Đọc truyện Tổng Tài – Có Em Ở Đây! – Chương 2: Hắn là sếp tôi!
– Đôi bông tai này tôi vừa mua ở một cửa hàng trang sức mà!
– Nói dối! Tôi rất ghét ngừoi nói dối.
A Kiều giật mình,vốn dĩ con bé thật thà.
– Ngày..nào tôi cũng đeo nó!Còn điện thoại này là của cha tôi tặng khi ông qua đời nên tôi không muốn thay đổi.
Con bé không suy nghĩ gì đến điều khác,và đúng là lời thật nên hắn ta tin.
– Tôi cho cô cơ hội bởi vì vừa nãy cô hành động khác với các cô tiểu thư nhà giàu khác.Tôi có việc nên đi trước đây.Chào cô!
A Kiều lúc này như nín thở chỉ khi hắn ta bước đi cô mới thở phào nhẹ nhõm.
– Chào mọi ngừoi cháu về rồi.Sao hôm nay đóng cửa sớm thế!
Chú Lý cười.
– Do có Tiểu Hoa đến nên bà Nhạt cho nghĩ sớm để mọi người ăn cơm chung.
A Kiều ngồi vào bàn.
– Tiểu Hoa tay cậu bị sao thế?
– Lúc đưa cậu vào tớ va phải một tên trời đánh,rồi lại bị ngừoi ta theo dõi…haiz hôm nay xui xẻo.Sao rồi?
A Kiều tủm tĩm gắp thức ăn.
– Anh ta ghê lắm,biết tớ đeo bông tai giả,dùng điện thoại cùi.Mặc dù cả buổi chỉ nghe điện thoại.
– Rồi sao có bị lộ không?
– Mới đầu tớ nói dối anh ta biết ngay.
– Haha thế thì chắc anh ta tạm biệt cậu luôn rồi.Cảm ơn nha A Kiều..
Tiểu Hoa vỗ vai cô bé,còn A Kiều ngại ngùng lòng muốn gặp tên ấy lần nữa.
– Chào Gia gia cháu mới về.
Tiểu Hoa nằm bật ra ghế salon.Gia gia khẽ chân con bé
– Xem kìa,tiểu thư nhà danh giá mà không có ý tứ gì cả.Bộ cả hai hợp nhau lắm sao về trễ vậy?
– À…dạ suốt buổi gặp anh ta không hỏi gì cháu cả,toàn nói chuyện điện thoại.Nên cháu đành ra về trước.Cháu đi ngủ nha!
– Ơ Tiểu Hoa tay cháu làm sao vậy?
– Dạ không có gì cháu trúng phải vật nhọn nên bị trày sơ ạ.
Con bé lên phòng và mải mê với những thiết kế riêng của mình.Ngày mai cô quyết định xin vào làm ở công ty Trang sức Hắc Thị,có tiếng trong ngành Trang sức,có nơi này là nơi cô muốn vào làm nhất.Dù nghe nói xét tuyển bởi Tổng Tài khét tiếng khó nhằn.
Cuộc nói chuyện giữa Tổng tài và trợ lý.
– Tử Long hôm nay cậu theo dõi cô gái ấy thế nào?
– À,xin lỗi tớ bất thành.Không ngờ cô gái ấy tinh ý phát hiện và lại rất giỏi võ.
– Giỏi võ ư?Với cái dáng vẽ ấy,cậu..cậu đừng nói..
Tử Long úp mặt vào tường xấu hổ.
– Đúng vậy,nếu mà khi đó có tên nào thấy chắc từ nay không dám nhìn mặt anh em trong bang Hắc Đạo này rồi!
Hắn ta trầm ngâm suy nghĩ,tay đan vào nhau nhịp nhịp.
– Giỏi hơn cả Tử Long,mê tiền,nhưng trên người toàn hàng hiệu đắt tiền,thuộc loại có một không hai.
– Hả,tớ thấy cô ta mặc đồ bình thường.
