Đọc truyện Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu – Chương 1784
Sao lại như vậy? Sao có thể thế này, cô cùng Bùi phu nhân trước mặt, thật sự là quan hệ mẹ con?
“Nhưng mà?” Cô muốn giải thích gì đó.
“Con gái, năm đó lúc con bị ôm đi, con chỉ mới có ba tháng thôi, có lẽ bọn buôn người bán con cho ba mẹ nuôi của con.
Con nói con không giống ba mẹ mình, vì căn bản con không phải con ruột của họ.
Số dĩ mẹ nhận ra con là bởi vì con cùng bộ dạng thời trẻ của mẹ quá giống nhau.
”
Hứa Tâm Duyệt khiếp sợ nói không nên lời, cô nghĩ đến lúc trước gặp Bùi phu nhân, thật sự sinh ra một cảm giác thân thiết, chẳng lẽ cô thật sự là con của bà?
Kinh hỉ như vậy tới quá đột ngột, cũng quá ngoài ý muốn, căn bản không dễ chấp nhận.
*Con gái, thật xin lỗi, là do mẹ sai, lúc trước đã làm mắt con.
Hiện tại con có thể trở thành con gái của mẹ không?”
Bùi phu nhân cẩn thận hỏi, sợ cô sẽ hận bà vì đã làm mắt mình!
Đầu óc Hứa Tâm Duyệt trốn rỗng, khách hàng của cô sao lại đột nhiên trở thành mẹ ruột của cô rồi?
“Con không muốn nhận mẹ cũng không sao, mẹ thật xin lỗi vì chuyện năm đó, hiện tại mẹ chỉ muốn bù đắp cho con thật tốt.
” Bùi phu nhan không hy vọng xa vời có thể nhận lại được con.
Hóc mắt Hứa Tâm Duyệt cũng đỏ lên, cô sao lại có thể không nhận? Cô tin tưởng, cho dù năm đó cô bị đánh mắt, cũng không phải do có ý!
“Cháu? Cháu đương nhiên sẽ nhận mẹ!” Hứa Tâm Duyệt rốt cục thông suốt, vì sao cô cùng ba mẹ không giống nhau, hóa ra cô không phải con gái ruột của họ.
Bùi phu nhân lần nữa kích động ôm lấy cô: “Con gái của mẹ, rốt cuộc mẹ đã tìm được con rồi.
”
Bùi phu nhân kích động kéo cô đến ghế sô pha, cẩn thận đánh giá con gái của mình: “Con gái, mấy năm nay con chịu khổ rồi, con đã trả qua thế nào? Có chịu ủy khuất gì không?”
Hứa Tâm Duyệt mỉm cười, lắc đầu: “Đừng lo lắng, con rất tốt.
”
“Mẹ muốn hỏi một chút, ba mẹ nuôi của con qua đời thế nào?” Bùi phu nhân ôn nhu dò hỏi.
Gương mặt Hứa Tâm Duyệt hiện lên vẻ bị thương, thở dài: “Lúc con còn nhỏ, bọn họ bị tai nạn xe, sau đó con được bà ngoại nuôi nắng, nhưung con đã sống rất vui vẻ.
”
Bùi phu nhân đau lòng vuốt ve gương mặt của cô, tự trách áy náy nói: “Là mẹ không tốt, con vốn nên lớn lên ở bên cạnh mẹ, năm đó…” Bùi phu nhân trở nên nghẹn ngào, nỗi thống khổ năm đó vẫn như vết dao cứa vào tim bà.
“Năm đó sao con lại bị lạc mất?” Hứa Tâm Duyệt vô cùng hiếu kì hỏi.
Bùi phu nhân hít mũi, đau xót nói: “Năm đó con được bảo mẫu mang ra ngoài chơi, ở một công viên đột nhiên có người xông ra cướp con đi, ba mẹ không ở bên cạnh con, bảo mẫu cũng không thể giành con trỏ về.
Từ đó về sau ba mẹ vẫn luôn nghĩ mọi cách để tìm con, tìm kiếm suốt 20 năm.
”
“Bọn buôn người thật đáng giận.
” Hứa Tâm Duyệt siết chặt tay, tuy rằng đối với thân thé của mình cô cũng không có nhiều oán giận, bởi vì tuy bị bán đi, nhưng cô lại có ba mẹ nuôi, bà ngoại cùng dì nhỏ luôn yêu thương cô.
“Tối hôm nay mẹ sẽ mang con về nhà, ba cùng anh trai nhìn thấy con, nhất định đều sẽ vui mừng kích động.
”
“Con còn có anh trai?” Hứa Tâm Duyệt kinh ngạc.
“Đúng vậy, con còn có một anh trai, hơn con 3 tuổi.
” Bùi phu nhân ôn nhu nói.
Trong lòng Hứa Tâm Duyệt tràn ngập khát vọng tìm lại người thân, cô muốn biết rốt cục muốn biết ba và anh trai mình trông như thế nào.
Bùi phu nhân cùng cô hàn huyên lâu như vậy, bỗng nhiên nhớ đến vẫn chưa được nghe con gái gọi mình một tiếng mẹ, trong lòng bà đã khao khát được nghe tiếng mẹ này như thế nào!
“Tâm Duyệt, cọn có thể gọi một tiếng mẹ được không?”
Trong lòng Hứa Tâm Duyệt cũng ngập tràn chờ mong, nhưng cô vẫn có chút ngượng ngùng, hốc mắt cô có chút hồng, nhẹ nhàng gọi một tiếng: “Mẹ.
”
Nội tâm Bùi phu nhân kích động cùng thỏa mãn, bà đã đợi tiếng mẹ này suốt 20 năm.
Văn phòng chủ tịch tập đoàn Có thị.
Một thân hình cao lớn đứng ở trước cửa sổ sát đất, đôi mắt thâm thúy của người đàn ông nhìn về phía xa.
Ánh mắt của anh bỗng lơ đãng rơi xuống kiện tây trang trên ghế sô pha, trong đầu lại hiện lên gương mặt thanh thuần kiều mị.