầm theo danh thiếp chạy tới.

Nhưng anh luôn nói lời giữ lời, nếu đã đưa ra hứa hẹn thì nhất định sẽ thực hiện, lập tức bâng quơ phân phó qua vài câu.

Không bao lâu, vị tiểu thư lễ tân liền tươi cười rạng rỡ hướng tới Diệp Như Hề nói:
“Xin chào, xin hãy ở chỗ này chờ một chút, giám đốc bộ phận nhân sự sẽ mau chóng tới đây.


Diệp Như Hề càng kinh ngạc, đây là xong việc rồi yw?
Tiếp đó, Diệp Như Hề liền gặp giám đốc bộ phận nhân sự, thuận lợi nhận được offer của tập đoàn Long Đằng, trở thành trợ lý của bộ phận thiết kế.

Sau khi rời khỏi tòa cao ốc Long Đằng, Diệp Như Hề vẫn còn cảm giác như đang nằm mơ.

Quá không chân thật rồi!
Cô thế nhưng lại thật sự nhận được offer công việc!
Nghĩ đến việc tiền thuốc men của Nhạc Nhạc đã được giải quyết, trong lòng Diệp Như Hề thở phào nhẹ nhõm.

Trong lòng cô cũng rất biết ơn người đàn ông đã trao danh thiếp cho Nhạc Nhạc

Không biết người đàn ông kia rốt cuộc là người như thế nào, lại có thể dễ dàng sắp xếp cho cô một chức vị ở Long Đằng đến vậy? Còn khiến cho người lễ tân và giám đốc nhân sự nể nang đến vậy?
Cô thầm nghĩ muốn nói lời cảm ơn với người kia, cho nên, buổi sáng ngày hôm sau cô đã thức dậy rất sớm, loay hoay trong phòng bếp rất lâu, chuẩn bị xong một bữa trưa rất thịnh soạn.

Cô không có nhiều tiền để mua quà cáp, đành phải dùng phương thức này để bày tỏ chút lòng thành của mình mà thôi.

Sau khi dọn dẹp xong mọi thứ thì Diệp Như liền đi tới tập đoàn Long Đằng, chính thức bắt đầu đi làm.

Ngày làm việc đầu tiên, Diệp Như Hề vốn dĩ còn cẩn thận dè dặt, rốt cuộc Long Đằng cũng là công ty lớn như vậy, ngay cả chỉ là cấp bậc nhân viên thấp nhất, cũng đều là nhân tài tốt nghiệp ở những trường danh tiếng, mà cô, chỉ là một người vô hình dựa vào quan hệ mà được đặt chân vào.

Nhưng không nghĩ tới, đồng nghiệp lại rất dễ chung đụng.

Sự lo lắng lúc đầu của Diệp Như Hề cũng bị tan ra dưới bầu không khí thân thiện của tất cả mọi người.

Rất nhanh đã tới thời gian ăn cơm trưa, Diệp Như Hề khách sáo từ chối lời đề nghị cùng đi ăn của đồng nghiệp, lặng lẽ tìm tới giám đốc nhân sự.

“Cái này, giám đốc Trịnh, ngài có thể giúp tôi đem cái này đưa cho người đó được không?”
Trịnh Thành nghi hoặc, “Ai?”
“Tạ Trì Thành đó”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.