– Không bình thường đâu!Thoạt nhìn thì không biết nhưng tớ trong ngành thì biết.
– Ừ đúng là bí ẩn,tớ chỉ đuổi tới khu phố Hoa Thị thôi.À thôi còn cô tiểu thư họ Bạch thế nào?
Hắn vừa mở máy tính làm việc.
– Cũng thú vị,khác những cô gái khác.Nhưng khó hiểu các thứ đồ hàng hiệu trừ bông tai và điện thoại.Thường thì các cô tiểu thư trang sức và điện thoại thì không thể tầm thường được.
Tử Long vỗ vai.
– Haha…cuối cùng cũng có 2 cô gái cho anh làm đề tài trò chuyện nhỉ?
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –
Sáng hôm sau,Tiểu Hoa thay một bộ quần áo văn phòng đến xin việc tại Hắc Thị.Cô nhận số cuối cùng.Ngồi nhìn lần lượt người này vào rồi bước ra với vẻ thất vọng khiến cô cũng tò mò xem vị Tổng tài này là ai mà ngạo mạng tiếng tăm đến vậy!
– Mời cô Kiều An Hảo (Ở nước x cho phép khai tên khác trong hồ sơ làm biệt hiệu đi làm,không cần tên thật trong căn cước.Họ chỉ quan tâm đến khả năng và tài năng của ngừoi đó.Cho nên Tiểu Hoa lấy tên khác nhằm không để lộ họ Bạch của mình)
Thiên Hoa khoan thai bước vào sau khi cuối chào và ngẩng đầu lên thì…Mắt con bé trợn tròn…a ô vì bất ngờ…(Cái tên…cái tên cao ngạo hôm qua đây mà) Hắn vẫn chưa ngước nhìn mà chăm chăm vào cái máy tính.
– Cô Kiều mời ngồi.Xin phép cho chúng tôi xem bản thảo thiết kế của cô.
– À đây!
Bản thiết kế được đưa đến cho Tổng tài.(Trái đất này to lắm mà sao lại gặp hắn ở đây,nếu được nhận lại còn là sếp của mình cơ chứ.Quả là độc ác.Hắn ta có nhận ra mình không đây,với đôi tay make up không tệ của mình)
– Cô Kiều cho tôi xem bản vẽ gốc.
– Ờ…xin lỗi tôi không mang theo vì công ty có nói chỉ cần bản thảo chụp in lại.
– Không sao? Tên của nó là gì?
– Sức sống! Từ ý tưởng của hoa tú cầu ạ!
Hắn ta gật gật rồi đưa cho quản lý.
– Duyệt!
Rồi đứng lên bỏ đi.Tiểu Hoa bức xúc đứng dậy bản năng không kềm chế (Quẩy! Anh ta còn không nhìn lấy mặt nhân tài ư) Rồi chợt bình tĩnh lại.
– Cô Kiều bắt đầu từ mai cô được đến cty làm việc.Hoan nghênh cô.
Tưởng rằng được vào Hắc Thị là niềm mơ ước của cô nhưng nào ngờ lại gặp kẻ ngạo mạn ấy ở đây.Người mà cầm tiền và buôn lời xem thường cô.Chưa có người đàn ông nào mà hành động với cô như vậy.Một là si mê,hai là nhu nhược.Còn hắn ta nhìn cô với vẻ “Tầm thường” 😭 Nỗi hận này muốn trả nhưng giờ đây hắn ta lại là sếp của cô.
– Alo,A Kiều xong việc chưa? Đi uống với tớ một ly nhé! Quán cũ nha!
Trong lúc chờ đợi,Tiểu Hoa đã uống hết hai chai.
– Gì đây! Sao tâm trạng vậy?
– Đến rồi à! Được vào Hắc Thị rồi?
– Hả? Hắc Thị? Sao lại vào đó làm?
– Trước khi về đây đó là mục tiêu của tao muốn thử sức mà.
(Tiểu Hoa lại vào làm Hắc Thị,không biết đã gặp anh ấy chưa?Sao lại thế này?Có nên nói cho nó biết không?)
– Vậy sao lại tâm trạng?Đáng lý vui chứ?
– Ừ…vui mà,nhưng lại gặp cái tên ngạo mạn ở đấy lại còn là sếp…
A Kiều đưa tay lên miệng vẻ bất ngờ ( Hoá ra người Tiểu Kiều va phải lại là Tổng tài.Vậy anh ta vẫn chưa biết mặt Tiểu Hoa nên mới không nhận ra mình)
– Thôi..đừng uống nữa.Làm sếp chắc cũng ít gặp thôi! Biết đâu anh ta tốt tính.
– Tốt..à anh ta tuyển nhân viên mà không nhìn ngừoi ta một lần….cao ngạo…cao ngạo
A kiều giật lấy chai rượu.
– Thôi đủ rồi đi về.Cậu say rồi kìa!
A Kiều đưa Tiểu Hoa về nhà.Gia gia hôm nay về muộn.Đêm đấy,Tổng tài xem lại bản thảo của Thiên Hoa và nhắn tin cho cô ấy!
– Kiều An Hảo mai đem bản vẽ đến gặp tôi!
Đạo Thiên
A Kiều đọc tin nhắn rồi suy nghĩ sao cô ấn xoá tin nhắn và không quên lưu số Tổng tài vào điện thoại của mình.(Tiểu Hoa lấy tên Kiều An Hảo để đi làm sao?Cũng may,nếu cô ấy lấy tên thật có lẽ mình sẽ bị lộ sớm thôi)
Reng!!!!
Thiên Hoa bật dậy lật đật chỉnh chu trang phục đi làm.
– A Kiều tối qua cậu đưa tớ về à?
– Chứ ai vào đây?
– Nay cậu có đi học không?
– Hôm nay,tớ thi tốt nghiệp khoá học nè! Vẫn đang nghĩ đề tài gì đây?
Thiên Hoa trang điểm cho mình rồi lại dùng cọ trang điểm cho A Kiều.
– Để tớ sẽ vẽ vận khí cho cậu hôm nay!Cậu sẽ may mắn thôi! Để xem dì Nhạt bói đúng không haha…
– Cậu đem tớ làm thử nghiệm hả? (Nhưng đúng là mỗi khi Tiểu Hoa trang điểm cho cô đều gặp vận may.Kể cả lúc nhỏ khi đi học cô luôn bị bạn bè ăn hiếp,nhưng khi làm bạn với Tiểu Hoa cô luôn được may mắn.Và kể cả hôm đi gặp Đạo Thiên anh ta cũng có ý nhìn cô)
Cả hai cùng đi đến nơi mình cần đến.Tiểu Hoa vẫn không biết Tổng tài đã nhắn tin cho mình.Ngày đầu tiên đi làm,cô đến quầy phục vụ.
– Cô Kiều đây là thư cấp quyền làm việc của cô.
Thiên Hoa mở phong thư.Cô được cấp chức Nhà thiết kế chính cho công ty,bởi họ lấy bản thảo hôm qua đem đi sản xuất.Nên cô xứng đáng với vị trí này.
(Haha…xem ra hắn ta cũng biết trọng ngừoi tài,mình tưởng là vị trí quèn thôi chứ)
Thiên Hoa nhảy nhót hí hửng khiến hai cô phục vụ cũng cười.Cô cười trừ rồi bước vào văn phòng thiêt kế.Quản lý nhân viên dẫn cô vào.
– Mọi ngừoi đây là Kiều An Hảo,cô ấy sẽ đảm nhận Trưởng phòng Thiết kế chính của công ty chúng ta.
– Chào mọi ngừoi,mong được giúp đỡ chỉ giáo tôi nhé! Gọi tên là An Hảo cho thân quen. Hì…
Thiên Hoa bắt tay làm việc đến giờ trưa.Điện thoại bàn làm việc reo lên
– An Hảo phòng thiết kế nghe ạ!
– Nghỉ trưa lên phòng tôi gấp!
– Ai vậy? Phòng nào?
– Tổng tài! Bụp…tút tút
Xì cái tên này nói chuyện cay cú với nhân viên thế à.Gặp mình làm gì đây?Thôi chết bây giờ đối mặt với hắn không biết có nhận ra không.
– Này này mọi ngừoi,tổng tài của chúng ta thế nào?
Lý: Tổng Tài là một nam nhân khôi ngô tuấn tú,tinh xảo,và nghiêm khắc anh ấy rất ghét nói dối.Và luôn đuổi việc thẳng thừng với ai nói dối anh ấy.
Sao cô ấy nói về một tên cay độc mà vẻ tự hào thế nhỉ?Thiên Hoa đến phòng Tổng Tài,cô gõ cửa.
– Vào đi.
Thiên Hoa vừa bước vào thì hắn ta đã tiến hành bạo hành nhân viên.
– Ngày đầu đi làm mà dám không nghe lời tôi à.
Hắn ta ngồi quay lưng nhìn ra cửa kính.Văn phòng làm việc của anh ta sạch sẽ,thoáng và vô cùng gọn.Phía sau bàn làm việc là một cái cửa sổ to à không một bức tường làm bằng kính có thể nhìn ra bên ngoài.
– Anh gọi tôi đã lên ngay nào dám không nghe ạ?
Hắn đứng phắt dậy đưa tay vào túi quần vẫn đứng nhìn ra ngoài.
– Cô xem lại tin nhắn điện thoại đi.Vào lúc 11h ngày x tháng x năm x
Thiên Hoa lấy điện thoại ra xem tin nhắn,chẳng có mẫu tin nào!
– Có gì đâu?
– Vẫn chối! Thế thì cô cuốn đồ đi về đi,công ty của tôi không chấp nhận loại ngừoi khoái thác việc. (Tay chỉ ra ngoái cửa)
Thiên Hoa bắt đầu lửa bùng cháy.Cô cầm điện thoại tiến gần tới bàn làm việc và đặt mạnh xuống.
– Anh…anh xem có cái gì?Tôi đã nói tôi không nhận được tin nhắn nào cả?
Cũng vừa lúc hắn ta quay lại đưa cái điện thoại có dòng tin đã gởi cho cô đêm qua.Thiên Hoa im lặng.
– Nhưng tôi không có nhận.
Cô đưa lại điện thoại vào mặt Tổng tài.Anh bây giờ mới nhìn cô.Bởi chưa có nhân viên nào hành xử như vậy trước mặt anh.Anh đứng im mắt nhìn…
(Lẽ nào anh ấy nhận ra)
Anh tháo kính và khoanh tay lại nhìn chăm chăm cô.
– Lỡ cô xoá đi rồi bảo không sao tôi biết?
Thiên Hoa tức điên với loại sếp đi đôi co với nhân viên.Cô cũng chống nạnh nhìn thẳng mắt anh mà nói.
– Tôi chẳng có lý do gì để làm như vậy.Và cũng không có nhân viên nào ngày đầu đi làm dám làm vậy!
Anh nhìn thấy cô nói thật.
– Tôi tin.Cũng chẳng có nhân viên nào lại dám bạo miệng hung mãn như cô với tôi ở đây!
Thiên Hoa khó hiểu hắn ta đột nhiên dữ dội rồi lại chấp nhận tin.Cô suy nghĩ đến (Hôm qua,có Tiểu Kiều,để về hỏi xem) Tống tài đọc được suy nghĩ của cô.
– Cô về hỏi thử có ai đọc và xoá không? Tổng tài tôi không nói dối bao giờ.
Cô lấy điện thoại và quay đi.
– Này Kiều An Hảo? Tôi đã gặp cô ở đâu chưa?